Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảy Lần Một Đêm

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

Chương 18: Bảy Lần Một Đêm

Vù vù…

Vù vù…

Đất cát dày đặc.

Hàn Phong ngưng tụ ba lần liên tục, đến khi dùng hết toàn bộ năng lượng trong cơ thể mới dừng lại, mà mức độ hoàn thành của bàn cát công viên vẫn chỉ có mười hai phần trăm!

"Vấn đề phát năng lượng ra…"

Hàn Phong đã hiểu.

Ồ, hiểu rồi.

Chuyện này không liên quan đến thông số, đây hẳn là ví dụ điển hình của tình cảnh

"Não: đơn giản quá, xem một lần là làm được. Tay: Không, mi không làm được...”

Hắn đã nắm giữ kiến thức lý thuyết, nhưng còn thiếu kinh nghiệm thực hành.

Cần phải luyện tập nhiều hơn!

Chung quy…vẫn là vấn đề khống chế Sa Trần Chi Lực.

Đến đây, buổi học tập bàn cát của Hàn Phong xem như đã kết thúc. Tuy chú Vương đã làm thỏa mãn được Hàn Phong, nhưng lại chưa thể thỏa mãn được đồng chí Trương Dương.

"Hết rồi?"

Trương Dương nghi ngờ.

Hắn không hiểu kiến thức chuyên nghiệp về bàn cát, nhưng cảm giác hình như chưa dạy cái gì quan trọng cả, dường như Hàn Phong nghe một lần đã tự hiểu ngay rồi.

"Ngươi còn muốn như thế nào nữa?"

Chú Vương tức giận hỏi.

Hàn Phong đã nắm giữ nền tảng bàn cát rồi từ từ luyện tập thì ngon rồi, còn muốn gì nữa?

Dẫu vậy bị tốc độ học tập kinh người đó của Hàn Phong kích thích, hắn có cảm giác mấy năm nay mình cứ như sống trong thân xác chó vậy…

Đương nhiên, có loại cảm giác này có lẽ chỉ bởi vì hắn độc thân.

"Đừng mà."

Trương Dương ngăn lão Vương lại, sáp đến với vẻ mặt nịnh nọt:

"Lão Vương này… Với quan hệ của hai ta, ngươi có thể truyền thụ một vài kỹ xảo độc quyền không học được trên sách hay không?"

"Kỹ xảo?"

"Gì chứ…"

"À."

Bỗng nhiên chú Vương hiểu ra.

Lão Trương thật sự quan tâm đứa bé này ra phết đấy nhỉ.

Vì thế, hắn nhìn Hàn Phong chằm chằm một hồi, trầm giọng nói:

"Kỹ xảo thì ta không có, nhưng kinh nghiệm thì có một ít. Có một số lời vốn dĩ ta không muốn nói, nhưng nếu lão Trương đã yêu cầu….Hàn Phong, để ta truyền thụ cho ngươi một bí quyết sinh tồn mà rất nhiều người trong ngành chúng ta đều không chú ý, cuối cùng dẫn đến tỷ lệ tử vong cực cao nhé!"

"Ngươi nói đi."

Sắc mặt Hàn Phong nghiêm túc.

Giờ phút này, ngay cả Trương Dương cũng nheo mắt lại cẩn thận nghe, sau đó nghe được chú Vương nhấn nhá từng chữ một.

"Nhớ kỹ!"

"Người có siêu năng lực Sa Trần Chi Lực như chúng ta!"

"Tuyệt đối!"

"Tuyệt đối!"

"Tuyệt đối đừng thi triển năng lực ở chỗ ngược gió!"

Ban đêm, Hàn Phong vẫn phải về.

Trò chuyện thoải mái một ngày với chú Vương giúp hắn có thêm nhiều hiểu biết. Nếu không phải sợ quá đột ngột, hắn rất muốn lôi kéo chú Vương trò truyện sâu hơn về kỹ thuật cả đêm.

Hiện tại, vấn đề lớn nhất của hắn chính là độ thuần thục, giống như lái xe vậy.

Tay lái mới tuy rằng rất nghiêm túc dựa theo huấn luyện ‘Gương chiếu hậu và kiểm soát đường bình tề’, ‘tạo góc tù so với bên trái gương chiếu hậu’ cũng như nhiều kỹ xảo thần kỳ khác, nhưng vẫn bị lật xe nghiêm trọng.

Trong khi tay lái kỳ cựu cứ tùy ý lái lại vững như Thái Sơn.

Vì sao?

Trăm hay không bằng tay quen. Bởi vậy, việc Hàn Phong cần phải làm chính là không ngừng luyện tập, tự tìm ra lỗi sai của bản thân để mà cải thiện.

Vì thế, hắn thử dùng mô hình bàn cát thu nhỏ đặt ở trong phòng chính mình.

Vù! Vù!

Sa Trần ngưng tụ.

Một đêm này, Hàn Phong đều đắm chìm vào bàn cát để học tập, chỉ cần năng lượng được phục hồi, Hàn Phong sẽ thử nghiệm chế tạo bàn cát.

Tiếc là dù vậy, năng lượng mà hắn tạo ra không đủ cho vài lần thử, còn không đến được trận chiến bình minh, vẻn vẹn làm mấy lần sau đó thì mệt mỏi rã rời, hắn ngủ quên mất.

Đêm, cứ như vậy trôi qua.

Nhắc nhở về đường ranh giới sinh tử chỉ còn sót lại hai mươi tám ngày.

...

Sáng sớm ngày hôm sau, chú Trương gọi điện thoại đến.

"Tối hôm qua thế nào?"

Trương Dương cười hỏi.

Hắn biết chắc chắn Hàn Phong đã luyện tập.

"Không tốt lắm."

Hàn Phong thở dài:

"Cả đêm chỉ có thể làm bảy lần, thân thể ta không chịu nổi."

"Như vậy à."

Trương Dương nghĩ nghĩ rồi nói:

"Mấy ngày nay đơn vị chúng ta cũng nhàn rỗi, ban ngày ngươi cứ tới đây đi, sau đó ta sẽ xem xét, sai cô gái nhỏ ở bộ tài nguyên phối hợp với ngươi, để ban ngày ngươi vẫn có thể làm được."

"Vâng."

Hàn Phong vô cùng mong đợi.

Đồng nghiệp ở văn phòng Trương Dương: Từ từ, bọn hắn vừa nghe được cái gì?

Rất lâu sau, Hàn Phong đến Sở xây dựng thành phố.

Chú Trương với mấy người khác đều đã đi ra ngoài công tác, Hàn Phong đành phải ở đây luyện tập bàn cát. Thực sự không nói đùa được, hiệu suất ở trong này so với ở nhà huấn luyện cao hơn rất nhiều.

Không qua bao lâu, em gái ở bộ tài nguyên tới, nàng có thể khôi phục năng lượng đá, đại khái cũng đủ cho người mới như Hàn Phong luyện tập mấy chục lần.

Ròng rã nửa ngày, tiến triển rất thuận lợi.

Hàn Phong có thể cảm giác được rõ ràng, tay chân của chính hắn bắt đầu thuận tay...

Bạn đang đọc Số Hiệu 09 (Bản dịch) của Trừ Chín Mươi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 342

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.