Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Tôn biến đổi

Tiểu thuyết gốc · 3951 chữ

Ngạo Thế biết Bá Dực Thanh Chi bại dưới tay của Thần Quân và bị Tiểu Ma Thần đánh trọng thương liền phái Bá Dực Tử Vân đến hỗ trợ điều thương cho ông ta.Không quên giao nhiệm vụ khác cho bọn họ đi làm

-Bây giờ tên đó đã luyện thành công một Ma Thần, chuyện thu thập Ma Khí không thể chậm trễ nữa,trước lúc Hắn lấy lại sức mạnh,chúng ta phải diệt trừ Hắn .Ta ở Hoàng Lăng dưỡng ma lực không tiện phá phong ấn Ma Khí,các ngươi đi Tây Quỷ Thành đến Lan Nguyệt Điện một chuyến.

Bá Dực Tử Vân vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến cảnh Bá Dực Thanh Chi cúi đầu thi lễ với Ảnh chú truyền tin của Ngạo Thế,biết Hắn có nhiều nghi vấn nên Ngạo Thế không ngại nói ra thân phận thật của Bá Dực Thanh Chi.

-Hai ngươi không xa lạ gì đâu ,ông ta là Giám Đốc Dương Hành,còn Hắn là trợ lý Quách Sỹ Luân.

Bá Dực Thanh Chi liếc mắt nhìn Bá Dực Tử Vân với ánh mắt kiềm nén cơn thịnh nộ

-Thì ra là mày...hôm đó tao đi lên phòng Tổng Giám với tâm trạng bình tĩnh, không ai nghĩ đến tao đang tức giận,mày là người hô hoán cản chân tao một cách thái quá,đáng lẽ tao nên nghi ngờ mày từ sớm,mọi chuyện hôm đó đã lên kế hoạch từ trước .

Bá Dực Tử Vân cười nhạt nói

-Dương Giám Đốc nổi giận với tôi làm gì,tôi đâu phải chủ mưu bắt cóc ,huống hồ trong kế hoạch đâu có phần của ông,trách ông xúi quẩy thôi.

-Thằng phản chủ...

-Ha ha ha...thế ông bây giờ là gì?

-Mày...

Ngạo Thế lên tiếng

-Đủ rồi...hai ngươi không muốn trở ra ngoài nữa sao?

Cả hai im bặt ,mặc dù trong lòng cũng không cam tâm nhưng phải nén lại nổi uất hận xuống.

-"Mọi chuyện đều là tên điên mày bày ra,nếu tao có thể thoát ra khỏi hệ thống game này,tao nhất định sẽ cho mày và thằng anh khốn kiếp của mày cùng nhau về địa ngục."

-"Thằng ranh con,điên đến độ cấu kết với người ngoài hãm hại người nhà,mày đúng là nên bị giam cầm mãi mãi ở Hoang Đảo."

Dương Hành nhớ lại Dương Phát khi còn nhỏ,lúc ông ấy đến biệt thự của anh trai thăm hỏi,tình cờ nhìn thấy Dương Phát chơi một mình sau vườn hoa,ông ấy đi đến định tặng quà cho thằng cháu ,ai ngờ bắt gặp một cảnh tượng vô cùng kinh hoàng khiến cho ông ta ám ảnh đến tận bây giờ.

-A Phát cháu đang chơi gì vậy, chú có quà cho cháu này!

Dương Phát lúc bấy giờ chỉ độ mười tuổi,thằng bé im lặng,chầm chậm quay đầu sang,ánh mắt sáng rực ,khuôn mặt nó lấm tấm những giọt máu ,miệng lại cười vô hồn nói

-Chú Út à...xem con mèo biến hoá này...

-Gì thế ...cháu bị thương sao hả...mèo gì...aaaaa...

Con mèo vốn là thú cưng của Dương Hạo nuôi trong nhà ,bây giờ bị Dương Phát phân hết tứ chi gắn vào một mô hình người máy điện tử ,phần đầu và thân vẫn còn sống thoi thóp kêu ư ử,cảnh tượng khiến cho Dương Hành nôn ngay tại chỗ.

Bá Dực Thanh Chi nuốt khan một cái trở lại hiện thực.

-Đi đi...

-Tuân lệnh!

