Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thêm 1 người em gái

Tiểu thuyết gốc · 2008 chữ

Một lúc sau, Hiền bưng đồ ăn lên, phải nói tuy chỉ vài nguyên liệu đơn giản, nhưng trình bày vô cùng đẹp mặt, Quốc cầm đũa thử một miếng, cười:

"Không ngờ cô nấu ăn ngon vậy."

Được Quốc khen, Hiền trong lòng vui sướng, đáp:

"Muốn ăn phải lăn vào bếp thôi? Đâu như anh đi đến đâu cũng có người mời."

Quốc bật chai vang, rót vào hai ly, giơ cao:

"Chúc mừng sinh nhật vui vẻ. Mãi mãi tuổi 18."

Hiền cầm lên uống sạch, đáp:

"Cảm ơn. Hôm nay em rất vui, lần đầu tiên em được đón cùng người em yêu."

Lần thứ hai Hiền bầy tỏ, cộng thêm con gái có hơi men, hai má ửng hồng nhìn rất đẹp, Quốc ngượng ngùng, tự rót một ly, nói:

"Từ khi cô theo xuống Xã, công việc vất vả. Nay tôi tự uống chén, thay lời cảm ơn."

Hiền lắc đầu:

"Được làm vì người mình yêu, em cũng vui."

Quốc biết không thể phớt lờ được nữa, cười khổ:

"Anh biết tâm ý của em nhưng thực sự anh chưa thể dành thời gian quá nhiều cho tình yêu được? Cộng với tính anh khô khan, anh sợ em yêu anh sẽ mang mang khổ, mang bực vào mình."

Hiền tự rót mình chén đầy, uống cạn một hơi, đáp:

"Con đường quan trường của anh rộng mở. Lên cao thiếu gì loại con gái tìm tới, đứa con gái nhà quê như em không xứng cũng đúng."

Cứ như vậy, hai người không nói, cầm chén mà uống. Được một lúc, Hiền gương mặt mơ hồ, nói:

"Em mời anh, nhảy với em 1 điệu được không?"

Xong không cho Quốc kịp nói đã dùng tay kéo kéo lên. Hai người theo điệu nhạc du dương, chậm rãi nhảy. Hiền thấy Quốc bộ dáng chậm chạp, sợ dẫm phải chân mình, cười:

"Anh đừng khẩn trương, hãy thả lỏng người. Với em có ăn thịt anh đâu mà anh cách em xa thế."

Lời nói khiêu khích, Quốc biết mình không thể yếu thế, tay đặt eo Hiền, dù cách 1 lớp áo mỏng, nhưng vẫn cảm nhận được sự mềm mại. Có lẽ thứ níu kéo Quốc tiến xa hơn chính là cảm giác tội lỗi.

Nhưng Hiền càng nhảy càng mạnh bạo, cả người hoá thành chim nhỏ ép trong ngực, cầm lấy tay Quốc đặt lên mông mình, hai tay vòng qua cổ. Tư thế này khiến mỗi bước nhảy, cả hai đềi cảm giác được sự đụng chạm mà cơ thể mang lại.

Quốc lúc này sự vướng bận cũng bay đẩu đâu, tay bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể Hiền. Hiền khí như hoa, nghé sát tai, nhẹ giọng:

"Yên tâm, em sẽ không ép anh phải lấy em."

Lời này như một liều xuân dược mạnh, nhìn đôi môi đỏ trước mắt, Quốc cúi đầu hôn nhẹ. Hiền cảm giác vui sướng, nhắm mắt hưởng thụ. Mà do lần đầu, không có kinh nghiệm, Hiền chậm rãi bám sát theo Quốc tiến hành, hai lưỡi quấn lấy nhau khiến thân thể cả hai bắt đầu ngứa ngáy. Mấy phút sau, cảm giác khó thở, cả hai mới lưu luyến tách rời. Quốc cũng lấy lại tỉnh táo, nói:

"Làm như vậy không tốt cho em đâu."

Hiền ngẩng đầu nhìn Quốc, hai mắt chan chứa tình cảm, đáp:

"Em không cần biết, dù sao em cũng chỉ theo anh. Cho dù không làm vợ thì làm tình nhân bí mật của anh, em cũng làm."

Theo điệu nhạc, dần dần tiến tới bên giường. Quốc nói nhỏ bên tai:

"Em không hối hận?"

Hiền không đáp mà đẩy Quốc nằm xuống giường và nhào tới. Quần áo rất nhanh được cởi ra, Quốc ôm chặt lấy cơ thể đầy quyến rũ, thơm ngát và trắng nõn, lửa dục trong lòng đã bốc lên rất cao. Môi hai người quấn lấy nhau, tiếng thở hổn hển không ngừng vang lên. Khi bảo bối cứng rắn của Quốc tiến vào trong cơ thể của Hiền, sự điên cuồng lên tới đỉnh điểm, hai người dùng hết sức dâng hiến tình cảm mãnh liệt của mình cho đối phương. Vào giờ phút này, thứ cả hai đang theo đuổi đó là tình dục.

