Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh đài ngươi là ai?

Tiểu thuyết gốc · 4940 chữ

Khấu Nương đơ cứng cả hàm răng vì khiếp sợ nói

-Ngươi Ngươi Ngươi nói gì hả?Dị Thần Diệt Thế á...sao có thể,Hắn không phải đã bị Thiên Kiếp của chính mình nghiền nát trong Cuồng Phong vào hơn trăm năm trước hay sao,cớ gì lại xuất hiện ở đây chứ,hoang đường...vô lý...

Bạch Yến tỏ thái độ quyết đoán hạ đầu mài nói

-Dung mạo và tính khí điên loạn này không lẫn vào đâu cả,chính là thần thức của Hắn đấy Lãnh Mộ Tuyết của Thời Không Diệt Thế.

Khấu Nương ù ù cạc cạc nói

-Thời Thời Không Diệt Thế là cái gì chứ ? Ngươi càng nói thì Lão Nương càng không hiểu gì cả a.

-Nói tóm lại là Hắn tái sinh rồi...gr...vòng qua đảo lại cả trăm năm thì Hắn vẫn là kẻ Tái Sinh trước nhất...vẫn là chiêu trò cũ mượn thần thức của kẻ khác để tụ hội tàn hồn chờ cơ hội Trùng Sinh...cái rễ mục của cây Nguồn Cội do chính tay Thủy Sơn Hoa Thần độ linh thật quá lợi hại rồi,món quà Ngươi tặng cho Nhân Giới muốn vứt bỏ cũng không được...nếu Ta có cơ hội gặp mặt sẽ chửi Ngươi một trận a..."

-Này ngươi lảm nhảm gì thế hả,còn không mau tìm cách chạy đi chứ?

-Bây giờ thì Bổn Công Tử đã hiểu vì sao tên tiểu tử này lại lợi hại như vậy, không phải Hoàng Gia Ma Tộc mà cũng dụng được Huyết Chú...

-Lão Nương nói cho ngươi biết bây giờ là lúc thích hợp để trốn đấy,Tiểu Tướng Công bị tên Oán Linh kia khống chế rồi...tìm đường chạy thôi...

Thần Quân nhân lúc Lý Tự Nhiên suy yếu đã trỗi dậy khống chế tâm thức và thân thể,Hắn vun đao đánh đến Cửa Mộ.

-Uỳnh!

Tiếng nổ vang trời kinh động đến cả Quỷ Thành khiến cho chúng quỷ dân kinh hãi ,nhốn nháo.

-Á...gì vậy gì vậy...có chiến tranh sao hả?

-Oé...tai của ta ù rồi ù rồi a...

-Ậy cuống lên làm gì,chúng ta ở Quỷ Thành có kết giới của Quỷ Vương bảo vệ ,Tiên Nhân cũng không thể đánh vào đâu...

Nghe tiếng nổ vang vọng đến Hỗn Lịch và Lục Mị cũng ngạc nhiên chạy ra khỏi Hành cung quan sát.

-Ma khí mạnh bạo phát ra từ hướng Hoàng Lăng...lẽ nào có kẻ đột nhập ... người đâu đi thám thính đi...

-Khí tức này...chính là Hắn...Oán Linh ở Tuyết Đàm Sơn,không ngờ Hắn đã xuất hiện ở Ma Vực,kẻ này mạnh bạo e là mối hoạ cho Quỷ Cung...Ta phải truyền tin báo cho Đại Vương quay về Quỷ Thành...

Tước Tích và Dương Thiên Hạo ở Bích Hoa Hồ cũng nghe thấy tiếng nổ,Hắn ngước nhìn khí tức đỏ rực bắn lên bầu trời thì kinh hãi

-Ma khí này...mạnh bạo hơn cả Bá Dực Thanh Chi...Ma Thần ư?

Dương Thiên Hạo nói

-Tước Tích huynh ,huynh nhận biết được khí tức của Ma Thần sao?nó phát ra từ đâu vậy?

-"Ma Thần...A Nhiên...có phải là ngươi không?"

-Ta cũng không chắc chắn nhưng khí tức này khác biệt với những dòng tộc Hoàng Gia,kẻ có khí tức mạnh bạo như vậy ở Ma Vực ngoài Bá Dực Thanh Chi ra chẳng có ai cả nhưng Bá Dực Thanh Chi cũng không phát ra ma khí mạnh đến như vậy,mấy hôm trước Ta nghe tin báo có Ma Thần xuất thế ở Tuyết Đàm Sơn và di chuyển về hướng Ma Vực...nói không chừng chính là Hắn đang phát ra khí tức này.

