Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kiếp trước

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Oe.. oe tiếng khóc của em bé vang lên

"Sinh rồi! sinh rồi! là một bé trai. Nhưng rất tiếc người mẹ bị mất máu quá nhiều nên không qua khỏi cùng với khó sinh nên đã qua đời. Mong gia đình giữ vững tâm lý để tiếp tục nuôi đứa bé." Một vị bác sĩ vừa bước ra từ phòng sinh nói.

"Đây là đứa bé .Khoan tại sao đứa bé lại không khóc nhanh! bế đứa bé tới chỗ bác sĩ Trương nhanh! nhanh lên!"

Chu Chính Bằng vừa mới đón nhận một cú sốc mất vợ xong giờ lại nghe tin con mình không thể khóc nên ngất tại chỗ.

"Bác sĩ! người đau gọi bác si...ĩ" tiếng la hết vang lên của ông Chu Vãng ông nội của Cẩn Du .

tại phòng cấp cứu ình... ình.... ình... tiêng máy kích tim vang lên làm cho mọi người ở ngoài phòng bệnh lo lắng đến nhường nào. Ai nấy đều khấn cầu trời cao ban cho chút ân huệ.

e... e...... e...... e........... -nhanh lại một lần nữa! nhịp tim bệnh nhân đang có đang có dấu hiệu ngừng đập! vị bác sĩ đang cố gắng hết sức ình.... ình.... ình..... lại càng dồn dập hơn .Cố lên! anh hãy cố lên! con anh ai chăm sóc nó đây! có lẽ nghe đc lời nói nên ông mới níu kéo thêm một chút.

nhịp tim bệnh nhân đã ổn định

"Chu Vãng chạy vào con sao rồi nói ba nghe?"giọng nói nghẹn ngào hai hàng nước mắt chảy dài rơi lột bột xuống giường.

"Ba.. a... co... ...o.. n..sắ..... p..... khô.. ng xong rồi con không muốn sống nữa cô ấy đi rồi con sống còn ý nghĩa gì nữa thay con chăm sóc con trai của con. Thằng bé tội nghiệp con không thể cho nó cuộc sống ấm êm,đầy đủ cha mẹ như những gia đình khác .Thay con xin lỗi nó. Nói ba nó cũng chỉ có thể theo mẹ nó.Ba không đành lòng để mẹ con một mình nên đi theo bảo vệ mẹ con. Là ba vô dụng.......Đặt con của con tên Chu Cẩn Du mẹ nó lúc sống thích cái tên ấy" .(anh à e muốn con của chúng ta sau này tính tình cẩn thận biết lo nghĩ chu toàn nhưng mà Chu Cẩn thì hơi ngắn e thích du ngoạn hay là mình đặt là Chu Cẩn Du đi -Có ai đặt tên con như em chưa ?tùy tiện quá rồi đó. Miễn em thích là được dù gì em thích là được) nói rồi Chu Chính Bằng nở một nụ cười rồi cánh tay buông xuống. "Tôi đến với mình đây đừng đi nhanh quá tôi không đuổi kịp chờ tôi." lúc ông nhắm mắt lại một giọt lệ nóng trào ra có lẽ đây là lời xin lỗi chân thành gửi đến con trai của mình .

"khô........ ng con trai." Ông cố giữ tay con trai mình ,cố gắng níu kéo thêm một chút gì đó nhưng đã quá trễ.Tiếng gào thét vang vọng khắp bệnh viện ,tiếng thét đau quặng thắt trong lòng ông.

"A... a....... a.......... tại sao? bà nó à tôi mất đi bà giờ là con trai với con dâu. Có phải tôi đã tạo nghiệt không".xong ông cũng vì đau thương quá độ mà qua đời.

Còn Chu Cẩn Du được đưa đến nhà chính để cậu hai chăm sóc. Cậu sinh ra trong một gia đình giàu có bậc nhất. Vì ba mẹ cậu đều là thương nhân giỏi. Sau cái chết của cha mẹ cậu người khác đều nói cậu là tai tinh khắc cha mẹ ông bà người thân .Gia đình cậu hai cậu muốn tống cổ Chu Cẩn Du vào cô nhi viện để thoải mái nhưng họ biết cậu không thể sống quá 25 tuổi nên đã để cậu lại chờ cậu chết rồi độc chiếm gia sản. Từ nhỏ đến lớn cậu chỉ có một mình không ai dám chơi với cậu hai đứa con của cậu hai thì phỉ bán xem thường cậu từ lúc nhận thức được Chu Cẩn Du đã ra ở riêng một mình một cõi làm bạn với đống sách.Người khác nếu biết điểm dừng của cuộc đời mình thì sẽ vô cùng bất an ,lo lắng ngày ngày sống trong sợ hãi họ không thể thoát ra khỏi cái bóng của quá khứ, có thể họ trách cứ tại sao cuộc sống lại bất công như thế nhưng Chu Cẩn Du thì không cậu hiểu rất rõ mình muốn gì .Cậu có một người bạn là gấu tedy chú gấu được ông bà tặng vào ngày sinh nhật năm hai tuổi hàng ngày cậu đều ở bên cạnh bạn của mình cùng ăn,cùng ngủ,cùng vui,cùng buồn.....có lần trong bệnh viện cậu nói với người bạn của mình rằng:"Tedy ơi thật ra mình không thấy cô đơn có lẽ cảm giác ấm áp tớ chưa được trãi qua nên cô đơn là gì tớ cũng không biết, thật ra cuộc sống này của tớ như bây giờ cũng rất hạnh phúc mỗi ngày đọc sách,làm những cái mà tớ hứng thú,căn nhà của tớ có rất nhiều các bạn nhỏ.".Trong những ngày cuối đời cậu được chuyển vào bệnh viện trong những ngày cuối đời cậu thật nhàn nhã tận hưởng những giây phút cuối cùng như Giôn-xi trong tác phẩm "chiếc lá cuối cùng " của O .Henry

*Giới thiệu:"Xiu và Giôn-xi là hai nữ họa sĩ trẻ sống trong một khu nhà trọ. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh viêm phổi rất nặng và cô tuyệt vọng tới mức quyết định sẽ kết thúc cuộc đời khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống. Nhưng sau cơn bão dữ dội, chiếc lá cuối cùng ấy vẫn không hề rụng và cô lấy lại tinh thần rồi dần khỏi bệnh. Một hôm, cô được Xiu cho biết chiếc lá cuối cùng ấy là kiệt tác của cụ Bơ- men, cụ mới mất vì chứng viêm phổi và cụ vẽ nó vào đêm chiếc lá cuối cùng rụng"

Bạn đang đọc Sau khi chuyển sinh vào thế giới tiểu thuyết tôi được sống hạnh phúc . sáng tác bởi bichphuong24042005
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bichphuong24042005
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.