Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá giải Huyễn Tâm Chú

Tiểu thuyết gốc · 4839 chữ

Lý Tự Nhiên một mình cõng Dương Thiên Hạo băng qua một ngọn đồi,vì Hắn nghĩ nếu đi trên đường lớn đến Ngọc Hà sẽ dễ dàng bị phát hiện,truy quân của Kim Sa Môn cũng thuận lợi đuổi kịp Hắn.Luồn lách đi giữa cây và đá núi sẽ tránh bị phát hiện từ trên cao,dù kẻ thù có đuổi đến phía sau cũng có chỗ ẩn nấp.Lý Tự Nhiên ban đầu cõng theo Dương Thiên Hạo sau lưng bước đi khó nhọc nhưng càng đi xa lại càng vững vàng,hơi ấm của Dương Thiên Hạo áp trên lưng của Hắn trở nên êm dịu lạ thường.

-Không biết cái tên Tăng Viễn đó đã yểm chú thuật gì cho Dương Thiên Hạo mà khiến Y bất tỉnh lâu như vậy?Đánh hạ được Sư Tôn của ta hẳn là linh đan còn vượt xa hơn cấp Đại Hoàng Kim...nhưng tại sao lúc đối diện ta đã vận linh lực dò xét,linh tức của Tăng Viễn chỉ như Dương Thiên Hạo,khả năng hạ chú lên người của Y thật là không dễ dàng...lẽ nào còn có kẻ ẩn thân phía sau Tăng Viễn?Ngạo Thế ư?Hắn bình phục rồi sao?

-Ư!

Tiếng rên khẽ của Dương Thiên Hạo phát ra làm cho Lý Tự Nhiên ngỡ ngàng

-Sư Tôn người tỉnh rồi sao?

Lý Tự Nhiên nhanh chân đưa Dương Thiên Hạo đến tựa lưng vào một gốc cây ,lay tỉnh Y.

-Sư Tôn,Sư Tôn!

Nhưng mắt của Dương Thiên Hạo vẫn nhắm tịt,chỉ có ấn đường là nhăn nhó,vẻ mặt rất khó chịu,khoé miệng của Y bổng dưng chảy ra dòng máu đỏ khiến cho Lý Tự Nhiên phát hoảng.

-Hả...ọc máu luôn rồi...Thiên Hạo...Thiên Hạo tỉnh lại đi,đừng làm ta sợ mà...

Lý Tự Nhiên ngồi đối diện với Dương Thiên Hạo,Hắn vận công thi triển thuật nhìn ấn chú,đôi mắt Hắn loé lên ánh sáng đỏ ,soi vào Y.

-Khốn kiếp là Huyễn Tâm Chú bậc Trung,còn là ma lực của Hoàng Gia Ma Tộc thi chú...kẻ nào lại căm thù Dương Thiên Hạo đến như vậy hả?Dám ám hại idol của Ta,mi tới số rồi yaaa...

Lý Tự Nhiên lại cõng Dương Thiên Hạo dịch chuyển đi tìm một hoang động để yên tâm giải chú cho Y.Thế nhưng linh lực của Hắn hiện tại quá yếu không thể giải chú thuật bậc cao.

-Mẹ kiếp ,cái linh đan cận Bạch Kim này chẳng làm được tích sự gì cả?

Hắn cố gắng thêm mấy lần càng bị ma tức của Huyễn Tâm Chú đánh bật ra,khiến cho cả người của Hắn bầm dập thương tích,nhưng Lý Tự Nhiên vẫn cố chấp độ linh lực vào Dương Thiên Hạo

-Ụa...lý nào là vậy, tao vẽ ra mày,mày dám chống lại tao?

Máu miệng trực trào ,cả cơ thể của Lý Tự Nhiên như run rẩy,Hắn đã vượt quá giới hạn chịu đựng của mình,nhưng vẫn không chịu dừng tay.

Lúc này hệ thống truyện nhảy ra cảnh báo

-Téng téng téng...cảnh báo nội thương của nhân vật không chịu được linh lực vận hành,nếu bạn còn tiếp tục tình thế nguy hại,các chỉ số của nhân vật sẽ giảm xuống mức âm ,nhân vật sẽ bị loại khỏi hệ thống.

Lý Tự Nhiên mệt rã rời,đôi mắt như muốn nhíp lại nhưng trong lòng Hắn lo sợ

-Không được, không được ngất đi,Lý Tự Nhiên nếu như mày ngất đi thì mãi mãi sẽ không còn nhìn thấy Mỹ Nam trước mặt này nữa...cố gắng nghĩ đi,phải có cách giải chú chứ hả?