Dương Thiên Hạo khẽ nắm tay thành quyền,tâm tình lo lắng

-"A Nhiên đã bị nhập ma hoá quỷ,tâm trí biết có còn minh mẫn như xưa không?Hắn có nhớ ra Ta không?và chuyện bị đưa vào hệ thống game...Ta phải đến đó tìm hiểu,Ta phải gặp A Nhiên."

-Tước Tích huynh khí tức đó phát ra từ đâu vậy?

-Là ở phía Hoàng Lăng...Hạo Dương huynh hỏi để làm gì?lẽ nào huynh muốn đến đó sao?Mắt của huynh vẫn chưa nhìn thấy rõ mà.

-Ta đúng là muốn đi đến đó để xác minh một chuyện,mắt của ta không nhìn thấy rõ nhưng ta vẫn nhạy bén trong việc xác định khí tức xung quanh,huynh đừng lo lắng.

-Hạo Dương huynh, Hoàng Lăng không phải là nơi có thể tùy tiện đặt chân đến, ở đó chỉ tiếp nhận con cháu Hoàng Gia có huyết mạch của Ma Tôn,kẻ khác đi vào sẽ bị tan biến hồn phách.

-Chẳng giấu gì Tước Tích huynh,Ta có một bằng hữu rất quan trọng bị Ma Thần bắt giữ, muốn biết tình trạng của Hắn bây giờ thế nào.

Tước Tích nghe qua Y có bằng hữu quan trọng thì trong lòng có chút không vui

-Vị bằng hữu này quan trọng với huynh lắm à?phải khiến cho huynh bất chấp nguy hiểm để tìm đến Hoàng Lăng?

-Ta và Hắn từng cùng nhau trãi qua vô số trận chiến nguy hiểm,sinh tử có nhau ...Ta xem Hắn như huynh đệ ruột thịt vậy...

Tước Tích mỉm cười nói

-Huynh đệ ruột thịt à...xem ra nếu Ta không giúp huynh không được rồi...Ta có một chiếc áo Tiên Vũ là vật báu mà ta luyện thành khi còn ở Thượng Vân Môn ,chiếc áo này có thể cản lại kết giới thanh trừng của Rừng Thiêng nhưng không thể đi vào Cửa Lăng Mộ ,năm xưa khi bị đày xuống Nhân Giới ,Ta đã kịp giữ lại nó ,đến giờ vẫn chưa dùng đến ,nhưng áo này chỉ cho một người dùng ,Ta không thể đi cùng huynh vào Hoàng Lăng rồi.

Dương Thiên Hạo mừng rỡ vội cúi người thi lễ

-Đa tạ huynh đã giúp đỡ...Ta nhất định sẽ giữ chiếc áo vẹn toàn khi trở lại.

-Huynh đa lễ quá rồi... không xem ta là bằng hữu sao... nhưng huynh phải hứa với ta...phải an toàn trở lại Bích Hoa Hồ,nếu xem xét tình hình bất ổn thì cứ bỏ chạy,đừng đối đầu với Tên Ác Ma bí ẩn kia.

-Ta hứa!

Tước Tích niệm chú biến ra một chiếc áo choàng màu trắng ,vải mỏng tinh khôi có thêu những họa tiết lông vũ bằng chỉ bạc lấp lánh,Hắn đưa cho Dương Thiên Hạo bảo Y khoác lên người.

-Đây ,huynh mặc lên đi...

-Ừm...

Chiếc áo choàng Tiên Vũ vừa khoác lên người của Dương Thiên Hạo thì đã biến đổi,trở thành một bộ y phục hoàn chỉnh .Tước Tích nhìn thấy dáng vẻ quý phái của Dương Thiên Hạo trong bộ y phục mới cũng ngây người ra,mắt Hắn không chớp ,tâm trí bị đưa về quá khứ của mấy ngàn năm trước.

...Năm ngàn năm trước...

Một con chim Hỷ Tước nhỏ bị một con Đại Bàng truy sát,quá hoảng sợ chú chim nhỏ bay thẳng vào hang động sâu để trốn tránh,nhưng không ngờ hang động này lại có kết giới làm cho Hỷ Tước bị đánh dội ngược ra cửa động ,ói máu hiện hình một nam tử.

-Choang!

-Á...ụa...

Hỷ Tước nghiêng ngả đứng lên,tay ôm ngực đau đớn,chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì một loạt những lông vũ đen tuyền bay đến tấn công tới tấp,kèm theo giọng nói vô cùng tà ác.

-Chíu,chíu...

-Ha ha ha...Tước Tích xem ngươi còn chạy được đi đâu...hiểu chuyện thì mau đưa ra Nhẫn Chủ ,ta sẽ tha mạng cho ngươi...

