Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa Ngục Vô Gián.

Tiểu thuyết gốc · 4355 chữ

Lục Mẫu vừa đặt chân đến Ngưu Sơn Tinh nhìn ra ngay quầng khí đỏ bao bọc ngọn núi.Toàn bộ Quỷ Nhện vừa thấy Chủ Thành đến vội quỳ xuống cúi đầu thi lễ

-Chủ Thành Vạn Tuế!

Với cái giao diện búi tóc kiểu quý phi trong cung cấm ,y phục xanh lá viền đen cẩn đầy ngọc ngà ,và gương mặt trẻ đẹp như thế không ai nghĩ rằng Lục Mẫu này đã hơn mười ngàn năm tuổi,nếu so sánh với Hắc Nguyệt Nương và con gái Lục Tiêu Mị,bà ta còn đẹp hơn bội phần,vừa lãnh diễm kiêu kỳ vừa bí ẩn mê hoặc,nhìn ở góc độ nào cũng toát lên vẻ quý phái nhưng hung ác,đúng với vị trí của một Chủ Thành.

Trác Phong ôm quyền cúi đầu nói

-Bẩm Chủ Thành kết giới này quá kỳ lạ,thuộc Tướng không dám manh động nên chờ Chủ Thành đến quyết định.

Lục Mẫu đưa đôi mắt to tròn lồ lộ liếc qua nhìn Hắn,ánh mắt khinh miệt chứa chút chán ghét cứ như trợn lên doạ người,Ả cất giọng nhẹ nhàng nghe như tiếng của một thiếu nữ mười tám

-Vậy ư?vất vả cho ngươi rồi...sao ngươi không truy tìm Hồ Tiên lại đến đây nhìn kết giới kia?

Trác Phong tính ngang tàn hống hách cứ tưởng gan to bằng trời không sợ một ai,vậy mà cả người Hắn run lên một chút,ánh mắt cụp xuống,nuốt khan nói

-Thuộc thuộc Tướng nghe tin truyền từ Quỷ Thành đến,Hồ Tiên kia cùng hai đồng bọn là Hỷ Tước Tinh và Tiểu Quỷ đánh nhau với các Hoàng Tử Ma Tộc rồi mới chạy đến đây,võ đoán kết giới kỳ lạ này chính là Tiểu Quỷ kia tạo ra để che giấu Hồ Tiên...nên mới mạo muội mời Chủ Thành đích thân đến đây...

Lục Mẫu cong khoé môi đỏ mọng lên,như cười như không nói

-Mong rằng ngươi võ đoán chính xác...nếu không Mị Huyết Câu Hồn của ta sẽ đưa ngươi đến Địa Ngục Vô Gián...hừ!

Trác Phong chớp chớp mắt liên tục trong lòng như có quả tạ nặng ngàn cân treo lủng lẳng.

-Thuộc thuộc Tướng...

Lục Mẫu không muốn nói nhiều quay sang hướng Ngưu Tinh Sơn,ánh mắt hung ác đỏ tươi,đưa tay bộc phát ma chưởng đánh lên cửa Hang La Hét.

-Tưởng rằng cái kết giới rách rưới này có thể cản được chân của Bổn Chủ sao...yaaa...

Tước Tích lẫn Ngưu Tiểu Ân vừa nhìn thấy Lục Mẫu xuất hiện đã bay mất cả hồn phách,bà ta còn đánh phá kết giới của Lý Tự Nhiên khiến bọn họ một phen kinh hãi.

-Chết rồi là Lục Mẫu,bà ta cuối cùng cũng đến rồi...

-Làm sao đây...Thành Chủ sẽ đánh lên đây mất...kết giới này có chống chọi nổi không?

Tước Tích toát mồ hôi trán ,cắn nhẹ môi dưới

"-Ma Thần Sơ Sinh rốt cuộc có được bao nhiêu linh lực?có thể đấu với Yêu Tinh Tuyệt Đại như Lục Mẫu không ?Bản thân ta linh lực hiện tại chưa đủ công phá tuyệt kỹ "Tiêu Linh Trì" ngay cả một Hoàng Tử Ma Tộc cũng chống lại không nổi làm sao bảo vệ được Thiên Hạo rời khỏi nơi này đây?"