Đột nhiên mắt của Hắn toé sáng vẻ mặt như mở cờ trong bụng

-Thuật Cộng Sinh!Phải rồi Huyễn Tâm Chú chỉ nhắm vào nỗi sợ của người trúng chú mà tiêu diệt họ từ trong tâm trí, người trúng chú sẽ không biết rằng mình đang bị yểm chú thuật,nếu như ta có thể nhìn được tâm trí của Dương Thiên Hạo thì sẽ có cách phá chú.

Nghĩ được kế sách Lý Tự Nhiên liền dốc hết linh lực còn lại thi triển chú Cộng Sinh với Dương Thiên Hạo,Hắn kết nối tâm trí với Y,đi vào huyễn cảnh mà Y bị mắc kẹt không ra được.

...Huyễn Cảnh của Dương Thiên Hạo...

Một màn sương trắng dần dần tan đi trước mắt Lý Tự Nhiên ,khung cảnh qua góc nhìn của Dương Thiên Hạo hiện ra rõ ràng hơn.

-Đánh đi đánh đi,đánh chết Hắn đi!

-"Hước ,gì thế này?"

-Bốp!

-"Á,ôi đau..."

Lý Tự Nhiên vô cùng kinh ngạc khi thấy Dương Thiên Hạo đang đứng trên võ đài đánh nhau với đối thủ,xung quanh những khán giả mặc quần áo thời hiện đại hò hét đinh tai nhức óc.Dương Thiên Hạo bị giam vào nỗi sợ của đời thực suốt một ngày một đêm vẫn chưa thể thoát khỏi.Lý Tự Nhiên vì Cộng Sinh với Y cho nên cũng cảm nhận được nỗi đau này ,bên ngoài thực tế cả hai đều bị đỏ bầm một bên mặt.

-"Sao lại như vậy?Trong hệ thống truyện tranh thời chiến Tu Tiên có thể bị giết hại bất cứ lúc nào mà Hắn không sợ,lại sợ đánh võ đài ư?chuyện quái quỷ gì thế hả?"

Dương Thiên Hạo bị đấm một cú có chút choáng váng nhưng vẫn trụ vững và đáp trả đối thủ bằng những cú đấm liên hồi,nhưng đối phương cũng không phải hạng xoàn,Hắn né tránh và phản công .Cả hai đánh qua đánh lại một hồi thì đều bị thương đứng không vững nữa,cả hai đổ ngã xuống sàn đấu.

-Đứng lên,đứng lên...mau...

Dương Thiên Hạo cố gắng gồng hết sức để đẩy cơ thể nặng nhọc của mình lên khỏi sàn,tên đối thủ cùng chẳng kém,Hắn cũng đứng lên,thế nhưng chưa vững thì Hắn ngã sấp mặt bất tỉnh.Trọng tài vội chạy đến chụp lấy tay của Dương Thiên Hạo giơ lên

-Win!

Sau tiếng tung hô của mấy trăm khán giả,Dương Thiên Hạo nheo mắt mấy cái rồi cũng ngã xuống ngất lịm.Tầm nhìn của Lý Tự Nhiên cũng trở thành một màu đen,bỗng dưng cảm thấy cả người ướt sũng,giật mình mở mắt lờ đờ,đến khi nhìn thấy ánh sáng thì khung cảnh đã thay đổi.

-"Gì thế này,bọn người này là ai hả?Ớ ...trời trời..."

Dương Thiên Hạo bị lôi đến một nơi u tối mà xung quanh có những kiện hàng chất cao như núi , ánh đèn pha trên đầu chiếu xuống chỉ soi rõ khu vực bên dưới , có vài tên bặm trợn như côn đồ đang đứng trước mặt và Dương Thiên Hạo bị trói cứng ngồi trên ghế,Y vừa bị bọn người này tạt cho một xô nước đá lạnh thấu xương .Với một người vừa trãi qua trận đấu võ kịch liệt như Y thì phải đưa đi bệnh viện băng bó kiểm tra sức khỏe mới đúng nhưng Y lại bị trói vào ghế để tra khảo mà tên cầm đầu băng nhóm này lại đang ngồi đối diện với Dương Thiên Hạo trên một cái ghế sofa,Hắn ung dung một tay rít thuốc lá một tay ôm lấy cô nàng nóng bỏng xinh đẹp.Nhưng điều làm cho Lý Tự Nhiên giật mình thót tim chính là gương mặt của tên này.

