Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không nhớ Sư Tôn lại nhận ra nàng.

Tiểu thuyết gốc · 4929 chữ

Dương Thiên Hạo ngồi xuống tản đá nghỉ ngơi,từ khi biết cơ thể mình có biến đổi,Y cảm thấy bất an

-Vào Ma Vực rồi không tìm được khí tức của Thần Khí ,A Nhiên chắc đã che đi khí tức của bản thân,Ta không nhìn thấy gì,phần thưởng thuốc giải bách độc phải để lại cho A Nhiên,chỉ có cách này mới mong cứu Hắn thoát khỏi Ma Đạo...ở đây đường đi quanh co ,khắp nơi đều là yêu ma khó mở lời hỏi đường,cứ đi lẩn quẩn một chỗ e càng thêm kiệt sức,Ta không còn cách nào tìm ra Hắn nữa rồi sao?

Thực ra đây không phải là lần đầu Dương Thiên Hạo đến Ma Vực,lần trước Y đi cùng Sư Tôn của mình đến để tìm hiểu Quỷ Thành và tìm Quái để luyện võ công,hiện tại mắt Y không nhìn thấy ,thêm phần ở giữa rừng rậm cho nên mất đi phương hướng .

Lúc này hệ thống nhiệm vụ xuất hiện

-Téng téng chào mừng bạn đến phụ bản Ma Vực,vì cơ thể của nhân vật nhập vai có xuất thân đặc biệt nên hệ thống nhiệm vụ được thay đổi theo thể trạng nhân vật hiện tại.Nhiệm vụ lần này là lấy vật báu Lưu Ly Mẫu Đơn của Quỷ Cung,phần thưởng là khả năng xuất chiếc đuôi thứ tư.

Nghe xong nhiệm vụ mà Dương Thiên Hạo kinh ngạc nói

-Xuất đuôi ư?tại sao ta lại xuất được đuôi chứ?

-Téng téng...bạn muốn tìm hiểu về thân thế của mình phải không?Bạn phải hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt "Bảo vệ Tây Quỷ Thành "thì mới có thể mở ra bí mật này nhưng linh lực của bạn chưa đủ để nhận nhiệm vụ này,bạn cần làm thêm nhiều nhiệm vụ khác để nâng cao linh lực.Hiện tại bạn mang một nửa Yêu Thể nên xuất được đuôi Hồ Ly,bản thân miễn nhiễm với độc chướng Ma Vực.

-Bán Yêu ư?Vô lý,thân thể của Ta không phát ra yêu khí,sao có thể là yêu được.

-Đó là vì thân thể đặc biệt của bạn.

Dương Thiên Hạo nghĩ về lúc mình xuyên vào hệ thống game thì khoảng hai mươi tuổi,chỉ nghe Sư Tôn của mình bảo rằng đã thu nhận dạy võ công cho Y gần mười năm,đến lúc cho Y xuống núi rèn luyện ,phần ký ức lúc còn nhỏ không hề được cập nhật,trong nguyên tác truyện mà Y đọc được cũng không hề nói đến xuất thân của Dương Thiên Hạo.

-Có lẽ Lý Tự Nhiên biết về thân thế của Ta,Hắn là tác giả mà...nhưng hiện tại Ta đã bị mù...làm sao tìm được Hắn,làm sao hoàn thành nhiệm vụ đây?

-Téng téng...vật phẩm thưởng nhiệm vụ Thuốc trị bách độc trong túi càn khôn của bạn có thể trị tất cả các loại bệnh tật trong hệ thống.

-Không được...ta phải để lại cho A Nhiên...

-Vậy bạn nên tìm đến Tước Tích Quỷ Y ở Bích Hoa Hồ phía Đông Quỷ Thành, người đó có thể trị mắt cho bạn.Nhiệm vụ lần này bạn nhận không?

Dương Thiên Hạo miễn cưỡng gật đầu

-Nhận!

Đám yêu ma quỷ quái ngửi mùi linh khí đã tìm đến Dương Thiên Hạo,đếm sơ lược cũng có hơn mấy chục con,nhưng chỉ có vài con là Yêu cấp Trung,Tiểu Quỷ thông thường.

-Ha ha hí hí...là tên này rồi,nhìn kìa vòng linh khí thanh thuần xung quanh Hắn,còn không phải là Tiên Nhân sao...

-He he he...Hắn dường như còn bị mù nữa kìa...quá tốt rồi...Hắn là của ta nhá...gr...

