Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáng Để Hy Sinh Sao?

Tiểu thuyết gốc · 1666 chữ

Đường Minh sau khi biết Bạch Du Ngư hủy hôn, hắn liền mừng rỡ kéo Bạch Du Ngư đi quán bar. Thật là quên mất lời cảnh cáo của lão bà nhà Bạch Du Ngư rồi

Nhưng tốt là Bạch Du Ngư rất nghe lời lão bà nhà mình, Đường Minh dẫn hắn đi xông hơi, đi ăn sau đó đi quán bar đều tự động khai hết cho nhóm lão bà

Mạn Nhu thưởng thức hành động này của hắn, quả nhiên năm đó dạy dỗ không uổng công phí sức. Lạc Vân nhìn tin tức cũng rất vui vẻ, Đại Ngư bảo quá nghe lời, nàng thật thích!

Chỉ có Nghệ Giai là chú ý đến tin nhắn cuối cùng, nàng đứng dậy mặt lạnh nhìn tất cả

"Bãi bỏ cuộc họp đột xuất, tôi có việc riêng cần làm"

"Chủ tịch, chúng ta đang họp chuyện quan trọng để phát triển nhanh hơn bây giờ 30 năm a! Không thể bỏ phí được!"

Một nữ nhân đứng lên nói, mọi người cũng đồng tình nhìn Nghệ Giai như khuyên bảo nàng. Nghệ Giai chỉ nhìn bọn họ nói

"Lão công nhà ta bị bắt đi quán bar, hắn bị nữ nhân khác giở trò khóc rồi các ngươi có đền nổi không?"

Nàng cũng mặc kệ những loại biểu cảm đa dạng của mọi người mà rời khỏi công ty, lái chiếc xe nhanh như gió đến địa quán cần đến. Bên trong mùi thuốc lá cùng mùi rượu bia nồng nặc, theo thông tin, nàng đứng trước phòng B102, bên trong có tiếng của nữ nhân cùng tiếng cười của nam nhân khác

Nghệ Giai đẩy cửa ra liền cảm giác máu đang sôi ùng ục. Lão công của nàng đang trong trạng thái thủ thân như Đường Tăng, xung quanh lại có đám yêu quái nhền nhện bạch cốt tinh tấn công liên tục

Dù cho thủ thân thế nào vẫn là dính phấn son trên người, Nghệ Giai nhìn sang nam nhân phát ra tiếng cười lúc nãy, tức giận lại bùng phát nhiều hơn

Đây không phải là đệ đệ của Đường ngu xuẩn kia sao!

Đường Minh vừa ngước lên, nhìn thấy là mỹ nữ cũng không quản nhiều kêu gọi

"tới nữa à? Lại đây phục vụ cho gia nào!"

Bạch Du Ngư nhìn sang thì một cỗ tức giận bộc phát, giơ chân lên đạp cho Đường Minh một phát, hắn đứng dậy vứt bỏ chiếc áo khoác tiến lại Nghệ Giai

"Đừng giận, đừng giận, ngồi xuống có được không?"

Nghệ Giai dang tay ôm lấy cổ hắn, như con gấu koala bám lấy hắn, Bạch Du Ngư ôm ngang hông nàng, một tay đỡ mông nàng nâng lên. Đường Minh bị hắn đá ngã ra sau, đau đớn khiến hắn thanh tỉnh không ít

Thấy là một mỹ nữ được Bạch Du Ngư ôm, Đường Minh há hốc đổ mồ hôi

Lại gây chuyện nữa rồi!

Nữ nhân thấy hắn ôm người vừa vào kia liền biết điều né ra, Đường Minh cũng đưa cho bọn họ số tiền để rời đi. Hắn thấp thỏm lo sợ tìm cách bỏ chạy, Nghệ Giai tạm thời không quản Đường Minh hắn làm gì, nàng xụ mặt úp vào lồng ngực của Bạch Du Ngư

Nhìn thấy nàng như thế Bạch Du Ngư đau lòng hỏng rồi, hắn ôm lấy nàng vô cùng dịu dàng vuốt lưng cho nàng, cứ cách vài giây lại hôn khắp mặt nàng

"Lão bà, ngươi đừng không nói gì, ngươi đánh ta, cắn ta, đả thương ta cũng được"

"Chỉ cần ngươi không buồn, ta làm bao cát cho ngươi xả giận cũng được"

"lão bà, ngươi đừng không nói chuyện mà. Mặc dù ngươi giận cũng đáng yêu nhưng không thể so được với ngươi khi cười"

"Lão bà, là ta có lỗi với các ngươi, lão bà, ta thề không có lần sau đi vào quán bar nữa"

"Có đi cũng đi với các ngươi, lão bà, ngươi đừng không để ý tới ta mà"

"lão bà... Lão bà... Lão bà...."

Bạch Du Ngư liên tục gọi, dường như chỉ cần nàng một giây không trả lời hắn liền không ngừng hỏi. Nghệ Giai nhếch mép, nàng đẩy hắn ra, Bạch Du Ngư nhìn thấy khóe mắt nàng đỏ lên liền rớt cả trái tim ra

Hắn ngay lập tức lập kết giới hóa giao long ôm lấy nàng

"Lão bà, ngươi ngươi đừng khóc, ta ta... ta...."

Nghệ Giai như tiểu thú bị thương nhìn chằm chằm như muốn biểu tình, Bạch Du Ngư đau lòng hỏng rồi không muốn nàng lại khóc nhưng hắn không biết cách dỗ nàng

[Làm sao đây? Gọi Đường Minh vào sao? Hắn có kinh nghiệm có lẽ giúp mình-]

[Không, không được! Lão bà không thích, phải làm sao đây?]