-Ặc ặc ặc...Lý Tự Nhiên...ta đã đánh thắng trận đấu ...ư...sao cậu còn chưa hài lòng...ặc...

Lý Tự Nhiên đứng dậy ,gương mặt ngạo nghễ đi đến gần Dương Thiên Hạo, ánh mắt của Hắn long lên sòng sọc,miệng lại nhếch khoé như cười như không,cái biểu cảm này khiến cho Lý Tự Nhiên trong tâm trí của Dương Thiên Hạo nhìn thấy đã giật bấn tim.

-"Mình mình là mình ư?định định làm gì vậy a?"

Tên Lý Tự Nhiên của huyễn cảnh nắm lấy tóc sau đầu của Dương Thiên Hạo mà giật mạnh một cái,làm cho Y phải ngước mặt lên nhìn thẳng vào Hắn.

-Ư!

Lý Tự Nhiên huyễn cảnh nghiến răng nói

-Chỉ có bấy nhiêu đây thì đã thấm vào đâu?So với việc tôi bị ông chủ Dương liên lụy bị người ta bắt cóc làm thí nghiệm game thực tế ảo thì chỉ là việc nhỏ thôi.

Dương Thiên Hạo trong lòng nhói đau khiến cho Lý Tự Nhiên đời thực cũng bần thần

-"Sao thế này,tim mình đang đau ư?cảm giác vừa thất vọng vừa bất lực lại đầy tội lỗi ,tâm trạng gì đây hả Sư Tôn?"

Dương Thiên Hạo nói

-Anh xin lỗi!

Lý Tự Nhiên huyễn cảnh buông tay nắm tóc của Dương Thiên Hạo ra ,tát cho Y một cái mạnh bạo tiếng đánh vang lên chát chúa khắp kho hàng.

-Bốp!

Hắn tức giận quát lớn

-Xin lỗi ư?Cuộc đời của tôi bị hủy hoại vì anh ,một câu xin lỗi thì muốn xoá sạch sao,đừng hòng,đừng hòng tôi tha thứ cho anh...hừ.

Hắn quay lưng bỏ đi không quên ném một câu lạnh lùng

-Nhốt Hắn lại,bỏ đói cho đến khi tham dự trận đấu ngày mai.

-Dạ!

Khi Lý Tự Nhiên huyễn cảnh rời đi thì cảnh vật xung quanh cũng dần trở nên tối mịch,ánh nhìn của Dương Thiên Hạo mờ dần,nhưng miệng của Y vẫn không ngừng nói

-Xin lỗi!

Lý Tự Nhiên chợt hiểu ra nỗi sợ của Dương Thiên Hạo chính là bị Lý Tự Nhiên ghi thù.

-Không ngờ vị Tổng Tài Sát Thủ như Y mà cũng có cảm giác tội lỗi với nhân viên của mình ư?Quả báo hả?nhưng sao chỉ cảm thấy tội lỗi với mình,còn những người bị anh ta thẳng chân đá khỏi công ty thì sao nhỉ?Sao mình không cảm thấy vui khi Y bị dày vò như vậy...còn buồn nhiều hơn...ai ya...nghĩ nhiều rồi...phải vực dậy Y mới mong rời khỏi Huyễn Cảnh này...

Lý Tự Nhiên dùng niệm lực của mình cố gắng chống lại những suy nghĩ tiêu cực của Dương Thiên Hạo bằng cách nghĩ đến những chuyện vui đã từng xảy ra với mình,nhưng vô ích vì chuyện của Lý Tự Nhiên không liên quan gì đến Y, không kết nối tâm ý được.

Tầm nhìn của Dương Thiên Hạo lại sáng lên ,Y đang đứng trên võ đài và bắt đầu chiến đấu trong tiếng hò reo của khán giả,nhưng đối thủ lần này của Y lại là một con gấu đen.Lý Tự Nhiên bấn loạn la hét trong tâm trí

-Á má ơi sao lại là con Gấu?