Dương Thiên Hạo tuy trong người đang bị nội thương nhưng vẫn cảm nhận được yêu tức và quỷ khí của bọn quái vật kéo đến ,không mạnh,Y triệu Xích Long Kiếm ra tay đánh đuổi bọn chúng khiến cho cả một vùng rừng rậm bị san bằng,thây xác vươn vãi khắp nơi , bọn yêu ma quỷ quái thấy tên Tiên Nhân mắc nạn này quá lợi hại nên trở nên e dè ,sợ hãi, không dám tấn công nữa ,chỉ đeo bám theo chân Y chờ đợi thời cơ.Dương Thiên Hạo tiêu hao linh lực,cơ thể lại bị thương chưa có thời gian bồi dưỡng nên cũng dần yếu sức.

-Ta tiêu hao linh lực quá rồi, không thể cứ ở đây dây dưa với bọn yêu quái này mãi được...phải nghĩ cách khác ...

Y dừng tay ,hạ mũi kiếm,nghe ngóng một chút,thì xác định ra chỗ ẩn nấp của một tên tiểu quỷ,Y liền dịch chuyển tóm lấy nó.

-Ra đây!

-Á...Tiên Gia tha mạng,tha mạng,ta ta chỉ theo xem náo nhiệt chứ không có ý hại Tiên Gia,xin tha mạng...hu hu...

-Hừ...nếu muốn sống thì đưa Ta đến Bích Hoa Hồ,tìm Quỷ Y Tước Tích,mau...

-Dạ dạ,tiểu nhân sẽ dẫn Tiên Gia đi đi đi liền...

Tên tiểu quỷ này tinh ranh biết rõ phải đi qua Quỷ Thành sang cửa Đông Môn mới có thể đến Bích Hoa Hồ,mà ở Cổng Thành lại có kết giới loại trừ Tiên Khí ,Tiên Nhân sẽ bị bại lộ thân phận ngay.

-"Ha ha ha...khi ngươi đi qua Cổng Thành thì Tiên Khí bảo vệ ngươi sẽ bị trừ khử hết,lúc đó Quỷ binh gác cửa sẽ hạ sát ngươi,moi Tiên Đan của ngươi ra,xem ngươi còn hống hách thế nào nữa."

Nhưng sự kỳ lạ đã diễn ra khi càng đến gần kết giới thì khí tức của Dương Thiên Hạo nhạt dần , lúc Y đi qua kết giới thì khí tức thay đổi .

-Tiên Gia...chúng ta vào Thành rồi...đi qua cửa Đông sẽ tìm thấy Bích Hoa Hồ.

Dương Thiên Hạo dùng đôi tay nghe ngóng,quả là phía trước có nhiều luồng khí tức hỗn tạp,âm thanh huyên náo.

"-Phía trước dường như có ma tức...nhưng không mạnh..."

Vừa đặt chân vào Quỷ Thành,Dương Thiên Hạo cảm nhận cơ thể có chút thay đổi,nhưng không ảnh hưởng đến linh lực trong người.

-"Kỳ lạ trong cơ thể Ta dường như có luồng chân khí đang di chuyển..."

Hệ thống truyện xuất hiện nói

-Téng téng...bạn đã bước vào Quỷ Thành nơi có ma khí cường thịnh nhất,có lợi cho Yêu Thể của bạn.

Tên tiểu quỷ khó hiểu vì Dương Thiên Hạo không có chút biến đổi gì, không đau đớn hay suy yếu , đi ngang qua Quỷ Binh một cách tự nhiên khiến cho nó run rẩy lo sợ.

"-Sao sao lại như thế này...Hắn Hắn miễn nhiễm với kết giới ư? Tiên khí của Hắn bị trừ khử rồi mà...kỳ quái quá... kỳ quái quá rồi..."

Dương Thiên Hạo bóp vai của tên tiểu quỷ làm cho nó đau muốn khụy cả gối

-Đưa ta đến Đông Môn,mau...

-Á...Tiên Tiên Gia bớt giận,bớt giận...chúng ta đi suốt nửa ngày rồi,cũng nên ngồi nghỉ một chút đi,từ Cổng Chính Quỷ Thành đến Đông Môn rất xa, tiểu nhân mỏi cả chân rồi không đi nổi nữa đâu ạ...hay chúng ta đến Hoan Hỷ Lầu ăn chút gì đi ạ...

Dương Thiên Hạo cảm thấy đói,từ lúc bước vào Ma Vực cho đến giờ Y chẳng ăn gì ,chân tay có chút mỏi mệt.Nghĩ bản thân bây giờ cũng là Yêu Nhân nên thức ăn của Ma Tộc chắc có thể ăn được,Y gật đầu đồng ý.

-Được,nếu ngươi giở trò ta sẽ giết ngay.