Mặt hắn banh đến không được, Nghệ Giai dựa vào hắn, giọng còn chút run run như vừa khóc

"Ngươi đừng đi mấy chỗ này có được không?"

"Ta sợ ngươi bị câu mất..."

Bạch Du Ngư ôm lấy nàng, nâng cằm nàng hôn lên môi, hương vị của hắn khiến nàng an tâm không ít, thoải mái đến nhắm mắt lại hưởng thụ. Bạch Du Ngư nắm lấy tay nàng, lặng lẽ đem hệ thống ra

[Thống, ngươi không phải nói trong cửa hàng có cái gì dấu ấn sao?]

[Làm sao ký chủ?]

Hệ thống lạnh nhạt nói, nó nhìn Nghệ Giai tràn đầy âm mưu lại nhìn Bạch Du Ngư tưởng mình là gà thì ra là thóc cảm thán ký chủ nó thật ngu!

[Bán nó cho ta đi]

Nghệ Giai vừa hôn vừa tò mò, không biết đó là cái gì mà lại phải trong lúc hôn nàng trao đổi?

[Ngài hiện có mười vạn bảy ngàn bốn trăm tích phân. Mua Thiên đạo dấu ấn cần mười vạn năm trăm tích phân, có đồng ý không?]

[Hỏi nhiều, nói ngươi bán tất nhiên cần]

[đã khấu trừ, cảm ơn ngài đã mua sắm tại cửa hàng. Mong ngài sẽ tiêu nhiều hơn, hoan nghênh ghé lại!]

Lần này hệ thống vui mừng chào tạm biệt hắn, Bạch Du Ngư ném hệ thống sang một bên dùng Thiên đạo dấu ấn. Lưỡi của hắn bỗng nhiên nóng bỏng khiến nàng khó chịu, Bạch Du Ngư lại không muốn dứt ra kéo nàng sát vào

Nghệ Giai bị hắn hôn đến đầu óc mụ mị không rõ thần trí, Bạch Du Ngư hôn quá lâu khiến nàng cũng hít thở không thông. Đến khi nhiệt độ ở trong khoang miệng nàng rút xuống, Bạch Du Ngư mới hài lòng rời khỏi

Nghệ Giai nằm trong lòng hắn thở dốc, cơ thể cứ giật lên một chút. Bạch Du Ngư hôn vành tai của nàng thì thầm nói

"Đây là năng lực của ta, ta đã đánh dấu ngươi cũng như đối ngươi bình đẳng hứa hẹn, nếu ngươi không thích ta có thể đổi thành khế ước chủ nô. Ngươi làm chủ nhân, ngươi có thể đối ta ra lệnh, bất cứ cái gì ta đều làm cho ngươi,"

Hệ thống nhìn Bạch Du Ngư, vì một nữ nhân có đáng để dùng Thiên đạo dấu ấn không chứ

Nghệ Giai dựa vào ngực hắn, nghe hắn nói cũng hiểu dấu ấn này quan trọng đến mức nào. Nếu hắn đặt nó lên người nàng thì nàng có thể sẽ được coi là nô lệ của hắn, nhưng Bạch Du Ngư a, hắn để nàng làm chủ, đối nàng sủng hạnh đến mức nàng cảm giác chỉ cần nàng muốn thế gian hắn đều có thể lấy được

Nghệ Giai hôn lấy hắn, nàng hạnh phúc cười

"Ta không cần xem ngươi là nô, ta chỉ cần ngươi đối ta công bằng với mấy cái lão bà khác của ngươi là được"

Bạch Du Ngư hèn mọn, hắn thừa nhận hắn có thể để đầu gối dính vàng của mình chạm đất nếu như nữ nhân hắn muốn

Danh vọng, tiền tài, sức mạnh, cả ba thứ này đối hắn dù có hay không cũng không sao, hắn chỉ cần người bên cạnh hắn an ổn, bình yên sống vui vẻ là được

Trải qua ba trăm kiếp, kiếp là người, kiếp là thú, kiếp là ma, kiếp là tiên, trải qua bao nhiêu thân phận, thiên tài, phế vật, người thường. Hắn sớm đã nhìn thấu hồng trần, thà rằng phụ toàn bộ người và vật trên thế gian để bảo hộ được lão bà, hắn cũng sẽ không hối hận

Bạch Du Ngư hôn nàng, vô cùng dịu dàng cười

"Lão bà, ta hoa tâm, nhưng ta không ngốc, sau này có lẽ ta sẽ không đối ngươi mãnh liệt như hiện tại cũng như có thể bỏ qua ngươi. Ta không muốn ta ở tương lai làm tổn thương ngươi, không muốn ngươi ở tương lai phải dùng nước mắt mà rửa mặt, không muốn ngươi đổ máu vì ta ở tương lai không đáng"

"Lão bà, ngươi nếu là hối hận, ngươi có thể rời đi. Ta sẽ không bao giờ trách ngươi, ta yêu ngươi, Nghệ Giai"

Bạch Du Ngư ôm lấy nàng thâm tình nói, Nghệ Giai ôm lấy đầu hắn

Đại Ngư chỉ biết lo xa, nếu như thật sự có ngày hắn không còn yêu nàng, vậy thì nàng cũng không muốn rời đi.

Hệ thống nhìn hai người, nó thở dài một tiếng

"Tại sao lại cố chấp như vậy? Tình cảm này thật sự đáng sao?"

Bạch Du Ngư cũng hỏi cùng một câu cuối cùng với hệ thống, Nghệ Giai hôn trán hắn như nghĩ rằng đó là thứ hắn cần để bình tâm lại, và đúng là hắn đã thả lỏng hơn rất nhiều

"Đáng a, người khác nói gì ta cũng không để tâm, chỉ cần là ngươi, ta đều thấy đáng giá"

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.