Ánh nhìn của Dương Thiên Hạo không bận tâm gì đến con Gấu hung hãn đang bị nhốt bên nửa võ đài,mặc kệ nó nhe răng múa vuốt chờ đợi rào sắt được kéo lên để chạy sang xé xác con mồi.Mà Y đang nhìn vào Lý Tự Nhiên huyễn cảnh đang ngồi ở hàng ghế đầu gần với võ đài ,Hắn đang cười thích thú chờ đợi giây phút Dương Thiên Hạo chống chọi lại với Gấu để giành lấy mạng sống.Lý Tự Nhiên trong lòng sợ hãi

-Trời ơi nếu bị con Gấu này xé xác thì Dương Thiên Hạo bên ngoài sẽ chết mất,tại sao cảm giác tội lỗi với Lý Tự Nhiên có thể hại chết Y như vậy chứ?Tâm trí chết thì thể xác bên ngoài có khác gì gỗ mục... không được, không được phải làm cho Y giảm bớt cảm giác tội lỗi mới được...cách gì đây ...từ lúc gặp Dương Thiên Hạo thì toàn bị Y khủng bố tinh thần...chẳng có kỷ niệm nào vui cả a...ớ ...nghĩ ra rồi... không nên nghĩ về thế giới thực chỉ nên nghĩ đến thế giới trong hệ thống truyện tranh...Sư Tôn...Sư Tôn tỉnh lại đi...Sư Tôn...

Lúc này cánh cửa sắt ngăn cách ở giữa võ đài đã kéo lên,con Gấu hung hăng nhảy bổ đến,Dương Thiên Hạo nhanh chân né tránh,nhưng đã bị vuốt Gấu cào một cái vào vai, một mảng thịt bị xé toạc,cảm giác đau đớn ập đến,cả Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo đều có cùng cơn đau buốt.

-Á...đau...

Bên ngoài vai của hai người cũng bị đổ máu,vẻ mặt thống khổ.

Dương Thiên Hạo ôm một bên vai chỉ chạy quanh tránh khỏi con Gấu,Y không còn sức mà chiến đấu với nó nữa.Lý Tự Nhiên không thoát khỏi cảm giác của cơn đau biết là cả Dương Thiên Hạo cũng đang đau đớn y như vậy thì Hắn run rẩy chấn tỉnh bản thân mình.

-Lý Tự Nhiên,Lý Tự Nhiên mày là ngũ đệ tử của Dương Thiên Hạo Trường Bạch Tiên Môn không phải Lý Tự Nhiên Nhân viên bảo trì...Ta là Lý Tự Nhiên đệ tử của Dương Thiên Hạo...Sư Tôn...Sư Tôn...hãy nghe lời của đồ nhi...Sư Tôn...ta xuất thân thấp kém,cuộc đời lang bạt,luôn bị kẻ mạnh ức hiếp,nếu không nhờ Sư Tôn nhận làm đệ tử cho vào Linh Quang Điện trú ngụ thì đã không thể có cơ hội làm lại cuộc đời,Sư Tôn người còn nhớ ngày chúng ta gặp nhau không?Dưới gốc cây hoa bằng lăng,dưới cơn mưa cánh hoa tím,bên dòng suối nhỏ,trong ánh nắng sớm vàng lấp lánh...

Tâm trí của Dương Thiên Hạo bổng dưng biến đổi hình ảnh võ đài lồng sắt chớp tắt liên hồi thay vào đó là khung cảnh thơ mộng của hậu sơn Linh Quang Điện,Lý Tự Nhiên huyễn cảnh một thanh niên trưởng thành,da trắng mắt to đang cười ma mãnh giữa đám đông hò hét biến thành một thiếu niên mặc y phục cổ trang với ánh mắt đen láy trong sáng lẫn giữa lùm cây xanh mướt,đang nhìn mình với gương mặt đầy sự ngưỡng mộ.

-Lý Tự Nhiên!

-Sư Tôn!

Huyễn cảnh tan biến thành những mảnh rời rạc ,tâm trí của Dương Thiên Hạo được khôi phục,Y chậm rãi mở mắt ra chớp mấy cái.Phía đối diện chính là khuôn mặt quen thuộc của tên thiếu niên lanh lợi giảo hoạt Lý Tự Nhiên,nhìn Hắn lòng dạ của Y cảm thấy yên bình ,bất giác mỉm cười.

-Lý Tự Nhiên!

Lý Tự Nhiên Cộng Sinh với Dương Thiên Hạo nên khi Y phá chú Huyễn Tâm tỉnh lại thì Hắn cũng tỉnh lại,nghe tiếng gọi thân quen Hắn mở mắt nhìn.

