Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Tử Thiến Ngươi!

Tiểu thuyết gốc · 1883 chữ

Bạch Du Ngư đem chuyện này nói lại với Bạch phụ, ông nhanh chóng sai người trở về đem sát thủ tra khảo một lần rồi giao cho cảnh sát báo cáo sự việc

Vì có liên quan đến đại thế gia nên tin tức Bạch Du Ngư bị ám sát nhanh chóng tràn lan trên mạng, mọi người ai nấy đều bức xúc vì nam nhân của An thành lại bị sát thủ nhắm tới

"Lí nào lại vậy? Bạch thiếu là người tốt lại có kẻ muốn ám sát hắn?"

"Bạch thiếu chắc chắn đã đắc tội với người nào rồi"

"Không lẽ là mấy cái tiểu thư mà Bạch thiếu cua trước khi làm liếm cẩu?"

"Có thể nha, Bạch thiếu đẹp như vậy không hoa tâm cũng khó"

Nhiều bình luận về Bạch Du Ngư khiến cho mạng đứng cả đêm, nhưng nạn nhân của chúng ta lại thảnh thơi nấu mì gói ăn tối. Hắn đập thêm một quả trứng vào trụng sơ nước sôi rồi thưởng thức tô mì ngon lành

Bạch Du Ngư nhìn hệ thống, cmn, lão tử sống thoát khỏi kịch bản một tháng 3 ngày, hệ thống tặng lão tử đúng 34 cái bcs dùng một lần

"Hệ thống, ngươi muốn lão tử sinh con đẻ cái nhiều hay gì?"

"Thông báo, nhiệm vụ hoàn thành. Mở khóa tu vi bị khóa của ký chủ" Hệ thống hiếm khi ban tặng phần thưởng tuyệt vời, Bạch Du Ngư vừa mừng liền bị dập tắt "hạn dùng 1 lần"

Bạch Du Ngư hóa long cầm lấy bảng 3D, thẳng tay xuyên vào trong xóa bỏ hạn sử dụng. Hắn sát khí nhìn nó "hệ thống, nếu không phải lão tử nhịn xuống thì ngươi đừng hòng làm bậy. Lần này là cảnh cáo"

Biết rõ Bạch Du Ngư bị mình chọc giận, hệ thống thiên đạo cũng câm miệng xóa bỏ hạn sử dụng. Nếu không phải nó đem Bạch Du Ngư vào thân thể của tiên đế có sức mạnh ở kiếp thứ hai trăm mấy thì bây giờ nhất định sẽ không bị đè đầu cưỡi cổ

Nhưng nó nghĩ gì Bạch Du Ngư đều biết, hắn chỉ hừ lạnh

Tiên Đế? Chức vị nhỏ thôi!

Bạch Du Ngư ăn xong liền ngồi xếp bằng tu luyện, dù sao tu vi khôi phục hắn đã coi như thoát khỏi võ giả trở thành Tông sư trong mắt người khác, mặc dù tu vi của hắn rất cao

Khi đạt thành Tông sư hắn có thể đột phá lên để tiếp tục đột phá nhưng như vậy sẽ làm ảnh hưởng mạch truyện nên hắn đã hạ tu vi xuống còn Tông sư nhưng nhiêu đó vẫn là gây chấn động cho mọi người

Bạch Du Ngư lại không quan tâm tu luyện đến max Tông sư rồi đi ngủ, hắn giải quyết hệ thống quá mệt

Long Nghiệp đi vào một hội chợ đấu thạch, hắn nhìn quanh và nhắm được vài viên đá. Bên cạnh là một trong những nữ chính đã bị hắn cưa sắp đổ, hắn mỉm cười chỉ dẫn cho nàng

Khi tiến tới gần quầy hàng của Tứ đại thế gia, hắn lại bắt gặp Bạch Du Ngư đang mặc cổ phục màu đen, trên tay còn bế một cái bảo bảo nhỏ xíu

Bạch Du Ngư không ngờ Long Nghiệp lại ở đây, hắn nhìn thấy mới nhớ ra đây cũng là trong kịch bản. Nhưng bây giờ Bạch Du Ngư có nhiệm vụ quan trọng hơn, hắn hạ người xuống cho bảo bảo trên tay có thể chạm vào đá "Tiểu Ngư, ngươi thích cái nào cậu nhỏ mua cho ngươi?"