Ngạo Thế ở lại Hoàng Lăng dùng ma khí của Lăng Mộ và Thụ Linh Ấn điều thương

-Không lấy được Long Cốt ,Tiên Mạch trong người Đông Kỳ Mẫn trở nên vô ích rồi,xem ra ở Tuyết Đàm hôm đó Hắn đã dùng Long Cốt luyện ra Thần Cốt sơ khai ,mọi đặc quyền của phiên bản cũ chắc chắn đã dùng hết,hừm...ẩn ẩn hiện hiện ...tên giảo hoạt cáo già ... không biết Hắn đã đội lớp da cải trang nào rồi...hừ,chỉ cần mình nhanh chân hội tụ các Ma Khí thì sẽ lấy được phần thưởng nhiệm vụ luyện Thần Cốt,có cơ hội triệu hồi Thần Đan Bất Diệt...khi đó có thể trực tiếp đi truy sát Hắn rồi ..ừm ...hai tên kia nếu hợp sức có thể phá phong ấn ở Lan Nguyệt Điện nhưng tốc độ này thì chậm quá,cần có thêm người đi Yến Hà đến phá phong ấn ở Hoàng Phụng Sơn ...à...Tiểu Đồ Nhi...Tăng Vỹ...đã đến lúc dụng Hắn rồi,Thần Quân ngươi chỉ có một Ma Thần,nhưng ta có đến ba tên thuộc hạ tinh nhuệ để xem ai nhanh chân hơn.

Có những hình ảnh xưa cũ vụt qua trong đầu của Ngạo Thế,Hắn nhớ đến một người mà Hắn gặp ở bệnh viện tâm thần,lúc đó Hắn mười lăm tuổi,tên kia cũng trạc tuổi với Hắn.

Nửa đêm Dương Phát không ngủ ,Hắn lẻn ra ngoài phòng bảo vệ khu vực mình điều trị,thì thấy tên bảo vệ đã nằm trên sàn,hệ thống chuông cảnh báo đều không hoạt động,lấy làm lạ Hắn mở cửa đi vào phòng,thì thấy một tên tuổi tác hình dáng cũng giống như mình đang lay hoay gõ phím máy tính.Nghe tiếng động tên này nói

-Năm phút nữa chuông cảnh báo hoạt động trở lại,gã bảo vệ sẽ tỉnh,mày đủ thời gian để chạy về phòng.

-Mày đang làm gì ở đây?mày thấy tao qua camera giám sát à?

Tên đó thoát khỏi màn hình,sau kéo ghế ra bỏ chạy

-Camera giám sát bị tao vô hiệu hóa rồi,còn ba phút về phòng,chạy mau ...

Dương Phát cũng bỏ chạy thục mạng về phòng,vừa đóng cánh cửa phòng thì chuông báo động reo lên inh ỏi,gã bảo vệ cũng tỉnh lại,vội chạy đến xem màn hình vi tính,kiểm tra camera giám sát khu vực,nhưng chẳng có gì,bèn soi đèn pin đi kiểm tra xung quanh các phòng và tắt chuông cảnh báo .

Hôm sau, được ra khỏi phòng riêng hoạt động chung với các bệnh nhân khác,Dương Phát gặp lại tên đêm qua liền tiếp cận hỏi

-Sao mày lại vào đây,đêm qua mày đã làm gì?

Tên này vừa ăn vừa nói

-Vì quá thông minh,dẫn sóng não của gã bác sĩ trị liệu cho tao vào máy tính nhốt lại...bị bố tao tống vào đây.Còn mày?

-Ha ha ha...tại vì tao tò mò,muốn biết xem khi cái đầu của bà y tá chăm sóc cho tao bị cắt ra ghép vào thân của một con chó liệu bà ta có biết sủa như chó không...hừ bà ta vừa tỉnh lại đã chết mất toi...

-Bà ta quá yếu ớt...đáng chết...

-Nếu có thể tạo ra một người có khả năng biến hình thì hay nhỉ?

-Tao biết cách...ha ha ha...tao đang làm...

-Tao hiếu kỳ đấy...

Ngạo Thế cười khẩy nói

-Mày làm được rồi đấy,thằng điên!