Con Đại Bàng khi nãy cũng đã biến thành dạng người,Hắn mặc y phục màu đen,tay có móng vuốt dài sắc bén.Tước Tích né tránh những đợt lông vũ tấn công liên tục nhưng không thể duy trì thể lực,thân pháp của Hắn chậm dần ,rồi bị trúng một chiếc lông vũ vào ngay ngực vị trí trái tim,lông vũ cắm sâu phá đi cả linh mạch toàn thân,khiến Hắn đau đớn phung ra búng máu,thần trí mơ màng

-Á...ụa..ặc ặc...

Đại Bàng đắc chí tiến đến xem xét

-Hừ...tiểu tử không biết lượng sức dám chống lại Lưu Khánh Điểu Vương ta...

Tước Tích nói

-Hừ...Điểu Vương ư...ta phỉ... ngươi ám hại Chủ Tộc để giành ngôi vị Điểu Vương tàn sát cả dòng tộc Tích Điểu việc làm tán tận lương tâm như vậy,sớm muộn gì cũng sẽ gặp quả báo ...ụa...

Lưu Khánh cả giận đưa chân đạp vào vết thương ở ngực của Tước Tích nói

-Hừ...dòng tộc Hỷ Tước của ngươi tu di thấp kém dám phỉ báng Điểu Vương hả?nói mau Nhẫn Chủ ở đâu?

-Hừ...ặc..ặc...ta có hồn phi phách tán cũng không nói... không có Nhẫn Chủ ,Ta xem tên phản chủ ngươi đăng ngôi bằng cách nào ...á...aaa...

Lưu Khánh lấy móng vuốt cào một đường lên ngực bụng của Tước Tích khiến cho Hắn đau đớn la hét.

-Con Hỷ Tước ngu xuẩn...gr...

Lúc này từ trong hang động phát ra linh lực thanh tẩy,một vầng linh quang trắng bay ra đã đẩy văng Lưu Khánh lui về sau một khoảng.

-Choang!

-Ớ!

Lưu Khánh định thần lại thì quát lớn

-Là kẻ nào,dám phá chuyện của Bổn Vương?

Ngay sau đó một đạo ánh sáng hiện ra cạnh bên Tước Tích,chói loá đến độ Lưu Khánh cũng phải đưa tay che mắt,vầng sáng biến đi thì một nam nhân mặc y phục màu trắng hiện ra.Người này thân cao hơn 1m75,mặc y phục trắng chỉ thêu hoa văn bạc lấp lánh,có khoác áo choàng lông hồ ly trắng,toàn thân có vòng Tiên khí bao quanh ,tóc búi nửa phần trên cài kim quan vàng đính ngọc,đôi mắt hồ ly với con ngươi xanh biếc,hàng mi dày cong rũ như mưa,mài kiếm,mũi cao thẳng,đôi môi đỏ hồng,da trắng mịn,dung mạo tuấn mỹ thu hút,chẳng những khiến cho Tước Tích mê mẩn đến cả tên Lưu Khánh cũng ngớ người ra một lúc.

-Ngươi, ngươi là...Bạch Hồ Tiên ư?

Người này nói

-Ta là Chủ Nhân của Tuyết Hạo Điện ở Thượng Vân Môn,Thập Nhị Tiên Trưởng!Ta đến Nhân Gian lịch kiếp vừa vượt qua ải trùng sinh muốn tịnh dưỡng thì các ngươi đến quấy rầy.

Lưu Khánh nghe qua mặt đã biến sắc vội cúi đầu thi lễ nói

-Ta không biết Tiên Trưởng tịnh tu ở đây,đã quấy rầy,xin xin kiếu...

Hắn nói xong thì vội vã biến mất,vì Hắn biết với Tu Di Yêu Tinh thấp kém của mình sẽ không đánh lại Tiên Trưởng của Tiên Giới.Thập Nhị định bước đi thì bị Tước Tích đưa tay nắm lấy vạt áo choàng

-Xin,xin cứu mạng...ơ...

...Hiện tại...

Dương Thiên Hạo nhìn thấy Tước Tích im lặng,bất động thì lên tiếng nói

-Tước Tích huynh,huynh đang nghĩ gì vậy?

-Hả?à không gì, không gì...Hạo Dương huynh mặc y phục màu trắng thật tuấn mỹ.

"Thật là giống Thập Nhị Tiên Trưởng."

-Ơ...huynh quá khen rồi.

Dù không nỡ để cho Dương Thiên Hạo rời đi một mình nhưng Tước Tích nhận ra được linh lực của Dương Thiên Hạo đã tăng lên đáng kể,việc dịch chuyển bỏ chạy cũng không khó gì,nên Hắn để Y đi Hoàng Lăng.

... Ở Hoàng Lăng...

