Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

5P ( 18+ )

Tiểu thuyết gốc · 2468 chữ

Phòng ngủ, trên giường lớn có năm thân ảnh trần trụi đang quấn quýt lấy lẫn nhau.

Trần Hạo nửa nằm nửa ngồi, hai chân dang rộng, dương vật to lớn gân guốc như một con cự long ngửa đầu lên trời im ắng rít gào, nhưng rất nhanh bị một đôi môi đỏ bao phủ lại.

" Hờ, thoải mái ". Trần Hạo dùng một tay xoa đầu Xuân Mai, người đang tập trung ngụp lặn mà bú liếm lấy dương vật của hắn.

Cái lưỡi linh hoạt không ngừng quấn lấy quy đầu, cổ họng liên tục ướt át ép chặt, khiến hắn thoải mái tới rên rỉ.

Xuân Mai không hổ là người có tập võ, sức chịu đựng kinh người, há mồm liền không chút do dự thâm hầu, cho dù bản thân khó chịu nhưng cũng chỉ nhíu nhẹ mày cho qua, một lòng một dạ muốn hầu hạ hắn tốt nhất có thể.

Ba chị em khác của cô cũng không ngồi không.

Hạ Lan bò ra sau lưng Trần Hạo, hai tay vòng qua nách hắn ôm chặt , dùng đôi gò bồng đảo to ngoại cỡ của mình liên tục chà sát lên bờ lưng rộng rãi, miệng nhỏ lung tung liếm láp vành tai cùng hai vai.

Thu Cúc, Đông Trúc thì phân biệt mỗi người một bên ngã dựa vào lòng Trần Hạo, khi thì liếm lấy hai đầu ti, khi lại ngẩng mặt dâng lên môi thơm để mặc cho hắn cuồng dã chiếm hữu, liên tục trao nhau ái dịch ngọt ngào.

Bốn cái âm hộ đã sớm động tình lầy lội không chịu nổi.

Trần Hạo ở giữa bụi hoa hưởng hết diễm phúc nhân gian, nhưng trình độ phục vụ cỡ này muốn để hắn phun trào một lần thì còn kèm rất xa, nhiều nhất cũng chỉ là cái món ăn khai vị.

Cảm thấy dạo đầu không sai biệt lắm, Trần Hạo vỗ nhẹ đầu Xuân Mai một cái, người sau liền lập tức lĩnh hội ý muốn.

Lưu luyến nhả ra dương vật lớn, bên trên phủ lấy một tầng nước bọt nhầy nhụa sáng bóng, từng đường gân nổi cộm dưới ánh đèn trông là như vậy khiến cô nàng mê mệt.

Xuân Mai thành tâm thành ý đặt lên quy đầu một nụ hôn rồi mới dời chân bước lui ra, quỳ bò ở một bên, kiều đồn nhếch cao, hai tay vòng ra sau đem mật huyệt đã lầy lội ướt át banh rộng, chờ đợi được sủng hạnh.

Thu Cúc, Đông Trúc cũng không chịu lạc hậu, đồng loạt chạy đến bên Xuân Mai cũng học theo làm lấy tư thế y hệt, ba cái mật huyệt hồng hào mê người mở rộng xếp thành một hàng trước mắt Trần Hạo, khiến hắn cũng không kiềm nổi nuốt ngụm nước bọt.

Trong lòng càng là vô hạn cảm khái.

Cách đây không lâu Trần Hạo hắn vẫn chỉ là cái xã hội tầng dưới chót người, mỗi ngày đâm thuê chém mướn, ăn bữa nay lo bữa mai không biết sẽ chết ngày nào.

Còn hiện tại thì ở nhà biệt thự, trong thẻ chứa tiền tỷ, trước mặt mỹ nữ ỉ ôi.

Dạng mỹ nữ như bốn chị em Mai Lan Cúc Trúc này, đặt ra bên ngoài cũng tuyệt đối là cấp bậc nữ thần, hô lên một tiếng liền sẽ không biết có bao nhiêu đàn ông hóa thân liếm cẩu lao tới.

Vậy mà giờ đây lại ở đây bày ra tư thế thấp kém dâm đãng nhất, chỉ cầu mong được hắn ân sủng, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, tuyệt đối không phản đối một lời.

