Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta nâng cấp linh đan

Tiểu thuyết gốc · 4397 chữ

Nguyệt Quang kính của Dương Thiên Hạo không soi ra điều gì bất ổn trong Môn Phái,nên Y đã thu lại tập trung điều dưỡng linh lực.

-"Không nhìn thấy gì cả...lẽ nào đã bị kết giới che giấu rồi?"

-Uỳnh...

-Á...

Nghi Thuyết điên cuồng tàn sát ,đệ tử của Trường Bạch Tiên chết hơn trăm người,thi thể không nguyên vẹn nằm la liệt khắp sân Chấp Pháp Điện,Bàng Tông Chủ và các vị Trưởng Lão bao vây lấy Hắn tạo ra một lưới linh quang trói giữ Nghi Thuyết ở giữa.Bàng Tông Chủ ra lệnh

-Sát!

Đồng lúc tất cả rót linh lực vào lưới cho nổ tung Nghi Thuyết.

-Uỳnh!

Lần này thì cả thi thể lẫn oán hồn của Nghi Thuyết đều bị tiêu diệt,tuy nhiên kết quả này chẳng ai vui vẻ gì.Hàn Bá Hoàng lặng yên nửa ngày nhìn bụi tàn hồn của Nghi Thuyết tan biến trong lòng nổi lên lửa hận,ông ta đưa ánh mắt chứa đựng sự thù ghét nhìn về phía Dương Thiên Hạo vẫn đang ngồi dưới gốc cây dưỡng thần.

-"Tất cả mọi chuyện đều do ngươi và tên tiểu tử Lý Tự Nhiên mà ra,ta hứa sẽ có một ngày bắt ngươi tận mắt chứng kiến từng tên đệ tử của mình bị sát hại...hừ."

Bàng Tông Chủ ra lệnh cho các đệ tử thu dọn đống đổ nát,mang thi thể của những người bị sát hại đem hoả tán tránh bị tàn dư của chướng độc.Y đi đến bên cạnh Dương Thiên Hạo,nghe tiếng bước chân Dương Thiên Hạo thu linh lực,mở mắt đứng lên.

-Dương Trưởng Lão,ngươi đã phục hồi linh lực chưa?

-Tông Chủ,ta đã phục hồi năm,sáu phần...vẫn còn phải mất thêm thời gian để hoàn toàn lấy lại linh lực như trước.

-Nghi Thuyết đã bị tiêu diệt,đồng nghĩa là mọi manh mối đều mất hết,kẻ thi chú Khống Hồn Đại Pháp thật giảo hoạt.

-Khi nãy ta đã dùng nguyệt quang kính thăm dò khắp Môn Phái nhưng không phát hiện ra điểm nghi ngờ nào,rất có thể Hắn đã tạo ra kết giới hòng che đi mọi dấu vết.

-Nếu là vậy ta phải cho người đi lục soát khắp nơi trong Trường Bạch Tiên để tìm ra chỗ thi chú, người đâu?

-Xin nghe lệnh Tông Chủ...

-Ban lệnh của ta xuống,tất cả các Trưởng Lão Quản Điện cho đệ tử đi tuần soát khắp nơi trong Môn Phái để tra ra nơi thi chú thuật.

-Dạ tuân lệnh!

Đoạn quay sang nói với Dương Thiên Hạo

-Dương Trưởng Lão đã tổn hao linh lực quá nhiều cần phải tịnh dưỡng một thời gian, chuyện này ngươi cứ để ta điều tra ,về Linh Quang Điện mà nghỉ ngơi đi.

-Đa tạ Tông Chủ,ta xin kiếu.

A Khương cõng Lý Tự Nhiên đi về hướng vực thẳm,Hắn e dè không dám bước thêm vừa định cất tiếng gọi Chủ Nhân thì phía sau lưng đã vang lên tiếng lá khô gãy giòn lạo xạo.Hắn nghiêng non nửa mặt nhìn lại đã thấy bóng người nhấp nhô len lõi giữa những thân cây

-Khốn kiếp sao những tên này lại xuất hiện ở đây?

