Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đi trước một bước

Phiên bản Dịch · 1942 chữ

Đột nhiên, gương mặt Hình Thiên giá lạnh như băng, sắc mặt lão Doãn trở nên vô cùng nặng nề, lúc này, luồng khí màu đỏ khủng bố ồ ạt toát ra từ trên người Hình Thiên.

Thân người lão Doãn nháy mắt đã lao tới chỗ Hình Thiên, năng lượng của lão truyền vào trong cây phất trần, khí mùi khủng bố toát ra khỏi phất trần, hóa thành những sợi tơ như kiếm khí sắc bén, tấn công Hình Thiên.

Thân người lão Doãn lao tới phía Hình Thiên, trên mặt Hình Thiên mang một nụ cười lạnh nhạt, đột nhiên, hắn bước lên một bước, khắp đất trời đều khẽ run rẩy, sau đó, hai lão tổ nhà họ Cơ phía sau cũng lao lên, trong tay bọn họ xuất hiện một chiếc ngọc tỷ xưa cũ.

Ngọc tỷ này không giống ngọc tỷ của Cơ Thánh Thiên, bởi vì của Cơ Thánh Thiên là bản phục chế, mà cái này, chính là ngọc tỷ nguyên bản.

ầm ầm ầm….

Rồi đột nhiên, trên không trung hình như phát ra một âm thanh trầm đục, âm thanh truyền ra, ngọc tỷ đón gió tăng vọt, đè xuống người Hình Thiên.

Gừ…..

Ma thần Xi Vưu tức khắc phi ra, khí mùi khủng bố trên thân tỏa ra ngoài, gia nhập vào trận đấu, kiếm tiên Lữ Lương sớm chuẩn bị sẵn ở một bên lập tức lao ra, trường kiếm trên tay ông ấy tản ra hàn khí giá lạnh, cảm giác này, giống như cơ thể đang nằm trong một nơi đã đóng băng ngàn năm.

Khiến da dẻ toàn thân lạnh toát, da gà toàn thân nổi hết lên.

Chỉ trong nháy mắt, lại là một thân ảnh nữa phóng tới chỗ ma thần Xi Vưu.

- Lữ huynh, ta tới trợ huynh!

Trong tay người này cũng cầm một thanh trường kiếm, nhưng trường kiếm của ông ta khác với Lữ Lương, bởi vì kiếm của ông ta, trong suốt, chỉ có một chuôi kiếm có thể nhìn bằng mắt thường, thoạt nhìn có chút quỷ dị.

Chung Nam Sơn, Vương Hữu Vi.

Cũng là người mạnh nhất Chung Nam Sơn, tuổi tác của ông ta, cũng đã rất lớn, ông ta sống lâu lắm rồi, căn bản chưa từng rời khỏi chân núi Chung Nam, nhưng trận chiến này, không ai có thể tránh khỏi, cũng không thể tránh khỏi.

Hai thanh kiếm sắc bén nhắm lên người Xi Vưu chém xuống, ngay lập tức, các luồng khí sắc bén lập tức tản ra không trung.

- Vương huynh, Bính Tâm kiếm của huynh, càng thêm lô hỏa thuần thanh rồi.

Kiếm tiên Lữ Lương rất ít nói chuyện, lúc này, ông ấy nhìn chuôi kiếm trong suốt trong tay Vương Hữu Vi, đột nhiên lên tiếng nói, nghe vậy, Vương Hữu Vi nở nụ cười nhàn nhạt.

- Đạo kiếm của Lữ huynh, chẳng phải cũng vậy sao?

Vương Hữu Vi nhìn Lữ Lương, cũng cười nói.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, nhìn thấy tia tinh quang nhàn nhạt trong mắt đối phương, cảm giác này, hình như là hai thiếu niên háo thắng đang tranh giành với nhau, hiện tại bọn họ là chiến hữu, nhưng cũng hy vọng có thể thông qua trận chiến này, đối chiếu một chút kiếm pháp của hai người.

Hai người gần như cùng lúc lao tới chỗ ma thần Xi Vưu, đột nhiên, kiếm khí xung thiên khiến không gian xung quanh hiện lên những cái khe hở khiến người nhìn sợ hãi, cảm giác này, thật sự rất đáng sợ.

Mà ở bên kia, hai lão tổ nhà họ Cơ đã lùi nhanh ra sau, hai người bọn họ cùng lúc phun ra một ngụm máu tươi.