Ngưu Tiểu Ân nắm chặt Roi Bạc, không khỏi run rẩy

-Bà Ta phát hiện ra chỗ lập trận hay sao mà phát công đánh thẳng vào Hang thế này?Giờ phải làm sao đây,các bô lão và bọn trẻ con không thể chiến đấu được...

Lục Mẫu đứng dưới chân núi không ngừng phát linh lực đánh lên ,luồng khí xanh càng lúc càng lớn như cuồng phong xoáy tròn mang theo tia điện tím xoẹt xoẹt,chớp chớp,chỉ nhìn thôi đã thấy rùng mình,nếu chạm phải chỉ có thể là tan thây.Một lúc sau kết giới của Lý Tự Nhiên bị dao động ,Tước Tích kéo tay Ngưu Tiểu Ân chạy lùi về sau hét lên

-Tất cả chạy sâu vào động nhỏ...

Mọi người hớt hải nghe theo,chạy trối chết vào hang sâu,vừa đúng lúc một luồng chưởng lực xanh lá đánh vào cửa Hang,gây tiếng nổ vang trời.

-Uỳnh!

Chưởng lực đánh thủng xuyên mấy tầng tầng,lớp lớp đá tảng để lại đống đổ nát nơi không động và một lổ lớn qua bên sườn núi.Kết giới của Lý Tự Nhiên bị thủng một lỗ như cửa thành trì rộng mở.Lục Mẫu nheo mắt hung hiểm như chưa hài lòng với kết quả này

-Hừ cái thứ chết tiệt này...vậy mà vẫn không thể đánh tan ...để Bổn Chủ xem ngươi là cái thứ gì...

Bà Ta phi thân bay một đường vào Hang La Hét,Trác Phong ra lệnh cho thủ hạ một số đi theo một số bao vây chân núi,hễ ai chạy ra đều giết không tha.

Ở trong Hang ,Dương Thiên Hạo vừa kể xong lai lịch của cả hai cho Lý Tự Nhiên nghe, không biết Hắn có hiểu hay ấn tượng gì với chuyện quá khứ hay không mà cái mặt vặn vẹo,ngơ ngơ ngáo ngáo,Hắn ù ù cạc cạc hỏi

-Sư Sư Tôn...chuyện Người vừa nói là thật sao?cái gì mà game thực tế ảo?có phải là một Thời Không khác đúng không?

Dương Thiên Hạo ngớ cả người ra ,Y giận muốn đấm cho Lý Tự Nhiên một cái vào đầu để hồi phục trí nhớ như trước

-Nói cả ngày ,Ta khát khô cả cổ họng mà ngươi nghe chẳng hiểu gì là sao hả,ngốc đến thế ư?

Lý Tự Nhiên gãi gãi đầu nói

-Sư Tôn chắc ta phải ngẫm nghĩ hồi tưởng một thời gian mới nhớ ra.

-Uỳnh!

Nghe tiếng nổ lớn,Dương Thiên Hạo vội ôm lấy Lý Tự Nhiên vào người,xoay một vòng né tránh,đúng lúc một luồng chưởng lực kéo theo đất đá quét qua,ngó lại đã thấy sau lưng có chút ánh sáng xám chiếu tới.

-Chưởng lực mạnh bạo quá ,một đường đánh xuyên núi rồi...

-Sư Tôn...núi bị đánh xuyên qua rồi hả?

-Ngươi không nhìn thấy sao còn ta?

-Sư Tôn, Người ôm đầu của ta như vậy,ta không có nhìn thấy gì hết...

Dương Thiên Hạo chợt tỉnh nhìn lại thì thấy một tay mình ôm trọn lưng của Lý Tự Nhiên,một tay ôm đầu Hắn ép vào sát người ,mặt của Hắn vùi vào ngực của mình.

-Ơ...

Y buông bàn tay đang giữ đầu của Lý Tự Nhiên xuống,Hắn ngóc mặt nhìn lên,đôi mắt đen bóng long lanh của thiếu niên mười sáu vừa trong sáng vừa ngây ngô khiến cho Dương Thiên Hạo ngẩn cả người.