Dạng này một đám mỹ nữ lại như cái liếm cẩu thế này, nếu mà truyền ra không biết sẽ khiến bao nhiêu đàn ông mở rộng tầm mắt, ghen tỵ Trần Hạo đến không được.

" Nhưng các ngươi là ta đấy, điệu bộ này cũng chỉ ta mới có thể thấy được ". Trần Hạo nở nụ cười tà, vươn tay tới lần lượt vuốt ve từng cái mông cong trắng nõn.

Cảm xúc truyền về mềm mại như tơ lụa thượng hạng, lại căng tràn đầy đặn vô cùng.

Bốp!

Một bàn tay tát lên mông của Xuân Mai, để lại trên đó một dấu chưởng ấn đỏ chót.

" Ưm ". Xuân Mai mị nhãn như tơ, xuân tình nhộn nhạo rên lên một tiếng tiêu hồn.

Bốp! Bốp!!

" Ưm " " Ahhh". Đến lượt Thu Cúc cùng Đông Trúc cũng chịu chung số phận.

Một chuỗi âm thanh vang lên trong phòng, kèm theo đó là từng âm thanh rên rỉ và thở gấp, Hạ Lan ở sau lưng Trần Hạo nghe nhìn mà hạ thân ướt át, người nóng bừng bừng, chỉ biết càng thêm ra sức dùng đôi gò bồng của mình mài liên tục lên lưng hắn.

Chơi một lát thì cũng chán, Trần Hạo không đánh nữa mà đưa tay vuốt ve vết đỏ trên mông của mỗi người, thỉnh thoảng lại gảy gảy lên mép mật huyệt trêu chọc

" Thiếu gia ta đánh các ngươi sướng không? "

" Sướng ". Xuân Mai, Thu Cúc, Đông Trúc ba miệng một lời đáp

" Muốn càng thêm sướng hay không?". Hắn nhích người tới, dương vật đặt lên mật huyệt Xuân Mai cười tà hỏi, hai tay thì phân biệt bao trùm lấy mật huyệt của Thu Cúc cùng Đông Trúc.

" Muốn ". Xuân Mai thở gấp rút, làn da ửng hồng đầy mê người, hạ thân rất nhỏ uốn éo, nửa muốn ấn về sau để nuốt lấy đại dương vật nhưng lại sợ sẽ chọc hắn không hài lòng.

" Muốn cái gì?". Trần Hạo vẫn muốn trêu chọc thêm

" Ưm....muốn, muốn đại dương vật của thiếu gia "

" Muốn dương vật nóng ấm đó đâm sâu vào tiểu huyệt của Xuân Mai, khuấy đảo lấy bên trong, làm Xuân Mai sung sướng lên đỉnh, sau đó bắn thật nhiều thật nhiều tinh dịch vào tử cung Xuân Mai "

" Thiếu gia, Thu Cúc cũng muốn "

" Đông Trúc cũng muốn "

Trần Hạo nở nụ cười hài lòng, bốn chị em mấy nay xem ra đã bị điều giáo không sai biệt lắm, chỉ cần lên giường là sẽ hóa thành dâm phụ của riêng hắn, lời dâm đãng, tư thế thấp hèn gì cũng có thể bày ra.

Muốn chơi thế nào thì chơi thế nào!

" Tốt, bản thiếu gia liền cho các ngươi. Nhưng muốn tinh dịch thì phải xem ai có bản lĩnh hơn rồi, haha "

Phốc!!

Theo một tiếng động nhỏ vang lên, dương vật chui tọt tận gốc vào trong mật huyệt, cùng cũng lúc thì những ngón tay của hắn cũng bắt đầu công việc của mình.

" Ưm ". Ba tiếng rên rỉ kiều mị cùng lúc vang lên.

Một trận dâm chiến khai màn, đánh cho hôn thiên ám địa, nhật nguyệt vô quang, tiếng rên rỉ, tiếng la hét, tiếng va chạm không ngừng không nghỉ suốt bốn giờ.

Trên giường, dưới sàn, cửa sổ, phòng tắm, đâu đâu cũng hóa thành chiến trường, đâu đâu cũng có dấu vết chiến đấu khốc liệt để lại.

Máu, nước mắt, nước miếng, ái dịch vung vãi khắp nơi.