Thần Quân dùng Huyết Đao quét một đòn linh lực mạnh bạo đánh vào Cửa Quỷ Cung,sức công phá kinh hồn bạt vía đến nỗi kết giới của Lý Tự Nhiên bảo vệ cho Nguyệt Y Thần cũng bị khí tức dội ngược mà vỡ toang,đẩy cả ba người Bạch Yến bay xa ,Hắn kịp mở ra kết giới Tiên Khí như một quả cầu giữ bản thân không bị thổi đi,còn Khấu Nương và Nguyệt Y Thần văng vào gốc cây ngất lịm.

-Uỳnh!

-Á...

-Định thần giữ mệnh ...triển!

Cửa Mộ bị phá tan tành,Thần Quân nhân lúc Chú Yểm hồi phục Lăng Mộ chưa phát huy thì bay vào trong.Nhưng có lẽ khi nãy Hắn đã dốc hết sức cho chiêu thức phá kết giới cho nên thần thức suy yếu lại ẩn vào thân của Lý Tự Nhiên.Lúc này Lý Tự Nhiên lấy lại thần trí nghiêng ngả bước đi

-Ặc...ặc...khốn kiếp...lại giành quyền kiểm soát thần thức của ta,tên chết giẫm...

Vừa đặt chân đến khu vực Tiền Lăng ,Lý Tự Nhiên bị hàng trăm cổ quan tài đá tấn công,chúng bay vèo vèo về hướng của Hắn như muốn đụng cho Hắn nát xương cốt.Lý Tự Nhiên tuy bị trọng thương nhưng thân pháp vẫn linh hoạt,Hắn lách mình né tránh tất cả những chiếc quan tài tấn công.

-Vù vù...

-Hừ...đám Quỷ Vương các ngươi chết rồi cũng không chịu yên nghĩ à... nhưng tiếc rằng Chú Yểm thanh trừng linh lực trong đây không có tác dụng với ta...Định!

Lý Tự Nhiên vẽ ra một đạo bùa lên lòng bàn tay,đánh xuống đất tức thì một quầng linh quang đỏ phát ra xung quanh,làm cho tất cả các cỗ quan tài đều bị chế ngự đứng yên.Lúc này một bóng đen vụt đến tung đuôi hồ Ly quất Hắn tới tấp,Lý Tự Nhiên né tránh nhưng không nhanh bằng bóng đen kia,Hắn bị quất trúng người,văng ngay vào vách đá dội ngược ra ,ói cả bụm máu.

-Bặc bặc...

-Bốp!

-Á...ụa...

Lý Tự Nhiên nội thương cũ ngoại thương mới chồng chất khiến cho đầu óc cũng quay cuồng.Hắn triệu ra Xuyên Kiếm chống mũi kiếm xuống đất làm điểm tựa đứng lên,mắng mấy câu

-Khốn kiếp...lại là cái thứ gì cản chân của Bổn Toạ...

Hắc Nguyệt Nương đáp chân đứng trên nắp một cỗ quan tài,đầu tóc rũ rượi,che đi phần mặt,đầu hơi cúi,móng vuốt sắc nhọn luôn thủ trảo công sẵn sàng chiến đấu.Lý Tự Nhiên nhìn qua một lượt đã nhận biết người trước mặt là một Yêu Hồ,còn đang bị Chú Yểm điều khiển,Hắn cười khẩy một cái,lấy tay quệt vết máu nơi miệng nói

-Ngạo Thế ngươi đúng là phế vật lợi dụng cả một Yêu Hồ Tu Di thấp kém làm hộ pháp ư?

Bên trong khu vực Trung Lăng,Ngạo Thế đã cảm nhận được khí tức của Lý Tự Nhiên,trong lòng có chút dè chừng.

-"Hừ...Khi nãy chiêu thức phá Cửa Mộ là của Huyết Đao Thần Quân,nhưng hiện tại là một khí tức khác có Thần Khí của Long Cốt ,phải chăng tên Thần Quân này đã luyện ra một Ma Thần bằng Long Cốt?nên không bị ảnh hưởng của Huyết Nhục Ma Tôn ...nhưng sao trong khí tức của Hắn vẫn còn những luồng chân khí hỗn độn...phải chăng tên Ma Thần này vẫn chưa hoàn thiện?Ta vẫn chưa dò tìm được vị trí của Ma Đan Vĩnh Cửu... thương thế chưa khỏi nếu giáp mặt cận chiến sẽ bất lợi...Hậu Lăng không tiếp nhận Ma Ấn của hậu bối chỉ có thể dùng chưởng lực phá kết giới...nếu tiêu hao linh lực vào chuyện này mà lại không tìm được Ma Đan Vĩnh Cửu...ta sẽ nguy hiểm...đành phải luyện Thần Cốt trước vậy...Hừ...Hắc Nguyệt Nương giết Hắn đi...