-Tiểu nhân không dám, không dám .

Trước thời điểm đó, trong thị phố Quỷ Thành,đám người của Lý Tự Nhiên đi đến một gốc cây lớn cách Quỷ Cung một khoảng .Bạch Yến nói

-Nhiên huynh đệ,Ta biết ngươi linh lực thâm hậu,võ công cao cường nhưng để đến được Hoàng Lăng cần phải vượt qua kết giới ở Rừng Thiêng tổn hao rất nhiều linh lực,nếu bây giờ đánh vào Quỷ Cung sẽ rất phiền phức,sợ không thể bảo toàn tốt thể lực mà đi Hoàng Lăng ,lại kinh động đám Quỷ Binh,Quỷ Tướng rất phiền phức,hay là theo ý của Ta ,chúng ta nên âm thầm đi vào,vừa có thể bảo toàn sức lực vừa giấu được hành tung đi lại cũng dễ dàng hơn...ngươi thấy sao.

Lý Tự Nhiên đưa một tay gãi cằm suy nghĩ

"-Hừm...Thần Lực của Ta đã bị Phật Ấn phong bế,với linh lực hiện tại khó mà đánh vào Quỷ Cung...còn phải vượt kết giới vào Hoàng Lăng, không thuận lợi..."

-Ừm cũng được...vậy theo ngươi thì làm cách nào để vào trong mà không bị phát hiện hả?

Bạch Yến phe phẩy phiến quạt cười hề hề nói

-Ta lúc trước có đột nhập vào Quỷ Cung,đào một đường hầm đi thẳng đến Y Phòng... nhưng đã lâu không dùng đến nó, không biết nó đã bị lấp chưa,để ta đi trước thăm dò đã...Tiểu Lục Lạc đi nào.

Hắn nháy mắt ra hiệu,Tiểu Lục Lạc vội chạy đi, nhưng bị một sợi dây linh lực màu đỏ kéo lại,Lý Tự Nhiên lấy tay bấu vào đầu nó,khiến cho đứa trẻ sợ hãi khóc thét.

-Chạy đi đâu!

-Á...Chủ Nhân,Chủ Nhân ta bị đánh vỡ đầu rồi...hu hu...

Lý Tự Nhiên đanh giọng khiến Tiểu Lục Lạc im bặt.

-Khóc nữa là ta bẻ đầu ngươi đó.

Bạch Yến hoảng vía chấp tay xá

-Nhiên huynh đệ,Nhiên huynh đệ bớt giận, tuổi còn trẻ sao dễ nổi lửa thế...nó chỉ là một tiểu yêu thôi mà xin nhẹ tay ...

-Hừ...dám giở trò với Bổn Toạ hả?Ta cho ngươi thời gian một tuần trà đi mở đường,nếu không quay lại Ta thi triển Huyết Ấn cho ba ngươi chết chung.

Khấu Nương đang dựa lưng vào gốc cây nhàn nhã xem kịch thì phát hoảng

-Gì hả,Hắn đi hay về liên quan gì đến ta ,sao sao kéo Lão Nương chết chung chứ hả...Tiểu Tướng Công...Lão Nương oan quá mà...

Tiểu Lục Lạc mếu máo thúc thít

-Chủ Nhân đi sớm về sớm đừng có mê chơi , la cà khắp nơi,đừng sáng mắt vì châu báu mà hại Lục Lạc chết oan...hic..hic...

-Ngươi... Ngươi tưởng Ta là ngươi hay sao,ham chơi biếng làm á.

-Hic...Lục Lạc còn lạ gì tính tham lam của Chủ Nhân nữa,vào chỗ nào có đồ tốt là muốn khoắn của đem đi hết à...Lúc trước Chủ Nhân nói Cái Ngôi Vương của Quỷ Chúa làm từ ngọc thạch đó mà...thế nào cũng muốn đẽo vài miếng đem bán...

-Ta là Chủ Nhân của ngươi đó , ngươi đứng về phía của ta có được không hả?Ai cứu ngươi,ai nuôi ngươi...

-Tiểu Lục Lạc không tin Chủ Nhân.

Khấu Nương bĩu môi nói

-Ngươi đó ,kiểm tra lại nhân cách của mình thế nào đi nên mới bị tiểu đồng nói thế...

Bạch Yến tức đến thổ huyết

-Hước...ặc...ta thổ huyết...

-Chủ Nhân ,Người sao vậy,đừng có chết ,đừng chết vào lúc này...Chủ Nhân mà chết thì Hắn sẽ bẻ đầu của Lục Lạc mất hu hu...đừng chết...

-Ngươi...thôi ta đi...