Cuối cùng, cự long vẫn là kẻ chiến thắng, đem bốn nữ kỵ sĩ khuất phục dưới thân, hiên ngang phun ra hai lần long khí rồi mới êm dịu rơi vào giấc ngủ.

....

Trần Hạo để thân trần ngồi trên giường, cười nhẹ nhìn bốn ngọc thể nằm ngang dọc khắp nơi, trên thân ai nấy đều có dấu vết hoang ái dày đặc, khóe mắt còn treo đầy nước mắt.

Nhưng khóe miệng mỗi người đều treo nụ cười thỏa mãn cùng hạnh phúc chân thành.

Lúc này đã là gần nửa đêm mười hai giờ.

Tuy nhiên Trần Hạo cũng không có lựa chọn nghỉ ngơi.

Hắn trong vấn đề tình dục là thiên phú dị bẩm, cộng thêm bản thân cũng là cái võ giả Luyện thể đỉnh cao, một chút vận động cỡ này vẫn chưa đủ khiến hắn mệt mỏi.

Liền lấy ra điện thoại xem xét.

Khá lắm, bên trên vậy mà có trên dưới gần mười cái tin nhắn, chín phần trong đó là Ân Tịnh Vũ gửi tới, chỉ có một phần là từ tổng đài.

Nhìn thời gian thì hẳn là sau bảy giờ là đã bắt đầu nhắn tin.

7 giờ : " Hạo, ngươi đang làm gì đấy?"

7 giờ 15 : " Ta thật nhớ ngươi "

7 giờ 25 : " Hạo, ngươi ăn cơm chưa? Ta ăn rồi, hiện đang tắm. Ngươi muốn xem không, ta chụp cho ngươi xem? Thẹn thùng.jpg "

8 giờ 30 : " Hạo, ta muốn ngủ rồi. Nhưng ta không ngủ được, ta thật nhớ ngươi "

9 giờ : " Hạo, trưa mai ngươi muốn ăn gì? Ta nấu ăn giỏi lắm, để ta nấu bento đem theo cho ngươi nha!"

10 giờ : " Hạo, ngươi sao không trả lời ta? "

11 giờ : " Hạo, ta làm phiền ngươi sao? "

11 giờ 30: " Hức, ta sai rồi. Ta không nên quấy rầy ngươi, ngươi đừng giận ta có được không?"

Một dãy tin nhắn đều đậm mùi nhu tình cùng...liếm cẩu, khiến Trần Hạo nhìn cũng có chút trợn tròn mắt, thầm than 100 điểm thiện cảm tối đa quả nhiên lợi hại.

Ân Tịnh Vũ trước đây cũng là yêu thích hắn.

Nhưng cơ bản tự tôn tự trọng vẫn là có, cũng chưa từng hạ thấp tư thế từng chút một đi lấy lòng.

Dù sao, trong toàn bộ trường cấp ba Thanh Trà, ngoại trừ hoa khôi Giang Như Ngọc cùng giáo khôi Đào Thu Dung ra thì Ân Tịnh Vũ chính là một trong số ít kỹ nữ hàng đầu còn lại.

Nếu thay cái trường học thì thỏa đáng chính là một cái hoa khôi.

Cộng thêm bản thân Ân Tịnh Vũ lại là cái loli hợp pháp, phương diện nào đó còn có sức hấp dẫn hơn Giang Như Ngọc với một số người có yêu thích đặc thù.

Trong trường số nam sinh thầm mến Ân Tịnh Vũ tuyệt đối là rất nhiều, đủ để chất đầy hai ba cái phòng học, lễ tết valentine năm nào cũng nhận được hàng tá thư tình.

Vậy mà ở trước mặt Trần Hạo hiện giờ lại chỉ còn lại có nhu thuận cùng liếm cẩu tư thái, nếu để đám nam sinh trong trường biết được thì phải đâm tâm biết bao nhiêu người đây?

Nghĩ vậy, Trần Hạo càng vui vẻ, đối với Ân Tịnh Vũ cũng càng thêm có chút để tâm hơn, trực tiếp gọi qua một cuộc điện thoại.

Đổ chuông hai nhịp liền bắt máy.