Bạch Tiểu Ngư là chất nữ của hắn, biểu tỷ của hắn sau khi sinh Bạch Tiểu Ngư phải giải quyết vụ ly hôn với chồng nên tạm thời không thể chăm sóc nàng nên hắn tự nhận nhiệm vụ mang nàng đi chơi

Bạch Tiểu Ngư nhìn thấy Long Nghiệp đen mặt, nàng không hiểu chuyện nhiều chỉ cảm thấy người này khó chịu với mình còn trừng mắt nhìn cậu nhỏ, nàng rưng rưng nước mắt rồi gào khóc lớn

Bỗng có tiếng khóc trẻ em phát ra từ quầy của Tứ đại gia tộc, mọi người thắc mắc quay sang nhìn thì thấy nam nhân tóc khói trên tay một tiểu bảo bảo đang khóc đến thảm thương. Mà nguyên nhân thì do khuôn mặt của một nam nhân tóc đen đối diện, bọn họ nhận ra hai người nam nhân này

Một người là hộ vệ nhỏ bị Đường gia đuổi việc Long Nghiệp, người kia là Bạch thiếu Bạch gia Bạch Du Ngư. Dĩ nhiên trên tay ôm bế là Bạch Tiểu Ngư bọn họ cũng nhận ra

Bạch Du Ngư ôm lấy Bạch Tiểu Ngư dỗ dành, nhưng nàng vẫn cứ khóc mãi không ngừng khiến hắn hoảng loạn vô cùng "Chương lão, ngươi mau gọi cho biểu tỷ tới a, Tiểu Ngư cứ khóc mãi"

Chương Hà Ngũ cũng loạn như tơ cầm điện thoại lên gọi, mà bên đối diện Long Nghiệp chán ghét nhìn Bạch Du Ngư cái bảo bảo trên tay, thật ồn ào!

Nữ nhân bên cạnh hắn lại tiến lên chạm vào Bạch Tiểu Ngư, nhẹ giọng nói "Tiểu bảo bảo làm sao thế?"

"Không biết, lúc nãy nàng vẫn rất ngoan" Bạch Tiểu Ngư là bảo bảo nhưng rất hiểu chuyện, nàng hiếm khi khóc làm nũng nhưng hôm nay hắn chỉ dẫn nàng đi chơi không có chọc ghẹo gì đây. Ánh mắt bỗng nhiên nhìn sang Long Nghiệp sau đó dường như hiểu ra "Long tiên sinh, cảm phiền ngươi đừng nhìn bảo bảo nhà ta như thế. Ngươi nhìn như vậy đương nhiên là hài tử sẽ sợ"

Ánh mắt của hắn nhắm vào mình nhưng lại dọa Bạch Tiểu Ngư một phen, Long Nghiệp hừ lạnh "thế nào? Ngươi đem ta ra làm nguyên nhân nàng khóc?"

"Đúng, nếu ngươi không nhìn ta bằng ánh mắt căm phẫn thì nàng cũng không khóc" Bạch Du Ngư không thích nói chuyện với nam chính nhưng không có nghĩa là hắn sẽ cho nam chính này leo lên đầu ngồi cùng bắt nạt người xung quanh hắn

Long Nghiệp cười lạnh "Hay cho Bạch thiếu gia, tự mình làm còn đổ lỗi cho ta"

"Cậu nhỏ hic hic...." Bạch Tiểu Ngư nấc nở nhìn hắn, nàng nhìn tiểu nãi miêu bám dính lấy hắn đem nước mắt nước mũi toàn bộ lau vào y phục, Bạch Du Ngư không ngại bẩn đưa tay vỗ lưng nàng ổn định lại tâm trạng

"Làm sao khóc nha? Có phải cậu nhỏ dẫn ngươi đi chơi không thích không?" Coi như Long Nghiệp không có dọa Bạch Tiểu Ngư đi, hắn cũng không muốn đổ oan người "tốt". Bạch Tiểu Ngư lắc đầu, nàng đưa bắp tay nho nhỏ đầy thịt chỉ về phía Long Nghiệp "Hông phải... cái này thúc thúc trừng cậu nhỏ... con sợ nên khóc..."

Bạch Du Ngư đem nàng quay lưng lại với Long Nghiệp, mặt lạnh nhìn hắn "Long tiên sinh, nếu như ngươi không thể khống chế được khuôn mặt của mình ta có thể giúp ngươi chỉnh nhan lại"

Long Nghiệp cắn răng, Bạch Du Ngư!

"Thì ra là tên đó dọa sợ Bạch tiểu thư"

"Làm cái gì đó! Nàng chỉ mới là cái bảo bảo không hiểu chuyện thôi, bộ nhà họ Bạch ăn hết của nhà ngươi sao cứ gây chuyện mãi thế!"

