Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thứ Xi Hậu để lại

Phiên bản Dịch · 2402 chữ

Thấy như vậy, tôi đương nhiên chuẩn bị truy kích Hình Thiên, nhưng hiện tại ma thần Xi Vưu đã bị Hình Thiên khống chế, không màng tất cả mọi thứ, ngăn cản tôi.

- Lui!

Một tiếng quát trầm trầm vang ra khắp không trung, đây là tiếng nói của Hình Thiên, hắn đang thông báo cho Kháng Thiên giả phía dưới, nhận được mệnh lệnh của hắn, rất nhiều gã Kháng Thiên giả vẫn có chút chưa thể phản ứng lại.

Tôn thượng của bọn họ, không ngờ phải gọi bọn họ bỏ chạy?

Quá thực khiến kẻ khác quá mức kinh hãi, phải biết rằng, tôn thượng của bọn chúng, được xưng là chiến thần, cho nên đối mặt với tình hình bất thình lình này, rất nhiều gã Kháng Thiên giả đều sửng sốt, Thần Đồ Úc Lũy nhìn nhau một cái, sau đó hét lớn với mọi người.

- Lui!

Tiếng Thần Đồ Úc Lũy vang ra, Kháng Thiên giả bắt đầu lùi về phía sau, mà đạo môn bên này rát nhanh đã truy kích, vào thời điểm thế này, có thể thừa thắng xông lên, đương nhiên tất cả mọi người đều muốn, bởi vì lúc trước, bọn họ thật sự quá ấm ức.

Hiện tại, đúng là lúc để phát tiết, người của Kháng Thiên giả liên tục lùi ra sau, nhưng vẫn bị đạo môn bên này đánh chết rất nhiều, ma thần Xi Vưu trên không trung cũng bị tôi đánh văng, thân mình ngài ấy có chút chật vật, nhưng không trí mạng, dù sao lúc còn sống, ngài ấy còn mạnh hơn Hình Thiên.

Cho nên, chỉ sợ cũng không dễ đánh bại.

Một lát sau, ma thần Xi Vưu không tấn công tôi nữa, mà xoay người, chuẩn bị rời đi.

- Ngăn hắn lại!

Chính lúc này, sau lưng truyền tới tiếng hô trầm trầm của bố tôi, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, bố muốn tôi ngăn ma thần Xi Vưu lại, tuy rằng không biết nguyên nhân vì sao, nhưng hiện tại, ngăn ma thân Xi Vưu, là chuyện đương nhiên phải làm.

Cho dù thế nào, cũng không thể đợi tới lúc chiến đấu lần sau, còn có thể để cho ma thần Xi Vưu trở thành trợ lực của Hình Thiên.

Thân người phi nhanh ra, xuất hiện trước mặt Xi Vưu, sau đó trên cổ tay tôi, xuất hiện một cái động không gian thật lớn, truyền ra một lực hút cực mạnh, bao phủ lên người Xi Vưu.

Dưới luồng năng lượng hùng hậu như vậy, cả người Xi Vưu trực tiếp chui vào bên trong thế giới nhỏ của tôi, vào trong thế giới nhỏ,thì tôi không sợ, lập tức an bài cho Xi Vưu vào một vị trí cực kỳ hẻo lánh.

Cùng lúc đó, Hình Thiên đang không ngừng lao đi vun vút trong không gian, sắc mặt bỗng trầm xuống.

- Sao lại thế này? Mất đi cảm ứng?

Nhưng Hình Thiên vẫn không dừng lại, hắn có chút không hiểu, sao đột nhiên lại mất đi cảm ứng, phải biết, thiên hạ này không có ai có thể khống chế ma thần Xi Vưu thành thạo như hắn.

Nhưng hiện tại, hắn không quan tâm được nhiều chuyện như vậy rồi, chỉ muốn đào tẩu, cho nên phải chờ tới lúc an toàn, lại tính toán.

Cất ma thần Xi Vưu vào trong thế giới nhỏ, tôi thở dài nhẹ nhõm, sau đó đi tới cạnh bố, thấy sắc mặt ông ấy hơi tái nhợt.

- Bố, bố không sao chứ?