-Sư Tôn, người tỉnh rồi?

-Đây là đâu?

-Dạ là một hoang động ở gần Ngọc Hà,chúng ta đang chạy khỏi truy binh của Kim Sa Môn,Sư Tôn đã xảy ra chuyện gì mà người bị Tăng Viễn giam lỏng ở mật thất.

-"Chắc Y đã quên sạch mọi chuyện xảy ra trong huyễn cảnh rồi."

Đúng như suy nghĩ của Lý Tự Nhiên,Dương Thiên Hạo đã quên sạch mọi thứ trong Huyễn Cảnh,Y nói.

-Có một Kẻ Hoàng Gia Ma Tộc đã xuất hiện tấn công ta và Tăng Viễn,sau đó thì ta không biết gì đã xảy ra nữa.

Lý Tự Nhiên nghiêm trọng nói

-Hoàng Gia Ma Tộc hèn chi lại có thể đánh hạ được Sư Tôn,tên này và Tăng Viễn có liên hệ với nhau,Hắn đã cố tình dẫn dụ Sư Tôn đến để yểm Huyễn Tâm Chú,Sư Tôn kẻ bí ẩn này có thù với Sư Tôn sao?

Dương Thiên Hạo ngạc nhiên

-Huyễn Tâm chú sao?Là ngươi đã giải chú cho ta ư?

Lý Tự Nhiên nhanh trí chuyển sang chủ đề khác ,Hắn không muốn Dương Thiên Hạo biết Hắn dụng Thuật Cộng Sinh đi vào tâm trí của Y.

-Ta không tài giỏi như vậy đâu Sư Tôn,ta chỉ đưa người rời khỏi Kim Sa Thành và chạy đến đây,kiệt sức nên ngồi dưỡng linh lực tìm cách giải chú cho Sư Tôn,nhưng Sư Tôn đã tự giải được chú tỉnh lại.Ta đã truyền âm bảo Cố Chánh Phương đưa mọi người đến hội ngộ chúng ta ở Ngọc Hà.

Dương Thiên Hạo không nghi ngờ gì chỉ buông một câu vô thưởng vô phạt

-Toàn là do ngươi vẽ ra,cách phá chú cũng thật là vô vị.

Lý Tự Nhiên chu mỏ nghĩ

-"Vô vị lắm sao,giỏi vậy sao không thể tự phá chú đi,phải nhờ ta đánh thức tiềm thức của ngươi..."

Dương Thiên Hạo đi khỏi hang động vừa đi vừa nói

-Đi thôi còn hội ngộ với đám sư huynh muội của ngươi nữa,Ngọc Hà là địa phận do Hắc Nguyệt Giáo cai quản,chẳng có bọn danh môn chính phái nào dám làm càn ở đây đâu.

Lý Tự Nhiên lẽo đẽo theo sau nói

-Sư Tôn không thắc mắc về tên Hoàng Gia Ma Tộc kia sao?

-Không phải là nhân vật ngươi vẽ ra à?

-Không phải đâu Sư Tôn,tình tiết truyện ở Kim Sa Môn không có liên quan đến Lý Tự Nhiên,nhân vật thứ chính Cố Chánh Phương mới là tâm điểm ở đây.

Dương Thiên Hạo cau mày suy nghĩ

-"Ta chưa từng gặp qua tên Hoàng Gia Ma Tộc đó,cớ sao Hắn lại muốn hãm hại ta chứ,dù là nhân vật chính cũng không thể có mối thâm thù đại hận với Hoàng Gia Ma Tộc khiến cho Hắn tìm đến tận Trung Nguyên trả thù được...lẽ nào...là kẻ thù ở thế giới thực sao?Lại một kẻ xuyên không vào truyện rồi."

-Không phải là ngươi viết ra nhân vật này thì bằng cách nào mà Hắn có thể xuất hiện được.

-Có lẽ là một nhân vật phổ thông bị Ngạo Thế khống chế chăng?

-Không thể nào...Hắn có linh lực ngang tầm với tên Ngạo Thế,muốn khống chế Hắn không phải chuyện dễ,việc điều khiển được nhân vật mặc định cần phải hợp điều kiện của hệ thống,chứ không phải muốn làm gì thì làm.

Lý Tự Nhiên kinh ngạc nói

-Sư Tôn người biết quy luật vận hành hệ thống truyện hay sao hả?