Bạch Yến ôm ngực bỏ đi một nước không quay đầu.

Lý Tự Nhiên thả Tiểu Lục Lạc ra hỏi

-Hắn có chắc là Chủ Nhân của ngươi không?

Nó gật đầu liên tục nói

-Vâng vâng vâng...

Sau một tuần trà đứng nơi gốc cây chờ đợi thì Bạch Yến cũng trở lại.

-Nhiên huynh đệ,Ta đã đi thăm dò rồi...đường hầm vẫn chưa bị phát hiện,lối đi vẫn còn...

-Được đi nào...thằng oắt con này ở đây chờ...

Tiểu Lục Lạc chưng hửng nhìn Bạch Yến

-Chủ Nhân...

-Hừm,bảo ngươi ở đây chờ thì ở đây chờ đi...

Hắn ghé tai nói nhỏ với Tiểu Lục Lạc

-Nếu như ta có mệnh hệ gì thì vẫn có ngươi nhặt xác cho Ta.

-Chủ Nhân, người không có giá trị gì cả,xác cũng không bán được đâu,Lục Lạc nhặt xác của người làm gì ạ?

Bạch Yến lại thổ huyết

-Ngươi... ngươi đem ta đi chôn,một năm sau trên mộ ta sẽ mọc ra rất nhiều bánh bao nhân thịt ngon nhất trần thế...

-Oa...vậy Chủ Nhân đúng là Yêu Quái Bánh Bao như lời đồn rồi.

-Híc...Ta đã gây ra tội nghiệp gì đây hả,sao lại nuôi ra tên tiểu đồng chỉ biết chọc cho Chủ Nhân thổ huyết...

Ba người lớn vừa quay lưng đi thì Tiểu Lục Lạc nhìn thấy một người cao lớn mặc y phục màu đỏ có thêu hoa văn rồng màu đen dẫn theo một tiểu quỷ đi ngang qua trên đường lớn ,nó cảm thán nói

-Chủ Nhân nhìn kìa Tên Tráng Sĩ đó rất giống Người trong tranh mà Chủ Nhân thắp hương ở...ủa...Chủ Nhân...đi cả rồi sao...hì...vậy ta đeo lên cây này ngủ ,chờ các ngươi quay lại.

Dương Thiên Hạo vì để không bị chú ý cho nên khi vào Thành đã cởi bỏ vải quấn mắt,điểm huyệt câm của tên tiểu quỷ.

-Miệng lưỡi của ngươi quá nhạy bén,tạm thời im lặng đi.

-Á...cổ họng của ta...a a..a...

Tên tiểu quỷ không dám làm càn,đành dẫn Dương Thiên Hạo đi đến Hoan Hỷ Lầu,tuy mắt không nhìn thấy gì nhưng Y dựa vào khí tức dao động mà tránh né người đi đường,và vật cản , bước đi bình thường như kẻ nhìn được, không bị ai nghi ngờ.

Khi bước vào quán ,vì dung mạo quá nổi bật mà đã thu hút nhiều người chú ý.

-Ngươi nhìn kìa tên đó thật là tuấn lãng...thân hình bệ vệ cân đối...là Quỷ Tướng à?

-Tu Di của ngươi thấp thế,nhìn một cái là Ta đã nhìn ra chân thân của Hắn là Hồ Ly Tinh...nhưng mà,y phục của Hắn hoa văn có hơi khoa trương nha...

Đám điệp tinh,hoa yêu nhìn thấy một nam nhân tuấn mỹ liền vây quanh ỏng ẹo chèo kéo.

-Tướng Công...thiếp chờ chàng lâu lắm rồi...đêm nay ở lại đây với thiếp nha...

-Tướng Công chàng tên là gì vậy...

-Tướng Công chàng thật tuấn lãng...

Dương Thiên Hạo ngồi xuống ,tay vỗ lên bàn một cái linh tức phát ra làm đám yêu tinh bị đẩy lui khiến bọn họ hoảng hốt, tiểu nhị đầu chuột chạy lại nói

-Khách quan bớt giận,cô nương của Tửu Lâu chúng tôi rất hiếu khách,nếu có nói lời nào không vừa ý Ngài xin cho tiểu nhân thay mặt họ tạ tội với ngài...Ngài dùng gì ạ?

Dương Thiên Hạo nhớ đến lần trước Sư Tôn của mình có nói

-"Mì vỏ cây là món ăn thuần khiết lại rất rẻ, Tu Nhân có thể ăn được, rượu Tích Ma có công dụng trị thương,dù là bất cứ ai cũng có thể uống được ,nhưng hơi đắc ."