Bố tôi lắc đầu, lên tiếng nói:

- Không chết được, nhưng tên kia đúng là không phải khủng bố bình thường, dù đã vậy, nhưng cũng chỉ bị thương nặng.

Bố tôi khẽ nói, những gì ông ấy đnag nói, đương nhiên là nói Hình Thiên, những cái khác không nói, nhưng Hình Thiên kia đúng là khủng bố, lúc giao chiến với hắn tôi đã có thể nhìn được ra, trong cùng đẳng cấp, nếu không phải cuối cùng xảy ra biến cố của bố tôi,vậy thì có lẽ tôi rất khó đối phó.

- Được rồi, xuống dưới trước xem tình hình thế nào đã, hiện tại ít nhất con cũng tiến vào cảnh giới Trảm Đạo rồi, chúng ta bên ngày sẽ không còn bị động nữa, còn về Hình Thiên, dù sao vẫn phải trừng trị hắn.

Bố thấy tôi trầm tư, lập tức lên tiếng nhắc nhở, mà tôi đúng là đang nghĩ chuyện về Hình Thiên, hiện giờ Hình Thiên bỏ chạy rồi, cũng không biết người này đã đi tới nơi nào?

Nghe bố tôi nói vậy, tôi gật đầu, chúng tôi cùng nhau lao xuống dưới, bên ngoài Đạo Minh là một đống tan hoang, nơi nơi đều có dấu vết bị phá hủy bởi trận đấu, trên mặt đất, nằm la liệt rất nhiều thi thể, trong đống thi thể, phần lớn là cảnh giới Ngưng Anh, thậm chí là cảnh giới Ngộ Đạo.

Cảnh giới Nhập Đạo cũng có, đến ngay cả Nhập Đạo điên phong, lần này đạo môn đã hy sinh mất hai người.

Một là tiền bối Thiên Cơ Tử của cục số chín, người khác, là lão tổ nhà họ Cơ.

Lúc này, lão tổ nhà họ Cơ thứ hai, ôm thi thể anh trai mình vào lòng, sắc mặt u ám.

Tôi đi tới an ủi lão tổ nhà họ Cơ, nhưng tâm trạng của lão đúng là có chút không tốt, nhìn thấy tôi đến, lão lên tiếng nói:

- Tiểu tử, ngươi yên tâm, sống không ít tháng năm, chút đả kích này, không tính là gì, chỉ là phải báo thù, chung quy vẫn phải báo!

Nghe lão tổ nhà họ Cơ nói vậy, tôi khẽ thở dài một tiếng.

Sau đó đi sang chỗ cục số chín, Thiên Cơ Tử có vị trí hết sức quan trọng trong lòng các trưởng lão, hiện tại, ai ai cũng tỏ ra cực kỳ đau buồn.

Cuối cùng , tôi đi tới trước mặt lão Doãn.

- Lão Doãn….

Nhìn thấy lão Doãn yếu ớt như thế, lòng tôi đau thắt, một lão già lớn mạnh như thế, cuối cùng lại bị thương nặng thế này.

Lão Doãn nở nụ cười nhàn nhạt, lên tiếng nói với tôi:

- Không sao, cuối cùng cũng đợi được anh ra ngoài, nhưng gì tôi làm, cũng coi như không uổng phí!

Nghe lão Doãn nói thế, lòng tôi hơi nặng nề, tất cả những gì lão Doãn làm, bao gồm tất cả những gì mọi người làm, mục đích đều là vì kéo dài thời gian, để tôi có thể trảm đạo.

- Lão Doãn, ông yên tâm, cháu trảm đạo rồi!

Tuy rằng tất cả mọi người đều đã biết nhưng lúc này tôi vẫn muốn tự mình nói cho lão Doãn biết, hy vọng người già này có thể yên tâm, lão bảo vệ thế giới này nhiều năm như vậy, hơn nữa, cũng đã đợi tôi lâu như vậy, tôi không nên khiến lão lo lắng.

Lão Doãn gật đầu với tôi, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.

Lão rất mệt, đương nhiên cần nghỉ ngơi, thương thế của lão Doãn thực sự rất nặng , thương tới tận mệnh nguyên, thương thế như vậy, cần một khoảng thời gian nhất định mới có thể hồi phục lại.