Dương Thiên Hạo nhếch mép cười nói

-Ta đã từng làm nhiệm vụ chính bản là nhiệm vụ đạt được vị trí hạng nhất của Đấu Linh Đại Phái,phần thưởng chính là một trong hai cơ hội hồi sinh một nhân vật mặc định, tự do điều khiển và một lần hồi phục linh lực cấp tốc cho bản thân.

Lý Tự Nhiên nghĩ đến tình tiết Dương Thiên Hạo đột phá linh lực ở rừng Châu Mộc thì nói

-Người đã chọn một lần hồi phục linh lực cấp tốc sao?

-Ừm,thông minh đó!

-Nói nói như vậy A Khương và Nguyệt Y Tiên đều là do Ngạo Thế hồi sinh ư?hèn chi bọn họ không theo nguyên tác chút nào.

-Việc hồi sinh nhân vật mặc định để làm thuộc hạ cho mình chính là một tuyệt kỹ của nhân vật trong game ,hệ thống truyện này không thể can thiệp,vì vậy tên Ngạo Thế ở bên ngoài đời thực rất thông thuộc game online,có khả năng là một game thủ ,hoặc kỹ sư lập trình game.Tên Hoàng Gia Ma Tộc này cũng giống với Hắn xuất hiện bí ẩn lại dư thừa trong tình tiết truyện ,Ta suy đoán tên này cũng là một nhân vật nhập vai.

Lý Tự Nhiên cười méo xệch nói

-Ta không quen ai tài giỏi như vậy,đám bảo trì đồng nghiệp của ta chỉ thích đánh cờ tán gẫu , không ai thích chơi game .Có thể Ngạo Thế là một trong những người bạn hoặc đối tác của Sư Tôn đấy.Nhưng nói như vậy thì trong hệ thống truyện này ngoài tên Ngạo Thế chết bầm kia muốn ám hại chúng ta thì giờ lại có thêm một tên Hoàng Gia Ma Tộc nữa rồi a.Quỷ cấp Đại của Hoàng Gia có khả năng tự phục hồi khó đối phó lắm à...tên nào cũng thông minh như nhau,nhập vai nhân vật có sẵn tuyệt kỹ không hà?Chẳng ai như Ta mở mắt ra đã là một tên tiểu tử thúi còn là phản diện chết thảm nhất truyện...hic.Hắn muốn gì ở chúng ta hả?

Dương Thiên Hạo chợt loé lên suy nghĩ

-"Trước đây ta nghĩ rằng sóng điện não bị đưa vào hệ thống truyện tranh nhập vai nhân vật một cách ngẫu nhiên,nhưng bây giờ xâu chuỗi lại những gì xảy ra và lời của Lý Tự Nhiên nói thì dường như chuyện nhập vai nhân vật của ta và Hắn là đã có sắp đặt trước.Tên chủ mưu cố tình cho ta nhập vai nhân vật Dương Thiên Hạo thừa hưởng linh lực và bùa chú có sẵn nhưng để nâng cấp nhân vật lên hàng cao thủ Ta cũng phải trải qua tu luyện gian khổ ,nhưng tại sao Lý Tự Nhiên có thể thi triển mọi chú thuật từ thấp đến cao một cách vô lý như vậy?Lẽ nào Lý Tự Nhiên và tên Chủ mưu lập ra game thực tế ảo này có mối quan hệ gì với nhau sao?"

Tuy bờ môi của Dương Thiên Hạo đang run lên vì cảm giác khó chịu khi nghĩ đến bản thân mình bị Lý Tự Nhiên lừa gạt nhưng Y vẫn cố mím chặt lại giữ bình tĩnh không lộ ra ngoài, muốn tự mình kiểm chứng những suy đoán táo bạo này có phải là thật.Y nói

-Bây giờ đã vào địa phận của Ngọc Hà chúng ta nên nhanh chóng đưa Nguyệt Y Thần về Hắc Phong Đỉnh,hoàn thành lời giao ước với Hắc Nguyệt Nương,sau đó quay trở về Trường Bạch Tiên tìm hiểu xem Bàng Tông Chủ có thật sự bị trúng Khống Hồn Đại Pháp không,còn việc điều tra thân phận của tên Hoàng Gia Ma Tộc kia để ta lo liệu.

-Ý của Sư Tôn là muốn tự mình tra hỏi tên Tăng Viễn?

Dương Thiên Hạo khẽ gật đầu

-Ừm!