Hiển nhiên như Ân Tịnh Vũ đã nói, là nhớ hắn tới mức không ngủ được.

Trần Hạo tìm chút chủ đề nói chuyện phiếm lên, thỉnh thoảng lại chen vào vài câu chuyện cười hoặc lời ngon tiếng ngọt, chọc cho Ân Tịnh Vũ tâm hoa ngọt ngào, nhu tình dù là cách một cái điện thoại mà Trần Hạo vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được.

An ủi mỹ nữ nửa giờ thì tắt máy.

Trần Hạo lúc này mới có tâm tư gọi ra hệ thống, suy tính tới chuyện tiêu xài số điểm trong tay mình.

" Nên mua gì đây? Chỉ có 6900 điểm cũng không mua được cái gì tốt!". Hắn dò xét cửa hàng một đợt thì trầm tư

Trong cửa hàng, chia làm bốn mục lớn là : tài phú, kỹ năng, chiến lực, đặc thù.

Trong đó, tài phú bao gồm tiền tài, bất động sản, cổ phần, cùng các hiện vật giá trị khác như đồ cổ, ngọc thạch....

Trần Hạo là cái con nhà giàu, tạm thời không thiếu thứ này.

Kỹ năng thì có nhiều loại, từ sinh hoạt đến thủ đoạn chiến đấu đều có, không ít cái để Trần Hạo tâm động, nhưng tiếc là với 6900 điểm thì mua cái nào cũng chỉ đến được cấp đại sư.

Phải biết kỹ năng chia làm : sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại sư cấp, tông sư cấp, chí tôn cấp, thần cấp.

Đại sư cấp tuy nói đã là đỉnh tiêm trong ngành nghề, nhưng thật ra với Trần Hạo tác dụng cũng không lớn, hoàn toàn có thể dùng tiền mời được các cao thủ tinh thông làm việc cho mình.

Mà với hắn vấn đề dùng tiền giải quyết được thì không là vấn đề.

Nhưng nếu là tông sư cấp thì khác, đáng tiếc là phải cần tới ít nhất mười nghìn điểm mới mua được.

Chiến lực thì bao gồm công pháp võ giả, võ kỹ, đan dược tăng tu vi, thiên tài địa bảo, vân vân. Thậm chí hắn còn thấy có cả các loại công pháp tu tiên, long tu, hồn tu, huyết thanh siêu chiến sĩ, biến sị dược tề, siêu năng dược tề.

Một đám đẳng cấp cao vật phẩm trên khiến nước miếng Trần Hạo chảy ròng, nhưng cũng chỉ có thể thấy mà thèm chứ không mua được.

Cuối cùng là đặc thù, bên trong bao gồm các loại quang hoàn, vật phẩm đặc hiệu xài một lần như : thẻ may mắn, thẻ xui xẻo, thẻ đào hoa...

Cũng cần ít nhất 10 nghìn điểm mới tiêu phí nổi.

" Ta thật là nghèo a!!". Dạo một vòng thì Trần Hạo không kiềm nổi cảm thán, càng thêm quyết tâm chơi chết các nam chính.

Tô Bạch trong mắt hắn giờ đây chính là một đám điểm thưởng di động đang chờ bản thân tới lấy.

" Keng. Hệ thống hữu tâm đề nghị ký chủ đi rút may mắn để thử vận, biết đâu lại rút ra thứ tốt, rút liên tục x10 còn được khuyến mãi chỉ cần 4800 điểm thưởng "

Trần Hạo : "...."

Tuy cảm thấy có mùi gian thương nhưng hệ thống nói đúng, lần rút ra Mị Hoặc quang hoàn trị giá 30000 điểm đến giờ vẫn còn ấn tượng sâu sắc đây.

Lập tức xoa xoa tay hào hứng lên, trong lòng cầu nguyện ông bà phù hộ, chư tiên thần phật độ trì.

" Hệ thống, rút x10 "

" Keng. Khấu trừ 4800 điểm "

" Chúc mừng ký chủ nhận được...."

Ps : khụ, không có kinh nghiệm chơi 5P nên bom sắc này hơi xịt!!

Bạn đang đọc Phản Diện Quật Khởi sáng tác bởi Tartalia1roll

Truyện Phản Diện Quật Khởi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tartalia1roll
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.