Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Cuồng Ma A Nhiên

Tiểu thuyết gốc · 6193 chữ

Rừng Thiêng là một khu rừng bao quanh Hoàng Lăng Ma Tộc,chính là kết giới bảo vệ nơi yên nghỉ của các đời Quỷ Vương tạ thế.Ngoài con cháu Hoàng Tộc có mang dòng máu của Huyết Ma Tôn thì không ai có thể đi vào,kết giới loại trừ tất cả những kẻ xâm nhập .Bá Dực Thanh Chi khi đứng trước cửa Hoàng Lăng đã bị hai bức tượng Quỷ Tướng cao hơn năm mét là Quỷ giữ cửa Lăng Mộ tra hỏi

-Kẻ đến là ai?

Bá Dực Thanh Chi ngẩng đầu,vẻ mặt cao ngạo đáp

-Chủ Nhân của các ngươi ...

Dấu Ma Ấn của dòng dõi Bá Dực Hoàng Gia trên trán của Hắn phát sáng chiếu vào cánh cửa đá Lăng Mộ,nơi có khắc đầy ký tự Thượng Cổ,một ký hiệu đã tiếp nhận linh quang đó và Cửa Đá tự mở ra.Hai Tướng Quỷ canh gác liền khụy một gối thi lễ

-Bái kiến Thiếu Chủ...

Bá Dực Thanh Chi ngạo nghễ đi vào Hoàng Lăng,vừa bước vào ngưỡng cửa Tiền Lăng Hắn bị một bóng đen tấn công tới tấp bằng những kiếm khí linh quang đỏ ,uy lực mạnh bạo.Nhưng Bá Dực Thanh Chi không phải là kẻ dễ bị tập kích,Hắn chỉ đứng yên đáp trả bằng chưởng lực đã phá những đường kiếm khí tấn công còn tống cho bóng đen kia một chưởng nổ tan tành.

-Keng,keng...

-Hừm...ra mặt đi...Ngạo Thế...

-Uỳnh , ùynh...

Sau một hồi công phá khiến cho các quan tài và vật trang trí trong Tiền Lăng bị nổ tan hoang ,qua một lúc thì khói bụi cũng lắng xuống,nhưng vì Lăng Mộ có yểm bùa chú khôi phục vĩnh hằng cho nên những gì bị đánh vỡ qua một thời gian lại trở về hình dạng ban đầu.

Một đóm lửa đỏ bay vờn trước mặt của Bá Dực Thanh Chi phát ra tiếng nói

-Ha ha ha...sao lại giận dữ như vậy hả...đây là Hoàng Lăng Ma Tộc ngươi đánh phá như vậy không cảm thấy bất kính với các bậc tiền bối sao...

Bá Dực Thanh Chi hiểu rõ về chú yểm của Hoàng Lăng, ở đây không chỉ làm giảm ma lực của người đi vào,mà còn là một nơi Tu Luyện vượt Thiên Kiếp của Quỷ Vương.

-"Tên khốn này có thể dụng ma lực ở đây...Tu Di đúng là không tầm thường...vào được Hoàng Lăng vậy Hắn là tông tộc nào của Hoàng Gia ?"

-Hừ...đừng tưởng ngươi sử dụng Thụ Linh Ấn che đi hết linh tức của bản thân thì có thể qua được mắt của Bổn Vương...ra đây...

-Uỳnh!

Bá Dực Thanh Chi đánh một chưởng vào trần lăng ,tức thì Thụ Linh Ấn xuất hiện phá đòn,linh tức dội ra làm cả trăm quan tài đá dao động.Ngạo Thế bị rơi xuống nhưng Hắn nhanh chóng dịch chuyển tránh khỏi một chưởng bồi đến của Bá Dực Thanh Chi.

-Uỳnh!

Thụ Linh Ấn ở trước mặt Ngạo Thế cản trở chưởng lực của Bá Dực Thanh Chi ,nhất thời ông ta không thể đánh chết Hắn.

-Hừ...linh lực của ngươi chỉ có thế thôi sao,toàn nhờ vào Tà Khí Thượng Cổ che chở vậy mà ta cứ tưởng chạm phải đối thủ mạnh bạo hoá ra chỉ là một tên ranh mãnh xảo quyệt biết lợi dụng Pháp Khí.

Ngạo Thế trong y phục đen bình thường có áo choàng mũ trùm đầu che đi nửa mặt trên ,chỉ thấy được khuông miệng đang cười ra những tiếng khào khào dặt dẹo điên dại

-Há há khước khước...sao lại nổi giận đến như vậy chứ...Dương Giám Đốc...

Bá Dực Thanh Chi trợn mắt kinh ngạc nhìn tên Ngạo Thế không chớp

-Ngươi ngươi ngươi nói gì hả?

Tên Ngạo Thế vẫn đứng trong vòng bảo vệ của Thụ Linh Ấn,Hắn giũ vạt áo choàng như phủi bụi bẩn bám vào, ung dung nói

-Mặc dù nhập vai nhân vật Bá Dực Thanh Chi làm cho diện mạo của ông trẻ lại mười mấy tuổi nhưng vẫn không thay đổi nhiều,nhìn là nhận ra ngay...Giám Đốc Dương Hành.

Bá Dực Thanh Chi tâm trạng dao động,ánh mắt đã nhuốm chút lo lắng

-Hừ...mày mày là tên khốn đưa Tao vào cái hệ thống game này có đúng không?

Ngạo Thế vỗ tay cười lớn

-Ha ha ha...thông minh,thông minh...

Dương Hành điên tiết liên tục phát chưởng tấn công như trút nỗi oán giận

-Grừ...thằng khốn mày là thằng nào ,có ý đồ gì hả,tại sao lại đưa tao đến nơi chết tiệt này...mau thả tao ra... tao sẽ tha mạng cho mày....yaa...