Đó là những vị đệ tử nhận lệnh lục soát tìm kiếm nơi thi chú,A Khương vội thả Lý Tự Nhiên xuống kéo Hắn nấp sau một tảng đá.Những đệ tử này có khoảng mười người đang tiến sâu về phía vực thẳm,bổng nhiên bọn họ chạm phải kết giới bị đánh bật ra một cách mạnh bạo,mỗi người văng đi một hướng ,nội tạng như bị trúng chưởng lực nát hết ,bọn họ chỉ kịp mở mắt trân trối ,miệng tứa máu rồi tắt thở,chết mà chẳng hiểu chuyện gì xảy ra,nhưng có một người đi sau cùng vẫn chưa chạm vào kết giới,nhìn thấy đồng môn bị sát hại cũng hoảng vía.

-Choang!

-Á...

-Bốp,bốp...

-Ư...ư...

-Sư huynh,sư đệ,mọi người bị gì vậy...a...có kết giới...Ta phải báo tin cho Tông Chủ...

A Khương vì để bảo vệ bí mật nên lộ diện ngăn cản người này phát tín hiệu truyền tin.

-Sư huynh,có chuyện gì vậy?

Vị sư huynh này tuy đang hoảng sợ nhưng cũng rất đề cao cảnh giác

-Ngươi là ai hả?sao lại xuất hiện ở đây?

A Khương không lúng túng mà bình tĩnh nói

-Ta là đệ tử của Linh Quang Điện, hôm nay ta cùng sư huynh đồng môn vào rừng đốn củi , không ngờ sư huynh của ta chạm phải thứ vô hình gì đó đã bị thương ngất đi ở đằng kia,huynh không tin thì nhìn xem.

Hắn chỉ tay về hướng tảng đá có Lý Tự Nhiên nằm bất động,vị sư huynh này đưa mắt nhìn về hướng chỉ tay,thấy được có người nằm sau tảng đá,chưa kịp xác nhận thì đã bị A Khương tung một chưởng mạnh bạo đánh vào lưng.

-Yaaa...

-Hả...á!ụa...ư...ư...

Người này bị trúng đòn hiểm bất ngờ không kịp trở tay,đã ngã khụy ,nhưng kịp phát đi tín hiệu sau cùng rồi gục chết.A Khương không lường trước được đòn đánh hiểm ác của mình nhắm vào tử huyệt đối phương mà đánh vẫn không thể kết liễu ngay đối thủ còn để cho Hắn phát đi tín hiệu thông truyền.

-Thôi chết rồi,ta khinh suất rồi...Chủ Nhân,Chủ Nhân...

Tên bí ẩn đang quan sát nguyệt quang kính thấy Nghi Thuyết bị tiêu diệt nên cũng thu lại linh lực,ngồi chờ A Khương mang Lý Tự Nhiên đến,Hắn cảm nhận kết giới có người chạm vào nên đã thi chú triệu hồi A Khương xuyên vào kết giới.

-Cõng Lý Tự Nhiên lên!

-Ơ...dạ dạ...

Cả hai dịch chuyển đến ngay bên cạnh tên Bí Ẩn,lúc này các Trưởng Lão và Bàng Tông Chủ thấy tín hiệu truyền tin phát ra từ cánh rừng thông bên cạnh vực thẳm liền dịch chuyển đi đến.

Tên Bí Ẩn chưa kịp chạm tay vào Lý Tự Nhiên thì kết giới đã bị những vị kia đánh phá.Bàng Tông Chủ đánh ra đạo bùa giải thuật cấp cao càn quét khu rừng,quả nhiên chạm phải kết giới mạnh bạo khiến cho nó lộ diện.

-Hừ...kẻ dụng Khống Hồn Đại Pháp đang ở trong kết giới,mọi người cẩn thận!

Tất cả đồng loạt đánh chưởng lực vào kết giới khiến cho kết giới kia tan vỡ,một trận sương mù dày đặc cuồn cuộn kéo đến bao phủ cả cánh rừng.

-Cẩn thận chướng độc!

