Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trụ vương xuất quan

Phiên bản Dịch · 2412 chữ

Tôi đứng tại chỗ, thật lâu sau vẫn chưa phản ứng lại sau câu nói của tiền bối Huyền Điểu.

Thần giới?

Phía sau cánh cửa màu vàng, chính là Thần giới? nơi đó, thật sự tồn tại sao?

Hiện tại cơ bản không cần nghi ngờ, bởi vì tiền bối Huyền Điểu tự nói ra, phía sau cánh cửa lớn, chính là Thần giới, mà bà ấy chính là người trông giữ cánh cửa, đủ để chứng minh, Thần giói đúng là nơi có tồn tại.

Tôi đứng trước cánh cửa màu vàng, lẳng lặng nhìn, Thần giới? rốt cuộc là một nơi như thế nào? Hiện tại tiền bối Huyền Điểu đột nhiên dẫn tôi tới nơi này, còn nói cho tôi biết đằng sau cánh cửa là Thần giới, chuyện này có ý nghĩa gì?

Lẽ nào, tất cả, đều có liên quan với Thanh Nhi?

- Tiền bối, Thần giới, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Mà tất cả, lẽ nào đều có liên quan với Thanh Nhi?

Nhìn Huyền Điểu trước mặt, tôi cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi, mặc kệ thế nào, tôi nhất định phải biết, trên người Thanh Nhi, rốt cuộc có chuyện gì mà tôi không biết, tôi đã suy nghĩ chuẩn bị cho tình huống xấu nhất rồi.

Cho nên, dù tiền bối Huyền Điểu có nói gì, tôi nghĩ, bản thân hẳn là có thể chịu đựng được, dù sao hiện tại mọi chuyện vẫn chưa xảy ra, tôi hy vọng, tôi có đủ thời gian để cứu vớt chuyện còn lại.

Tiền bối Huyền Điểu im lặng,không vội vã trả lời câu hỏi của tôi, tôi đứng đợi hồi lâu, mới nghe thấy tiếng của tiền bối Huyền Điểu vang lên.

- Hiện tại Thần giới như thế nào, ta cũng không rõ, dù sao ta biết, Thần giới, nhất định sẽ rất gay go!

Nghe giải thích của tiền bối Huyền Điểu, tôi không biết phải biểu đạt tâm tình của mình thế nào, ngay cả bà ấy cũng không biết Thần giới như thế nào? Căn cứ theo lời nói lúc trước, đã có thể biết, Thần giới hình như đang xảy ra chiến tranh cực kỳ tàn khốc, cụ thể là chuyện gì, thì không ai biết.

Lúc này, tiền bối Huyền Điểu lại lên tiếng:

- Chắc ngươi biết sự tích ‘Nữ Oa vá trời’?

Đối với vấn đề của Huyền Điểu, tôi có chút nghi hoặc, nhưng vẫn gật gật đầu,

‘Nữ Oa vá trời’, chuyện này mọi nhà đều biết, cho dù đã trôi qua mấy ngàn năm, hiện tại rất nhiều người vẫn biết về sự tích này.

Huyền Điểu xoay người, đưa mắt nhìn tôi, lại lên tiếng:

- Nhưng năm đó, Nữ Oa đã vá trời của Nhân Gian giới, nếu, Thần giới xảy ra tình huống giống vậy, Thanh Nhi, sẽ dùng sinh mệnh của mình để bù vào.

Cuối cùng, Huyền Điểu nói ra bí mật lớn nhất của Thanh Nhi, đây cũng là chuyện bà ấy đã ám chỉ nhiều lần trước mặt tôi, Thanh Nhi phải dùng sinh mệnh của mình để bù lại chỗ khiếm khuyết trong Thần giới sao?

Lòng tôi nặng trĩu, nghe ngữ điệu của tiền bối Huyền Điểu, thì xác suất hình như khá lớn, đương nhiên tôi cũng chú ý, tiền bối Huyền Điểu nói là nếu, cũng chính là nói, Thần giới hiện tại, tạm thời không có vấn đề gì.

Hoặc là nói, vẫn chưa tới lúc.