Ngạo Thế ngưng sử dụng Thụ Linh Ấn,thu lại trận pháp ,Hắn đưa mắt nhìn vách đá đen tuyền trơn nhẵn trước mặt mà tiếc nuối.

-Hừ...muốn mở cửa Địa Ngục Vô Gián chỉ có thể là Chủ Nhân của Ma Đan Vĩnh Cửu hoặc là Thần Đan Bất Diệt...Trong người của tên Ma Thần này chắc hẳn là Thần Đan Bất Diệt của tên Thần Quân nhưng xem ra Hắn vẫn chưa kiểm soát được cơ thể mới rồi...dịp tốt để tiêu diệt Hắn vậy mà Ta không thể ra tay...Thần Quân cứ chờ xem...

Ngạo Thế dịch chuyển rời khỏi Hoàng Lăng đi ra Cửa Mộ,mỗi một bước Hắn đi là dịch chuyển hơn năm dặm, nhưng khoảnh khắc mà Hắn đi ra Cửa Mộ đã bị Bạch Yến nhìn thấy,Ngạo Thế cũng biết rõ sự hiện diện của Y nhưng Hắn không quan tâm.Còn Bạch Yến thì há hốc mồm,trợn mắt nói

-Cái cái tên này ...sao sao diện mạo giống Đông Kỳ Vân quá vậy?còn tên Diệt Thế Dị Thần đâu rồi?

Ở Tiền Lăng,Hắc Nguyệt Nương nhận lệnh liền tiếp tục truy sát Lý Tự Nhiên,Hắn dùng Xuyên Kiếm đánh trả khiến cho khu vực Tiền Lăng nổ tan tành ,Hắc Nguyệt Nương cũng bị đánh văng ra ngoài Cửa Mộ.Đó là chiêu thức cuối cùng mà Hắn vận hết công lực để đánh trả ,sau khi đánh bại Hắc Nguyệt Nương,Hắn cũng ngã xuống đất bất tỉnh,Hệ thống nhiệm vụ của Lý Tự Nhiên xuất hiện đưa Lý Tự Nhiên vào không gian hệ thống

-Téng téng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Hoàng Lăng Ma Tộc được nhận phần thưởng thăng cấp Thần Đan,nhưng hiện tại cơ thể của bạn đã suy yếu các chỉ số nhân vật đã bị giảm đi đáng kể, không thể nhận thưởng...bạn cần hồi phục các chỉ số nhân vật...

-Hừ...nói như vậy là ngươi không muốn trao thưởng nhiệm vụ à?

-Bạn không đủ điều kiện để nhận chỉ số Thần Lực lớn,nếu cố chấp sử dụng,chân khí sẽ công phá thân thể,nhân vật tự bạo diệt thân.Bạn cần điều thương dưỡng thần trước để khôi phục lại các chỉ số ban đầu mới có thể tiếp nhận Thần Lực vượt trội.

-Đừng lắm lời nữa...nói xem làm cách nào để ta phá Phật Ấn phong bế Thần Đan trong người đây?

-Chuyện này bạn tự dung hoà các luồng chân khí hỗn độn trong người trước...

-Nói rõ hơn đi chứ?

-Tiêu diệt kẻ xâm nhập Thần Thức của bạn,giành lại quyền kiểm soát Thần Lực thì bạn sẽ có khả năng phá Ấn Chú.Nhiệm vụ kế tiếp hoá giải Sinh Ca,Thần Khí của Kim Sơn Vũ Thần đang ẩn mình dưới Trường Bạch Sơn.

-Không phải ta vẫn luôn thu thập Thần Khí sao?Tại sao không thu nhận Thần Võ Sinh Ca lại phải diệt trừ nó?

-Sinh Ca chỉ nhận Chủ Nhân có linh khí thuần Thần ,bạn dùng Long Cốt luyện Thần Cốt nên không thể dụng được Sinh Ca,nó trở thành vật triệt tiêu Xuyên Kiếm,bạn muốn làm nhiệm vụ thống trị lục giới thì cần phải diệt trừ Sinh Ca.

-Hừ...cái tên tạo ra hệ thống game này đúng là điên! Được,ta nhận!

-Xác nhận!

Lý Tự Nhiên mở mắt ra thì vẫn còn ở Tiền Lăng,đầu óc của Hắn choáng váng,bò dậy một cách khó khăn, nhưng lúc này Thần Quân trong tâm thức của Lý Tự Nhiên cũng đang suy yếu nên không thể kiểm soát được Hắn,chỉ nhắc nhở Hắn rời Hoàng Lăng vì ở khu vực Hậu Lăng có một vật khắc chế Thần Đan của Hắn,nếu đi tiếp sẽ nguy hiểm.