Lý Tự Nhiên cũng một khoảnh khắc khó dời mắt khỏi gương mặt tuấn lãng của Dương Thiên Hạo,trong đầu của Hắn chợt hiện lên những hình ảnh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

-Sư Tôn...ta nhớ ra Người từng ở vị trí đó,cũng nhìn ta như vậy nhưng...y phục của Người rất lạ,rất gọn gàng...tóc cũng không dài...

Dương Thiên Hạo ánh mắt trìu mến

-Đó là trang phục của thế giới thực... chúng ta.

(....)

-Aaaa...Thiên Hạo huynh ở đâu?

Tiếng của Tước Tích phá tan khoảnh khắc lắng đọng của Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên,khiến cho cả hai quay sang nhìn về hướng phát ra tiếng kêu.Dương Thiên Hạo trả lời

-Ta ở đây.

Tước Tích từ trong bóng tối khúc khuỷu dẫn theo một đám bô lão trẻ con chạy đến,Hắn mặt mài đầy bụi lốm đốm,y phục trắng của Hắn cáu bẩn vẻ mặt căng thẳng nói

-Chạy mau Lục Mẫu đánh đến rồi...

Ngưu Tiểu Ân quỳ gối xuống nói

-Dương Tiên Sinh, Trác Phong Quỷ Nhện đó đã giết người dân Làng Ngưu Tinh của chúng tôi rồi,bọn chúng muốn diệt tộc Ngưu Tinh của Ta,xin Tiên Sinh cứu giúp bảo vệ bô lão và bọn trẻ rời khỏi đây,Ngưu Tiểu Ân sẽ ở lại cản chân chúng.

Dương Thiên Hạo nhanh tay đỡ nàng lên nói

-Ngưu Tiểu Ân cô nương đừng quỳ như vậy...

Lý Tự Nhiên nói

-Lão Nhện Quỷ kia một chưởng đã đánh thủng núi Ngưu Tinh,cô có khả năng ngăn chặn Bà Ta sao.?

Tước Tích nói

-Thiên Hạo ,khi Lục Mẫu phá kết giới vào Hang có ba vị bô lão đã dụng hết Tu Di tạo ra bức tường linh lực cản chân Bà Ta,họ bây giờ chắc đã trở lại nguyên hình lành ít dữ nhiều rồi,chúng ta không thể bỏ mặc những người còn sống được.

Dương Thiên Hạo quay sang Lý Tự Nhiên

-A Nhiên thu lại kết giới đi,Ta sẽ dùng Thuật Di Vật đưa họ rời khỏi đây...dù sao hoạ này cũng vì Ta mà đến.

Lý Tự Nhiên chao mài nói

-Sư Tôn,Lão Bà Lục Mẫu kia chỉ phá được một lổ thủng để chui vào,kết giới của ta không chỉ để ngăn kẻ địch mà còn có thể nhốt hắn ,thu lại Ta sẽ mất đi một trận pháp hỗ trợ.

Tước Tích nghe vậy con ngươi một chút co dãn ,suy nghĩ

-"Tên giảo hoạt này,hoá ra lại lắm trò như vậy... hừ...tại sao từ một Tu Nhân tầm thường lại có thể trong vòng ba năm luyện thành Ma Thân.?Ma Đan ẩn kín trong người của Hắn ,Ta không thể nhìn ra...rốt cuộc là cái thứ gì đây?"

-Uỳnh, ùynh...

Một chuỗi tiếng nổ vang lên,Lục Mẫu lại phá vỡ bức tường cản chân,Bà Ta cười lên vang dội nói

-Haaa...Hồ Ly khốn kiếp kia...Bổn Chủ đã thấy đuôi của ngươi rồi...muốn trốn nữa sao...ha ha ha...lần này Ta sẽ lột da của ngươi làm áo choàng,rút xương ngươi làm trang sức,đày đọa hồn phách của ngươi trong biển dung nham nóng chảy...ha ha ha...

Bọn trẻ con nghe tiếng cười đã sợ chết khiếp ôm nhau khóc lóc,Lý Tự Nhiên quay sang trừng mắt với chúng

-Im đi, muốn Bà Ta phát hiện ra à.?