Trên đường quay lại Ma Vực,Bá Dực Tử Vân nhận được truyền âm của Hàn Bá Hoàng,ánh mắt Hắn toé lên nổi vui mừng,nhưng không tránh khỏi bị Bá Dực Thanh Chi nghi ngờ.

-Ngươi có vẻ vui khi nhận được truyền âm nhỉ?

-Cũng không có gì quan trọng,sắp gặp lại người quen thôi.

-Hừ...tốt nhất là đừng có giở trò với ta,nếu chọc giận ta ,ta sẽ cho ngươi tan biến trước khi rời hệ thống game đấy ,một mình Bá Dực Thanh Chi ta cũng đủ để phá nát Tây Quỷ Thành, Ngạo Thế không cần thêm ngươi đâu.

Bá Dực Tử Vân cười khẩy nói

-Ông hiểu rõ chất điên của tên Ngạo Thế mà nhỉ?Hắn đã bảo hai chúng ta không được xâu xé nhau là có nguyên nhân đấy...đừng có manh động mà trở thành người cùng với ta tan biến.

-Hừ...Hắn không che trở ngươi lâu đâu...

...Đường dẫn đến Quỷ Thành...

Ma Vực là một nơi có chướng khí giăng khắp lối ,ngày cũng như đêm cùng một màu xám ảm đạm,kết giới ở đây do Bá Dực Thanh Chi độ ma lực cải thiện lại từ kết giới bảo vệ của Huyết Ma Tôn,nâng cao khả năng triệt tiêu linh khí ,cho nên Tu Nhân bước vào sẽ bị loại bỏ hết linh lực,Tiên Nhân cũng bị hạn chế Tiên Khí , những cao thủ muốn vượt qua giới tuyến U Minh Nhai đều sẽ tự phong bế linh lực và tạo một lớp da ngụy trang,nhưng cũng có ít kẻ tài giỏi chịu đựng được lâu,đa phần sau mấy ngày lớp da ngụy trang cũng bị tan chảy làm lộ thân phận,khi đó sinh mạng kết thúc thật là thảm khốc.Dù là vậy nhưng cũng có ngoại lệ,có mấy vị Tu Nhân muốn tìm nguyên liệu luyện Thần Võ có chất lượng cao vẫn là tìm đến Ma Vực săn Quỷ Quái thu Cốt luyện kiếm,có vài người thì tìm thảo dược quý hiếm như Hoa Dạ Nguyệt... cũng có kẻ ngông cuồng muốn thử cảm giác thú vị khi ở giữa vòng vây Yêu Ma Quỷ Quái tăng kích thích thoả mãn niềm vui cá nhân,điển hình là Bạch Yến Thư Sinh.Hắn không chính không tà,chỉ có một sở thích là kiếm tiền,vì vậy Hắn đi khắp Trung Nguyên lẫn Ma Vực để tìm kỳ trân dị bảo mang về bán ,lúc thì ở Quỷ Thành,lúc ở các phố thị Trung Nguyên,hành tung bất định,dung mạo cũng không nghe nói đến nhiều,chỉ biết Hắn mặc bộ y phục màu trắng tay cầm quạt giấy có vẽ hình chim yến bay lượn.

-Ể,ngươi vừa mua cái này ở chỗ tên Bạch Yến Thư Sinh hả?Hắn trông như thế nào ?có đẹp không?

-À chuyện này,phải nói sao cho đúng nhỉ, không đẹp cũng không xấu...Hắn hơi kỳ quái.

-Kỳ quái,vậy là xấu xí lắm à?

-Không, không đến nỗi xấu xí...hừm miêu tả sao nhỉ,à ngươi nhìn cái bánh bao này xem,mặt của Hắn giống y như vậy đó.

-Hả!

Bạch Yến Thư Sinh nhận được một mối làm ăn là làm chiếc áo Linh Tê Giáp cho một Tán Tiên ở Yên Hà,cho nên hôm nay Hắn đến khu rừng ngoại vi Quỷ Thành săn lùng Linh Tê ngàn năm.Nhưng Ả yêu tinh này chạy rất nhanh còn giỏi biến hoá nên đuổi bắt hơn tám ngày,Bạch Yến vẫn chưa thể bắt được.