Mạnh, quá mạnh!

Hình Thiên của hiện tại, mặc dù thực lực mới chỉ khôi phục ba mươi phần trăm, nhưng luồng năng lượng này bọn họ cũng không thể chống đỡ, dù sao, chênh lệch giữa Trảm Đạo và Nhập Đạo điên phong, thật không phải chỉ là mỗi tí tẹo.

Cũng là nói, Hình Thiên của hiện tại, cũng chỉ mới khôi phục thực lực cảnh giới Trảm Đạo mà thôi, nhưng, hắn vẫn có thể gây ra áp lực cho tất cả mọi người.

Ríu rít!

Một âm thanh trong veo vang lên, đột nhiên, một con chim huyền điểu sắc màu sặc sỡ xuất hiện trên không trung, trên thân tản ra một ngọn lửa nóng hầm hập, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều khẽ lùi ra sau, bởi vì ngọn lửa kia, có năng lượng cực kỳ mạnh.

- ồ? Hậu duệ của Cửu Thiên Huyền Điểu à? Cũng coi như là huyết mạch của cổ thần thú, chờ ta giết chết, hút tinh huyết, thực lực hẳn sẽ lại thăng tiến!

Nhìn thấy Huyền Điểu xuất hiện, sắc mặt Hình Thiên lập tức tỏ ra hưng phấn, đối với những thân ảnh đang bao vây hắn ở xung quanh, hình như tới tận bây giờ hắn đều chưa từng tính toán như thế.

Lúc này, lại là một thân ảnh khác lao lên.

- Võ Đang, Trương Sơ Linh, tới trình diện chiến thần Hình Thiên năm đó!

Người này mặc một bộ áo dài màu xanh, chòm râu hoa râm đều đã dài tới trước ngực, trong tay ông ta, cũng cầm một cây phất trần, nhưng không giống với cây phất trần trong tay lão Doãn, cây phất trần đó không hóa thành vạn sợi tơ trắng, mà trực tiếp cột thành một sợi dây thừng trắng, năng lượng trên sợi dây thừng khiến người ta có cảm giác không thể đánh bại.

Nhìn thì mềm mại, nhưng lại không ai có thể công phá.

- ồ? Luồng năng lượng này, thật ra có chút thú vị, nghe nói Võ Đang có một người, sáng tạo ra ‘lấy nhu trị cương’, đạo thuật Cương Nhu Tịnh Tể, lúc trước chỉ nghe Thần Đồ và Úc Lũy nói, hiện tại, coi như đã mở mang tầm mắt!

Đối mặt với công kích của Trương Sơ Linh, Hình Thiên cũng không hề để ý, ngược lại còn cười ảm đạm, hình như đang lĩnh giáo, sắc mặt Trương Sơ Linh chấn động, nhưng trong lòng ông ta lập tức hiểu ra, đây là chiến thần Hình Thiên.

Năm đó, sư tổ sáng tạo ra thứ này, cũng không thể thoát khỏi, cuối cùng, vẫn là rời đi, mà đối mặt với kẻ mạnh như vậy, cho dù có là đạo thuật khủng bố hơn nữa, cũng không đủ thực lực để xứng đôi, vẫn không có lực công kích.

Các thân ảnh liên tiếp lao tới chỗ Hình Thiên, lão Doãn cũng không quan tâm bất cứ điều gì, vùi mình vào chiến đấu, nhưng chẳng thể lay động thân ảnh kia, hắn là Hình Thiên, chiến thần Hình Thiên, danh hào này, không phải người nào cũng có.

Đây là vẻ vang, đây là tán thành hắn.

Dù sao, đây không phải là chiến thần ở bất cứ nơi nào, mà là chiến thần của tam giới, cho nên, tất cả mọi người trong chiến trường, đều biết một định luận như vậy.

Lão tổ nhà họ Vương, lão tổ nhà họ Lục, lão tổ nhà Lý, từng thân ảnh không ngừng phi tới chỗ Hình Thiên.

Nhưng, đối mặt với nhiều cảnh giới Nhập Đạo điên phong như vậy, hắn vẫn dửng dưng như cũ, sau đó, Hình Thiên cười thành tiếng.

- ha ha ha, không đủ, còn chưa đủ, tất cả các ngươi cộng lại, đều không đủ!