Ngưu Tiểu Ân mắng lại

-Ngươi quát cái gì hả,bọn chúng là trẻ con mà, ngươi mới là người câm miệng đấy.

Dương Thiên Hạo nói như ra lệnh

-Lý Tự Nhiên mau thu kết giới đi, không còn thời gian nữa đâu.

Nghe thấy giọng điệu có phần tức giận của Dương Thiên Hạo, Lý Tự Nhiên không dám bướng bỉnh nữa vội huơ tay rút một cây trâm cài trên đầu của Ngưu Tiểu Ân,rạch vào lòng bàn tay trích máu,Hắn vẽ ra một đạo bùa chú bay lơ lửng trước mặt,rồi thi triển.

-Phá!

Đạo bùa bay đi tìm đến trận pháp ở một không động giải trừ kết giới.

Kết giới vừa thu lại Dương Thiên Hạo đã mở một vòng tròn linh quang bao quanh khoảng bốn mươi người dân Ngưu Tinh có cả Ngưu Tiểu Ân và huynh muội Tiểu Thích.

-Ta đưa mọi người đến một hoang động gần Quỷ Thành là một nơi tương đối an toàn,việc tiếp theo Ngưu Tiểu Ân cô nương hãy tự ứng phó .

Ngưu Tiểu Ân ánh mắt lưu luyến nửa không cam lòng,nửa dứt khoát đan xen rối bời nhìn Dương Thiên Hạo nói

-Ta biết rồi,Dương Tiên Sinh bảo trọng.

Dương Thiên Hạo thi triển thuật đưa họ rời đi

-Chuyển!

Đám người Ngưu Tinh vừa biến mất thì một chưởng lực mạnh bạo đánh đến,Lý Tự Nhiên triệu ra Xuyên Kiếm cản phá.

-Véooo...

-Đến rồi...yaa...

-Uỳnh!

Chưởng lực này đã đánh lui Lý Tự Nhiên về sau một khoảng,để lại một vết hằn sâu trên đất,mặt của Hắn không chút biểu cảm, giương mắt nhìn vào đám bụi đá.

Từ xa, nơi những vách đá bị thủng tạo thành một mái vòm thẳng tắp,dáng của Lục Mẫu đứng yêu kiều như một tiểu thư,Bà Ta chậm rãi múa may mấy ngón ngọc ngà có móng nhọn tạo kiểu hoa lan,thư thả nhàn nhạt nói

-Ma Thần,Hồ Ly,Hỷ Tước Tinh đều gom về một chỗ thật là náo nhiệt...cả ba ngươi đều có phần hại chết con của ta...để xem các ngươi còn chạy đi đâu nữa... Trác Phong...lên.

Trác Phong và hơn trăm tên Nhện Quỷ luôn túc trực phía sau,nghe lệnh truyền liền nhanh chóng phá đá ào ào ùa tới.Trong không gian hang động u tối cứ ngỡ đã lọt vào ổ Nhện .Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy khinh dễ nói

-Một lũ rác rưởi...

Hắn quét kiếm chém ngang một đường đã chém nát cả chục tên,nhưng Lục Mẫu phía sau tung chú phá giải yểm trợ bọn thuộc hạ tiếp tục tiến lên.Lý Tự Nhiên điên tiết vừa đánh mở đường vừa lao về phía Lục Mẫu

-Grrr...Lão Bà Nhện Quỷ này...ra mà đánh với ta đây...

Trác Phong muốn cản trở nhưng bị Dương Thiên Hạo quất đuôi phá thế không cho Hắn ra chiêu.

-A Nhiên cẩn thận...

-Gr ... con Hồ Ly chết tiệt...yaaa...

Tước Tích thì đánh nhau với mấy chục tên Nhện Quỷ còn lại,với Tu Di của Hắn thì đám yêu bậc Trung này chẳng nguy hiểm gì,cứ từ từ đánh,lên một tên giết một tên,lên mười tên giết mười tên,đánh đến dưới đất toàn máu thịt Nhện Quỷ,cảnh tượng như tầng trừng trị ác liệt nhất ở Địa Phủ.