Thụ Linh Ấn vẫn đỡ được những chưởng lực tấn công kia,dường như linh lực của Bá Dực Thanh Chi không thể phá vỡ được vòng bảo vệ này.Ngạo Thế khoanh tay trước ngực mỉm cười nói

-Ông vẫn nóng tính như vậy nhỉ?ông không phải là mục tiêu của Tôi ,nhưng vì Dương Hạo liên lụy nên ông mới bị cuốn vào đây,hừ với một kẻ đầu đất như ông không xứng nhập vai nhân vật Bá Dực Thanh Chi đâu...nhưng hệ thống truyện nguyên tác cũng cần một phản diện đối đầu Dương Thiên Hạo...

-Dương Hạo,nó nó cũng tham gia vào hệ thống game này sao?mày mày nói thế là có ý gì?

-Hừm...trong những người nhập vai nhân vật thì chỉ có ông là chẳng biết về cốt truyện Đại Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị nhảm nhí này rồi...cũng tốt ,đằng nào Ta cũng thu phục ông về dưới trướng...

Tuy Dương Hành không hiểu về game Tu Tiên nhưng cũng đã từng là thiếu niên biết chơi game,việc ông ta nhập vai Bá Dực Thanh Chi làm tân thủ tu luyện từ con số không là một quá trình rèn luyện gian khổ thực thụ,cho nên mọi suy nghĩ hành động và Tu Di đều là của ông ta,hệ thống game đưa Dương Hành nhập vai tân thủ từ lúc mới được sinh ra,nên ông ấy đã nhận nhiệm vụ tân thủ ngay từ bé ,không như Dương Thiên Hạo,Bá Dực Tử Vân hay Lý Tự Nhiên nhập vai liền thừa hưởng những kỹ năng có sẵn của nhân vật,nên ông ta đã tạo ra một Bá Dực Thanh Chi chuẩn nguyên tác quyết đoán,tàn bạo.Mặc dù cả bốn người cùng bị ép tham gia vào hệ thống nhưng người quản lý phòng có cách điều chỉnh thông tin gửi về não của từng nhân vật gây ra chênh lệch thời gian trong hệ thống nhưng thời gian ở thực tại vẫn như nhau .

-Ha ha ha... ngươi tưởng Bổn Vương ngồi ở vị trí Ma Vương của Quỷ Cung là chuyện dễ dàng à...muốn thu phục Ta sao...hỏi nó trước đã...

Bá Dực Thanh Chi triệu ra Thần Võ là một cây đao đỏ rực,đao vừa xuất hiện đã làm cho Thụ Linh Ấn dao động,linh tức bất ổn.Ngạo Thế càng kinh ngạc

-Sát Thần!khốn kiếp ngươi đã phỏng tay trên của ta...cái lão khốn này...ông cũng biết chơi game đấy chứ!

Sát Thần là Thần Võ của Tiền Ma Vương Bá Dực Lãng Thiên là một trong những võ khí có danh trong Thần Khí Điển Tịch.

Trước đây Bá Dực Thanh Chi đã vào Hoàng Lăng nhận nhiệm vụ vượt Thiên Kiếp phần thưởng chính là Sát Thần.Ngạo Thế đang trên kế hoạch thu phục lại những Thần Khí mà ở phiên bản trước Hắn thừa hưởng,Sát Thần chính là một trong những Thần Khí đó nhưng không ngờ khi Hắn đủ mạnh để vào được Hoàng Lăng thì Sát Thần đã bị Bá Dực Thanh Chi lấy mất.

Bá Dực Thanh Chi hạ đầu mài nói

-Mục đích của ngươi đến Hoàng Lăng chính là Sát Thần ư?Nhưng tiếc là nó đã bị Ta thu phục,bây giờ nó chỉ nhận Ta là chủ nhân,ngươi có đoạt lấy cũng vô ích...mau nói ra cách rời khỏi hệ thống game cho Ta,nếu không Ta cho ngươi đăng xuất khỏi thế giới này...yaa...

-Hừ...khốn kiếp...

-Uỳnh, ùynh...

Cả hai lại giao đấu kịch liệt,tuy Thụ Linh Ấn là Tà Khí Thượng Cổ nhưng rất trung thành , nó được tạo ra từ Dị Thần Loạn Thế cảm nhận được linh tức của Chủ Nhân qua các đời tái sinh,nó nhận biết khí tức vương lại trên những bộ hài cốt con cháu Hoàng Gia Ma Tộc rất quen thuộc nên không dám phát huy hết ma lực vốn có,Sát Thần cũng như vậy.Điều này cả Ngạo Thế và Bá Dực Thanh Chi đều biết,nên dù cả hai có đánh đến kiệt sức thì Thần Võ hai bên vẫn không phát huy.Ngạo Thế nói

-Xem kìa...Dương Giám Đốc bình tĩnh chút đi...chúng ta thương lượng một chút...

-Ta và ngươi không có gì để thương lượng cả...

-Hừ ...nếu như ông giết tôi vậy thì mãi mãi sẽ mắc kẹt ở hệ thống game...bên ngoài vợ con của ông sẽ xem như ông đã chết mất thôi...

Nghe nói đến vợ con của mình Dương Hành có chút do dự,Ngạo Thế mỉm cười ranh mãnh nói tiếp

-Dương Hạo cũng tham gia vào hệ thống game này nếu như Hắn thoát khỏi đây trước thì sẽ thao túng tâm lý của vợ con ông và lấy hết số cổ phần còn lại...hoàn toàn đá ông ra khỏi Dương Thị...ông cam tâm sao hả?

