Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt Đối Đừng Quay Đầu! 2

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Thân hình đẫy đà của đối phương run lên dữ dội, mặt mang vẻ sợ hãi nói.

“Nơi này quả thực đã xảy ra rất nhiều chuyện, như một nhóm nhân viên trước đó đều đã chết, ta cũng là mới được điều tới hơn hai mươi ngày trước.”

“Ta chỉ biết chuyện người làm vườn chết, còn có nhà ăn bên kia cũng có mấy người chết rất quỷ dị.”

“Một người chết là lão bảo vệ gác đêm đời trước, mỗi đêm sau 12 giờ hắn đều phải chịu trách nhiệm đóng cửa, tắt đèn các nơi trong khu nghỉ dưỡng rồi mới đi ngủ.”

Nhưng trong một lần đi tuần đêm, hắn phát hiện thi thể nạn nhân trong phòng trị liệu trên tầng hai của nhà ăn.

“Nghe nói lão bảo vệ mở cửa, chỉ nhìn thấy thi thể nạn nhân, vì sợ hãi, hắn vội vàng chạy xuống dưới lầu, định đi gọi người, nhưng chạy tới chạy lui, lão bảo vệ luôn cảm thấy có chỗ nào không ổn, giống như sau lưng có thêm một tiếng bước chân.”

“Trong quá trình này, hắn nhiều lần quay đầu lại nhưng không thấy có người, mãi cho đến khi chạy đến cửa kính bên ngoài, lão bảo vệ nhìn vào kính phản quang phía sau mới phát hiện một cảnh tượng kinh hãi, hóa ra hung thủ vẫn luôn đi theo sau hắn!”

Sau khi bị phát hiện, hung thủ đã trực tiếp giết chết lão bảo vệ.

“Chuyện này là một nhân viên bảo vệ khác kể cho ta nghe, nghe nói lúc đó hắn đang ở trong phòng theo dõi, tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, nhưng mà không lâu sau người bảo vệ kia cũng cũng chết ở trong nhà ăn, lúc chết cổ xoay ra sau, tư thế rất quỷ dị.”

Ngô chủ quản nói tới đây, nhìn xung quanh một chút, dường như cũng có chút sợ hãi.

“Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngươi còn dám ở lại đây?”

Giang Thần nhìn kỹ nàng.

“Không giấu ngươi, người chết vì tiền, chim chết vì ăn, Trịnh thị hứa với ta, làm việc ở đây một tháng cho năm mươi vạn tiền thưởng.”

Ngô chủ quản ngại ngùng cười cười.

‘’Mặt khác, từ đó về sau, nhân viên trong khu nghỉ dưỡng lại truyền nhau một lời đồn, nghe nói buổi tối đi lên nhà ăn, nếu nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, ngàn vạn lần không nên quay đầu lại. Nếu không phát hiện ra thì còn tốt, nhưng nếu phát hiện ra thứ gì đó đang đi theo sau, thứ đó sẽ điên cuồng giết chết ngươi.’’

‘’Đúng rồi, cách đây hơn mười ngày, trên đường từ nhà ăn đến phòng khách, có hai vị khách nhân đột ngột tử vong. Kiểm tra thi thể thì phát hiện họ mang theo hung khí, dường như đang chuẩn bị thực hiện một âm mưu nào đó, nhưng trên đường đến phòng khách, họ lại không cẩn thận rơi xuống hồ và chết đuối.’’

Giang Thần híp mắt lại, quay đầu nhìn thoáng qua hồ nước dưới bóng đêm. Mặt hồ yên ả, không có chút sóng nước nào.

Lại là chết đuối.

Những câu chuyện quái dị trong khu nghỉ dưỡng này, dường như đều có liên quan đến con quỷ trong hồ này.

Bác gái phòng khách là bị hại chết sau khi nhìn thấy con quỷ, người làm vườn chết ở trong hồ, bây giờ hai con quỷ âm mưu kia cũng chết đuối ở trong hồ!

Con quỷ này chỉ sợ rất không đơn giản, có lẽ tất cả bí mật của khu nghỉ dưỡng này đều có liên quan đến nó.

"Trịnh Thiếu Minh và Trương quản gia đã vào núi, chuyện xảy ra tối nay chắn chắn cũng không thoát khỏi liên quan đến bọn họ. Bọn họ làm vậy, rốt cuộc là vì cái gì?"

Giang Thần thì thầm nói nhỏ, không quan tâm đến Ngô chủ quản nữa, tự mình đi về phía nhà ăn.

Bên ngoài các kiến trúc trong khu nghỉ dưỡng đều không có đèn, bóng tối đen ngòm như mực nước. Càng đến gần nhà ăn, không khí xung quanh càng trở nên âm u lạnh lẽo. Trong này tuyệt đối không chỉ có một con quỷ!

Giang Thần đẩy cửa kính ra bước vào, vừa bước vào liền ngửi thấy một mùi máu tươi nồng nặc. hắn mò mẫm đi trong bóng tối, không cẩn thận vấp ngã một cái gì đó.

Giang Thần mở đèn điện thoại ra cúi đầu nhìn lại, đập vào mắt là một bàn tay, tầm mắt lại hướng lên trên, trong bóng tối có một khuôn mặt người đang mở to mắt, trên cổ cắm một thanh đao, trên người mặc đồng phục nhân viên của khu nghỉ dưỡng.

Máu mủ sền sệt chảy trên sàn nhà, Giang Thần đưa tay sờ sờ, vẫn còn hơi ấm, có lẽ người này mới chết không lâu.

‘’Người này rất có thể đã bị giết bởi hai con quỷ âm mưu kia. Trước khi chúng giết người, dường như sẽ lớn tiếng bàn luận âm mưu bên cạnh nạn nhân, chờ một thời gian sau đó sẽ ra tay.’’

"Lý Kiệt cũng đã chọc vào hai con quỷ âm mưu kia, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đêm nay sẽ bị chúng giết chết. Tuy nhiên trước mắt xem ra, hai con quỷ âm mưu kia vẫn chưa động thủ đối phó với hắn, Lý Kiệt hẳn là vẫn còn trong nhà ăn!"

Giang Thần rút dao trên cổ thi thể nhân viên ra, giúp hắn vuốt mắt lại, đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.

Hắn vừa đến hành lang dẫn đến nhà vệ sinh, liền nghe thấy một tiếng thở dốc nặng nề, còn có giọng nói cẩn thận vang lên:

"Lão Dương... Lão Dương, ngươi ở đâu? Còn sống không?

‘’Mẹ kiếp! Điện thoại di động rách nát này sao lại không gọi được vào thời khắc mấu chốt! Ta còn chưa muốn chết..."

Một thanh âm nghe như phẫn nộ, nhưng thực chất là đang đè nén sợ hãi truyền đến.

Bạn đang đọc Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Biến Thân Đại Yêu! (Bản Dịch) của Diệp Lạc Quy Nê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trumsontac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 878

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.