Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1224 chữ

Vị Ô cô nương này chắc là không hiểu rõ tính tình Đại sư huynh đi...

Sao có thể kêu Đại sư huynh đón nàng chứ?

Trong lòng đệ tử Phục Hy Tông lặng lẽ nghĩ.

Không bằng để bọn ta đón đi?

Ý niệm này vừa động, thoáng cái bốn năm người bước ra, nhao nhao mở miệng: "Không dám làm phiền Đại sư huynh, không bằng để ta đi..."

Bọn họ còn chưa dứt lời.

Đã thấy tu sĩ áo trắng, thân hình cao ngất phía trước mở rộng hai tay, thiếu nữ trên đầu tường không chút nghĩ ngợi nhảy xuống, để hắn đỡ mình.

Các đệ tử chợt á khẩu.

Mà Tùy Ly kia chậm rãi xoay người lại, liếc nhìn bọn họ, không nói một câu nào.

Nhưng mấy người bước ra kia, luôn cảm thấy có chút lạnh cả người.

Tùy Ly rất nhanh thả Ô Tinh Tinh xuống, lại phủi bụi trên góc áo Ô Tinh Tinh. Hắn nhíu mày, vẫn cảm thấy hơi bẩn.

Tùy Ly cũng không ngẩng đầu lên đã nói: "Bây giờ tu hành mới tới đâu? Đã nhớ chuyện đạo lữ?"

Nói xong, Tùy Ly mới đứng thẳng lưng, quay đầu lại nhìn mấy người vừa rồi.

Kết quả của một cái nhìn này chính là, bao gốm những người không bước ra, mỗi một đệ tử Phục Hy Tông đều đỏ mặt, lắp bắp nói: "Đại, Đại sư huynh, ta, bọn ta cũng không có ý này."

Tùy Ly: "..."

"Đêm qua ngươi ngủ, có cảm thấy ấm áp không?" Giọng nói của Ô Tinh Tinh vang lên bên cạnh hắn.

Tùy Ly lúc này mới thu hồi suy nghĩ, ngược lại nhìn về phía Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh thấy hắn không trả lời, lại nhón chân, ghé vào tai hắn, nhỏ giọng hỏi một lần: "Ôm hồ ly có phải rất ấm áp không?"

Lúc này Tùy Ly lại bị Ô Tinh Tinh nghĩ sang một chuyện mới.

Tiểu yêu quái không thể ôm ngủ với hồ ly đực.

Hắn lại có thể ôm tiểu yêu quái.

Tùy Ly thấp giọng nói: "Ừ, đợi đến khi trời sáng liền cảm thấy có chút lạnh."

Ô Tinh Tinh trong lòng có vài phần đắc ý.

Đó là đương nhiên!

Bởi vì buổi sáng, ta đã đi...

Tùy Ly nhìn chằm chằm nàng một lát, quay đầu nói: "Dương Cửu, mang theo Linh Hồ, đi Đại Hội Luận Kiếm."

Dương Cửu lên tiếng đáp lại.

Chủ của Yêu tộc Dung Di nghênh đón ần đầu tiên tắm… ngắn ngủi trong cuộc đời của mình.

Tùy Ly mang theo lồng, ném nó vào ao của Đại Hội Luận Kiếm.

Dung Di sặc nước một cái.

Tùy Ly ngồi xổm xuống: "Tự tắm rửa cho mình đi."

Dung Di miệng đầy lời tục tĩu.

Tùy Ly lạnh lùng nhìn nó lao xuống nước, sau đó mới chậm rãi đứng dậy. Chờ xoay người lại, lại thấy Vô Tương Tử sải bước đi tới trước mặt Ô Tinh Tinh.

"Ta nghe nói ngươi sợ bột thuốc rắc lên vết thương đau, hôm nay liền đặc biệt mang theo thuốc không đau." Vô Tương Tử đưa ra một bình sứ mới.

Đoạn giải thích hôm qua của Tùy Ly để qua mắt Tam trưởng lão, hôm nay đã truyền khắp nơi.

Mọi người kinh ngạc không thôi, chờ đến Đại Hội Luận Kiếm, cúi đầu nhìn, nhìn thấy bên hông Ô Tinh Tinh treo lệnh bài, bên cạnh là một miếng linh ngọc. Một cái kim quang trong suốt, một cái óng ánh long lanh. Ngay khi thiếu nữ vừa động, chúng liền va chạm với nhau, phát ra âm thanh thanh thúy dễ nghe.