Từ trong màn sương dày những tia linh quang đỏ bắn ra loạn xạ,giết hại các đệ tử đi theo,làm bị thương vài Trưởng Lão.

-Véo,vút...

-Á, á...

-Cẩn thận ám khí!

Bàng Tông Chủ độ linh lực đánh một chưởng thanh tẩy đẩy bay màn sương trắng.

-Lý nào là vậy,tên nham hiểm tiểu nhân lộ diện đi...yaaa...

-Ầm!

Màn sương dày bị thổi tan biến,cánh rừng trong xanh trở lại,mọi thứ dần rõ ra,trên đất mười mấy vị đệ tử nằm la liệt bất tỉnh,trong đó có Lý Tự Nhiên và A Khương.Từ trên không trung vọng đến tiếng cười ma mãnh vang dội khắp núi rừng Trường Bạch Tiên.

-Ha ha ha...hôm nay tạm đến đây thôi...lần sau Bổn Đại Tiên sẽ tiếp tục viếng thăm...ha ha ha...

Bàng Tông Chủ nghiến răng phẫn uất

-Hừ...Hắn chạy rồi!

Dương Thiên Hạo trên đường quay về Linh Quang Điện thì gặp Lâm Ngạn Hữu và A Hảo cùng mấy vị đệ tử của mình .

-Sư Tôn... Sư Tôn không sao chứ?

Dương Thiên Hạo ôn tồn nói

-Ta không sao,Lý Tự Nhiên đã về đến Linh Quang Điện chưa?

Lâm Ngạn Hữu nói

-Dạ trên đường đến đây đệ tử không thấy ai cả.

Dương Thiên Hạo chưng hửng,ánh mắt chứa đựng chút lo lắng

-Sao lại như vậy,khi nãy ta ra lệnh cho một đệ tử cõng Hắn trở về Linh Quang Điện chữa trị cơ mà?

A Hảo nói

-Dạ ,từ khi Sư Tôn cùng các sư huynh rời Môn Phái,đệ tử đã ra lệnh cho các sư đệ muội không tự ý rời Linh Quang Điện khi chưa báo rõ với đệ tử,nên sẽ chẳng có ai đến Chấp Pháp Điện đâu ạ.

Dương Thiên Hạo con ngươi khẽ co rút

"-Lý nào là vậy,khi nãy không phải A Khương sao,phải chăng là dị dung thuật ?"

-Các con mau tuần tra quanh khu vực Linh Quang Điện xem xét có gì bất thường hay không?tìm kiếm Lý Tự Nhiên cho Ta.

-Dạ tuân lệnh!

Khi đám đệ tử vừa rời đi chưa bao lâu thì tín hiệu thông truyền trong rừng bắn lên bầu trời,Dương Thiên Hạo không màn đến linh lực của mình chưa được phục hồi,đã nhanh dịch chuyển đến rừng thông.Khi đến nơi thì sự việc đã xảy ra,Y chỉ nghe được tiếng cười ma quái của tên Bí Ẩn.

-Tông Chủ!

-Dương Trưởng Lão,sao ngươi lại đến đây.

-Đệ tử của ta đã mất tích,Ta đang đi tìm Hắn!

Lúc này có một vị đệ tử lên tiếng

-Dương Trưởng Lão có một vị đệ tử của Linh Quang Điện ở đây!

Dương Thiên Hạo không nói gì đã chạy đến,thái độ này khiến cho Bàng Tông Chủ ngạc nhiên

-"Tên đệ tử nào lại quan trọng với Hắn đến như vậy chứ?Cố Chánh Phương sao?"

Dương Thiên Hạo đi đến thì thấy A Khương trong y phục của đệ tử Linh Quang Điện thì hụt hẫng

-Là Hắn ư?

Y đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm,quả nhiên thấy được Lý Tự Nhiên nằm cách A Khương không xa.

-Lý Tự Nhiên!

Dương Thiên Hạo đỡ Lý Tự Nhiên lên xem mạch tượng,thấy mạch của Hắn ổn định,liền thở nhẹ một cái

-Cũng may là không sao!