-Ra ngoài...khí tức của ngươi xung đột với Quỷ Khí Hoàng Lăng.

-Hừ...vẫn còn sức để truyền âm à...Tên Ngạo Thế đang ở đây,Ta không mau tìm giết Hắn sẽ mất đi cơ hội tốt.

-Ngươi đi tiếp sẽ mất mạng,Hắn đã bỏ chạy rồi!

Lý Tự Nhiên nghe vậy quay người rời đi.

Bên ngoài Hắc Nguyệt Nương nằm bất động,Bạch Yến cũng thu lại kết giới bảo vệ đi đến quan sát

-Hắc Hồ Ly?lẽ nào là...là vị Sư Tôn mà tiểu cô nương kia nói đến đây ư?Một Yêu Hồ sao có thể vào được Hoàng Lăng nhỉ?

Lúc này Lý Tự Nhiên cũng vừa đi ra,cảm nhận được khí tức của Lý Tự Nhiên,Hắc Nguyệt Nương liền mở mắt ra bật dậy,làm cho Bạch Yến phát hoảng né sang một bên.

-Soạt!

-Á ,hú hồn!

Hắc Nguyệt Nương liền tấn công vào Lý Tự Nhiên trong khi Hắn bước đi loạng choạng không vững ,Bạch Yến đành bắn ra linh lực ngăn cản Hắc Nguyệt Nương,cả hai đánh nhau quyết liệt,Bạch Yến vừa đánh vừa nói

-Á...Tiên cô Tiên cô xin dừng tay a...bọn ta là bằng hữu của Nguyệt Y Thần cô nương...

Hắc Nguyệt Nương vẫn tấn công mạnh bạo,vuốt sắc và đuôi Hồ Ly quất liên tục không ngừng.Lý Tự Nhiên ngồi xuống định thần dưỡng thương nói

-Bà ta là Sư Tôn của Y Thần sao?

Bạch Yến tung bùa chú tạo ra một bát quái linh quang vàng cản chân của Hắc Nguyệt Nương,Bà ta cào vuốt cố công phá,Bạch Yến độ linh lực vào bát quái chống đỡ.

-Yaa... không ngờ Hắc Hồ này lại lợi hại như vậy...hừ... ngươi nghĩ xem ...Nguyệt cô nương đã từng nói Sư Tôn của nàng ta đi Hoàng Lăng truy tìm kẻ thù... ở đây ngoài người này là Hồ Ly Tinh ra thì còn ai nữa chứ...

-Bà ta bị trúng Chú khống chế của Ngạo Thế,mục tiêu duy nhất là Ta ... ngươi không xen vào thì Bà ta sẽ không tấn công ngươi...

-Hừ...Nhiên huynh đệ,ngươi nói nghe hay nhỉ...nếu ta bỏ mặc ngươi ,ngươi chết thì Huyết Chú trong người của Ta ai giải đây...

-Hừm...cũng còn biết suy nghĩ nhỉ!

-Ngươi...hừ...

-Uỳnh!

Hắc Nguyệt Nương phá đạo bùa quất cho Bạch Yến một đuôi văng xa

-Bốp!

-Á...chết ta...

Bà ấy dùng trảo công nhắm thẳng vào cổ của Lý Tự Nhiên mà lao đến,Lý Tự Nhiên vẫn ngồi một chỗ,Hắn nhếch nhẹ mép miệng ,phóng ra Xuyên Kiếm đâm trổ bàn tay của Hắc Nguyệt Nương ,phế đi đoạn xương cốt của cánh tay,bà ấy rú lên một tràn dài

-Grrrr...

Cảnh này vừa đúng lúc Nguyệt Y Thần chạy đến trông thấy,nàng kinh hãi hét lên

-Sư Tôn!

Đang thế đánh trả Lý Tự Nhiên không kịp dừng tay,Xuyên Kiếm bay vờn chặt đứt một chiếc đuôi của Hắc Nguyệt Nương.

-Soạt!

-Aaaaa...

Nguyệt Y Thần trợn trừng mắt,tim như chết lặng

-A Nhiên...dừng tay lại đi...đừng mà...

Xuyên Kiếm lại bay vờn toang tấn công tiếp nhưng Lý Tự Nhiên nhìn thấy Nguyệt Y Thần kêu khóc ,Hắn mủi lòng đành thu lại Xuyên Kiếm,việc này đồng nghĩa với hút lại linh lực ngược vào trong gây tổn hại cho thân thể.

-Thu!..ặc ặc...

Hắn lại ói máu.