Y gọi món

-Cho tô mì vỏ cây và một vò Tích Ma Tửu.

Tên tiểu quỷ kêu ư,ư muốn nói gì đó,Dương Thiên Hạo nói

-Giải chú cho ngươi nói chuyện cũng được nhưng lắm mồm sẽ chết ngay đấy.

Tên tiểu quỷ gật gật đầu,khi được giải chú liền nói

-Tích Ma Tửu đắc lắm đấy thưa Ngài.

-Ngươi trả!

-Hả...ta ta trả ư?

Sau khi ăn xong Dương Thiên Hạo vội lên đường,tên tiểu quỷ đi trước vài bước chỉ dẫn,khi Y đi ra khỏi Hoan Hỷ Lầu thì trên những mái nhà gần đấy có một bóng đen dõi theo Y.

-"Yêu Hồ này tại sao lại không có yêu khí?nếu là Tu Nhân đội lớp cải trang thì ít nhất cơ thể cũng toát ra một chút yêu khí...hừm...dung mạo của Hắn có đôi phần giống Bạch Diễn Tình..."

Cách Đông Môn Quỷ Thành năm dặm đường có một ngọn đồi khác biệt với cảnh sắc của Ma Vực.Ở đây không có chướng độc,cây cỏ cũng toàn là thảo dược lành tính,uốn quanh chân đồi là con suối nhỏ chảy vào một cái hồ lớn,hồ nước trong veo ,có cá bơi tung tăng.Bên cạnh hồ có một căn nhà gỗ ,mảnh vườn trồng đủ loại hoa ,trước nhà có biển đề danh "Bích Hoa Hồ".

Khi Dương Thiên Hạo trên đường đến Bích Hoa Hồ phải băng qua một đồng cỏ rộng lớn ,tên tiểu quỷ vẫn đi trước vài bước hướng đẫn.Đột nhiên trong những bụi cỏ vang lên tiếng lạo xạo,có thứ gì đó đang bò đến chỗ của Dương Thiên Hạo.Y nghe ra chuyển động từ tứ phía liền nói

-Cẩn thận!

Nhưng tên tiểu quỷ chưa kịp phản ứng đã bị một đám nhện đầu người lớn như quả dừa với hàm răng sắc nhọn nhảy bổ vào cắn xé.

-Soạt...

-Á...Nhện Quỷ...Nhện Quỷ...aaa...

Tên tiểu quỷ bị cắn nuốt chỉ còn trơ xương trắng,máu cũng bị lũ nhện liếm sạch.

Dương Thiên Hạo phát chưởng đánh xuống đất,tạo ra một vòng linh tức mạnh bạo ,chém đứt thân cây cỏ xung quanh bán kính trăm mét chém cả hàng trăm con Nhện Quỷ đang bò đến,khiến cho bọn chúng mất đầu ,lật ngửa tám chân giơ lên ngọ nguậy.

-Uỳnh!

-Oé...

Dương Thiên Hạo cảm nhận được một luồng khí tức từ trên cao hạ xuống,liền triệu Xích Long Kiếm ra tay.

-Sát khí mạnh quá...

Một cái mạng nhện khổng lồ chụp xuống Dương Thiên Hạo nhưng bị Y chém nổ tan tành,khi mạng nhện nổ trong khói bụi vụt bay ra một dáng người mặc y phục xanh lá viền đen,ra tay phát chưởng đánh Dương Thiên Hạo liên tục,Y không hề hoảng loạn ,dùng Xích Long đáp trả .

-Uỳnh...

-Yaaa...

-Keng...

-Ầm...

Cả hai đồng lúc phát chưởng,hai chưởng lực đối đầu làm nổ tung đất đá xung quanh,dáng người kia tạm dừng tay,Dương Thiên Hạo cũng lui về sau một khoảng.

-Xích Long Kiếm!hừ...Nô Gia nghe nói Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Dương Thiên Hạo là người sở hữu thanh kiếm Thần Long này,Hắn chỉ tung hoành giang hồ chưa được năm năm thì có thể ghi tên vào thập đại cao thủ Trung Nguyên, còn khiến cho yêu ma quỷ quái khiếp sợ... người này là Ngươi sao?

Kẻ đến chính là Lục Mị ,Ả nhện tinh được Bá Dực Thanh Chi Hoán đổi Cốt Quỷ phong làm Chiến Yêu Hộ Pháp.Lần trước Thần Khí Hoả Phụng xuất hiện đã nhận nhiệm vụ đến Long Sơn,nhưng Ả chỉ dám đứng quan sát trận chiến giữa Tu Nhân và Thần Khí không dám xen vào,bây giờ Ả quay lại Quỷ Thành để phục mệnh thì gặp Dương Thiên Hạo.