Bổng dưng Y giật thót,trong lòng gợn sóng

-"Ta ta ta bị gì vậy,tim đập mạnh quá ,ta ta đang lo lắng cho tên nhóc này ư? Không không thể nào...nhiệm vụ lấy Hảo Cảm đã xong rồi, không cần phải tốt với Hắn... nhưng Hắn vì mình mới bị thương,mình lo cho Hắn cũng đúng thôi mà... không đúng rồi,tâm trạng này thật là không đúng ,Nhân vật truyện tranh,Hắn là nhân vật truyện tranh,Dương Hạo tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi..."

-Sư Tôn!

Tiếng của Lâm Ngạn Hữu vang lên làm cho Dương Thiên Hạo giật bấn vội xô Lý Tự Nhiên ra một bên,Hắn không có điểm tựa liền ngã xuống đất.Lâm Ngạn Hữu ngạc nhiên vội chạy đến

-Sư Tôn...Lý Tự Nhiên,đệ ấy ở đây ư?ơ có cả A Khương nữa.

Dương Thiên Hạo sốc lại tinh thần đứng lên nghiêm chỉnh nói

-Con biết tên tiểu tử này sao?

-Dạ,Hắn là Quách A Khương bằng hữu của Lý sư đệ cùng đến Linh Quang Điện chúng ta bái sư đang là đệ tử mới nhập môn do A Minh sư đệ quản thúc.

Dương Thiên Hạo chao mài suy nghĩ

-"Hừ,Ta đã cố tình không chọn Hắn đi theo là để tách Hắn ra khỏi Lý Tự Nhiên, không ngờ vẫn không thoát khỏi nguyên tác truyện.Sao tự nhiên cả hai lại xuất hiện ở đây chứ?"

-Ừm,đưa bọn chúng về Linh Quang Điện đi.

-Dạ!

....*....

Qua vài ngày khôi phục trạng thái,Trường Bạch Tiên Môn đã trở về nguyên trạng vốn có,chuyện của tên Bí Ẩn đến quấy rối Môn Phái cũng đi vào dĩ vãng,bề ngoài thì không truy cứu nữa nhưng Bàng Tông Chủ đã cho người âm thầm điều tra về cái chết của Nghi Thuyết vì cho rằng Hắn là manh mối để tìm ra danh tín của tên Bí Ẩn.Ở Linh Quang Điện,Dương Thiên Hạo cũng đã chữa khỏi thương thế cho Lý Tự Nhiên,và chuẩn bị đưa Nguyệt Y Thần về Hắc Phong Đỉnh.Trong thời gian này Y chuyên tâm điều tức linh lực ở Băng Hà Động,mọi chuyện ở Bổn Điện giao lại cho Cố Chánh Phương lo liệu.Lý Tự Nhiên cũng cố gắng tu luyện để nâng cao linh lực thăng cấp linh đan hoàn thành nhiệm vụ phó bản,nên Hắn cũng không quan tâm chuyện của người khác,cả ngày chỉ luyện kiếm,kết tụ linh lực.

-"Mình cần nâng cấp linh đan lên cận Bạch Kim để có thể diệt trừ Quái Thú Xuyên Giáp lấy Cốt của nó luyện ra Thần Võ Xuyên Thiên Kiếm,trước khi bị tên Bí Ẩn thủ tiêu...hừ...thật không ngờ truyện tranh của mình lại có nhân vật đáng sợ đến như vậy ."

Linh Quang Điện trong nắng sớm yên bình bổng vang lên tiếng cãi vã của nữ nhân khiến cho các đệ tử đang luyện võ ở thao trường cũng hóng hớt

-Gì thế?ai dám cả gan làm ồn ở Linh Quang Điện vậy a...

-Hừ...nhân dịp Sư Tôn không ở Bổn Điện nên các sư muội gây chuyện cãI nhau rồi...

-Là tiếng của Nhậm Nhã sư tỷ a...

-Không phải đâu,dường như là tiếng của Nguyệt Y Thần Thánh Nữ á...

-Không không không là tiếng của Tiểu Liên sư muội...