Lý Tự Nhiên lo lắng nói

-Sau lưng Tăng Viễn vẫn còn tên Hoàng Gia Ma Tộc vô cùng lợi hại, Sư Tôn một mình đương đầu sẽ rất khó khăn hay là để ta...

-Xưa nay Dương Thiên Hạo ta luôn hành sự một mình,ngươi không cần đi theo chỉ thêm vướng tay.

Lý Tự Nhiên chưng hửng một lúc rồi nói

-Sư Tôn,ta và người tuy hiện tại là quan hệ Sư Đồ nhưng thực tế là Ta bị Sư Tôn liên lụy kéo vào rắc rối này, Người đã từng hứa bảo vệ Ta và đưa ta rời khỏi hệ thống truyện ,chúng ta đồng hội đồng thuyền ,cớ sao Sư Tôn lại nói ta là thứ vướng tay ,Người nói...nghe như thể Sư Tôn muốn vứt bỏ Ta á!

-"Lâu quá không nghe Ta chửi nên ngứa tai rồi hả Ông Chủ.?."

Dương Thiên Hạo đanh giọng nói

-Hừ,ta liên lụy ngươi ư? Hay việc Ta và ngươi xuyên không vào hệ thống truyện này đã có sắp đặt trước?

Lý Tự Nhiên tự ái sững cồ nói như quát

-Sư Tôn người nói thế là có ý gì? Người đang nghi ngờ ta ư?Nếu như ta có ý nghĩ hãm hại người ta đã ra tay từ lúc người bị Yêu Thú Thượng Cổ Cừ Mãng Long đánh trọng thương rồi ,không chờ đến bây giờ đâu!

-Ta đoán không sai mà ,ngươi chính là kẻ chủ mưu lập ra hệ thống game thực tế ảo của truyện tranh này,nên mới có thể đánh văng Yêu Thú Thượng Cổ.

-Suy nghĩ ngu xuẩn thật đó Ông Chủ,nếu có thể lập trình được game thực tế ảo của bộ truyện tranh này thì Ta đây đã đem bán cho công ty phát hành game kiếm khối tiền rồi không cần phải sống nghèo khổ thế này đâu nhá,ông đây còn không mau ôm tiền đi hưởng thụ lại rảnh thời gian mà bắt cóc Ngươi đem thí nghiệm game á?Lại còn đưa bản thân mình vào những tình huống nguy hiểm,bị thương bầm dập ,ối máu ,gẫy xương...Có phải Ngươi đang nghĩ ,ta đây buồn chán vì sống dai quá hả?Tổng Tài Sát Thủ!Đầu đần!

Dương Thiên Hạo không cãi lại Lý Tự Nhiên nên cả giận niệm chú cho Loạn Côn xuất hiện trên đầu Hắn

-Dám mắng chửi Sư Tôn của ngươi á!Truyện tranh nhảm nhí này không phải là do ngươi vẽ ra hay sao hả?Ngươi bị những tình huống nguy hiểm tìm đến là do bản thân ngươi chuốc lấy...Đánh!

Lý Tự Nhiên hoảng hốt vội lấy tay đỡ loạn xạ

-Á đau đau...Sư Tôn ta biết lỗi rồi ,ta xin lỗi Sư Tôn,a ...Sư Tôn đại nhân đại lượng tha cho ta,ta không dám mắng chửi Sư Tôn nữa đâu,hu hu hu...ta sai rồi...Sư Tôn là chân lý...hu hu...Ông Chủ tha mạng hu hu...

Dương Thiên Hạo ngẫm lại cũng thấy bản thân mình quá nhạy cảm và nghi ngờ lung tung nên thu lại Loạn Côn.

-"Hừ...ngu ngốc thế này...chắc không phải là Chủ Mưu đâu...muốn tạo ra những thiết bị game cần có tài chính lớn...nghèo như Hắn sao mua nổi linh kiện .Ta nghĩ sai rồi chăng?"

-Thu !hừ đừng tưởng cùng ta trãi qua nhiều trận chiến rồi thì có thể ngang hàng với Ta,Ta dù ở đời thực hay hệ thống truyện này cũng là Ông Chủ và Sư Tôn của ngươi,ăn nói nên biết trên dưới,đừng có mà chọc giận ta.

Lý Tự Nhiên ôm mông ,mếu máo mắt đỏ hoe lệ

-Dạ,dạ...đồ nhi xin nghe...