Dương Thiên Hạo cảm nhận ma khí của Lục Mị rất mạnh,đoán biết là Quỷ cấp Đại nên luôn thận trọng nói

-Đây đúng là Xích Long Kiếm, nhưng tại hạ tên là Hạo Dương...là một Bạch Hồ .

Lục Mị con ngươi co rút,ngạc nhiên dùng đôi mắt nhìn rõ lại Dương Thiên Hạo thì thấy chân thân của Y đúng là một Hồ Ly.

-Ngươi...đúng là Hồ Yêu ... nhưng...tại sao ngươi có thể điều khiển được Xích Long Kiếm của Dương Thiên Hạo,Thần Võ chỉ nhận một chủ...

-Hắn hôm trước giao đấu với Độc Long ở giới tuyến U Minh Nhai bị trọng thương,Ta tình cờ phát hiện đã truyền cho Hắn một chút chân khí, nhưng Hắn vẫn không qua khỏi, trước khi chết Hắn chuyển Xích Long Kiếm vào tay ta,Xích Long nhận chủ mới có gì lạ.

Lục Mị đương nhiên là không tin nhưng cũng không thể lý giải được tại sao Xích Long Kiếm lại nhận chủ mới.

-Hừ...giảo biện thật...Nô Gia muốn hỏi ngươi là người từ đâu đến?

Dương Thiên Hạo không biết ả quỷ nữ này có mục đích gì, nhưng cũng không phải là thứ tốt đẹp,Y nhớ đến Hắc Nguyệt Nương nói Hồ Yêu ở Tây Ma Vực được nể sợ nhất,cho nên nói.

-Tây Ma Vực!

Lục Nương thoáng chốc ngỡ ngàng

-"Hèn gì lại có đôi phần giống Hắn đến như vậy...bọn Hồ Yêu Tây Ma Vực luôn mô phỏng theo dung mạo của Hắn mà biến hình...có lẽ tên này cũng như thế."

-Ngươi đến Quỷ Thành làm gì?

-Chữa bệnh...ta đến tìm Tước Tích Quỷ Y để trị thương.

Lục Mị ban đầu nghi ngờ Dương Thiên Hạo đến từ Lan Nguyệt Điện nên mới bám theo thăm dò, giờ Ả đã biết Y không liên quan gì thì định hạ sát Y để chiếm đoạt Yêu Đan, nhưng Xích Long Kiếm trong tay của Dương Thiên Hạo quá uy mãnh,Ả sợ không dễ đánh bại Y cho nên tạm rời đi.

-"Hắn nói là đang bị thương nhưng khi nãy linh khí của Xích Long Kiếm không hề bị ảnh hưởng của kết giới Ma Vực,nó trong tay của Hồ Yêu vẫn phát huy mạnh bạo như vậy áp chế ma lực của Ta ,nếu Ta tiếp tục đánh sẽ khó trụ nổi...thôi để lần sau có cơ hội thuận lợi thì ra tay."

-Hừ vậy thì đi đi...

Dương Thiên Hạo khẽ cúi đầu thi lễ

-Vâng...

Y ngửi thấy mùi hương thảo dược bay trong gió,nhắm hướng cứ một đường đi thẳng ,Lục Mị không nghi ngờ gì cũng dịch chuyển biến mất,khi không còn cảm nhận được ma tức của Ả Nhện Quỷ,Dương Thiên Hạo mới phung ra búng máu, dùng linh tức dò đường để đi tiếp.

-Ặc...nội thương chưa kịp điều tức đã phải dụng linh lực đánh nhau ,cũng may Ả không nhận ra ta bị mù...nếu đánh tiếp e rằng Ta không trụ vững nữa...

Nhưng khi đi khỏi đồng cỏ bước vào khu vực có cây cối thì Dương Thiên Hạo kiệt sức ngất đi.

...Quỷ Cung...

Người bí ẩn bám theo Lý Tự Nhiên nhìn thấy ba người lớn bỏ lại tiểu đồng đi về phía tường thành Quỷ Cung thì cũng đi theo sau.

Bạch Yến dẫn Lý Tự Nhiên và Khấu Nương đến một gốc cây lớn nơi tránh được tai mắt của đội quỷ binh trên mái nhà,Hắn điểm chú một cái thì nơi gốc cây mở ra một mật đạo dưới đất.

-Vào nhanh cửa này sẽ đóng lại đấy.

Hắn nhảy xuống mật đạo,Lý Tự Nhiên và Khấu Nương cũng nhảy theo,một con đường tăm tối được Bạch Yến yểm chú trở nên sáng rực bằng những lá bùa bay lơ lửng sát vách ,trãi dài vô tận.