Cùng lúc đó, trong lòng tô lại nghĩ đến một vấn đề khác, lúc trước tiền bối Huyền Điểu đã nói, hai vị ngã xuống trong núi Cổ Tiền, chính là vì bị thương nặng trong Thần giới, đi ra khỏi Thần giới mới ngã xuống.

Nói như vậy, bên trong Thần giới, hẳn là có rất nhiều kẻ mạnh của Nhân Gian giới, tới để chiến đấu.

Vậy thì, ông nội tôi, có phải cũng ở trong đó không? Hành tung của ông gần như không ai biết, tôi lại càng không biết ông nội đang ở đâu, hiện tại đột nhiên thấy Thần giới, trong lòng lập tức liên tưởng tới vấn đề này.

Bố tôi nói cho tôi biết, ông nội và tiền bối Cái Nhiếp ở cùng một nơi, lần trước tiền bối Cái Nhiếp tới giúp tôi, chẳng lẽ là đi ra từ trong cánh cửa này?

- Tiền bối, cánh cửa này gần đây có người nào đi qua hay không?

Tôi nhìn tiền bối Huyền Điểu, lên tiếng hỏi, tiền bối Huyền Điểu nhìn tôi, cứ như đã biết tôi sẽ hỏi, sau đó, bà ấy nói:

- Vị lần trước đến giúp ngươi, đã đi ra từ trong này, thực lực của hắn không chỉ có vậy, nhưng chẳng qua là bởi vì đi qua cánh cửa Thần giới, cho nên mới suy yếu rất nhiều!

Sau khi nghe tiền bối Huyền Điểu giải thích, tôi lập tức hiểu ra, thời điểm tiền bối Cái Nhiếp tới giúp tôi, thực lực hình như là Nhập Đạo ngũ bậc, hóa ra, thực lực của tiền bối Cái Nhiếp không chỉ có vậy, bởi vì ngài ấy bước ra từ trong cánh cửa này, cho nên thực lực bị suy yếu.

Nói cách khác, cánh cửa này, đi vào thì dễ, nhưng đi ra thì rất khó?

- Tiền bối, thực lực hiện giờ của tôi là cảnh giới Trảm Đạo, nếu tôi tiến vào trong, không biết có thể hỗ trợ giải trừ nguy nan của Thần giới không?

Tôi lên tiếng hỏi, trong lòng đã có quyết định, chờ tôi thu phục xong Hình Thiên, sẽ tới trợ giúp Thần giới, chỉ có sau khi giải quyết nguy hiểm trong Thần giới, mới có thể cam đoan Thần giới an toàn.

Nói như vậy, Thanh Nhi đương nhiên cũng an toàn.

- Thần giới, ngươi nhất định phải đi, nhưng thực lực của ngươi, vẫn chưa đủ để giải trừ nguy nan của Thần giới, đưa ngươi tới, là vì với thực lực của ngươi, đã có thể biết những chuyện này rồi, mà hiện tại, nhiệm vụ quan trọng nhất của ngươi, chính là hỗ trợ giải quyết Hình Thiên!

Tiền bối Huyền Điểu thản nhiên nói, mục đích bà ấy dẫn tôi đến đây hình như đã đạt được, sau đó, bắt đầu xoay người rời đi, tôi liếc mắt nhìn cánh cửa màu vàng phía sau, rồi đi theo sau tiền bối Huyền Điểu, rời khỏi nơi này.

Theo như lời tiền bối Huyền Điểu nói, bà ấy đưa tôi tới nơi này, chính là vì tôi nên biết một vài chuyện, nhưng tôi muốn vào Thần giới, nhất định phải giải quyết mối họa Hình Thiên.

Tiếp theo, chính là thực lực hiện tại của tôi tuy là Trảm Đạo, nhưng muốn giải quyết khó khăn trong Thần giới, hình như không thể.

Hít sâu một hơi, tôi ép nỗi khiếp sợ trong lòng xuống, bên trong Thần giới, rốt cuộc đang trải qua những gì? Ông nội ở nơi đó có khỏe không? Hóa ra, ông đã sớm ở trên một chiến trường còn nguy hiểm hơn.