"Hắn đúng là không sợ chết, Bạch thiếu đã tốt bụng tha cho hắn bao lần mà bây giờ còn dọa Bạch tiểu thư"

Mọi người ồn ào chửi mắng Long Nghiệp, hắn tức giận nhìn Bạch Du Ngư chỉ vào mặt hắn "Bạch Du Ngư! Ngươi đừng có quá đáng!"

Nữ nhân bên kia lúc nãy cũng nhìn thấy Long Nghiệp trừng mắt với Bạch Du Ngư, nàng không quan tâm ân oán của hai người nhưng tiểu hài vô tội, hắn cũng không nên trừng mắt dọa sợ nàng "Long Nghiệp, ngươi không thể dọa sợ cái tiểu hài. Nàng chỉ mới có bao nhiêu tuổi"

Long Nghiệp thấy nữ nhân của mình bênh vực cho Bạch Du Ngư liền điên tiết nắm chặt bàn tay, hắn trăm tính ngàn kế cũng không thể tính được cái Bạch Du Ngư này lại hủy hết bao nhiêu tâm huyết của hắn

Mà bên đây đang cự lộn thì Bạch biểu tỷ đã chạy tới, đi cùng nàng còn có luật sư cùng Diệu Hàm. Luật sư họ Mộng tên Khiết, cũng là một trong nữ chủ của Long Nghiệp

Nàng nhìn thấy Long Nghiệp đứng cự cạ với Bạch Du Ngư, tuy thắc mắc trong lòng nhưng vẫn chạy qua cùng Bạch Mỹ Oánh nhìn xem Bạch Tiểu Ngư

Thấy mẫu thân, Bạch Tiểu Ngư mếu máo dang hai tiểu thịt tay ra, Bạch Mỹ Oánh đau lòng ôm lấy nàng dịu dàng xoa lưng "Tiểu Ngư làm sao khóc?"

"Nàng bị nam nhân kia trừng mắt dọa sợ" Bạch Du Ngư lạnh nhạt nhìn Long Nghiệp, hắn không ngại xuất thủ tại đây nếu như Long Nghiệp lần nữa dọa nạt bọn họ. Nhìn thấy hai cái nữ nhân khác của mình đi qua chỗ của Bạch Du Ngư, hắn tức giận đến độ mặt đều đen

"ngươi nếu còn trừng mắt với Tiểu Ngư, lão tử không ngại cho ngươi thành công công đầu tiên ở hội đấu thạch" Bạch Du Ngư bẻ khớp tay, nhìn bộ dạng thật sự có thể ra tay. Long Nghiệp lại không thể đánh lại Bạch Du Ngư liền đổ mồ hôi, hắn cắn răng "Bạch thiếu thì ra chỉ biết dùng vũ lực giải quyết vấn đ-"

Chưa nói xong thì Bạch Du Ngư đã đưa chân lên đá vào bụng hắn, lực đạo Bạch Du Ngư cũng không kìm lại còn cộng thêm thể chất bẩm sinh của giao long đá vào bụng Long Nghiệp

Long Nghiệp cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như bị đánh nát, cả xương sườn cũng bị thương tổn không ít, hắn bị đẩy về sau năm mét cố trụ vững bằng hai chân. Máu từ mũi và miệng chảy ra, Bạch Du Ngư hừ lạnh "Lão tử không thích nói nhiều"

Nhìn thấy Bạch Du Ngư ra tay, không ai dám đi lên ngăn chặn hắn. Bạch Du Ngư chỉ đá một cái đã khiến cái cựu hộ vệ đánh nhau giỏi nhất của Đường gia chảy máu ròng ròng, có ngu mới lên ngăn lại

Bạch Tiểu Ngư không muốn nhìn cậu nhỏ như thế, nàng đem bắp thịt tay nắm lấy áo vai hắn "Cậu nhỏ... đừng đánh người..."

Bạch Du Ngư nhìn nàng, ôn hòa cười một cái "được, cậu nhỏ không đánh người". Bạch Du Ngư xoa đầu nàng, nhìn Long Nghiệp để lại một câu rồi dắt bọn họ đi qua khu khác chơi "Long tiên sinh, cảm phiền thu lại tính khí của ngươi"

Long Nghiệp cảm thấy bản thân bị xúc phạm đến danh dự của mình, hắn tức giận nhìn Bạch Du Ngư "Bạch Du Ngư, ta muốn ngươi phải chết!"

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.