Hắn đi lanh quanh trong khu rừng tìm kiếm,miệng vẫn luôn lầm bầm

-Con yêu Linh Tê này thật là ích kỷ mà,bản thân Ả có đến cả trăm lớp áo bảo vệ ,Ta chỉ xin có một cái cũng không cho...ép Ta phải dùng biện pháp cứng rắn mới chịu a...

Một con dơi béo ú bay bên cạnh Hắn nói

-Chủ Nhân người nói thế thật vô lý,dù sao đó cũng là lớp da bảo vệ của Ả,một lớp da phải luyện cả mấy chục năm mới thành,vậy mà Chủ Nhân không biết xấu hổ dám mở miệng xin xỏ,thật là mặt dày mà.

Bạch Yến há hốc mồm,trợn mắt liếc xéo con dơi ,cầm cây quạt gõ một cái vào đầu nó,ngay lập tức nó biến thành một tiểu đồng độ tuổi khoảng mười tuổi như đứa trẻ Phàm Nhân.

-Ối a,vỡ đầu ta rồi...hic hic...Chủ Nhân ta nói gì sai sao ạ...

Bạch Yến giũ quạt ,quạt liên tục để xua tan cơn tức nói

-Ngươi không sai, ngươi nói đúng lắm,nếu như việc mua bán lần này thất bại,Ta sẽ lột da ngươi làm một cái áo choàng đền bù vào số ngân quan mà tên Kiếm Khách kia ứng trước nhé!Nuôi cho béo ú rồi quay ngược lại cắn ta hả?

Con dơi hoảng vía nó quỳ xuống ôm chân Bạch Yến khóc lóc tỉ tê

-Á...ta hôi lắm Chủ Nhân,da của Ta không đủ làm áo choàng đâu,Tiểu Lục Lạc xin lỗi Chủ Nhân,sau này Ta không dám nói thẳng,nói thật về bản chất giảo hoạt ,tàn bạo của Chủ Nhân nữa... hu hu hu...

-Grừ... ngươi đang cầu xin hay đang mắng chửi ta đó hả?im đi...bay đến phía trước tìm đi...Ta phải tìm ra Lão bà sống dai đó để kiếm chác một ít tiền...

-Dạ,dạ,dạ...

Tiểu Lục Lạc hoảng hốt biến hình thành con dơi bay đi,Bạch Yến thở hỗn hển,quạt mạnh tay đè cơn giận xuống.

-Sao ta có thể nuôi dưỡng một con linh thú ngu xuẩn đến như vậy nhỉ?

Lý Tự Nhiên đi lang thang một lúc thì bị một con yêu quái chặng đường,con yêu quái này hệ mộc Tu Di không cao nên vẫn còn hình dạng thân cây,cái miệng rộng hoác đầy răng nhọn còn mắc lại vài miếng thịt của yêu quái khác,ăn dở ,trông rất kinh tởm.Nó hét lên ra oai thị uy

-Tên quái nào kia?hừ lớp da thật hoàn mỹ,mịn màng,trơn nhẵn... ngươi là Xà Tinh,hay thằn lằn đây...ăn thịt ngươi là đúng một ngàn sinh mạng giúp ta thăng cấp yêu đan...yaa...

Lý Tự Nhiên nhướn một bên đầu mài,đưa tay lên tống cho con Yêu quái một chưởng đã đốt nó ra tro còn làm cháy cả hàng cây cối um tùm phía sau,san bằng cả một đường trống hoác.

-Xấu xí chướng mắt...

Hàng cây cháy rụi ra tro,lửa không tắt cũng không cháy lan ,làm lộ ra một Yêu Tinh khác đang lẫn trốn.Ả hoảng hốt ngốc đầu lên nhìn Lý Tự Nhiên,là một nữ nhân diện mạo ưa nhìn, không quá xuất sắc nhưng cũng có nét thu hút,đôi mắt to,mũi cao,miệng anh đào,mặc y phục nhiều màu đan xen như sơn thủy ,độ tuổi khoảng chừng hơn ba mươi so với Phàm Nhân.Ả đứng yên ,đôi mắt diễm tình ướt lệ long lanh,miệng rỏ dãi ,há hốc,khoảnh khắc như đơ cứng toàn thân

-Hước...côn thịt trắng noãn ?gương mặt tuấn mỹ,dáng cao thư sinh...tiểu tướng công... ngươi ngươi thật đẹp quá đi...