-Đi!

Khấu Nương nhép môi nói

-Cái tên Yêu quái bánh bao ngươi,vậy mà dám làm ổ ở Quỷ Cung,Bá Dực Thanh Chi mà biết ngươi đục khoét nhà của Hắn thế nào cũng cho ngươi đến Địa Ngục Vô Gián tắm lửa .

-Hừ ...bổn công tử có tấm lòng bác ái,Tiên Đạo rộng mở ,ta có chết cũng không bị kéo xuống đó đâu.

Lý Tự Nhiên chỉ nhếch mép không nói gì.

Đi lanh quanh một hồi lâu thì cũng đến cửa ra,Bạch Yến lại điểm chú bắn lên trên,tức thì có một đạo ánh sáng mở ra,Hắn ló đầu ra khỏi mật đạo quan sát ,tiếp đến phóng lên cao.

-Không có ai cả,lên nào!

Lối ra là một gian bếp cũ kỹ,có các vật dụng nung nấu vỡ,ghế bàn mục nát,đến cột nhà cũng siêu vẹo.Khấu Nương khoanh tay rùn mình nói

-Quỷ Cung không phải là nơi nguy nga lộng lẫy nhất Ma Vực hay sao,sao lại có một nơi tồi tàn thế này?

Bạch Yến nói

-Nơi đây từng là nơi ở của Quỷ Y Thiềm Thừ,khi bà ta mất tích thì nơi đây bỏ phế mới trở nên hoang tàn như vậy.Vì đây là nơi hẻo lánh trong Quỷ Cung nên rất ít người lui tới,quỷ binh đi tuần đi qua cũng không thèm nhìn đến,rất thuận lợi để cho Ta làm cửa mật đạo ra vào.

Lý Tự Nhiên không quan tâm đến câu chuyện của Bạch Yến,Hắn nói

-Đại Điện ở đâu?

Bạch Yến có chút lo lắng nói

-Ở phía đông cách hai toà biệt viện... là ngôi lầu cao lớn nhất...nhưng...Nhiên huynh đệ...ta ta có thể ở đây chờ ngươi không...tuy ta có thể ẩn nấp nhanh nhưng muốn giấu linh tức giống huynh đệ thì không có khả năng đó,mà bọn quỷ binh tuần tra trên mái nhà lại rất tinh ý à.

Khấu Nương cũng vội nói

-Lão Nương cũng có yêu lực yếu kém nếu đi theo tiểu tướng công sợ làm vướng tay chân của Ngươi ,hề hề... cho ta ở lại đây với Hắn nhé,ta thề ta không bỏ trốn đâu.

Lý Tự Nhiên mỉm cười,ánh mắt thì hung tợn dọa cho Khấu Nương muốn hồn phi phách tán,Hắn đưa tay lên lòng bàn tay tụ khí đỏ,xuất hiện hai đóm máu bay lơ lửng.

-Ta đưa hai ngươi theo không phải là canh chừng các ngươi,mà là để các ngươi làm hộ pháp gác cửa cho ta...đi hay ở?

Cả hai nhảy dựng sợ hãi lắp bắp

-Đi, đi..đi ...ta nguyện canh chừng cho ngươi tham quan khắp Đại Điện không cho ai đến quấy rầy...

-Lão Nương sẽ theo bảo vệ Tiểu Tướng Công một bước không rời...

-Hừ...vậy thì đi...

Lý Tự Nhiên dùng ma lực che mắt phủ lên cả ba cho nên Hắn ung dung đi lại giữa những toán lính tuần tra mà không hề lo sợ bị phát hiện.Đến Bạch Yến cũng há hốc mồm kinh ngạc

-"Ma lực đúng là quá cao siêu rồi... người Hoàng Gia Ma Tộc lợi hại ,lợi hại..."

Đến trước Đại Điện có quỷ binh canh gác nhưng linh lực của bọn chúng không cao nên không phát hiện ra khí tức của bọn người Lý Tự Nhiên,Hắn ngạo nghễ đi qua rồi dịch chuyển vào bên trong Đại Sảnh.

Đại Sảnh Quỷ Điện rộng lớn,đối diện cửa chính là Vương Toạ,chiếc ghế dành cho Quỷ Vương ngồi nghe chính sự,nó được làm bằng Ngọc Thạch xanh biếc,cẩn xung quanh thân là những đầu lâu của bại tướng ,có Tu Nhân,Tiên Nhân và cả Quỷ của các dòng tộc Hoàng Gia.Bề ngoài đáng sợ lại mang oán khí ngút trời,chỉ có Quỷ Vương mang linh lực cao siêu trấn áp mới có thể ngồi vào,nếu như kẻ có Tu Di thấp dám đến gần thì Oán khí trong ghế sẽ cắn nuốt Hắn.

