Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quấy Phá

Tiểu thuyết gốc · 1117 chữ

"Chủ tịch, người lúc nãy ngài gặp trong nhà vệ sinh nam là Trịnh gia tiểu thư Trịnh Nhã Lâm, còn người này là Bạch gia thiếu gia Bạch Du Ngư. Theo như điều tra sơ bộ, hai vị này từng là người yêu cũ của nhau" một cô thư ký có khuôn mặt đầy tò mò nhìn người đàn ông tóc xám khói tự nhiên đang nằm ngủ trên giường của chủ tịch nhà mình.

Nữ nhân ngồi trên ghế sofa đỏ cũng đưa mắt nhìn về người đàn ông sau đó lại nhìn vào đống giấy tờ "Bữa tiệc này do ta tổ chức vậy mà vẫn còn có chuyện hạ dược ở đây, điều tra được là ai không?".

"Thưa chủ tịch, theo như điều tra khẩn cấp thì có một nhân viên nhận tiền từ một thanh niên lạ mặt tự xưng là người giao hàng của Bạch thiếu gia nhờ hắn đem rượu tới. Có lẽ thuốc đã được hạ từ trước vào chai rượu rồi" Thư ký nhìn vào đống giấy tờ đầy chữ cái tiếp tục nói "Bạch thiếu gia xưa nay ai cũng biết hắn chỉ uống được rượu Blanc, nhưng trong thực đơn chúng ta yêu cầu không có loại rượu này nên đây là cố ý hãm hại".

Nữ nhân trên ghế thả tập tài liệu xuống xua tay, thư ký liền hiểu đem tài liệu đi ra ngoài còn cẩn thận đóng cửa như sợ có người sẽ vào sau đó.

Bạch Du Ngư ngủ mê man trên giường, đến khi bên ngoài ồn ào cùng ầm ầm hắn mới khó chịu tỉnh nhưng hai mắt vẫn nhắm chặt vào nhau. Bạch Du Ngư vuốt mái tóc rối bời của mình ra sau, nghe âm thanh càng ngày càng nhiều lại càng khó chịu.

Hắn lại nằm xuống đem gối bịt kín hai tai rồi ngủ tiếp.

Hắn không biết vẫn có người trong phòng đang nhìn, nữ nhân ngồi trên sofa tiến đến đắp chăn cho hắn, vỗ vỗ vài cái như dỗ hắn đi vào giấc ngủ rồi mới đi ra mở cửa.

Thấy người trước mặt, mọi người bên ngoài liền sững sờ. Có người lắp bắp gọi "c...chủ tịch..."

"có chuyện gì?" Nữ nhân tựa cửa nhìn bọn họ đang tụ tập trước phòng mình, nàng cũng nhìn thấy hai cái mỹ nữ khi đó ngồi cùng nam nhân trong phòng nói chuyện vui vẻ.

Trước mặt là một nam nhân tóc đen mang vẻ mặt kiêu ngạo nhìn nàng.

Long Nghiệp nhếch môi cười "Tiểu thư, tôi nghe được có một người đàn ông cưỡng ép phụ nữ nên mới kéo mọi người tới đây can ngăn".

"Tại sao phải gọi mọi người? Nếu anh muốn thì anh có thể xông vào trong giải quyết trước chứ không phải là phô trương bản thân hay chà đạp người khác" Theo như phán đoán sơ bộ, nàng chắc chắn nam nhân trước mặt này chính là người đã hãm hại người bên trong phòng.

Bị một mỹ nữ hỏi câu hóc búa, Long Nghiệp như bị đá đập vào chân không biết trả lời làm sao. Mà bên trong phòng Bạch Du Ngư mơ mơ màng màng mở mắt ra, hắn nhìn xung quanh rồi giống như bình thường đi qua tủ quần áo lấy đồ thay.

Vừa nhìn thấy Bạch Du Ngư trong phòng, mọi người liền đồng loạt trợn mắt.

"CÁI GÌ VỪA DIỄN RA VẬY!!!"

Khi mọi người còn hoang mang thì Mạn Nhu cùng Lạc Vân coi nữ nhân đứng ở cửa như không tồn tại đã phóng vào trong.

Nữ nhân cũng không can ngăn gì, nàng nhìn bọn họ hơi khó chịu nhíu mày "chưa chịu đi sao?"

Mọi người sợ đến chạy trối chết, một phút cũng không dám quay đầu lại nhìn. Long Nghiệp cắn răng giận dữ, lại là hắn, lại là hắn, tất cả đều là Bạch Du Ngư cái tên chết bầm này làm loạn kế hoạch của hắn!

Bạch Du Ngư vừa ngồi vào bồn tắm đầy nước liền tiếp tục ngủ, Mạn Nhu vừa mở cửa ra đã phải kéo Lạc Vân phía sau vào trong đóng lại.

Thấy Bạch Du Ngư trong hình dạng bán nhân, Lạc Vân trợn tròn mắt chỉ tay về phía hắn "Đ... đây là..."

"Là Đại Ngư" Mạn Nhu tiến tới kiểm tra cho hắn, phát hiện trên vai hắn có chút rượu. Dựa vào mùi hương nàng đoán rằng đây là rượu Blanc nhưng đã bị hạ độc.

Mạn Nhu làm nghề sát thủ bao năm, sở trường thiểm sát cùng tốc độ, ám sát không tốn công nhất chính là dùng độc. Tuy hương vị của rượu đã lấn át đi mùi của độc dược nhưng Mạn Nhu đã làm nghề này gần hai năm nay vẫn là nhận ra độc dược này có vài thuộc tính không cần thiết

"Có người hạ dược hắn" Mạn Nhu nắm chặt tay tức giận nói, Đại Ngư là vì dược lực mới mơ mơ màng màng không rõ thần trí đi vào phòng này. Người muốn hại hắn trong bữa tiệc, nàng chỉ có thể nghĩ tới một người

"Là tên Long Nghiệp kia sao?" Lạc Vân nghe được có người hạ dược cũng nghĩ tới tên nam chính ba xu kia đầu tiên

"Trong bữa tiệc không thấy hắn xuất hiện, khi Đại Ngư gặp chuyện lại xuất hiện"

Mạn Nhu ngồi bên cạnh bồn tắm chạm vào mặt hắn, nhiệt độ nóng bỏng khiến nàng hơi khó chịu mà rút tay về

Lạc Vân tò mò chạm vào sừng hắn, sau đó như bị thôi miên cởi quần áo ra đi vào bồn tắm

Mạn Nhu không muốn thua kém cũng cởi bỏ đi vào trong, hai nàng liếm môi nhìn Bạch Đại Ngư

Bạch Đại Ngư đang ngủ ngon lành trên giường của mình thì cảm thấy cơ thể như lửa đốt, hắn lờ mờ mở mắt ra

Trước mặt là hai nữ quỷ đang ngồi trên người hắn, họ liên tục câu dẫn hắn đi vào con đường phạm tội....

Vừa đóng cửa lại, nàng tiến về phòng tắm thì bên trong đã phát ra những tiếng động kì quái

Chuyện người ta không phải chuyện của mình, nàng lên giường nằm bịt tai lại làm việc

[Dừng... dừng... ức...]

[Lão... lão bà...]

Hắn mơ mơ màng màng nói ra tiếng lòng của mình

Bên tai phát ra tiếng lòng của Bạch Du Ngư, hai nữ nhân càng hưng phấn hành hạ hắn hơn

Bên ngoài, nữ nhân trên giường cũng nghe được, đôi tai đỏ lên ngượng ngùng

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.