Hiện tại, tôi cũng có một nhiệm vụ khá quan trọng, chính là giải quyết Hình Thiên.

Nếu không giải quyết được Hình Thiên, tôi căn bản không thể yên tâm rời khỏi nơi này.

Về tới cửa căn nhà tranh, tiền bối Huyền Điểu lại ngồi khoanh chân xuống đệm cói, sau đó nói với tôi:

- Được rồi tiểu tử, chuyện nên biết ngươi cũng đã biết, trở về đi, tình hình trong Thần giới rất gay go , cho nên đối phó Hình Thiên, ngươi cũng không được buông lỏng, nhanh chóng giải quyết Hình Thiên, ngươi mới có thể đi vào trong Thần giới hỗ trợ.

Tiếng nói của tiền bối Huyền Điểu vang lên, tôi khom người cáo biệt với bà ấy, trên đường trở về Đạo Minh, trong lòng vẫn chưa thể bình tĩnh, tôi vẫn đang nghĩ tới vấn đề Thần giới.

Chuyện trong Thần giới không chỉ có liên quan với Thanh Nhi, mà ngay cả ông nội tôi, cũng ở bên trong Thần giới.

Xem ra, kế tiếp, phải nhanh chóng giải quyết Hình Thiên mới được.

Về tới Đạo Minh, tôi lại tiến vào tu luyện, phải biết, tình huống hiện giờ, đã không chỉ đơn giản là giải quyết Hình Thiên, giải quyết xong Hình Thiên, vẫn còn chuyện quan trọng hơn đang chờ tôi , cho nên, không thể trì hoãn lâu như vậy.

Mỗi ngày, tôi đều chú ý thương thế trên người lão Doãn, tuy nói tốc độ khá chậm, nhưng chung quy lão Doãn vẫn có chuyển biến tốt, chỉ cần lão Doãn hoàn toàn khôi phục thực lực, vậy thì có thể trảm đạo trong thế giới nhỏ của tôi.

Tôi không hề nghi ngờ về tâm tính của lão Doãn, không có lão, có lẽ tôi đã chết sớm.

Rất nhanh, một tháng đã trôi qua,

Tôi rời khỏi Đạo Minh, đi vào trong Luyện NGục giới.

Vừa vào Luyện Ngục giới, tôi đã nhìn thấy một người đàn ông mặc y phục màu đen, ngồi khoanh chân chờ tôi ở lối ra, nhìn thấy người đàn ông, tôi vội vàng ôm quyền nói:

- Tiền bối, đợi lâu rồi!

Thấy tôi đến, đế tân khẽ gật đầu, đứng dậy:

- Không sao, ta đợi trong này đủ lâu rồi, không quan tâm vài ngày!

Nghe vậy tôi khẽ gật đầu, sau đó xoay người dùng bản đồ mở lối ra Luyện Ngục giới, lúc này, đế tân lại không lập tức rời đi, hai tay dụi dụi mắt, hít sâu một hơi, ngài ấy đã cảm nhận được hương vị không khí ở thế giới bên ngoài rồi.

Hương vị này, đã rời xa ngài ấy chừng ba nghìn năm, hiện tại khi lại lần nữa cảm nhận được, vẫn không có cảm giác xa lạ, đế tân thản nhiên nói:

- Đi thôi!

Nói xong, đế tân nhảy lên, vội vàng ra khỏi Luyện Ngục giới, tôi cũng theo sau đế tân, cùng rời khỏi.

Tới thế giới bên ngoài, đế tân đứng sừng sững trên không trung, khi đế tân xuất hiện, lão tổ của tứ đại cổ tộc đều đồng loạt mở mắt, bọn họ cảm nhận được khí mùi của đế tân, tôi vội vàng truyền âm, kêu bọn họ không cần kinh hoàng.

Chuyện đế tân xuất quan, thật ra tôi vẫn chưa nói với bọn họ, nhưng với hiểu biết của tôi về đế tân, ngài ấy ra ngoài, cũng sẽ không làm ra chuyện gì quá giới hạn.

- Nơi này, hình như là thế giới bí cảnh trước kia của ta!