Dương Hành nghiến răng nghiến lợi,tay cầm Sát Thần đã hạ xuống

-Số cổ phần còn lại...hừ...Dương Hạo không phải là người như thế,nó sẽ không truy cùng đuổi tận như vậy,nó sẽ không làm vậy với Thím và em họ của mình...chúng ta là người nhà...

-Ha ha ha...ông quên là Hắn đã đuổi ông ra khỏi Công ty rồi hay sao... người nhà ư?thế em trai ruột của Hắn đang ở đâu?Ông quên mất rồi hả?

Dương Hành con ngươi khẽ dao động

-"Tên khốn này là ai sao biết rõ về nhà họ Dương như vậy?"

-Mày là ai sao,sao mày biết chuyện này?

-Tôi là kẻ thù của Dương Hạo,nhìn thấy Hắn máu lạnh tiếp sức người ngoài bắt giữ em trai của mình,rồi ung dung chiếm lấy quyền thừa kế Dương Thị ,cảm thấy thật chướng mắt,muốn thay trời hành đạo...đòi lại công bằng...

Dương Hành như đã hiểu ra chuyện gì,sắc mặt có chút biến đổi

-"Là thằng điên Dương Phát...chắc chắn là nó rồi...cái thằng biến thái này ...tất cả đều là âm mưu của nó đây mà...chắc nó đã chuẩn bị kỹ lưỡng ở thế giới thực rồi...Ta vạch mặt nó tại đây sẽ khiến cho nó càng phát điên thôi,vậy thì tính mạng của ta thật nguy hiểm...tạm thời đành vờ nghe theo ý của nó vậy,tìm cách rời khỏi hệ thống game trước rồi tính sau."

-Hừ...vậy Ngươi muốn thương lượng chuyện gì hả?làm sao để rời khỏi đây trước Dương Hạo?

Ngạo Thế nhoẻn miệng cười đắc ý,thu lại Thụ Linh Ấn nói

-Hệ thống game này được tạo ra dựa vào bộ truyện tranh online trong đó nhân vật chính là Dương Thiên Hạo,chỉ cần giết chết được Dương Thiên Hạo và đồng bọn của Hắn thì sẽ là người chiến thắng đứng đầu bảng hệ thống, hệ thống sẽ cho sóng não của nhân vật đó xuất khỏi hệ thống game trở lại thân thể ở thế giới thực .

Dương Hành nhếch mép cười khẩy nói

-Hừ...tên giảo hoạt này nếu như điều kiện để thoát khỏi đây là giết chết nhân vật chính và đứng đầu bảng xếp hạng hệ thống,vậy chỉ có một cơ hội duy nhất cho một người, ngươi tốt đến như vậy sao,nhường cơ hội này cho ta.

-Ha ha ha...Dương Giám Đốc quả là biết phân tích sự việc,nhưng Ta chưa bao giờ muốn rời khỏi đây cả...mục đích của ta vào hệ thống game này chính là để dày vò tên Dương Hạo...từ phiên bản này sang phiên bản khác,trầm luân mãi mãi...đạp Hắn dưới chân không cho Hắn ngốc đầu ...ha ha ha... như thế mới là thú vị...

Dương Hành nuốt khan một cái suy nghĩ

-"Đó đó...tính điên của thằng ranh con này bộc phát ra rồi..."

-Nhưng việc giết chết nhân vật chính và dày vò Dương Hạo có liên quan gì chứ?

-Ông vẫn chưa nghĩ ra à...

Dương Hành trợn to mắt

-Dương Hạo nhập vai nhân vật chính ư?

-Ha ha ha...đúng,vì vậy Ta muốn ông hợp tác với ta đối phó với Dương Hạo...

Dương Hành nghi vấn nói

-Hừ...có phải Hắn quá lợi hại cho nên ngươi không đủ sức đấu với Hắn ...Hắn là ai trong hệ thống game này chứ?

Sắc mặt của Ngạo Thế âm trầm,nghiến răng ken két nghe nổi cả gai ốc

-Chẳng qua là một Tu Nhân thấp kém linh đan chỉ ở cấp Đại Hoàng Kim mà thôi,giết Hắn dễ như trở bàn tay vậy,nhưng làm thế thì quá dễ dãi cho Hắn,nên ta muốn bắt sống Hắn về Hoán đổi Hắn vào những hình dạng gớm ghiếc khác để chơi đùa...hừ...nhưng đã bị một kẻ cản trở xuất hiện...kẻ này vô cùng lợi hại... muốn đạt được vị trí đầu bảng cần phải giết Hắn trước...

-Ta thấy linh lực của ngươi không tồi,còn có thể điều khiển được Thụ Linh Ấn vậy mà phải kiêng dè tên đó sao?

-Hắn là người chơi đứng đầu liên tiếp hai phiên bản trước, không dễ đối phó...Ông muốn rời khỏi đây nhất định phải đánh bại Hắn .

-Là ai hả?

-Kim Sơn Vũ Thần!

Bá Dực Thanh Chi há hốc mồm kinh hãi

-Ngươi điên sao?Đó là Vị Thần cai quản một trong bốn Thần Điện ở Thần Quốc,đừng nói là Ta hay ngươi,nếu Dị Thần Loạn Thế có tái sinh cũng không có hi vọng đánh bại Hắn.

-Ông thì biết gì chứ...vì phiên bản hệ thống game này đã cải thiện cho nên những đặc quyền của nhân vật cũ bị hạn chế,linh lực bị hạ thấp,các Thần Võ sẽ bị phân tán...Nói đúng ra thì tên Vũ Thần kia cũng đã bị Tẩy Tủy thành nhân vật tân thủ,Hắn phải tu luyện lại từ đầu...hiện tại Hắn chưa khôi phục lại linh lực như ban đầu ,đây chính là thời cơ để chúng ta hạ sát Hắn.