Ả bất chấp nguy hiểm dịch chuyển tiếp cận Lý Tự Nhiên,tay sờ soạn lên ngực săn chắc của Hắn.

-Lão nương đây sống đã hơn ngàn năm,từng thấy qua nhiều mỹ nam như Khiêm Lăng Thành,Bạch Diễn Tình,Lãnh Mộ Tuyết,Đông Kỳ Vân,Bá Dực Lãng Thiên...nhưng chưa từng gặp mỹ nam nào phóng khoáng như ngươi cả,chiêu đãi Lão nương mãn nhãn như vậy a...Tiểu tướng công ngươi tên là gì, ngươi định làm gì,đang muốn đi đâu đấy?Ừm...chướng độc tuy không ảnh hưởng người của Ma Tộc nhưng cũng gây lạnh thấu da thịt,để Ta tặng ngươi một bộ y phục nha...xem ngươi kìa,da tê cứng rồi a...

Lý Tự Nhiên không nói gì,cổ tay đã dao động vận lực,nhưng chưa kịp làm gì thì Ả yêu tinh kia đã khoác lên người của Hắn một bộ y phục đen,Hắn cảm thấy có vài hình ảnh hiện lên trong đầu,một người cao lớn cũng có hành động tương tự,khoác cho Hắn một tấm áo.Tiếng của Ả yêu tinh kia cất lên

-Ta là Khấu Nương,sống ở Quỷ Thành này đã hơn ngàn năm,tiểu tướng công tên là gì?

-A Nhiên!

Khấu Nương hồ hởi, cười

-A Nhiên...cái tên nghe hay nhỉ... Tiểu Tướng Công có thể đánh một chưởng đã diệt Mộc Tinh Yêu cấp Trung thật là lợi hại, ngươi đến Ma Vực để làm gì?

-"Tên này sử dụng được Diệt Hồn Hoả, xuất thân không tầm thường,nếu có thể bám theo Hắn trốn khỏi sự truy lùng của tên Bạch Yến Thư Sinh thì tốt quá."

-Ta tìm Hoàng Lăng Ma Tộc, ngươi biết nơi đó ở đâu không?

-Hả?... Hoàng Lăng á?

Khấu Nương kinh ngạc một lúc mới trả lời

-Ừm...ta biết chứ...nhưng nơi đó nguy hiểm lắm...có kết giới bảo vệ...ngoài con cháu Hoàng Gia Ma Tộc ra thì bất cứ ai đột nhập đều bị tan biến ,oán linh cũng không thể trở về Địa Ngục.

-Biết thì tốt,dẫn ta đi...

-Hả?

-Ngươi từ chối thì ta không ngại giết luôn ngươi,kẻ dư thừa đáng chết.

-Hước... không dư thừa...ta có ích lắm...ta ta sẽ dẫn tiểu Tướng Công đi tìm Hoàng Lăng...đi đi lối này...hi hi hi...

-"Sao Ta xúi quẩy thế này a..."

Nhưng hai người chưa đi ra khỏi khu rừng thì Bạch Yến Thư Sinh đã tìm đến,Hắn nhìn thấy Khấu Nương thì đôi mắt sáng rực

-Khấu Nương cởi áo đi!

Tiểu Lục Lạc cũng nói hoạ theo

-Lão bà sống dai kia...mau cởi y phục ra cho Chủ Nhân của Ta kiếm chác chút ít đi.

Bạch Yến nghe xong trợn mắt muốn thổ huyết vì ngượng.

-Ngươi nói gì thế hả?

Khấu Nương bĩu môi,chớp chớp mắt nói

-Tuy thân hình của ngươi rất ổn nhưng cái mặt bánh bao kỳ quái đó Lão Nương nuốt không trôi,còn muốn lấy lớp da bảo vệ của ta hả,cút đi.

Bạch Yến hậm hực nói

-Bánh bao gì hả?đây là khuôn mặt phúc hậu đầy đặn ,đáng yêu khả ái, ngươi không biết thưởng thức vẻ đẹp thoát tục của ta thì câm ngay đi...ta hôm nay phải lột da ngươi,Linh Tê ngàn năm xuôi tay chịu trói đi...yaa...