Tôi kêu người đưa lão Doãn đi nghỉ ngơi, xong chuyện tôi sẽ đích thân trị thương cho lão Doãn.

Thương binh rất nhiều, kế tiếp là lúc khắc phục hậu quả, Đoàn Lang, Hoàng Tiểu Tiên, thậm chí bà nội tôi đều bị thương, người bị thương vẫn còn rất nhiều,trên người mẹ tôi cũng có thương thế.

Lúc này, bố tôi lại đi tới trước mẹ tôi, nói:

- Mấy năm nay, em chịu khổ rồi!

Mẹ tôi nước mắt lưng tròng, đã kích động nói không ra lời, bởi vì bà ấy biết, tiếp theo, bố tôi không cần núp trong Kháng Thiên giả nữa, có thể quang minh chính đại đoàn tụ với cả nhà chúng tôi.

Người của các tông môn lần lượt rời đi, hiện tại, không cần sợ hãi Hình Thiên sẽ đánh lén tông môn còn lại, hiện tại trong cả thiên hạ, cũng chỉ có tôi và Hình Thiên có thực lực cảnh giới Trảm Đạo, chỉ cần bất cứ nơi nào điều động chân nguyên khủng bố, đều sẽ bị cảm ứng được.

Tôi muốn tìm thấy Hình Thiên, rất đơn giản, chỉ là hiện tại đi tìm, chưa chắc đã giành mười phần thắng, cho nên không cần thiết phải tiến hành chiến đấu, điều chỉnh lại một chút, đợi tới lúc nắm chắc một trăm phần trăm, vậy mới là thời cơ tốt nhất để đi tìm Hình Thiên.

Đạo Minh cũng tiến vào trạng thái nghỉ ngơi và hồi phục, cảnh giới Ngộ Đạo của Đạo Minh giảm bớt không đến 30 người, phải biết, trước lúc đó Đạo Minh có sáu mươi kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo.

Trận chiến này, thế lực nào cũng bị tổn thất lớn.

Ba ngày sau, Đạo Minh dần đi vào quỹ đạo, nhưng căng thẳng sau cuộc đại chiến, vẫn chưa lơi lỏng, hơn nữa tôi có thể cảm giác được, tốc độ tu luyện của rất nhiều đệ tử Đạo Minh đều trở nên siêng năng hơn.

Ba ngày này, tôi gần như chỉ trị thương cho lão Doãn, thương thế trên người lão đã ổn hơn, nhưng mệnh nguyên của lão Doãn đa tiêu hao khoảng tám phần (tám mươi phần trăm), vẫn còn hai phần ( hai mươi phần trăm) mệnh nguyên, lão Doãn nhất định phải đột phá, mới tăng được mệnh nguyên của chính mình.

Bằng không, nếu mệnh nguyên tiêu hao hết, là lão phải xuống gặp Phong Đô đại đế rồi.

Kế tiếp, cũng phải sum họp với gia đình.

Vào trong viện, tôi lập tức đi tìm dì Hồng, đối với chuyện của Nửa Cân, dì Hồng đã sớm biết một ít, ánh mắt dì Hồng nhìn tôi, có chút vui mừng, ánh mắt này tôi từng cảm nhận qua, vào thời điểm thực lực dì Hồng vẫn chưa tăng lên, linh trí không cao, dì ấy nhìn tôi, hình như đang nhìn chính con trai dì ấy.

- Mẹ, về sau, còn chính là Nửa Cân, Nửa Cân chính là con!

Nhìn dì Hồng, tôi lên tiếng nói, nghe vậy dì Hồng gật đầu, đưa tay ra vuốt ve mặt tôi, một cảm giác lạnh buốt truyền khắp toàn thân tôi, mà dì Hồng khẽ thì hào:

- Giống nhau, đều giống nhau!

Trong viện náo nhiệt dị thường, bởi vì còn có cả mẹ tôi, cho nên tôi gọi dì Hồng là ‘mẹ Hồng’, như vậy cũng dễ phân biệt.