Dương Hành ngẫm nghĩ

-"Cái tên khốn nạn này...chắc cũng bị phân tán linh lực và Võ khí không thể phát huy ma lực như xưa nên mới muốn thu phục ta giúp sức đây mà."

-Ngươi biết Hắn ở đâu à?

-Chưa,chỉ đang nghi ngờ...Ta nghĩ Hắn đang tìm một thân xác hoàn hảo để tái sinh...mà nhân vật nổi trội trong bộ truyện này chính là Lý Tự Nhiên...đệ tử của Dương Thiên Hạo.

-Vậy ngươi muốn ta đi tìm giết tên này hay tìm bắt Dương Hạo đây.

Ngạo Thế nhoẻn miệng cười,hai khoé miệng nhếch lên nhưng không phát ra tiếng cứ như chiếc mặt nạ vô hồn,khiến người nhìn thấy cũng lạnh cả sống lưng.

-"Tuy không lấy được Sát Thần,nhưng có một tay sai dùng để chiến đấu cũng tốt...xem như Thần Võ này ta tặng cho ngươi...Chú à!"

... Trường Bạch Tiên Môn...

Cố Chánh Phương và đám sư đệ muội trở về Môn Phái bẩm báo mọi chuyện ở Long Sơn Trấn cho Bàng Tông Chủ biết,ông Ta vội triệu tập các Trưởng Lão đến Đại Điện Linh Ngọc bàn chuyện cử đệ tử đến hỗ trợ thu phục Hỏa Phụng.Trong đó có cả Hàn Bá Hoàng,ông ta đã chịu xong hình phạt và đang rèn luyện đệ tử của Chấp Pháp Điện nâng cao linh lực để tham dự Đấu Linh Đại Phái.Nghe đến việc phải đưa đệ tử đi tiếp ứng Long Sơn Trấn ông ta tỏ ra thái độ chống đối

-Hừ...Hoả Phụng kia ở xa tận Long Sơn Trấn có lợi hại đến đâu cũng chẳng thể nào đánh đến Trường Bạch Sơn,huống hồ chẳng phải đã có Ngụy Cẩm giăng kết giới giam nó ở rừng Chiêu Hồn hay sao,cần gì đến chúng ta lo chuyện bao đồng.

Cố Chánh Phương nói

-Đó là do Hàn Trưởng Lão chưa thấy được sự lợi hại của Diệt Hồn Hoả,Hoả Phụng là Thần Khí của Thần Quốc vô cớ lại xuất hiện ở Trung Nguyên đã là chuyện vô cùng bí ẩn,nó không phải bị Ngụy Tông Chủ giam giữ ở Rừng Chiêu Hồn mà là nó chưa muốn rời khỏi đó,nhưng một khi nó rời đi thì sinh linh trên đường nó di chuyển sẽ gặp nạn sát thân...chúng ta là người Tu Tiên lấy Đạo Nghĩa Chính Khí làm mục tiêu tu luyện tại sao có thể nhắm mắt làm ngơ.

Đồng Trưởng Lão nói

-Thần Khí của Thần Quốc đột nhiên vượt thời không đến Nhân Giới chắc hẳn là có nguyên nhân...trong sách sử Nhân Loại ghi nhận Hoả Phụng là Thần Khí Giáp Chiến của vị Thần Cai Quản Thần Điện Kim Sơn Vũ ,sau đại chiến với Dị Thần Loạn Thế thì không còn ghi chép nào về Vị Thần này nữa...mấy ngàn năm tiếp theo Nhân Giới yên ổn cho đến khi Dị Thần Diệt Thế và Huyết Ma Tôn xuất hiện vẫn không có Vị Thần nào xen vào chuyện của Tam Giới Tiên ,Nhân và Ma Tộc .Bây giờ Thần Khí xuất hiện có thể là một điềm báo trước sẽ xảy ra cuộc hỗn chiến giữa Thần với thế lực tà ác nào đó.

Bàng Tông Chủ nói

-Trong thiếp mời của Ngụy Cẩm có đề cập đến Ông ta nghi ngờ có một thế lực mạnh bạo triệu hồi Hoả Phụng...Ta không thể dám chắc đó là Kim Sơn Vũ Thần hay là kẻ nào khác,nhưng dám khẳng định Ma Tộc sẽ nhúng tay vào chuyện này.

Cố Chánh Phương nói

-Ý của Tông Chủ có phải là bọn Ma Tộc sẽ thừa dịp Trung Nguyên bị Thần Khí làm loạn xua quân tấn công vào Nhân Giới.

Đồng Trưởng Lão nói

-Thế thì chúng ta sẽ phải đối đầu cùng lúc hai thế lực mạnh bạo...

Hàn Bá Hoàng cười khinh khỉnh nói

-Đừng cuống lên như thế tự thổi phồng sự việc,Vị Thần cai quản Điện kia đã lâu không xuất hiện nói không chừng cũng đã tan biến cùng Dị Thần Loạn Thế từ lâu rồi ,chỉ là một con Hoả Phụng vô chủ thì làm được gì.Cứ cho vài đệ tử có Tu Di cao đến độ linh lực gia cố kết giới của Rừng Chiêu Hồn là được rồi,cần gì phải kéo cả ngàn người đến long trọng như vậy.Về phía Ma Tộc lại càng không phải lo lắng,Giới Tuyến U Minh Nhai do Huyết Ma Tôn đặt ra sau khi thua trận để ngăn Tiên Nhân và Tu Nhân truy sát,bọn chúng dám rời khỏi Ma Vực sao hả .