Khấu Nương vội né tránh những đòn tấn công của Bạch Yến ,nhưng xem ra linh lực của Hắn cao hơn Ả ta cho nên sau vài chiêu Ả đã bị đánh ngã,Bạch Yến tung pháp khí định thu phục thì Ả kêu khóc xin Lý Tự Nhiên cứu giúp

-A Nhiên cứu ta với...

Lý Tự Nhiên từ nãy đến giờ vẫn đứng yên quan sát,nghe tiếng kêu cứu của Khấu Nương,Hắn chán chường bắn vài tia linh lực ra đã phá vỡ pháp khí kia của Bạch Yến Thư Sinh,còn tống cho Hắn một chưởng.Bạch Yến Thư Sinh từ lúc nhìn thấy Lý Tự Nhiên đã cảm giác tên này không đơn giản,có ý đề phòng nhưng vẫn không thấy Hắn lên tiếng bảo vệ cho Khấu Nương nên biết cả hai không có mối liên hệ gì,Hắn mới dám ra tay đánh Khấu Nương, không ngờ nửa chừng lại bị Lý Tự Nhiên ngăn cản.Bạch Yến đỡ đòn nhưng vẫn bị linh tức đẩy lùi một khoảng,Hắn sốc lại tinh thần nghĩ

-"Linh lực quá mạnh,cao như Quỷ cấp Đại,lẽ nào Hắn là Quỷ Tướng?với sức chiến đấu như vậy Ta có thể đánh ngang tầm nhưng tiêu hao nhiều linh lực sẽ không thể duy trì lớp da bảo vệ,tạm thời Ta nên làm hoà để bảo toàn linh lực."

Hắn nhoẻn miệng cười hề hề cầu hoà nói

-Hề hề...vị huynh đệ này võ công thật cao siêu...xin hỏi ngươi và Ả ta là gì của nhau thế?

Lý Tự Nhiên lạnh lùng nói

-Không quen biết!

Bạch Yến chớp chớp mắt ngạc nhiên nói

-Không quen sao ngươi lại cản ta thu phục Ả chứ?

-Ta cần Ả!

Bạch Yến ngớ ra một lúc nói

-Tiểu huynh đệ, ngươi xem ra tuổi đời không cao,nếu muốn trãi nghiệm tình trường hoan lạc thì nên đến Hoan Hỷ Lầu ở Quỷ Thành,nơi đó có nhiều cô nương trẻ trung xinh đẹp hơn Ả ta đó.

Khấu Nương nghiến răng nói

-Ngươi nói gì thế...Lão Nương cũng là Đại Hoa Khôi trong giới yêu tinh nha,còn nhớ năm đó có hàng ngàn tên nam nhân si tình,theo chân ta quỳ gối cầu xin chỉ muốn Lão Nương cười với họ một cái.

Tiểu Lục Lạc nghe xong quay mặt nôn khan mấy cái,Bạch Yến giũ quạt quạt liên tục vào người

-Trẻ con không có sức chịu đựng bền bỉ,đừng trách,đừng trách.

-Ngươi...hừ...

Lý Tự Nhiên nói

-Xem ra ngươi rất rõ về Quỷ Thành!

Bạch Yến Thư Sinh nghinh mặt tự tin nói

-Bổn công tử đây đi từ Đông sang Tây,từ Nam ra Bắc,Quỷ Thành,Tây Quỷ Thành,Trung Ma Vực hay Sa Mạc Huyền Ảo đều có dấu chân ta đi qua., chuyện lớn chuyện nhỏ đều biết rõ hết.

Lý Tự Nhiên cười nhếch mép một cái đưa hai tay nắm cổ áo của hai người,một bên là Khấu Nương một bên là Bạch Yến lôi đi.

-Hai ngươi từ nay theo ta ...

-Á,buông ra ,buông ra ta không đồng ý,ta vẫn chưa đồng ý...

-Tiểu tướng công nhẹ tay,nhẹ tay...Lão nương sắp rách da rồi a...

-Không đồng ý thì Ta giết!

-Hước...Ta nguyện dẫn dắt huynh đệ đi du ngoạn khắp nơi,chân trời góc biển chỗ nào huynh đệ muốn đi Ta đều sẵn lòng bồi theo...