Cố Chánh Phương đang ở trong tư phòng luyện linh lực cũng không thể ngồi yên vì tiếng cãi nhau,đành phải đi ra ngoài tìm hiểu.

-"Hừ sao lại ồn đến như vậy?"thật chẳng ra thể thống gì."

Ở tại nhà bếp của Linh Quang Điện Nguyệt Y Thần và Nguyệt Y Tiên đang tranh cãi với Nhậm Nhã và Tiểu Liên,hai bên vì muốn dùng lò nấu trước mà xảy ra xung đột,khiến cho các đệ tử phụ trách nấu ăn hôm nay phải bỏ chạy ra bên ngoài.

Tuy Nguyệt Y Thần có linh đan cao hơn Nhậm Nhã nhưng vì nội thương chưa bình phục nên nàng ta chỉ sử dụng quyền cước đánh nhau vì vậy trận chiến ở thế cân bằng.Tiểu Liên giọng chanh chua hét lên

-Hừ hai Ả yêu nữ các ngươi có biết thân phận khách và chủ hay không hả,có ai ngang ngược như hai ngươi đến ở nhờ nhà người ta còn ra tay đánh chủ nhà...thật không có giáo dưỡng.

Nguyệt Y Tiên cũng không vừa hét lên

-Hai ngươi mới đúng là người không có giáo dưỡng còn giả vờ thanh cao, biết bọn ta là khách hà cớ gì không biết cách đãi ngộ làm tròn bổn phận của gia chủ ,lại đi tranh giành bếp lò với bọn ta...

-Đây không phải là nhà của các ngươi mà muốn làm gì thì làm...cút ra khỏi đây...

-Hừ ...đánh thắng bọn ta đi rồi lớn tiếng nhé...yaa...

Nhậm Nhã thường ngày nhu mì ,hoà nhã trong mọi tình huống nhưng hôm nay nàng ta nhớ lại chuyện bị hài tỷ muội của Nguyệt Y Thần nhốt trong phòng giam thì không giữ được điềm đạm,đánh trả không nương tay.

Hai bên đánh đến nhà bếp bị phá tan tành,thì Cố Chánh Phương mới đến nơi,nhìn thấy cảnh hỗn chiến quyền cước,Y nhanh tay dùng linh lực đánh tách rời bốn người ra hai bên.

-Dừng tay!

Tiểu Liên nhìn thấy Cố Chánh Phương đến thì có chút lo sợ liền nói

-Đại sư huynh là hai Ả gây sự trước, không phải bọn muội .

Cố Chánh Phương liếc mắt nhìn Tiểu Liên khiến cô nàng rén ngang không dám nói gì nữa,sau đó Y nhìn sang Nguyệt Y Thần,Nguyệt Y Thần vẫn giữ thái độ ương ngạnh ngang tàn nói

-Ngươi nhìn cái gì mà nhìn,phải đó là bọn ta ra tay đánh hai ả trước,bọn ta muốn chiếm giữ nhà bếp này,thì sao hả,đừng nói là ngươi Cố Chánh Phương dù là Dương Thiên Hạo đến đây ta cũng không nể tình ?

Cố Chánh Phương ôn tồn nói

-Nguyệt cô nương,trước khi Sư Tôn rời đi đã căn dặn tại hạ xem chừng cô nương ,ngoài chuyện bảo vệ cô nương không bị kẻ gian ám hại còn hạng chế cô nương gây chuyện,nếu như cô nương muốn ăn gì có thể nói với vị đệ tử phụ trách nhà bếp, bọn họ sẽ nấu cho cô nương không cần cô phải đích thân nấu.Chẳng còn mấy ngày nữa là chúng ta sẽ đưa cô nương về Hắc Phong Đỉnh bàn giao hiệp ước với Hắc Giáo Chủ,cô nương nên tiết chế hành động để giữ thể diện cho Vi Sư của mình.

Nguyệt Y Thần mím môi một cái nói

-Ngươi đừng có mà kéo Sư Tôn của ta vào câu chuyện,tay nghề nấu ăn của các ngươi thật là dở tệ, không canh rau và đậu hủ thì chỉ có mỗi cá rán ,ăn mãi chẳng thể nuốt trôi nữa rồi.