*

Một tiếng sau, cuộc làm tình kết thúc, nằm trên giường, trong lòng Quốc tràn đầy sự hối hận, bởi từ trước đến nay, Quốc vẫn luôn tìm mọi cách tránh xa Hiền, thật không ngờ hôm nay xảy ra chuyện này. Còn Hiền sau cảm giác sung sướng, toàn thân bắt đầu đau nhói, một lúc dịu lại, nhìn thấy sắc mặt Quốc, nhẹ giọng:

"Có phải anh đang hối hận trong lòng phải không?"

Quốc không trốn tránh, đáp:

"Ừm. Có một chút."

Hiền hoá thân thành mèo, cắn mạnh lên tay Quốc 1 cái, hừ lạnh:

"Đúng là anh không nói được 1 lời dễ nghe."

Quốc cười khổ:

"Làm Quan trường, mà anh vẫn chưa giữ được định lực."

Xong tâm sự chuyện cuối tuần xảy ra, Hiền yên lặng nghe, tay vuốt ve ngực Quốc, đáp:

"Em không biết anh có định lực hay không, nhưng sau này chúng ta có đến với nhau hay không, anh vẫn phải tốt với em."

Quốc cúi nhẹ đầu, hôn nhẹ:

"Anh đảm bảo, sẽ khiến em trở thành người phụ nữ tuyệt nhất."

Đến đây, cả hai chính thức trở thành người yêu. Nhưng do trong cơ quan tránh đàm tiếu không hay, nên ban ngày cả hai vẫn giữ khoảng cách nhất định. Chỉ có ban đêm là thế giới hai người, Quốc cũng gặp mặt bà Cúc xin phép được qua lại với Hiền, còn Hiền cũng gặp đến nhà Quốc chơi, khiến bà Lan khuôn mặt sung sướng, giục cả hai mau chóng kết hôn.

*

Hôm nay như thường lệ, đưa Hiền mua sắm xong về nhà, đang chuẩn bị nấu cơm thì điện thoại kêu, Quốc cầm lên là số Nguyệt Nguyệt không khỏi nhếch mép. Phải biết từ khi 'trải nghiệm Hồng trần', Nguyệt Nguyệt tâm trạng vui vẻ rất nhiều, phần lớn ra ngoài chơi với bạn, cả hai trừ công việc, chỉ thỉnh thoảng nói chuyện trên bàn ăn. Đặc biệt khi Hiền ra mắt, Quốc không hiểu sao, Nguyệt Nguyệt chiến tranh lạnh với minh. Chủ động gọi điện cho Quốc đã thật lâu, đợi khi chuông gần hết, Quốc mới bắt máy:

"Alo, hôm nay làm sao rồng gọi cho tôm thế này."

Giữa tiếng ồn ào, Nguyệt Nguyệt nhẹ giọng:

"Anh, mau đến cổng trường giúp em."

Xong điện thoại tắt ngủm. An Toàn của Nguyệt Nguyệt, Quốc không lo, nhưng trong lòng nổi lên bát quái, thế là nhìn xung quanh không có ai, thuấn di tới ngõ vắng gần trường, xong đi tới cổng.

Lúc này thấy Nguyệt Nguyệt đang đứng cùng 1 cô gái, đối diện là một gã đàn ông cùng 1 người phụ nữ, đang cao giọng:

"Con hôm qua bỏ nhà đi, biết mẹ lo lắng thế nào không? Theo mẹ về."

"Cô bé, tránh ra đi, đây là chuyện gia đinh chúng tôi."

Nguyệt Nguyệt biết người trước mặt đúng là mẹ của bạn, nhưng nghĩ tới cảnh hôm qua bà ta chuốc thuốc mê định cho người đàn ông kia hãm hiếp, nàng không thể không khỏi khinh bỉ, nếu lúc đó vòng tay nàng tặng bảo hộ thì đứa bạn đã sớm dơ bẩn, quát:

"Với những thứ bà đã làm, bà cảm thấy mình xứng làm mẹ không."

Người phụ nữ không quan tâm, với tay qua muốn kéo tay cô gái, Nguyệt Nguyệt vội hất văng, bà ta loạng choạng lui lại, giọng the thé:

"Ôi, cái số của tôi sao lại khổ thế này, sinh ra một đứa con gái không hiểu chuyện, liên kết với người ngoài ức hiếp mẹ, tôi không muốn sống nữa...!"