-Ơ...Chủ Nhân chờ ta với...chúng ta không lột áo của Linh Tê nữa sao?sẽ phải đền ngân quan cho khách đặt mua đấy...hay chúng ta đổi sang lột áo tên này đi...

-Ngươi ,Câm đi cho ta nhờ...

...Giới tuyến U Minh Nhai...

Dương Thiên Hạo đi đến kết giới ngăn cách giữa Ma Vực và Trung Nguyên,đang ngẫm nghĩ một chút về cách đi vào Ma Vực.

-Sư Tôn có nói,kết giới ở Ma Vực chỉ loại bỏ linh lực và Tiên khí, có lớp da yêu khí bao bọc sẽ giúp cản trở chướng độc xâm nhập,đi lại dễ dàng hơn.Nếu có sự hỗ trợ của Thần Khí sẽ càng thuận lợi đi vào và bảo toàn tuyệt đối linh lực,Xích Long bắt nguồn từ Thần Quốc ,khí tức của nó có thể vượt qua kết giới,nhưng một khi Xích Long rời khỏi kiếm thì Thần Võ này chỉ là thanh kiếm bình thường,nếu gặp phải Quỷ cấp Đại,Ta khó lòng đánh trả...Ta phải tìm ra A Nhiên... không có cách nào tốt hơn rồi...

Dương Thiên Hạo triệu hồi Xích Long Kiếm thả Xích Long ra rồi điểm chú vào nó,Xích Long biến thành một bộ y phục đỏ chỉ thêu hoa văn rồng uốn lượn màu đen,nhập vào người của Dương Thiên Hạo,trong nháy mắt đã thay cho Y một bộ thường phục trang nhã đẹp mắt.

Dương Thiên Hạo vừa bước qua giới tuyến đi chưa được bao lâu thì đã nghe tiếng gió thổi đến cuồn cuộn,làm cho cây cỏ ,đất đá xung quanh bay lên mịt mù,một con Thủy Long xanh đen xuất hiện đột ngột tấn công vào Dương Thiên Hạo,vuốt rồng sắc bén cào nát cả một khu đất.

-Graoooo...

-Uỳnh ùynh...

Dương Thiên Hạo dịch chuyển né tránh liên tục,tay triệu ra Xích Long Kiếm đáp trả.

-Hừ ,Độc Long...

Bá Dực Tử Vân biết tin Dương Thiên Hạo sẽ đến Ma Vực cho nên phái Độc Long mai phục chờ đợi đã lâu.

-"Hừ ,tên Ngạo Thế không cho ta giết Dương Thiên Hạo nhưng không có nói là không để Ta đánh cho Hắn ba hồn phân tán.Độc Long, ngươi đến giới tuyến U Minh Nhai chờ đợi Hắn,chỉ cần Hắn bước qua kết giới linh lực sẽ bị loại bỏ,lúc đó cho ngươi mặc tình xâu xé,nhớ chừa cho Hắn một hồn để duy trì sự tồn tại."

"-Dạ thuộc hạ nhận lệnh."

Tuy linh lực vẫn còn đầy đủ,nhưng Xích Long Kiếm không còn linh khí để đấu với móng vuốt của Độc Long,Dương Thiên Hạo bị đánh đến thương tích đầy mình.

-Ha ha ha... Dương Thiên Hạo đây là món quà mà Hoàng Tử Bá Dực Tử Vân gửi tặng cho ngươi...yaaa...

Độc Long rãi bụi độc cho bay ngập trời,bụi theo gió cuốn tạt vào mặt của Dương Thiên Hạo.

-Á aaa...mắt của Ta...

Bị Bụi độc bay vào mắt, Dương Thiên Hạo đau đớn đưa tay che mặt,mất đi khả năng xác nhận vị trí của Độc Long,Hắn thừa cơ hội tấn công Y.Trong cơn hoản loạn Dương Thiên Hạo đột nhiên phóng ra ba chiếc đuôi Hồ Ly trắng,quất cho Độc Long ngã văng xuống đất trở lại hình người.

-Bốp.

-Á...

-Ầm...

Hắn ngơ ngác không tin vào mắt của mình nữa,miệng ói máu lắp bắp

-Sao sao có thể...ngươi...ngươi không phải là Người.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.