Nhậm Nhã lên tiếng

-Linh Quang Điện chúng tôi xưa nay đều ăn uống đạm bạc để giữ cho tâm tính trong sạch , vì cô nương mà nhà bếp phải cử người ra suối bắt cá mỗi ngày,cô nương không biết trân trọng còn lớn tiếng chê trách,cô nương đây đang là con tin bị bắt giữ ở Trường Bạch Tiên chứ không phải là tiểu thư khuê các nhà Đại Hộ mà muốn bọn ta hầu hạ.

Nguyệt Y Tiên nói

-Bọn ta biết các ngươi vô dụng nên đâu cần các ngươi lo.

Tiểu Liên nghiến răng nói

-Ngươi,bọn tà giáo thật là ngang ngược mà...

Lúc này Lâm Ngạn Hữu và một số đệ tử chạy đến

-Á...bị phá tan tành cả rồi sao,vậy,vậy trưa nay ăn gì hả?

Đoạn nhìn sang Nguyệt Y Thần nói

-Cái Ả Yêu Nữ này sao lúc nào cũng là cô gây chuyện thế hả,còn mấy ngày nữa là về Hắc Nguyệt Giáo rồi mà còn thích quậy phá ư...Đại Sư huynh lấy Khốn Tiên Tác trói cả hai Ả lại đi chợ yên chuyện.

Cố Chánh Phương thở hắt ra nói

-Sư Tôn căn dặn phải đối xử hài cô nương này như khách,ta không thể trái ý Người.

Nguyệt Y Thần hất mặt nói

-Đã nghe rõ chưa tên ngốc kia...hừ bổn cô nương không còn hứng thú để nấu ăn nữa,các ngươi mau chuẩn bị cơm cho bọn ta đi,Giao Giao chúng ta về tư phòng của mình.

Nguyệt Y Tiên cười khẩy nhạo Nhậm Nhã và Tiểu Liên

-Dạ,mau chuẩn bị cơm cho khách đi nha...ha ha ha...

Sau đó cả hai bỏ đi về tư phòng, để lại những ánh mắt giận dữ,phẫn uất nhưng đầy cam chịu.

-Đại sư huynh xem ả lên mặt kìa...

-Thật là đáng ghét...

-Đừng nói nữa ,chẳng còn mấy ngày nữa là hai Ả rời khỏi đây rồi...

-Hic,kiếp nạn của Linh Quang Điện chúng ta đây sao?

Cố Chánh Phương lặng nhìn bóng lưng của Nguyệt Y Thần cho đến khi cô nàng khuất vào lối rẽ ở góc hành lang.

-"Nàng ấy thật bướng bỉnh".

Ánh mắt si tình đã bị Nhậm Nhã nhìn thấy,nàng ta lên tiếng

-Đại sư huynh,bây giờ chúng ta phải làm gì?

Cố Chánh Phương nhìn vào nhà bếp mà không biết nên làm gì cho đúng,ngẫm một hồi rồi nói

-Các sư đệ mau dọn dẹp cho gọn gàng, những người phụ trách quét dọn hãy tập trung đến phụ giúp sắp xếp lại nhà bếp còn những sư đệ phụ trách nấu ăn thì ra thị phố mua sắm lại vật liệu,mua bánh bao mang về chia cho các đồng môn ăn tạm hôm nay.Các sư đệ muội còn lại hãy quay lại công việc của mình đi,đừng gây thêm chuyện nữa Ta còn phải dưỡng thương hồi phục linh lực.

-Dạ!

Nói xong Y cũng rời đi.

Tiểu Liên chưng hửng nhìn Lâm Ngạn Hữu và Nhậm Nhã

-Gì hả,ai mới là người gây chuyện chứ?Đại sư huynh đang thiên vị cho Ả Nguyệt Y Thần sao ?

-Muội hiểu trong lòng là được rồi,đừng nói ra kẻo Đại sư huynh nghe thấy...hừm ta tưởng sau trận nội thương sẽ được ăn ngon tịnh dưỡng ai ngờ lại phải gặm bánh bao...