-"Hic ...yêu thích bạo lực...biết thế Ta cho ngươi bị Huyễn Tâm Chú dày vò cho phát điên luôn...cãi không lại ông thì đánh ông hả?hic..."

Dương Thiên Hạo nói

-Trò chơi nào cũng có quy luật của nó,chỉ cần nhân vật đi đến hết cấp bậc thì sẽ kết thúc trò chơi.Ta nghĩ nếu như Ta và ngươi theo nguyên tác tu luyện thành những Tu Nhân có linh đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim thì sẽ có cơ hội rời khỏi hệ thống truyện.

Lý Tự Nhiên nói với giọng nhẹ tênh vừa ái ngại vừa lo lắng

-Sư Tôn nếu theo nguyên tác ta viết ra thì Lý Tự Nhiên sẽ trở thành Ma Nhân chiếm giữ Ma Đan của Ma Tôn là một Quỷ Vương muốn thống nhất cả Ma Vực và Trung Nguyên,chứ không phải Tu Nhân tầm thường như Người nói đến đâu.

Dương Thiên Hạo há hốc mồm nói

-Gì chứ? không phải trong tóm tắt truyện ngươi đã viết Lý Tự Nhiên vì luyện Ma thuật nên sớm bị Sư Tôn của mình Hủy Đan Tháo Cốt ngay tại võ trường Linh Ngọc Điện hay sao?Sao sao Hắn có thể trở thành Quỷ Vương thế hả?

-Sư Tôn trong tóm tắt truyện có quy định số chữ viết nên ta không viết cụ thể tình tiết truyện ra được,phần nội dung đó được viết qua ký ức của Dương Thiên Hạo khi Y đau lòng ôm lấy thi thể của Hắc Nguyệt Nương nhảy xuống Hoả Vực ở Hắc Nguyệt Giáo.

-Nhưng ,nhưng ngươi đâu có xuất bản đến tập đó hả?

-Chưa xuất bản nhưng đã viết ra lưu nháp rồi...chưa vẽ tranh cụ thể nhưng có phác họa mấy bản nháp ,đó là những ý tưởng ta bất chợt nghĩ ra nên viết nháp ,vẽ nháp ,lưu trữ để dùng khai triển thành một mạch truyện...Sư Tôn...ta sau khi trãi qua những tình tiết truyện bị tên Ngạo Thế kia phá hủy đã hiểu ra được, những gì ta viết nháp,vẽ phác thảo , comment góp ý chỉnh sửa của đọc giả cũng bị hệ thống truyện biến thành tình tiết truyện mà chúng ta đang trãi qua .

Dương Thiên Hạo tam quan như rối loạn run rẩy nói

-Không thể như vậy được,sao có thể?

Lý Tự Nhiên nói

-Hacker này lợi hại lắm, không đơn giản là một người chơi game giỏi hay kỹ sư lập trình mà Hắn còn là một tên biến thái nữa...grừ...xáo trộn mọi thứ để truyện của ta thành một mớ hỗn độn á...

Dương Thiên Hạo bổng dưng chợt tỉnh

"-Biến thái ư?Lẽ nào...là người đó?"

Dương Thiên Hạo chụp vào hai vai của Lý Tự Nhiên kéo Hắn đến trước mặt mình nói

-Lý Tự Nhiên hãy nhìn thẳng vào ta đây, nói,Ngươi không liên quan gì đến chuyện thí nghiệm game thực tế ảo này!

Lý Tự Nhiên rất bất ngờ vì hành động của Dương Thiên Hạo,nhưng vẫn bình tĩnh đáp với giọng khẳng định chắc nịch

-Không liên quan!nếu như ta gạt ngươi cho oanh Thiên lôi đánh chết,dù là trong hệ thống hay ngoài đời thực cũng chết không toàn thây!

Dương Thiên Hạo nghe những lời nghiêm trọng của Lý Tự Nhiên ,trong lòng cảm thấy bối rối

-"Hắn thề độc như vậy có vẻ rất chân thực,Ta đã nghĩ sai về Hắn rồi."

-Lý Tự Nhiên có lẽ ta đã biết thân phận thật sự của Ngạo Thế rồi.

Lý Tự Nhiên kinh ngạc,mở to mắt

-Người biết ư ?Hắn là ai?

Lúc này bổng dưng có một chưởng lực đánh đến,Dương Thiên Hạo vội kéo Lý Tự Nhiên xoay người và đáp trả lại một chưởng.

-Véo!

-Cẩn thận!

-Uỳnh!

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.