-Uỳnh...

Lục Mẫu và Lý Tự Nhiên phá núi bay xộc thẳng lên trời,cả hai bay lơ lửng trên không trung,một đứng trên mạng nhện khổng lồ,một đứng trên Xuyên Kiếm.

Lục Mẫu tặc lưỡi mấy cái nói

-Ma Thần Sơ Sinh cũng có chút bản lãnh đó ...món ngon như vậy Bổn Chủ phải ăn liền tay mới được...hừ...

Bà ta phung ra tơ nhện như mưa rơi xối xả vào người của Lý Tự Nhiên,tơ nhuyễn như cát ,nhẹ như khói nhưng chứa chất độc ăn mòn mọi thứ,chớp mắt đã bọc Lý Tự Nhiên thành một cái kén như kén nhộng tằm.Lục Mẫu cười đắc ý,giọng cười vang dội cả núi rừng Xương Rồng.

-Ha ha ha... Tiểu Tử Thúi,chẳng qua cũng chỉ được như vậy...một khi bị tơ độc của Ta bao lấy nó sẽ biến mọi thứ thành dịch linh lực,cả Đại La Thần Tiên cũng không thể chống lại...Ha ha ha...Ta lại được bồi bổ ma lực tăng Tu Di...ha ha...

Không đợi thêm ,Bà Ta há miệng biến thành một cái kim dài tựa như vòi hút của con muỗi ,chọc thẳng vào kén .

-Hút máu huyết lẫn xương cốt ngươi một thể...

-Sựt!

-Rắc...

-Á ...

-Uỳnh!

Cái vòi hút của Lục Mẫu vừa đâm vào kén đã bị chặt đứt,Bà Ta đau đớn biến trở về khuôn miệng anh đào mọng đỏ,súyt xoa mấy tiếng.

-Um...môi của Ta...hừ...chịu hiện chân thân rồi sao...lần này Bổn Chủ cho ngươi nếm mùi dung nham cháy bỏng...

Lý Tự Nhiên bị tơ nhện bao phủ ,Hắn liền biến đổi Ma Thần dùng Xuyên Kiếm chặt đứt cái vòi chọc vào còn phá kén bay ra.

Với chiến bào Ma Tộc,Lý Tự Nhiên có thể bay lơ lửng mà chẳng cần ngự kiếm,vừa thoát khỏi kén nhện ,Hắn liền bổ cho Lục Mẫu mấy đường kiếm oanh tạc.

-Lão Bà đi chết đi...yaaa...

-Hừ trò trẻ con...

Lục Mẫu mặt không biến sắc ,hai tay tung ra hai luồng oán khí đỏ lờm ,oán khí xoáy tròn tạo thành lốc lớn,trong cuồng phong đó chợt gào rú những tiếng kêu rống đau khổ,oán hận,những quỷ hồn trôi dạt xoay tròn theo cơn lốc xuất hiện một cách kỳ quái,Lý Tự Nhiên là lần đầu nhìn thấy cái thứ quỷ dị này nên chẳng biết là gì,nhưng Hắn cho rằng cái lốc xoáy này uy lực không bằng Độc Phong mà Hắn triệu hồi khi giết bọn Hoàng Tử Ma Tộc,bởi vì Hắn đang đứng rất vững giữa trận lốc không bị tru diệt ,Hắn cười chán ghét nói

-Lão Bà hết chiêu thức rồi ư,Bà tưởng rằng bọn oán linh kia có thể đánh bại Ta sao?hay cái lốc xoáy chết tiệt này có thể thổi bay Ta?

Lục Mẫu nhoẻn miệng cười,bốn răng nanh trắng toát lộ ra ngoài,ánh mắt hung hiểm bí ẩn nói

-Mị Huyết Câu Hồn,Mở!

Cuồng phong phút chốc đã bao quanh Ngọn Ngưu Sơn,khiến đất đai cây cối bị kéo theo xoáy tròn, không gian trở nên mù mịt ,đứng xa năm dặm còn thấy cuồng phong khổng lồ như kéo mây trời chảy xuống, còn nghe tiếng quỷ dữ rít gào hung tợn.