Cố Chánh Phương nói

-Hàn Trưởng Lão, chuyện nguy hại nhân gian ở ngay trước mắt vậy mà qua miệng của Hàn Trưởng Lão lại trở thành chuyện chẳng cần bận tâm đệ tử thật bái phục vì tính lạc quan của Trưởng Lão,bởi vì Hoả Phụng vô chủ cho nên không có ai chế ngự nó,khó tránh khỏi việc nó nổi điên quấy phá khắp nơi,Long Sơn Trấn cách xa Tô Hà hơn mười ngày đường nên lửa chưa cháy đến vạt áo thì chẳng cần cứu hoả nhỉ.

Hàn Bá Hoàng bị chửi xéo ,lòng cay cú nói như quát

-Ngươi !Tiểu tử vô lễ,ý của ngươi là gì hả cười nhạo ta vô tâm ư?Vậy có vô tâm như Sư Tôn của ngươi Dương Thiên Hạo hay không,hơn hai năm qua Hắn chỉ biết bế quan ở lì trong tư phòng không thì cũng chỉ đến Tuyết Đàm Sơn phá Phong Ấn,chuyện của Môn Phái không màn đã đành,chuyện của Linh Quang Điện cũng bỏ mặc , bây giờ lệnh triệu tập nghị sự của Tông Chủ phát đi cũng không thèm đến ,Ta thử hỏi Hắn có còn là Quản Điện của Trường Bạch Tiên Môn hay không?

Cố Chánh Phương cãi lại

-Tuy Ân Sư bế quan nhưng vẫn phân phối công việc quản Điện cho chúng ta,đệ tử của Linh Quang Điện luôn nhận ủy thác xuất Môn làm nhiệm vụ phát huy Môn Phái không hề lười biếng,nửa năm trước Ân Sư vượt Thiên Kiếp đột phá linh đan thất bại,nên phải bế quan điều thương đến nay , Người nhận lệnh triệu tập,nhưng vắng mặt,xin Tông Chủ hiểu cho Ân Sư.

Bàng Tông Chủ thở dài nói

-Ta hiểu ... chuyện Dương Trưởng Lão thăng cấp linh đan thất bại đã ảnh hưởng Tu Di và cơ thể rất lớn ,hiện tại không biết tình trạng của Y đã phục hồi chưa,khi phát tín triệu tập ,Ta chỉ có ý báo chuyện cho Y biết mà thôi...việc cho người đến tiếp ứng Long Sơn Trấn Ta đã quyết định rồi,mỗi Điện sẽ cử ra năm mươi đệ tử tinh nhuệ nhất theo Ta đến Long Sơn.

Hàn Bá Hoàng nhăn nhó mặt vặn vẹo khó chịu nói

-Sao có thể,cả năm qua Ta cho đệ tử của mình dung dưỡng linh lực và võ công là để tham dự Đấu Linh Đại Phái không phải đi tiêu hao cho chuyện bao đồng.

Bàng Tông Chủ nổi giận đập tay vào tay vịn ghế ,sắc mặt chuyển đỏ

-Hừ,im đi! Ngươi thật là ích kỷ,đây đã là tình huống gì rồi còn bảo dưỡng linh lực để dự thi Đấu Linh, Ngươi có còn xứng đáng với tinh thần trượng nghĩa của Trường Bạch Tiên hay không...Đây là lệnh,Ta đã quyết...tất cả nhanh về Bổn Điện chuẩn bị ngày sau chúng ta sẽ xuất phát.

Các Trưởng Lão khác và Cố Chánh Phương đứng lên thi lễ

-Dạ,tuân lệnh Tông Chủ!

Hàn Bá Hoàng nắm chặt hai tay nén cơn tức giận xuống,cơ mặt của ông ta giật giật ,biểu cảm vô cùng khó chịu.

-"Bàng Huy, ngươi không đáng sống nữa rồi...hừ."

Đêm xuống,Hàn Bá Hoàng vượt qua tuyến canh phòng rời khỏi Môn Phái đến khu đất trống ngoại vi Trường Bạch Tiên,ông ta như đang chờ đợi thứ gì đó xuất hiện.Một lúc sau ,có làn khói đen bay đến chớp mắt đã hiện ra một dáng người,Hàn Bá Hoàng cúi đầu thi lễ

-Bái kiến Hoàng Tử!

Người đến chính là Bá Dực Tử Vân.

Bá Dực Tử Vân nhận lệnh của Ngạo Thế đến thăm dò Dương Thiên Hạo và điều tra Thần Khí Hoả Phụng,Hắn trao Thụ Linh Ấn cho Bá Dực Tử Vân dùng để đối phó khi gặp nguy hiểm .

-Tà Khí này sẽ bảo vệ ngươi,đi đi.

-Dạ ,tuân lệnh!

Bá Dực Tử Vân mặc dù nhận lệnh đến Trung Nguyên nhưng trong lòng có muôn vàn những nghi vấn.

-Tại sao Hắn lại phái ta đi Long Sơn,còn phải theo dõi Thần Khí Hoả Phụng,Hắn biết rõ Thần Khí này chỉ nhận duy nhất một chủ nhân,dù có đánh nát Hoả Phụng thì cũng không thể thu phục nó,còn trao Tà Khí Thụ Linh Ấn cho ta mang theo...hừ lần trước ở Vô Ưu Sơn súyt chút Ta đã mất mạng vì cái thứ khốn kiếp này ... mang nó theo lại không thể điều khiển nó...mục đích của Ngạo Thế là gì chứ?Lại còn bảo ta đi thám thính Dương Thiên Hạo...việc này là việc của một Quỷ Cấp Đại Hoàng Tộc ta làm hay sao hả...khốn kiếp...nếu không phải vì thân xác ở thế giới thực bị khống chế,Quách Sỹ Luân ta đã giết chết các ngươi rồi, hừ!