Đế tân cảm thụ được luồng khí trong thế giới nhỏ, ngài ấy lập tức nhận ra, cổ giới này, chính là nhà Ân khi trước, cũng là của ngài ấy, chỉ là sau khi bị nhà Chu tiêu diệt, những thứ này đương nhiên thuộc quyền sở hữu của nhà họ Cơ.

- Haiz, trôi qua lâu vậy rồi, nhà họ Cơ đã xuống dốc thế này rồi sao?

Đế tân khẽ nói, ngài ấy cũng không có ý muốn đoạt lại cổ giới, lúc này, tôi đi theo bên người ngài ấy, đưa tấm bản đồ cho đế tân.

- Tiền bối, Luyện Ngục giới chung quy cũng là của ngài, chìa khóa này, giao lại cho ngài, là tốt nhất!

Đế tân nhìn thoáng qua bốn miếng bản đồ, không do dự, nhận lấy, sau đó tôi hít sâu một hơi, trong tay lại xuất hiện một vật.

Đây là một cái cối xay đá ‘ bỏ túi’, cũng chính là cối Hỗn Độn, thứ này cũng là đế tân cho tôi, cối Hỗn Độn là thứ tốt, thần khí Hỗn Độn, nhưng dù sao cũng là thứ của đế tân, tôi cũng có chút không nỡ, nhưng cũng không thể đem đồ của người khác về làm đồ của mình.

- Tiền bối, cối Hỗn Độn cũng ‘vật quy nguyên chủ*’ rồi!

(vật quy nguyên chủ: đồ vật đã quay về với chủ nhân.)

Tôi đưa cối Hỗn Độn cho đế tân, nhưng đế tân không nhận lại, còn nhìn cối Hỗn Độn thật lâu, mới cười nói:

- Tiểu tử, thứ này ngươi giữ đi, thời điểm ta đưa cho ngươi, đã không muốn lấy lại nó rồi, ngươi cứu ta ra khỏi Luyện Ngục giới, coi như là lễ vật ta báo đáp lại ngươi!

- Hơn nữa, nó để ở trên người ngươi, nhất định sẽ có tác dụng lớn hơn, ta có thể cảm giác được, nhiệm vụ của ngươi, vẫn chưa hoàn thành!

Đế tân liên tiếp lên tiếng , nghe vậy lòng tôi hơi sửng sốt, tôi thật không ngờ, đế tân đến ngay cả cối Hỗn Độn cũng không cần nữa, mà còn trực tiếp tặng lại cho tôi.

- Tiền bối……..

Tôi muốn nói gì đó, nhưng đế tân lại lên tiếng;

- Ha ha ha, đừng nói nữa, tiểu tử ngươi không tồi, ta biết ngươi rất muốn có thứ này, nhưng vẫn quyết định trả lại cho ta, chứng minh, nó ở trong tay ngươi, sẽ không bị ngươi bôi nhọ, nếu ngươi không đề cập tới, có lẽ ta còn thực sự lấy lại!

Nghe đế tân nói vậy, tôi hơi sứng sốt, cảm tạ bản thân vừa làm một chuyện đúng đắn.

Nếu tôi nổi lên lòng tham, không đề cập tới, ngược lại, thứ này không còn là của tôi nữa.

Nghĩ đến đây tôi khẽ cười gượng, lúc này, đế tân tiếp tục đi dạo bên trong cổ giới một vòng, dọc đường tôi đều đi theo đế tân, sau đó đế tân liền ra khỏi cổ giới, hiển nhiên không có ý định lưu lại nơi này quá lâu.

Dù sao đế tân cũng nói, ngài ấy không cần quay về cổ giới rồi.

Cũng không biết, hiện tại trong lòng ngài ấy đang nghĩ gì.

Vừa ra khỏi cổ giới, lông mày đế tân đã nhíu chặt.

- Tiểu tử, tình hình không bình thường! khí mùi của Hoàng Thiên, vì sao lại mong manh như vậy?

Tiếng đế tân vang lên, Hoàng Thiên chính là kẻ thù của ngài ấy, vừa ra ngoài, đương nhiên phải chú ý nhất đến chuyện này.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.