Nguyệt Nguyệt là Khí linh, về trí tuệ không ai bằng, nhưng bị nhốt biệt lập bao năm, EQ không quá cao, dưới ánh mắt cùng sự chỉ trỏ của nhiều người, gương mặt trắng xanh, quát:

"Nhìn gì mà nhìn, mau đi về."

Từ khi vô trường, Nguyệt Nguyệt dùng nắm đấm nhanh chóng thành chị đại, nghe tiếng quát, số lớn học sinh rút đi. Mà hiểu rõ đầu đuôi, Quốc bấm 1 số xong bước vào, vung mạnh tay:

"Bốp. Hai người mau cút xa cho tôi."

Gã đàn ông cùng người phụ nữ bị tát choáng, một lát mới phản ứng lại, người phụ nữ quát:

"Cậu là ai? Dựa vào cái gì mà đánh người? Ối dời ơi? Công an đâu? Có người đánh tôi?"

Gã đàn ông sắc mặt hung tàn:

"Mày chết với tao."

Xong cầm điện thoại, bấm:

"Anh ơi anh tới giúp em."

Quốc chẳng quan tâm, mà nhìn Nguyệt Nguyệt, nói:

"Em bắt Taxi, đưa bạn về trước. Việc này anh lo."

Nguyệt Nguyệt lắc đầu:

"Xong chúng ta cùng về."

Quốc thấy thế cũng không nói thêm mà yên lặng chờ đợi. Quả nhiên không lâu, một tên đàn ông người đầy xăm trổ dẫn theo hơn 10 người có mặt, gã đàn ông cười:

"Đại ca, anh đập gẫy chân của tên đó cho em, em bỏ ra 10 triệu mời Đại ca cùng anh em đi uống nước."

Người phụ nữ cùng tiến tới ôm chặt cánh tay, dùng nó chạm vào cặp vú đầy đặn, tiếp:

"Chính là hắn, Đại ca phải trút giận cho em."

Hà 'sứt' gật đầu, nhưng khi thấy Quốc cảm giác ớn lạnh truyền dọc sống lưng. Phải biết khi Lê Sơn, Lê Tùng và đám giang hồ Tùng 'sọt' bị bắt, Hà 'sứt' nhờ người quen đã gặp được Hùng 'Ka' cùng Trưởng Công An Huyện mới Hoàng Trung, cả hai đồng ý cho hắn tiếp quản chỗ trống nhưng cũng nhắc khéo không được đắc tội Quốc cũng như quản khu vực xã Ngô Quyền, nghi đến đây Hà 'sứt' không nói hai lời, giơ tay tắt mạnh cho gã đàn ông, gằn giọng:

"Đồ chó, có mặt như mù."

Xong quay lại, giơ chân đạp cho người phụ nữ một phát, mắng to:

"Còn đồ gái già lẳng lơ, tao nhìn thấy mày mà đã muốn nổi da gà!"

Hành động trên khiến học sinh vây quanh và người đi đường trố mắt không thể tin nối? Không phải đám người này do tên gã đàn ông gọi đến sao? Sao lại thành chính mình bị đánh vậy? Hà 'sứt' nhìn mấy tên đàn em, nói:

"Lại xoa bóp cho hai con chó có mắt như mù này đi!"

Dứt lời đi tới chỗ Quốc, cười:

"Anh, không biết anh sao lại tới đây."

Quốc chỉ vào Nguyệt Nguyệt và cô gái bên cạnh, nói:

"Đến đón em gái tôi. Mà cậu quen chúng thì bảo chúng sau này cách xa em gái tôi ra,. Sau sự an toàn của em gái tôi có chuyện gì? Tôi đến tìm anh."

Hà 'sứt' vô ngực:

"Anh yên tâm, đôi cẩu nam nữ này về sau đừng mong nhìn thấy được hai em gái."

Quốc vỗ vỗ vai:

"Cảm ơn cậu, tôi có việc đi trước, hôm nào nói chuyện tiếp."

Xong vẫy một taxi rời đi. Đám đông thấy việc hết cũng nhanh tản đi. Buổi tối, Quốc và Nguyệt Nguyệt trình bầy hoàn cảnh cô gái Thuý Ngoan bên cạnh, bà Lan đồng ý nhận Thuý Ngoan làm con nuôi, và Quốc cũng bị đuổi khỏi phòng cũ lên tầng ba, nhường phòng đó cho Thuý Ngoan. Nhìn sự sắp xếp, Quốc khổ sở không thôi, địa vị trong nhà càng ngày càng thấp.

[Có ai còn đọc hú dưới comment để tác biết, còn viết tiếp nha. Truyện ban đầu viết ra vốn để tự đọc. Ít thì đăng bản thô, đại ý đỡ phải sửa. Cảm ơn]

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy

Truyện Quan Trường Khốc Liệt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.