Mẹ tôi cũng biết chuyện của Nửa Cân, cho nên đi vào phòng mẹ Hồng, an ủi một chút, còn bố tôi, lại cả ngày bế Tiểu Niệm Niệm, hiện tại con bé đã được nửa tuổi, còn biết nhe nanh múa vuốt.

Cả ngày hai tay hai chân đều không biết nhàn rỗi, hoàn toàn trái ngược với Thanh Nhi, có lẽ biểu thị, con bé này lớn lên, không chừng còn không thể yên phận!

Sau khoảng thời gian ấm áp ngắn ngủi, tôi không thể không nắm chặt tiến trình tiếp theo, vào trong thế giới nhỏ, tôi tới chỗ của ma thần Xi Vưu, lúc này, ma thần Xi Vưu khép hờ mắt, rõ ràng đã không có động tĩnh gì, nhưng trên người ma thần Xi Vưu, vẫn truyền ra luồng khí thế khủng bố.

Chẳng lẽ đã không còn không chế của Hình Thiên, cho nên ma thần Xi Vưu cứ ngủ say như vậy sao?

Cho đôi khi tôi nghĩ, liệu có thể lợi dụng ma thần Xi Vưu hay không, vào thời điểm chiến đấu, còn có thể giúp chúng tôi một chút.

Cũng không thể nói là lợi dụng, dù sao nếu sống lại, ngài ấy cũng không muốn hình thấy bộ dạng hiện giờ của Hình Thiên.

Cuối cùng, nghiên cứu nửa ngày cũng tìm không ra kết quả, tôi chỉ đành đi tìm Trúc Tẩm Ngưng và Trúc Tuấn.

Dù sao, đây mới là hậu duệ của Cửu Lê, về chuyện của Xi Vưu, tìm cha con bọn họ là không có sai.

- Bố, ma thần Xi Vưu sau cùng bị con thu vào trong thế giới nhỏ, có biện pháp nào, khiến ngài ấy thoát khỏi khống chế của Hình Thiên hay không? Ít nhất thì như vậy, chúng ta cũng không cần lo lắng có một đối thủ mạnh như ngài ấy.

Tôi nhìn Trúc Tuấn, lên tiếng hỏi.

Trúc Tuấn hơi kinh ngạc, hiển nhiên là không ngờ tôi lại cản được thân thể của ma thần Xi Vưu.

- Xem ra, tổ tiên để lại chút ‘kế xoay xở’, không phải là không có nguyên nhân, con dẫn chúng ta đi vào xem!

Trúc Tuấn sau khi kinh ngạc liền phản ứng lại, lên tiếng nói, nghe vậy tôi gật dầu, dẫn Trúc Tẩm Ngưng và Trúc Tuấn tiến vào trong thế giới nhỏ.

Tới trước mặt ma thần Xi Vưu, Trúc Tẩm Ngưng hơi kích động.

- Em cảm thấy máu trong người hình như hơi nóng lên.

Nghe Trúc Tẩm Ngưng nói vậy, Trúc Tuấn ở một bên liền lên tiếng giải thích:

- Đây là bởi vì máu chảy trong người chúng ta, là di truyền từ tổ tiên, mau bái kiến tổ tiên!

Nói xong, Trúc Tuấn quỳ xuống lạy Xi Vưu, Trúc Tẩm Ngưng lập tức làm theo, tôi thân là người đàn ông của Trúc Tẩm Ngưng, cũng chỉ đành làm theo họ.

Đứng dậy, Trúc Tuấn quay sang nhìn tôi, cất tiếng hỏi:

- Con rể, chuôi kiếm trên người con đâu?

Hiện tại tuy rằng tôi đã trảm đạo, nhưng Trúc Tuấn là bố của Trúc Tẩm Ngưng, ông ấy vẫn không có áp lực gì, nhạc phụ đại nhân, cho dù đứng trước mặt tôi, cũng không cần kích động như nhìn thấy kẻ mạnh.

Tôi đương nhiên không ngại, lúc này, bỗng hiểu ra.

Huyết kiếm Thị, tiền bối Xi Hậu đúng là đã để lại vài thứ trên huyết kiếm Thị.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.