Mọi người thoáng chốc, rốt cục nhận định thiếu nữ này đối với Phục Hy Tông mà nói, ý nghĩa phi phàm. Đối với họ, chính là địa vị phi phàm.

Mấy lời kia của Tùy Ly không chỉ là cái cớ để hắn rạch da lấy máu.

Thật ra lại càng là đặt nền móng cho thân phận địa vị của Ô Tinh Tinh.

Thay vì che giấu, chi bằng nói cho từ trên xuống dưới tu chân giới đều biết, không thể đụng vào nàng.

Người có thể để cho Tùy Ly tự mình lấy máu đến dỗ dành.

Vậy ngươi là cái thá gì chứ? Dám trêu chọc nàng?

Cho nên danh tính thật cũng được che đậy.

Đây là Tùy Ly, cũng chỉ có Tùy Ly mới dám làm chuyện to gan vậy, dám đem một tiểu yêu quái, nhét vào giữa đám tu sĩ, hơn nữa còn nâng nàng lên thật cao.

Kêu đám tu sĩ chỉ có thể ngước lên nhìn nàng.

Một thân kim quang hôm qua của Vô Tương Tử, cũng trở thành phụ trợ vô hình cho vở kịch này.

Tùy Ly lại nhìn Vô Tương Tử, nhất thời thuận mắt hơn chút.

Chỉ là hắn một bước tiến lên, đã thấy ánh mắt Vô Tương Tử sáng quắc nhìn chằm chằm ngón tay Ô Tinh Tinh, giọng điệu nghiêm trang hỏi: "Ta và Ô cô nương có thể đan mười ngón tay vào nhau không không? Bốn ngón tay cũng được... Nếu không, hai ngón tay cũng được..."

Tùy Ly: ?

Đại Hội Luận Kiếm càng trở nên náo nhiệt.

Ngày càng có nhiều người nghe nói về chuyện xảy ra hôm qua, bọn họ đều không khỏi đổ xô về phía bên này, muốn nhìn thử bộ dạng của Ô Tinh Tinh.

A Tiếu ở giữa dòng người, run rẩy mà đi, dè dặt cẩn thận.

Chưa đi được vài bước, chân nàng ấy trật qua, đâm vào một người.

A Tiếu vội vàng ngẩng đầu nhìn.

Bội kiếm bên hông, là người của Kiếm Tông...

A Tiếu xoay người, sau đó nàng ấy một bước cũng không ngừng, nhanh chóng đi tới bên cạnh Ô Tinh Tinh.

Đuổi kịp trước Vô Tương Tử, một tay nắm lấy tay Ô Tinh Tinh, cúi đầu gọi một tiếng: "A Tinh."

Ô Tinh Tinh nghiêng đầu: "A Tiếu, tay của ngươi sao lại lạnh như vậy?"

A Tiếu nặn ra một nụ cười khó coi: "Ta..." Lại không nói ra được lời nào.

Vô Tương Tử vớ phải khoảng trống, liền chỉ có thể khô khốc cầm lấy cái bình sứ kia.

Lúc này Tùy Ly liếc nhìn A Tiếu một cái.

Lúc này mới lần đầu tiên cho A Tiếu đánh giá cực cao.

Là một người hầu trung thành.

Tùy Ly thầm nghĩ.

"A Tiếu, có phải hôm qua ngươi ngủ bị lạnh đúng không?" Ô Tinh Tinh hỏi.

Tùy Ly: ?

Tiểu yêu quái hôm nay chẳng lẽ lại muốn biến thành mèo đi sưởi ấm cho A Tiếu?

A Tiếu lắc đầu, vẫn không thể nói ra lời.

Nàng ấy chỉ lặng lẽ đứng sát Ô Tinh Tinh một chút.

Lúc này Tam trưởng lão Phục Hy Tông cùng trưởng lão Phiêu Miễu Tông, đi lên bậc thang, đáp xuống chính giữa đài tròn.

“Mời chư vị tu sĩ theo bảng tên, lên đài luận kiếm!”

Nói xong.

Hai người bọn họ bay lên trời, dưới chân vẽ ra ngũ hành bát quái. Khi bạch quang lóe lên, một đại trận rơi xuống đài luận kiếm.

Bạn đang đọc Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân của Cố Tranh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aixiao52
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.