Nguyệt Y Thần chạy lại định ôm lấy Hắc Nguyệt Nương nhưng bị Bạch Yến ngăn cản

-Đừng đến gần Sư Tôn của cô nương bị trúng Chú Yểm khống chế,hiện tại thần trí bất ổn,rất nguy hiểm.

Bạch Yến điểm ra một đạo bùa định thần bắn vào người của Hắc Nguyệt Nương,bà ta đang giẫy giụa đau đớn thì ngất lịm.

-Sư Tôn,Sư Tôn người sao rồi...

Lý Tự Nhiên nói

-Kẻ hạ chú là Ngạo Thế,muốn hoá giải Chú Yểm cần phải tìm ra Hắn,Sư Tôn của nàng nếu tỉnh lại sẽ vẫn điên loạn như thế.

Bạch Yến nói

-Xem xét tình trạng Bà ta, Bổn Công Tử đây

suy đoán bà ta đã trúng Khống Hồn Đại Pháp bậc cao nhất.Thần Thức và Khống Hồn Kỳ bị hoà làm một,Kỳ gẫy người mất,là loại tà ác nhất đấy...khó cứu lắm...nhưng Bùa định thần của Ta có thể tạm giữ Bà ấy yên ổn một thời gian.Nhưng cần để bà ấy ở nơi có Linh Khí thanh tẩy hơn là Ma Vực toàn chướng độc này.

Lý Tự Nhiên nói

-Vậy phải đưa bà ấy rời khỏi Ma Vực,nhưng Ta đang bị trọng thương tạm thời không thể đi khỏi đây...Y Thần chúng ta ...

Nguyệt Y Thần nước mắt đã lưng tròng , nhìn Lý Tự Nhiên giận dữ

-Chàng im đi...chàng nói với ta sẽ cứu Sư Tôn của ta...bây giờ thì sao? chính tay của chàng đã đánh phế cánh tay của Người còn chặt đứt một đuôi của Người...Lý Tự Nhiên ta hận ngươi!

Nguyệt Y Thần ôm lấy Hắc Nguyệt Nương bảo Bạch Yến mở con đường Linh Quang đưa nàng rời khỏi đây.

-Bạch Yến công tử Ta cầu xin ngươi hãy mở Địa Đạo Linh Quang để ta đưa Sư Tôn về Trung Nguyên.Ơn nghĩa này Nguyệt Y Thần thề sẽ dùng mạng báo đáp.

Bạch Yến cười gượng gạo méo xệch nói

-Nguyệt cô nương,Ta cũng muốn rời khỏi đây lắm nhưng...khi nãy bao nhiêu linh lực tích trữ trong người đều đã tạo chú Định Thần cho Sư Tôn của cô nương hết rồi,ta lực bất tòng tâm...nhưng ...nếu như có ai đó giúp sức rót cho ta một ít linh lực...ta sẽ mở được Địa Đạo Linh Quang...

Bạch Yến liếc nhìn sang Lý Tự Nhiên,lúc này Khấu Nương cũng ôm đầu nghiêng ngả đi đến

-Bạch Yến,Bạch Yến đưa Lão Nương đi chung,ta ta truyền hết linh lực hiện có cho ngươi đây...

-Hừ...chút ít linh lực đó của ngươi nên chừa lại cho ấm bụng đi...

Lý Tự Nhiên đứng lên nói

-Hai Ngươi đưa nàng ấy về Hắc Phong Đỉnh an toàn,Ta sẽ giải Huyết Chú cho các ngươi... nhưng...nếu nàng ta gặp chuyện gì tổn hại đến thân thể...Ta sẽ hủy diệt các ngươi...Bạch Yến ngươi thông thạo pháp chú như vậy nên sẽ hiểu Huyết Chú có thể giết người từ cách xa vạn dặm .

Bạch Yến run rẩy cười nhạt

-Hề hề...biết...biết...Ta hứa sẽ đưa Nguyệt cô nương về Hắc Phong Đỉnh an toàn...

-"Tiểu Ma Thần này nếu trút cạn hết linh lực giúp Ta thì Hắn sẽ không còn khả năng tác quái trong một thời gian dài...mối hoạ này tạm thời không bận tâm rồi...hic ... tự dưng đang yên đang lành lại bị cuốn vào ân oán của Hắn ,Ta đúng là xúi quẩy từ thời không diệt thế đến thời không này...Giờ về lại Trung Nguyên điều tra xem Thần Võ Sinh Ca có động tịnh gì không,nếu Thần Đan Bất Diệt tái sinh ắt hẳn nó sẽ bị dao động..."

Khấu Nương nói

-Tiểu Tướng Công,Lão Nương là yêu quái Ma Vực nếu đến Trung Nguyên sẽ bị Tu Nhân truy sát mất ...

-Ngươi không đi thì chết ngay tại đây...

-Á...đi đi đi ta đi...