Hàn Bá Hoàng nói

-Theo lệnh của Chủ Nhân hơn hai năm qua ta luôn theo dõi nhất cử nhất động của Dương Thiên Hạo,Hắn luôn bế quan trong tư phòng ,thỉnh thoảng lại đến Tuyết Đàm Sơn phá Phong Ấn,vào nửa năm trước Hắn vượt Thiên Kiếp thất bại bị trọng thương,hiện vẫn còn bế quan.Chuyện Thần Khí Hoả Phụng xuất hiện ở Long Sơn đã truyền đi khắp Trung Nguyên,các Đại Phái đang chuẩn bị đến để thu phục nó.Thuộc hạ ra sức chia rẽ nội bộ Trường Bạch Tiên nhưng bất thành,Bàng Huy vẫn muốn đến tiếp ứng Long Sơn.Về chuyện kết giới ở Cấm Địa Trường Bạch Sơn ,thuộc hạ đã tra ra một bí mật,thì ra trước khi tạ thế Tiền Tông Chủ của bổn phái đã truyền lại tâm pháp thuần phục Thần Khí Bạch Tơ Tiên Phất Trần cho Bàng Huy nhưng căn dặn Hắn,nếu linh đan chưa đạt đến cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim thì không được lấy Thần Võ ra ngoài bởi vì bên dưới Bạch Tơ Tiên Phất Trần có áp chế một Thần Võ khác của Ma Tộc.

Bá Dực Tử Vân con ngươi khẽ dao động

-Thần Võ của Ma Tộc?

-Vâng,thuộc hạ không điều tra ra đó là Thần Võ gì,nhưng nếu bị Bạch Tơ Tiên Phất Trần Phong ấn chắc hẳn là một Thần Võ có trong Thần Khí Điển Tịch.

Bá Dực Tử Vân suy ngẫm một lúc

-"Ngạo Thế luôn di chuyển khắp Trung Nguyên,Ma Tộc thậm chí còn đến Thượng Vân Môn để thu phục các Tà Khí ẩn giấu,lẽ nào bí mật ở Trường Bạch Sơn Hắn lại không biết?hừ...hay là ngay cả Hắn cũng không đủ sức để phá kết giới của Bạch Tơ Tiên Phất Trần? Không đúng,Hắn lấy được Tơ Mộc Liên ở Tiên Giới sao lại sợ Bạch Tơ Tiên chứ?Hay là...Hắn đang kiêng dè người thắng cuộc của phiên bản hệ thống game cũ,nên chưa dám manh động?"

-Không sao, ngươi cứ đi theo đến đó quan sát tình hình,chờ lệnh ta.

-Dạ...vậy còn tâm pháp đột phá linh đan...

Bá Dực Tử Vân liền biến ra một trang giấy đưa cho Hàn Bá Hoàng.

-Ngươi cũng nên đột phá linh đan cấp Đại Hoàng Kim rồi...cầm lấy,lui đi.

-Đa tạ Chủ Nhân ,thuộc hạ cáo lui.

Bá Dực Tử Vân đứng nhìn ngọn núi Trường Bạch Sơn một lúc rồi cũng biến mất.

-Chưa phải lúc tìm hiểu...chờ xem ý đồ của tên Ngạo Thế là gì đã...

Nhậm Nhã đứng trước cửa phòng của Cố Chánh Phương rất lâu,nàng ngập ngừng đưa tay lên mấy lần mà vãn không dám gõ cửa,bất ngờ cửa phòng mở ra Cố Chánh Phương ngạc nhiên nhìn nàng hỏi

-Là Nhậm sư muội ư?

Nhậm Nhã ngượng ngùng cúi đầu thấp nhỏ giọng nói

-Muội có vài chuyện muốn hỏi huynh ...lại sợ làm phiền huynh nên ...

-Muội có chuyện muốn nói với huynh à,vào trong ngồi đi...

Nhậm Nhã chậm rãi bước vào,Cố Chánh Phương rót cho nàng một chúng trà rồi ngồi xuống nói

-Ta đang định đến tư phòng của Sư Tôn bái biệt người trước khi rời Trường Bạch Tiên,hơn một năm rồi ta chưa được nhìn thấy người,nửa năm trước nhận được thiên lý truyền tin của Lâm sư đệ báo tin Sư Tôn bị Thiên Kiếp ,Ta tức tốc quay về Trung Nguyên nhưng trên đường lại nhận truyền tin của Sư Tôn bảo ta đến Đông Hải làm ủy thác nhiệm vụ vì thế đến nay mới về Trường Bạch Tiên,lòng lo lắng khôn nguôi.

-Muội ở Linh Quang Điện luôn phụ trách việc đưa cơm nước cho Sư Tôn,nhưng Người chỉ bảo để ngoài cửa, Người dùng thuật Di Vật lấy vào phòng, thật là nửa năm qua muội cũng không gặp mặt của Sư Tôn,nhưng giọng nói của Người khi truyền tin vẫn bình ổn,Muội nghĩ Người đã khôi phục rồi.

-Chuyện Thần Khí xuất hiện quấy phá Nhân Gian là chuyện hệ trọng,Sư Tôn vẫn không hợp mặt bàn thảo...nên Ta lo lắng...

Thấy tâm tư của Cố Chánh Phương chỉ nghĩ về Dương Thiên Hạo,Nhậm Nhã biết vẫn chưa phải lúc nói chuyện riêng tư của mình đành xuôi theo ý của Hắn

-Cố sư huynh nếu huynh không yên tâm vậy chúng ta hãy cùng nhau đến vấn an Sư Tôn.