Nhậm Nhã tâm tình bất ổn,vẻ mặt lạnh băng nhìn vào Cố Chánh Phương đã quay bước.

-"Không phải trước đây ngươi là người vô tình lạnh cảm hay sao?"

Trên đường đi về tư phòng của mình Nguyệt Y Tiên nói

-Sư tỷ à hay là chúng ta tạm gác lại ân oán với tên tiểu tử Lý Tự Nhiên đi nha,Sư Tôn cũng không muốn mang phiền phức dính vào bọn Lục Đại Phái đâu à,vài ngày nữa là chúng ta về Hắc Phong Đỉnh rồi,đừng gây thêm chuyện nữa.

Nguyệt Y Thần mím nhẹ môi nói

-Hừ không phải vì bị hai ả kia đột nhiên xuất hiện thì ta đã cho tên tiểu tử thúi Lý Tự Nhiên thành người câm rồi,tổn thất lọ Âm Độc Tán của ta ...bây giờ là lúc Hắn tịnh dưỡng trong tư phòng, có phần ăn riêng không hạ độc trả thù thì còn chờ đến bao giờ,về Hắc Phong Đỉnh rồi ta sẽ không còn cơ hội ra tay nữa ,lửa hận tích tụ trong người của ta làm sao dập tắt hả,ta không hạ sát Hắn chỉ trả thù cá nhân thì bọn Trường Bạch Tiên làm gì được Ta chứ, Sư Tôn cũng đâu bị kéo vào chuyện này.

-Nhưng muội nghe nói là Hắn đã cứu tỷ thoát khỏi Ma Sói của Dạ Vương Tăng Vỹ mà...tỷ không định trả ơn cho Hắn à?

-Trả ơn,đương nhiên là phải trả ơn rồi,nếu không ta sẽ đi ngược lại tinh thần ân oán phân minh của Sư Môn hay sao,nên ta sẽ hạ độc cho Hắn câm ít hôm rồi sẽ giải độc trả ơn Hắn.

Nghe xong sự lý giải của Nguyệt Y Thần mà Nguyệt Y Tiên lạnh hết cả sống lưng

-Vậy,vậy mà cũng nghĩ ra được sao...sư tỷ thật là anh minh.

-Chứ sao?

-Nhưng mà nhiệm vụ tìm ra Khống Hồn Kỳ Sư Tôn giao phó ,chúng ta vẫn không thể hoàn thành,về lại Hắc Nguyệt Giáo chắc chắn sẽ bị xử phạt.

-Muội an tâm đi...chúng ta tuy không thể lấy lại Khống Hồn Kỳ nhưng cũng đã nhìn thấy kẻ đánh cắp nó.Lần này về Môn Phái báo tin , Sư Tôn sẽ không trách phạt chúng ta đâu,nếu có thì cũng không đến nỗi nào.

-Tỷ thì không phải sợ rồi,Sư Tôn yêu thương tỷ như vậy mà,chỉ có muội là lo lắng thôi.

Nguyệt Y Thần xoa đầu của Nguyệt Y Tiên nói

-Nếu có bị trách phạt ,sư tỷ đây sẽ đứng ra đỡ cho muội chịu chưa .

-Tỷ hứa đấy nhá.

-Ừm!

Nguyệt Y Thần đảo mắt tròn ,vẻ mặt mờ ám rồi tự mỉm cười,Nàng nói

-Giao Giao muội về phòng trước đi ,ta muốn ra con suối hái vài nhánh thảo dược.

-Ơ...tỷ không định đi gây chuyện đó chứ?

-Nha đầu này,ta biết cân nhắc mà...đi đi...

Nguyệt Y Tiên ngạo ngán lắc đầu

-Dạ...