Lý Tự Nhiên khinh khỉnh,hai tay cầm chuôi kiếm,muốn tụ sấm chớp,đánh tan cuồng phong,nhưng sét đánh xuống cũng bị xoay tròn rồi biến mất hết,Lý Tự Nhiên chớp mắt ngạc nhiên nhưng mặt không biến sắc ,lần này Hắn triệu hồi Quỷ Thi ở khắp nơi phạm vi mười dặm đến đánh Lục Mẫu, những Quỷ Thi nghe lệnh từ tứ phía lũ lượt chạy đến,hàng trăm con vừa đặt chân tới gần lốc xoáy chưa làm được gì đều bị cuốn xoay tròn theo luồn gió.Lý Tự Nhiên nghiến răng suy nghĩ

-"Đây là tuyệt kỹ của Lục Mẫu mà con Hỷ Tước khốn kiếp kia nói đến sao?Mị Huyết Câu Hồn...là cuồng phong oán khí không thể đánh tan sao? Không thể nào..."

-Gr...cuồng phong này đừng hòng nhốt được Ta...yaaa...

Hắn điên cuồng đánh ra ma lực ,Xuyên Kiếm chém liên tục,nhưng cuồng phong vẫn không tan,kiếm khí đánh ra cũng bị gió làm tan mất,quỷ hồn trong lốc xoáy trúng chiêu vừa tan lại hiện,đánh mãi không hết.Lý Tự Nhiên bắt đầu bấn loạn,càng lúc càng mệt,trụ hơn nửa ngày thì tay cũng không cầm nổi Xuyên Kiếm,Hắn đáp chân xuống đỉnh Ngưu Sơn,khụy gối chống mũi kiếm thở hỗn hển.

-Hộc hộc ..tại sao,tại sao lại như vậy...aaa...

Lục Mẫu vẫn không ngừng gia tăng linh lực vào cuồng phong,dường như chiêu thức này vẫn chưa hết huyền cơ.

-Ma Thần Sơ Sinh... xuống Địa Ngục đi...yaaa...

Đầu của Lý Tự Nhiên quay cuồng,tứ chi bủn rủn,Hắn không nhìn thấy được gì nữa,quỳ hẳn lên đất ,một tay đưa lên bịt kín một bên tai,tay còn lại vẫn xiết chặt chuôi kiếm Xuyên Giáp,đầu Hắn nghiêng nghiêng ,dường như tiếng thét gào của quỷ hồn trôi dạt đang lớn dần,đang rít vào tai Hắn chọc thủng màng nhỉ.

-Im đi...im hết đi...aaaa...

-Keng!

Tiếng kiếm rơi va vào đá ,Lý Tự Nhiên ngả ngửa ra đất nằm bất động,nhưng Lục Mẫu vẫn không thu lại cuồng phong

-Hừ...thần thức Ta không cần nhưng Thần Cốt phải lấy về tay, xuống,xuống cấu xé nhục thể của Hắn đi...yaaa...

Nghe lệnh bọn quỷ hồn sà xuống bu vào người của Lý Tự Nhiên,nhưng Hoả Phụng Thần Khí thức tỉnh phát lửa bao trùm lên bảo vệ cho Hắn,khiến cho bọn quỷ hồn bị đốt tan biến,cứ con này tan biến thì con khác lại lao đến không ngừng.

Bên trong Hang Động, Dương Thiên Hạo tung đuôi đánh với Trác Phong,Hắn bị đánh phải hiện thân Nhân Lang Nhện,những cái chân nhện khổng lồ của Hắn có gai nhọn chứa độc ,nhiều phen súyt đâm trúng đuôi của Dương Thiên Hạo,Y dùng Xích Long Kiếm đánh trả hai lưỡi đao trên cánh tay của Trác Phong,cuối cùng phải dụng oán linh của Xích Long đâm nát cơ thể Trác Phong mới có thể diệt được tên Bạo Tướng này.Tước Tích cũng giết sạch đám Quỷ Nhện,cả hai chưa kịp nói lời gì thì đã nghe Ngưu Tinh Sơn chấn động,Dương Thiên Hạo lo lắng dịch chuyển lên đỉnh núi

-A Nhiên!