-Ừm...

Cố Chánh Phương vô ý đi vội ,Nhậm Nhã rũ mi ủ dột lặng đi phía sau,cả hai vừa đến trước tư phòng của Dương Thiên Hạo thì đã thấy Lâm Ngạn Hữu và A Minh ở đây.

-Lâm sư đệ,A Minh sư đệ...

-Đại sư huynh!

Lâm Ngạn Hữu nói

-Có cả Nhậm Nhã sư muội đến nữa à?hai người cùng hẹn nhau đến đây vấn an Sư Tôn như ta và A Minh hả?

A Minh nói

-Đại sư huynh từ phương xa trở về nếu không phải vì chuyện Thần Khí Hoả Phụng cấp bách thì đã đến ngay tư phòng của Sư Tôn vấn an từ sớm rồi không chờ đến bây giờ.

Cố Chánh Phương nói

-Ngày mai chúng ta theo Tông Chủ đi Long Sơn đối phó với Hoả Phụng, chuyện vô cùng quan trọng nên trước khi đi ta muốn bái kiến Sư Tôn,gặp Người vấn an.

Lâm Ngạn Hữu thở dài nói

-Ta và A Minh vừa bái phỏng Người ,nhưng Người chỉ truyền âm ra bảo chúng ta đi truyền lời của Người đến các sư huynh đệ muội là mọi chuyện cẩn thận.

A Minh nói

-Người đã tịnh tâm dưỡng thần không muốn bị quấy rầy nữa,Đại sư huynh nhìn xem bốn sư đệ canh gác cửa cũng đã vận linh cảnh báo không tiếp khách rồi kìa.

Nhậm Nhã nói

-Đại sư huynh thì khác chúng ta chứ,chắc chắn Sư Tôn sẽ gặp huynh ấy.

Cố Chánh Phương đưa ánh mắt buồn bã nhìn về phía cửa tư phòng của Dương Thiên Hạo,sau đó quay lưng đi

-"Hơn hai năm trôi qua rồi Sư Tôn vẫn không từ bỏ khúc mắc Lý Tự Nhiên...hừ."

-Thôi vậy,đừng làm phiền Sư Tôn tịnh dưỡng,chuyện vấn an để sau khi từ Long Sơn trở về rồi Ta đến.

Nhậm Nhã liền đi theo sau Hắn

-Đại sư huynh!

Lâm Ngạn Hữu và A Minh nhìn nhau

-Đại sư huynh hơi kỳ lạ nhỉ?

-Ai không biết rằng Người mà Đại sư huynh kính trọng nhất là Sư Tôn chứ,cách biệt hơn cả năm từ xa trở về biết bao chuyện muốn nói mà Sư Tôn lại không gặp mặt nên huynh ấy có chút thất vọng đó.

-Ta cũng từ Kính Hà Thôn trở về đây ,cũng đâu cảm thấy thất vọng chứ, không phải Sư Tôn luôn truyền âm cho chúng ta hay sao,Ta nghĩ Đại sư huynh nhạy cảm quá rồi.

Trường Bạch Tiên Môn chỉ đưa theo các đệ tử Linh đan cấp Bạch Kim của bốn Điện đi Long Sơn và để Trưởng Lão Quản Điện Vệ Thành ở lại bảo vệ Môn Phái .Đến Long Sơn Đỉnh,các đồng đạo của Lục Đại Phái đã tề tựu,ngoài sự có mặt ba vị Tông Chủ của Ngọc Liên Sơn,Tử Y Môn và Trường Bạch Tiên thì phía Vô Ưu Tự vì Huyền Nhân Đại Sư phải ở lại trấn giữ Phong Ấn Tuyết Đàm Sơn nên người dẫn dắt đệ tử của Vô Ưu Tự là một Quản Tự Huyền Ngộ Đại Sư.Kim Sa Môn thì phái Đường Chủ của một phân đường cùng năm mươi đệ tử đến hỗ trợ ,nói rằng Tăng Viễn đang bế quan không thể đến Long Sơn.

Ngụy Cẩm thấy đồng đạo võ lâm nể mặt đến tương trợ thì vô cùng biết ơn vội thi lễ cảm tạ,sau đó hỏi Bàng Tông Chủ

-Bàng Tông Chủ,Dương Trưởng Lão của quý phái không đến sao?

Bàng Tông Chủ nói

-Dương Trưởng Lão vẫn còn bế quan nhất thời không thể đến.

Ngụy Cẩm cũng không hỏi thêm

-Các vị ,ở phía Tây cách chân Long Sơn mười dặm là Rừng Chiêu Hồn,Thần Khí Hoả Phụng đang ở đó,mấy hôm trước kết giới của Ta giăng ngăn cản Diệt Hồn Hoả cháy lan đã bị dao động,e là Hoả Phụng kia sắp di chuyển ra bên ngoài.

Tuệ Tĩnh Sư Thái nói

-A Di Đà Phật,vì để Nhân gian không gặp đại hoạ ,phen này Ngọc Liên Sơn chúng tôi quyết tâm thu phục Hoả Phụng kia.

Khưu Kỳ Tông Chủ cũng nói

-Diệt Hồn Hoả tuy đứng đầu Chân Hoả nhưng vẫn có thể dập tắt bằng Tiên Khí ,chỉ cần chúng ta hợp lực khởi chú mượn Tiên Khí có khả năng đối phó với nó.

Ngụy Cẩm nói

-Những đồng đạo không biết về chú thuật mượn Tiên Khí có thể ở sau hộ pháp cho những người thi chú.

Bàng Tông Chủ nói

-Được, vậy chúng ta đến Rừng Chiêu Hồn.