Lý Tự Nhiên bình thản đi đến và ngồi xuống một cách thoải mái,Hắn bắt chân chữ ngũ,hai tay vịnh vào hai tay ghế, nhếch khóe miệng cười nhạt.

-Ngôi Vương chẳng qua cũng chỉ có như vậy...chán thật.

Hắn đến không phải chỉ để ngồi ghế Quỷ Vương,Hắn bắt đầu thi triển linh lực hút lấy Oán khí trong ghế ,luồng khí màu đen hắc ám bốc lên xoay tròn khiến cho cả Đại Sảnh xáo trộn,đồ vật bay loạn xạ.Bạch Yến và Khấu Nương hoảng vía ôm lấy nhau khóc thét.

-Trời ơi Hắn làm gì vậy hả,làm thế bọn quỷ binh sẽ nghe thấy mất...

-Hắn không phải đến tham quan Quỷ Cung,Hắn đến gây chuyện đó...aaa...

Mục đích của Lý Tự Nhiên đến Quỷ Cung là để thu Oán Khí ngàn năm của Vương Toạ để phá Phật Ấn trong người.Phật Ấn trước ngực của Hắn phát sáng ánh lên linh quang vàng chói chống lại luồng ma khí đang thâm nhập.Một trận tranh đấu giữa chính và tà diễn ra ngay trong cơ thể của Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn đau đớn la hét,đám quỷ binh,Quỷ Tướng nghe thấy liền phá cửa chạy vào,chẳng thấy ai nhưng lại thấy luồng ma khí của Ngôi Vương đang cuồn cuộn quấy động, không kẻ nào dám đi đến,một Quỷ Tướng cảm thấy rất kỳ lạ

-Sao lại như vậy,lẽ nào là do Đại Vương ra ngoài quá lâu ,chẳng ai áp chế Oán khí của Vương Toạ nên nó đã tác quái?

Vòng chú yểm của Lý Tự Nhiên bao bọc Bạch Yến và Khấu Nương bị lu mờ,hai người bọn họ ẩn ẩn hiện hiện,khiến cho Quỷ Tướng hiểu ra mọi chuyện

-Hừ...thì ra là do các ngươi giở trò...dám đến quấy nhiễu Quỷ Cung ư...chưa biết chết là gì sao?

Hắn phóng linh lực kéo cả hai ra khỏi Đại Điện,bọn họ hoảng vía đánh trả

-Á...chạy đi...

-Đừng đụng vào Lão Nương con Quỷ Rết kia...

-Uỳnh ùynh...

Phật Ấn trước ngực của Lý Tự Nhiên nhạt đi nhưng không biến mất,Oán khí ngàn năm bị hút cạn,cuồn phong cũng tan đi,Đại Sảnh yên lặng,Thần Lực của Lý Tự Nhiên được hồi phục thêm một chút .Thấy trong Đại Điện không còn Oán Khí tác quái bọn quỷ binh cũng xông vào tìm kiếm nhưng không thấy gì,lại bị Lý Tự Nhiên phát chưởng đánh bay ra ngoài chết tươi cả bọn hơn trăm tên.Tướng Rết đang đấu nhau với Bạch Yến và Khấu Nương cũng kinh ngạc khi thấy toán lính tuần tra bị giết sạch chỉ trong nháy mắt.

-Khốn kiếp bọn ngươi có đồng bọn hả?

Lý Tự Nhiên vẫn vô hình,Hắn bắn tia linh lực vào một khoảng trống,tức thì kẻ bí ẩn theo chân bị lộ diện ra khỏi thuật che mắt.

-Ngươi theo ta đã lâu đến lúc phải ra mặt rồi.

-Chiếu.

-Á...

Một cô nương mặc y phục đỏ đen,kiểu dáng Đôn Hoàng,hiện ra té ngã trên đất.

-Tên đánh lén nào hả?

Ả phát chưởng đánh đến phía bắn ra tia linh lực, nhưng lại trúng Tướng Rết ,Hắn quay sang đỡ đòn.

-Yaa...con nhãi ranh này...

Lý Tự Nhiên thu Bạch Yến và Khấu Nương vào tay sau đó dịch chuyển rời đi.

Lúc này bọn quỷ tuần tra trên không cũng xà xuống ứng chiến,để lại trận hỗn độn cho Ả nữ nhân kia đối phó.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.