Tước Tích cũng đi theo ,nhưng khi cả hai vừa lên đã bị cuốn vào lốc xoáy,Tước Tích nói

-Là Mị Huyết Câu Hồn...Thiên Hạo chạy mau...

Hắn dụng Tiên Vũ Y để đi lại giữa cuồng phong,Hắn nắm lấy tay của Dương Thiên Hạo định kéo Y cùng dịch chuyển,nhưng Dương Thiên Hạo không đi,còn đẩy Hắn ra khỏi cuồng phong

-Thiên Hạo đi thôi!

-Không,huynh đi đi...yaa...

Vì quá bất ngờ nên Tước Tích bị đánh văng khỏi cuồng phong bay xa mấy dặm rơi vào rừng Xương Rồng bất tỉnh.

Dương Thiên Hạo phóng đuôi bấu chặt vào đất giữ bản thân không bị cuốn trôi,Y phát chưởng đánh bay bọn quỷ hồn khỏi Lý Tự Nhiên,Y bay xuống mở kết giới bảo hộ.Tiên khí có lực thanh tẩy mạnh nên quỷ hồn trôi dạt không dám đến gần,khiến cho Lục Mẫu tức sôi máu hét vang trời.

-Aaa...con Hồ Ly chết tiệt... muốn phá chuyện tốt của ta sao...grrr...

Mắt nhện quỷ bổng loé sáng,Ả giật thót khi nhìn thấy dung mạo lẫn Tiên Ký trên trán của Dương Thiên Hạo

-Hước...Thập Nhị Tiên Trưởng?

Chấn tỉnh lại một chút,Bà Ta cười sằng sặc, cười vì bản thân cũng có lúc nhận nhầm người

-Ha ha ha...Thập Nhị đã tan biến lâu rồi...ta quên mất...nếu Hắn có thể trở lại thì đã không có Bạch Diễn Tình...ha ha ha... Hồ Ly kia... ngươi được thừa hưởng Tu Di của Thập Nhị...Ta võ đoán là ngươi và Bạch Diễn Tình có mối quan hệ đúng không?

Dương Thiên Hạo ngồi toạ thiền bên cạnh Lý Tự Nhiên, không dừng dụng Tiên Ký bảo vệ kết giới.

-Người là Cha của ta.

Lục Mẫu đảo mắt,sát khí hung hiểm nói

-Tốt,rất tốt...khi xưa Thập Nhị đánh bại Ta để phi thăng,Bạch Diễn Tình giúp Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện diệt tộc Nhện Quỷ ta,bây giờ ngươi lại giết chết con của Ta ,ha ha ha...thù mới hận cũ ...hôm nay kết liễu được rồi...ha ha ha...

Mặc kệ Ả Lục Mẫu kia nói gì Dương Thiên Hạo không quan tâm,Y đang kết nối với hệ thống truyện để tìm hiểu sự việc đang xảy ra.

-Téng téng...hệ thống xin trả lời mọi thắc mắc của bạn...

-Đây là tình tiết gì hả,sao ta không biết?

-Đây là thử thách nâng cấp linh đan,bạn đã mở được phần thưởng bí ẩn nhận cách dụng Tiên Ký,nhưng cần phải có thời gian tiêu hoá mới dụng hết Tu Di chứa trong đó,thử thách này không phải nhiệm vụ.

-Nói vậy ta chỉ cần chút thời gian thì có thể tung chín chiếc đuôi sao?có thể phá trận này sao?

-Có khả năng tung đuôi nhưng không biết bao nhiêu cái, không thể phá trận nếu bạn không đánh boss.

-Nói vậy muốn phá trận phải đánh bại Lục Mẫu ư?bằng cách nào?

-Tiên Ký có linh khí thanh tẩy cực mạnh,bạn có thể sử dụng nó .

-Còn Lý Tự Nhiên,Hắn có thể tỉnh lại sau khi ta phá trận không?

-Hệ thống không quản nhân vật không thuộc phạm vi mình quản,ta không biết!