Tiếng cười điên cuồng vang lên, vẻ mặt hắn vô cùng kiêu ngạo, hình như căn bản chẳng thèm bỏ mọi người vào mắt.

Thậm chí, Thần Đồ Úc Lũy sau lưng hắn, cũng đều chưa động thủ, hiển nhiên đây bản tính của Hình Thiên, mà hắn, chỉ muốn kề vai chiến đấu bên ma thần Xi Vưu.

- chủ thượng, người nhìn thấy chưa? Hiện tại Nhân Gian giới suy yếu tới mức độ này rồi, người yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giết sạch!

Tiếng cười như điên dại của Hình Thiên vang khắp không gian, mọi người nhìn thấy vậy, vẻ mặt cực kỳ nặng nề, bởi vì mọi người ý thức được, kế tiếp, sẽ gặp phải tai họa thế nào.

Lúc này, Hình Thiên gầm lên giận dữ, sóng âm khủng bố nhộn nhạo trong không trung, âm thanh truyền ra, các thân ảnh đều vội vàng lui ra sau.

Phụt phụt phụt…..

Trong miệng bọn họ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt của cả đám lão tổ đều trở nên trắng bệch, lúc này, Thiên Cơ Tử nhắm trúng thời cơ, cả người lao như bay tới chỗ Hình Thiên.

ở trước mặt ông ta, lại có một con thoi* màu bạc, nhanh chóng xoay tròn, hình như đang phát ra làn khí bén nhọn.

Từng ngụm máu tươi của Thiên Cơ Tử không ngừng phun vào trong con thoi hư không, ngay sau đó, con thoi hư không lập tức hóa thành tàn ảnh, đánh sâu vào thân người Hình Thiên, nhưng, lúc ở bên ngoài, đã bị một luồng năng lượng cản trở.

Lúc này, Hình Thiên khẽ cau mày.

- ồ, hình như khiến ta cảm thấy hơi đau!

Tiếng nói thản nhiên truyền ra từ trong miệng Hình Thiên, lông mày Thiên Cơ Tử nhíu chặt.

- chư vị, ta đi trước một bước!

Nhưng, chính lúc này, sắc mặt Thiên Cơ Tử lại tỏ ra thư thái, khí mùi khủng bố trên thân người ông ấy trực tiếp bạo phát.

ầm ầm ầm……

Tiếng tiếng nổ lớn vang khắp khoảng không, ngay sau đó, một đám sương máu mang theo năng lượng khủng bố đánh lên thân mình Hình Thiên, con thoi hư không đột nhiên xuyên thấu lớp phòng ngự của Hình Thiên, đâm vào bả vai hắn.

Tuy rằng chỉ có một chút, nhưng cũng đã làm cho Hình Thiên bị thương, chứng minh, hắn đã bị con thoi hư không đả thương.

- lão tổ!

Xa xa, Tần Liễu Thanh sắc mặt bi thương, nhưng ông ấy không đau đớn thốt lên, mà chỉ khẽ lên tiếng, ông ấy biết, ông ấy đã sớm biết, bởi vì trước lúc trận đấu bắt đầu, không cần biết là ai, đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ hy sinh, Thiên Cơ Tử là đại biểu bên phía chính phủ, ông ấy nhất định phải là người dẫn đầu.

Hình Thiên hơi trợn mắt, hắn hít sâu một hơi, sau đó, huyết khí trước mặt lập tức bị hắn hít vào trong miệng, kế đó, hắn lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

- ừm, tinh huyết không tồi, thế mà còn khiến bản tôn bị thương, một thằng tiểu tử rất thú vị!

Nói ra những lời này, sắc mắt Hình Thiên đột nhiên phẫn nộ, ánh mắt hắn quét ngang qua thân ảnh của những người trước mắt, ngay sau đó, huyết khí trên người hắn tức khắc bùng nổ.

- còn có ai muốn tự bạo lao tới đả thương bản tôn không? Đến đây!

Bước lên trước một bước, tiếng nói của hắn vang vọng khắp đất trời.

Sắc mặt lão Doãn lạnh như băng, kế đó, lão thở hắt ra một hơi, nhìn phất trần trong tay, thấp giọng thì thào.

- sư tôn, đệ tử vô dụng!

Dứt lời, đồng tử lão đột nhiên đục ngầu, sau đó, phất trần trong tay lão tự đâm thẳng vào ngực mình.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.