Tất cả võ lâm đồng đạo đồng thanh hô lớn

-Đến Rừng Chiêu Hồn,diệt Hoả Phụng.

Lực lượng quần hùng kiểm sơ qua cũng hơn cả ngàn người,đều là những Tu Nhân tinh nhuệ linh lực cao thâm,cùng xông đến Rừng Chiêu Hồn.Chú mượn Tiên Khí Sơ Khai thi triển hiệu nghiệm tất cả lửa ở Rừng Chiêu Hồn đều bị dập tắt,nhưng niềm vui chưa kéo dài,Hoả Phụng đã bị một luồng khói đen đánh thức.Nó điên tiết vũ cánh bay lên cao,phung ra những tràn lửa hủy diệt đốt xuống đám Tu Nhân.Có nhiều người bị lửa thiêu bỏ mạng,các Tông Chủ hợp lực tạo ra luồng Tiên Khí mạnh bạo đánh lên chống lại lửa phung ra từ miệng của Hoả Phụng,các Tu Nhân khác cũng hỗ trợ linh lực rót vào các Tông Chủ để tiếp sức,tình thế căng như dây đàn.

Lúc này Thụ Linh Ấn xuất hiện thu oán linh của những Tu Nhân bị thương đang thoi thóp khiến cho cục diện thêm rối rắm,phía Tu Nhân Tiên Môn như bị thắt chặt từ hai phía giữa Hoả Phụng và Thụ Linh Ấn làm cho họ không thể thu linh lực hay bỏ chạy.

-Khốn kiếp chúng ta gặp nguy rồi!

Các Tông Chủ đành ra lệnh cho đệ tử của môn phái mình rời đi.

-Tất cả tự bảo toàn mạng sống rời khỏi đây...

-Tông Chủ!

Cố Chánh Phương điểm ra đạo bùa bọc lấy đám đệ muội của mình và đẩy họ đi.

-Đi,báo tin cho Sư Tôn...

-Sư huynh,Cố sư huynh...

Nhậm Nhã thấy Cố Chánh Phương ở lại hỗ trợ chiến đấu lòng loạn lên rối bời, nước mắt giàn giụa la hét

-Không...Cố sư huynh...ta không đi...Cố Chánh Phương...

-Uỳnh,ùynh...

Xích Long xuất hiện phun lửa áp chế Hoả Phụng,hai Thần Thú quần vũ đuổi đánh nhau trên không trung giúp cho các Tông Chủ rảnh tay quay sang đối phó với Thụ Linh Ấn.

-Xích Long!Dương Trưởng Lão đến rồi!

Dương Thiên Hạo xuất hiện trong y phục màu xanh trời viền trắng điều khiển Xích Long chiến đấu.Cố Chánh Phương vừa kinh ngạc vừa vui mừng

-Sư Tôn!

Cục diện vẫn chưa ngã ngũ thì Hoả Phụng kêu lên một tràn dài vang dội ,nó hoá thành đốm lửa bay vụt đi,như có thứ gì đó đang triệu hồi nó đi.Dương Thiên Hạo điều khiển Xích Long chuyển sang tấn công Thụ Linh Ấn ,Tà Khí đột ngột biến mất,các Tông Chủ cũng phát Tiên Khí dập hết lửa xung quanh.

Bàng Tông Chủ vội đến bên cạnh Dương Thiên Hạo

-Dương Trưởng Lão không ngờ ngươi đã xuất quan đến đây.

-Ta nhận được lệnh triệu tập của Tông Chủ nhưng vì đang đột phá linh đan nên không thể hồi âm,mọi chuyện hoàn tất Ta lập tức đến đây hỗ trợ.

-Sư Tôn!

-Chánh Phương,con trở về rồi!

-Sư Tôn,con vừa về Môn Phái thì đã phải tham dự trận chiến hỗ trợ này nên không thể đến vấn an Sư Tôn,đệ tử xin tạ tội...

-Đừng như vậy,chính sự vẫn quan trọng hơn, con làm rất tốt.

Ngụy Cẩm nói

-Các vị tuy Hoả Phụng kia đã bỏ đi,nhưng không biết nó lại đến làm loạn nơi nào,mọi chuyện vẫn còn chưa ổn thỏa...trước tiên xin chư vị trở lại Bách Kiếm Sơn Trang trị thương rồi chúng ta bàn tính tiếp.

Đường Chủ của Kim Sa Môn nói

-Diệp Mỗ cũng nghĩ vậy,chúng ta tổn thất quá nhiều đệ tử rồi, không thể bỏ mặc họ mà đuổi theo Hoả Phụng được .

Huyền Ngộ Đại Sư nói

-Tà Khí Thụ Linh Ấn đột nhiên xuất hiện,Bằng Tăng nghi ngờ tên Hoàng Tử Ma Tộc năm xưa quấy phá Vô Ưu Tự lại đứng sau chuyện này.

Khưu Kỳ Tông Chủ nói

-Chúng ta về Bách Kiếm Sơn Trang trị thương, chỉnh đốn đệ tử rồi nói tiếp.

-Ừm.

Ngụy Cẩm đưa mắt lặng nhìn Dương Thiên Hạo ,trong lòng có chút bâng khuâng

-"Thật là giống người ấy."

...Tuyết Đàm Sơn...

Bá Dực Thanh Chi nghe lệnh của Ngạo Thế đến phá kết giới của Tuyết Đàm Sơn,Sát Thần vừa xuất hiện thì vòng linh tức bảo vệ đã phát sáng kích động đến Thần Quân ,Hắn hạ đầu mài nhếch mép cười khẩy một cái.

-Cuối cùng cũng đến rồi.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.