...Lý Tự Nhiên trong tư phòng đang cố bức phá linh đan thăng cấp,bổng trên mái nhà phát ra tiếng lạo xạo,Hắn không thể dừng chân khí đành ngồi yên vừa luyện công vừa nghe ngóng.Từ trên mái nhà cả trăm con nhện to bằng bàn tay đang thả mình đu tơ xuống chỗ giường ngủ của Lý Tự Nhiên,mười mấy con nhện đen lông lá rơi xuống đầu của Lý Tự Nhiên, có con bám vào vai,vào cổ ,bò lổm nhổm khắp người của Hắn,thấy không ổn Lý Tự Nhiên mở mắt ra thì tá hỏa,nhưng không dám cử động

-Aaaa...má ơi...trời ơi...sao nhiều nhện thế này...cứu với...cứu tôi trời ơi...

Bổng dưng có tiếng cười khoái chí vang lên trước cửa phòng,Lý Tự Nhiên chưa kịp xác định là ai thì Nguyệt Y Thần đã đẩy cửa đi vào.

-Tiểu tử thúi ngươi thấy thế nào,thú cưng của ta nuôi dưỡng có đẹp không?bu vào người của ngươi có cảm giác thoải mái không?Ha ha ha...

Lý Tự Nhiên mếu máo,đôi mắt phím hồng nước mắt trực trào sắp tuông ra.

-Là ngươi...Ả Yêu Nữ xấu xí này...chẳng những mặt không đẹp rồi lòng dạ còn độc ác nữa...có quỷ mới thèm nạp ngươi làm nương tử...mau thu lại bọn côn trùng kinh tởm này đi, trước khi ta nổi giận nha...grừ...

Nguyệt Y Thần hạ đầu mài mặt đỏ bừng nói

-Xấu xí ư,ngươi chết đến nơi rồi còn dám buông lời nhục mạ ta hả,ngươi còn xấu xí hơn cả Ma Sói nữa...vừa đen vừa ốm ...linh lực yếu...y phục bẩn...ăn mày...

-Grừ...đủ rồi nhá...ông đây có như thế nào cũng không đến lượt cô bình phẩm nha...đem mấy thứ gớm ghiếc này cút đi mau...aaa...nó bò lên mặt rồi...cứuuu...

-Ha ha ha...thú cưng của ta rất thích ăn lưỡi của những kẻ dâm tặc thúi như ngươi lắm đấy...tận hưởng đi ...ha ha...

Một con nhện đã đưa hai cái chân vào miệng của Lý Tự Nhiên,khiến cho Hắn chết khiếp, không dám la hét,vì sợ càng há to miệng thì nhện càng bò vào trong,Hắn ú ớ khóc không thành tiếng làm cho Nguyệt Y Thần hả dạ ôm bụng cười ngặt nghẽo.

-"Trời ơi sao không có ai đến thế này,mọi người đi đâu cả rồi...hu hu...Sư Tôn ơi...Lâm sư huynh ơi cứu ta..."

-Ha ha ha...ngươi cứ kêu khóc cho đến chết đi,chẳng có ai đến cứu ngươi đâu,vì ta đã dẫn dụ bọn họ đi xa chỗ này rồi...Tiểu tử thúi biết sợ chưa,chỉ cần ngươi gọi ta một tiếng Thánh Nữ Tỷ Tỷ Đại Tiểu Thư Đại Nhân ta đây sẽ tha cho ngươi...ha ha ...

Vì trong thời gian này người ở Linh Quang Điện đều có việc của mình không ai bận tâm đến lời kêu cứu yếu ớt của Lý Tự Nhiên,đám đệ tử tuần tra trước đó cũng bị Nguyệt Y Thần điểm bùa tạo ra một hình nhân hắc y gây chú ý cho bọn họ đuổi theo để Nàng có thời gian mà trêu đùa Lý Tự Nhiên,nên không có ai ở đây nữa.

-Yaaaa...ép người quá đáng,ta ... không...gọi...yaaa...

Lý Tự Nhiên vì thể diện nam tử tự ái dâng cao cộng với sự tức giận lẫn sợ hãi tột độ đã bức phá linh lực,phát ra linh tức mạnh bạo thổi bay đám nhện đen và đẩy văng mọi thứ trong phòng vào vách kể cả Nguyệt Y Thần.

-Ầm...

-Á...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.