Dương Thiên Hạo tập trung vận công mở rộng kết giới thanh tẩy,Lục Mẫu nhận ra được điều đó liền tăng ma lực chưởng vào cuồng phong

-Muốn thanh tẩy chiêu thức của ta à ,đừng mơ...yaaa...

Lần này Lục Mẫu vận hết cả Tu Di hơn mười ngàn năm để dốc vào Mị Huyết Câu Hồn,thân thể Bà Ta biến đổi kinh khủng , từ vị nữ nhân cao quý mỹ miều trở thành Ác Quỷ áo đỏ tóc bạc xõa dài,da trắng bệch như ma chết trôi,miệng có răng nanh mọc cong ngược như nanh lợn rừng,nửa thân dưới đã hoá chân nhện đang bám chặt vào mạng nhện khổng lồ lơ lửng trên không,hai tay với bộ móng sắc nhọn vừa đen vừa dài .Ai yếu bóng vía mà nhìn một cái bảo đảm giật mình hồn bay phách lạc .Cuồng phong ám khí đen bây giờ trở thành màu đỏ tươi như máu,mới hiểu thế nào là Mị Huyết.Quỷ hồn trôi dạt giờ đổi thành Lệ Quỷ ,Quái Thú những loại quỷ mang oán thù sâu nặng từ cõi Địa Ngục bò về đòi mạng.

-Écccc..

Bọn quỷ này mạnh bạo không sợ linh khí thanh tẩy của kết giới,chúng nó bu đầy lên thủy kính linh lực bao quanh Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên,gào rú cào xét,khiến cho vòng kết giới càng thu hẹp dần.Dương Thiên Hạo vẫn vận công chống đỡ,mồ hôi và gân xanh nổi lên bên thái dương,sắc mặt xanh xanh đỏ đỏ, vặn vẹo khó nhọc.

-Ư...

Lý Tự Nhiên bị Mị Huyết Câu Hồn rút lấy thần thức đánh vào một không gian lửa đỏ rực,Hắn rơi tự do từ trên xuống,khua chân múa tay,la hét hốt hoảng

-Aaa...

Quỷ hồn trôi dạt đen đúa muôn hình muôn trạng vây kín Hắn cấu xé,chợt Ma Ấn trên trán của Lý Tự Nhiên phát sáng làm cho bọn quỷ hồn không dám đến gần,nhưng Hắn vẫn rơi không ngừng.

-Aaa...

Đột nhiên cả người của Hắn khựng lại,tiếng nói của Thần Quân cất lên

-Đừng có hét lên nữa...đạp khí giữ thăng bằng đi...

Lý Tự Nhiên mới hoàn hồn tỉnh táo lại, trở người bay lên lơ lửng,khi nhận ra được cảnh vật xung quanh Lý Tự Nhiên trợn mắt kinh hãi hét lên

-Aaaa...đây là đâu,là đâu hả...sao đáng sợ đến thế này...

Một không gian vô cùng vô tận với màn lửa cháy, khắp nơi quỷ hồn trôi dạt gào rú,bên dưới lại là biển dung nham đỏ rực với những quỷ đỏ hỏn trồi sụt vươn tay ngoi ngóp, kêu thét âm thanh đinh tai nhức óc.

-Grrr...đừng có hét nữa tìm chỗ chạm chân đi...tiêu hết ma lực là rơi xuống dòng dung nham quỷ bên dưới đấy .

-Thần Quân,Thần Quân...là ngươi đưa ta đến đây có phải không?là ngươi...

-Ta không đủ bản lĩnh đó khi chỉ là một thần thức nát vụn như thế này,Mị Huyết Câu Hồn là Chú Thuật Thượng Cổ của Thần Quốc ,có tác dụng dịch chuyển thần thức của một người đến Địa Ngục Vô Gián.Ta không biết tại sao Ả Lục Mẫu lại có được Chú Thuật này ,ta nghĩ có thể Ả đã từng được Huyết Ma Tôn thu nhận vì chỉ có Hắn mới có thể biết cách đến Địa Ngục Vô Gián bằng Chú Thuật.

Lý Tự Nhiên sắc mặt tái nhợt

-Địa Ngục Vô Gián...ta ta ta chết rồi sao?

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.