Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ly trà xanh thứ một trăm linh một

Phiên bản Dịch · 1077 chữ

Đồng Gia Tín nhăn mặt như đau răng: “Sao bây giờ chị mới nói? Tôi không muốn chuyển trường!”

Còn lâu Đồng Tuyết Lục mới nuông chiều cậu ta: “Cậu không muốn chuyển trường thì ở lại chỗ này, lát nữa tôi sẽ đưa tiền và phiếu gạo cho thím Thái, cậu ở nhờ nhà thím ấy, ngủ dưới đất.”

Đồng Gia Tín: “……”

Cậu ta tức giận đến mức dẩu miệng lên, quay đầu nhìn Đồng Gia Minh, muốn được anh trai mình ủng hộ.

Ai ngờ Đồng Gia Minh lại nói: “Vậy đêm nay tôi sẽ bắt đầu thu dọn đồ đạc.”

Đồng Gia Tín: “…”

Anh hai là kẻ phản đồ, tức chết cậu mà!

Đồng Miên Miên ôm cổ Đồng Tuyết Lục, cất giọng nói trẻ con của mình, nói: “Miên Miên muốn đi theo chị gái, chị đi đâu, Miên Miên sẽ theo tới đó.”

Đồng Tuyết Lục nghe thấy thế trái tim mềm nhũn ra, cô hôn hai cái thật kêu lên má cô bé: “Miên Miên nhà chúng ta đáng yêu nhất.”

Cô nhóc cười toe toét lộ ra hai cái lúm đồng tiền, thẹn thùng gục đầu vào bả vai Đồng Tuyết Lục.

Đồng Gia Tín: “…”

Hay lắm, ai cũng là phản đồ!

**

Ngày hôm sau là chủ nhật, hai anh em Đồng Gia Minh và Đồng Gia Tín đều không phải đi học.

Đồng Tuyết Lục giao Đồng Miên Miên cho bọn họ, còn dặn dò hai người thu dọn đồ đạc giúp mình, sau đó cô đeo ba lô quân đội lên vai, xách theo một túi nguyên liệu nấu ăn ra ngoài.

Hôm nay vận may không tồi, cô vừa đến nhà ga đã có một chiếc xe đi nội thành chạy đến, cô nhanh chân lên xe.

Khi đến nhà Tô Tú Anh, chị ta đã mở cửa chờ cô ở nhà rồi.

“Đồng chí Đồng cô đến rồi à, đậu xanh tôi đã ngâm nước sáu tiếng, lúc này chắc hẳn đã mềm rồi.”

Đồng Tuyết Lục cảm kích nói: “Cảm ơn chị Tú Anh, đúng rồi, sau này chị Tú Anh đừng gọi em là đồng chí nữa, gọi em là Tuyết Lục là được rồi.”

Tô Tú Anh cười nói: “Được, vậy sau này chị sẽ gọi em là Tuyết Lục.”

Việc nấu ăn không thể chậm trễ, Đồng Tuyết Lục không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, cô lập tức bắt tay vào nấu nướng.

Trước đây cô sợ không dễ mua được cá, nên hẹn với Ôn Như Quy gặp nhau vào buổi chiều, bây giờ xem ra, giữa trưa là cô có thể đưa đồ sang cho anh rồi.

Như vậy cũng tốt, có thể để anh ăn trưa luôn.

Cô lấy đậu xanh đã ngâm mềm ra, đổ hết nước đi, sau đó bỏ đậu xanh vào lồng hấp, hấp chí, đợi đến khi hấp chín xong, cô lấy đậu xanh ra dầm nát thành bột đậu xanh.

Sau đó rắc đường trắng hôm qua vừa mới mua về lên, cho thêm nước, bột gạo nếp vào trộn đều, đợi đến khi bột gạo và bột đậu xanh trộn đều vào với nhau rồi, cô mới bắt đầu tạo hình, đáng tiếc không có khuôn đúc, nếu không sẽ càng đẹp mắt hơn.

Sau khi tạo hình xong, cô lại bỏ vào lồng hấp, hấp chín.

Cô làm tổng cộng năm lồng bánh đậu xanh, ngoài phần tặng cho Ôn Như Quy và Tô Tú Anh ra, cô chuẩn bị mang số còn lại về phân phát cho mọi người trong khu tập thể, cảm ơn bọn họ khoảng thời gian trước đã chiếu cố sô.

Bánh đậu xanh mới mẻ vừa ra lò tản ra mùi hương thơm ngát, màu vàng cam được tạo nhìn xinh đẹp, nhìn vô cùng đáng yêu.

Cô lấy hai cái ra, đưa cho Tô Tú Anh một cái: “Chị Tú Anh nếm thử đi, xem hương vị có được không?”

Tô Tú Anh cũng không khách khí, chị ta cầm bánh đậu xanh lên cắn một miếng, bánh vào miệng mềm xốp, thơm ngào ngạt, thơm đến mức thiếu chút nữa chị ta đã nuốt luôn là đầu lưỡi của mình.”

“Tuyết Lục, tay nghề nấu ăn của em đúng là tốt thật, ăn còn ngon hơn bánh đậu xanh tiệm cơm quốc doanh làm!”

Đồng Tuyết Lục cười nói: “Nghe chị Tú Anh nói thế, em yên tâm rồi! Em làm rất nhiều, lát nữa chị mang một ít về cho Tiểu Thu ăn nhé.”

Tô Tú Anh vội vàng xua tay: “Không được không được, thứ này tốn đường trắng và bột gạo như vậy, chị không thể lấy đồ của em được!”

Cô ấy không có cha mẹ, một cô gái nhỏ còn phải nuôi mấy đứa em trai em gái, sao chị có thể không biết xấu hổ lấy đồ của cô.

Đồng Tuyết Lục: “Chị Tú Anh, chị đừng khách khí với em, nếu không phải chị kiếm được cá giúp em, em cũng không biết mình còn phải vội đến khi nào nữa.”

Tô Tú Anh cũng muốn mang về cho con gái chút đồ ăn ngon, chị ta nghĩ một lát rồi nói: “Được rồi, chị sẽ nhận bánh đậu xanh, nhưng mà em đừng trả chị tiền cá.”

Đồng Tuyết Lục không tranh cãi với chị ta, cô dự định sau khi xong việc sẽ lén lút để lại tiền trong phòng.

Sau đó cô bắt đầu làm món cá hầm cải chua.

Cá Tô Tú Anh lấy giúp cô là cá trắm cỏ, là loại cá thích hợp nhất để hầm cải chua.

Cô mang cá đi rửa sạch, lọc bỏ xương cá, dùng lưỡi dao thái thịt cá ra, sau đó bỏ miếng cá đã cắt xong vào trong một cái bát, cho thêm lòng trắng trứng gà, gừng, hành, muối vào ướp trong mười lăm phút.

Trong quá trình ướp cá, cô rửa sạch dưa chua, thái thành từng miếng nhỏ bằng nhau.

Khi cá đã ngấm gia vị, cô bắc chảo lên bếp làm nóng dầu, bỏ hương liệu vào xào trong lửa lớn.

Tính túy của món cá hầm cai chua nằm ở gia vị, sau khi xào hương liệu một lát, mùi hương lập tức bay ra.

Cả khu tập thể đều tràn ngập mùi hương, khiến lũ trẻ nhà bên cạnh khóc lóc đòi ăn.

Bạn đang đọc Nữ Vương Trà Xanh Ở Thập Niên 70 của Vân Cát Cẩm Tú
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 485

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.