Lý Tự Nhiên nhìn sang Nguyệt Y Thần,ánh mắt có chút tiếc nuối

-"Ký ức của Ta tạm thời không thể hồi phục rồi, trước tiên nên ẩn nấp dưỡng thương...để nàng đi vậy..."

Lý Tự Nhiên dốc hết linh lực hiện tại rót vào người của Bạch Yến,Hắn liền mở ra Địa Đạo Linh Quang ngăn cản chướng độc.Nhưng vì linh lực không đủ duy trì nên cửa vào lúc ẩn lúc hiện.

-Á Địa Đạo bất ổn,khó mà dừng linh lực rót vào...phải có người ở lại giữ cửa à ,làm sao ta đi đây a...

Lý Tự Nhiên nói

-Các ngươi đi đi...

Bạch Yến nhìn Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-Hả...Nhiên huynh đệ ngươi ở lại đây à...

Lý Tự Nhiên rót linh lực giữ cửa Địa Đạo nói.

-Hừ, không phải ngươi bày ra tình huống này để giữ chân ta ở lại đây sao hả?còn vờ vịt,tên Thư Sinh giảo hoạt,còn không đi nhanh...

Tước Tích há hốc mồm kinh ngạc

-Hước...thông minh...chạy mau...

Cả bốn người còn lại vội đi vào Địa Đạo Linh Quang.

Khấu Nương vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn lại Lý Tự Nhiên nói

-Tiểu Tướng Công ngươi bảo trọng nha...

-Hừ Lão yêu quái ngươi si tình dữ há...

-Si tình cái gì chứ...Hắn mà chết trước khi giải Chú là chúng ta chết theo đấy...

-Ồ...đúng nhỉ...

Bạch Yến cũng hô lớn

-Nhiên huynh đệ giữ mạng thật tốt nhé...

Nguyệt Y Thần vẫn không nhìn Lý Tự Nhiên một lần nào nữa, nhưng trong lòng nàng đã rối bời.

-"A Nhiên...ta không thể bỏ mặc Sư Tôn... không thể vì yêu ngươi mà quên ân dưỡng dục của Người...từ nay xem như chúng ta chưa từng gặp lại..."

Sau khi thấy mọi người rời đi an toàn,Lý Tự Nhiên lúc này mới dừng tay,Hắn ngã xuống đất nằm ngửa mặt lên trời thở dốc,ánh nhìn cũng mơ hồ,Hắn nằm một lúc lâu trong không gian tăm tối tĩnh mịch,vừa đơn độc vừa hoảng loạn

-Hước,hước...Ta sẽ chết như thế này sao?...ặc ặc...có ai không...sao tối như vậy chứ...cổ họng của ta...đau quá...hức...

Hệ thống nhiệm vụ cảnh báo

-Téng téng...cảnh báo nguy hiểm...cảnh báo nguy hiểm...chỉ số nhân vật bị hạ thấp...nếu không bồi dưỡng linh lực,nhân vật sẽ rơi vào trạng thái phong bế... người chơi không thể tiếp tục nhập vai.

Lý Tự Nhiên không thể cử động được thân thể,thần thức cũng nhiễu loạn , những hình ảnh đan xen vồ dập hiện ra,rối rắm,chẳng biết đâu là thực đâu là ảo.Thần Quân cũng im lặng không động tịnh,dường như cả Hắn cũng đang bất ổn.Lúc này Phật Ấn trước ngực của Lý Tự Nhiên phát sáng giành quyền kiểm soát cơ thể của Hắn.Có tiếng bước chân đi đến,càng lúc càng gần ,Lý Tự Nhiên mơ hồ cảm nhận được khí tức của một người đang đi đến, nhưng Hắn không thể cử động, không làm gì được,mi mắt nặng trĩu dần khép lại.Bên tai của Lý Tự Nhiên bổng vang lên tiếng gọi trầm ổn

-Vị huynh đài này... ngươi là người của Phật Môn sao?Là đệ tử của Vô Ưu Tự sao?

Lý Tự Nhiên miệng không nói được cứ phát ra tiếng ư ư, Người kia cảm nhận được Linh Khí của Phật Ấn nghĩ rằng kẻ đang nằm trên đất là đệ tử của Tu Nhân Trung Nguyên nên ra tay cứu chữa,Y rót linh lực giữ mạng cho Hắn.Lý Tự Nhiên tiếp nhận linh lực,cơn đau dần dần dịu lại nhưng rồi cũng ngất lịm, Người kia đến gần chạm tay vào ngực của Hắn nhưng Phật Ấn đã lặn vào trong

-Biến mất rồi...có lẽ là Ấn Chú bảo vệ cho Hắn tránh khỏi chướng độc ở đây.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.