Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đổi một cách khác

Phiên bản Dịch · 1800 chữ

Nghe vậy lòng tôi hơi trầm xuống, cũng nhìn sâu vào trong môn phái Khôi Lỗi, đúng vậy, lúc trước tôi đã có cảm giác bên trong môn phái Khôi Lỗi có luồng khí khác thường, mà luồng khí này đã không còn xa lạ với tôi, khí mùi đặc biệt của Kháng Thiên giả.

Ngoài khí mùi của Kháng Thiên giả ra, trong đó vẫn còn một luồng khí khiến người khác kiêng kị, mà khí mùi này, xem ra chính là khí mùi mà Phương Trình Chu cảm ứng được.

- Lần này, anh mang theo ít người thế này thôi sao?

Tôi nhìn tầm khoảng mười người sau lưng Mễ Trần, tuy rằng đều là cảnh giới Ngưng Anh, nhưng không có ai là cảnh giới Ngộ Đạo, cục số chín không coi trọng bên này sao?

Nhưng, Mễ Trần lại mỉm cười, sau đó nói:

- Làm sao như vậy được, đây chẳng phải là nhận được tin tình báo, người của Đạo Minh tới đây cũng không ít sao? Cũng tương đối đủ rồi, tôi chỉ tới hỗ trợ cậu mà thôi!

Nghe vậy tôi không biết phải nói gì, sao tôi lại cảm thấy tên này bây giờ không còn thận trọng nữa? nhưng lời nói không biết xấu hổ thế này, lúc nói cũng hoàn toàn không hề đỏ mặt, còn bày ra bộ mặt ‘đây là lẽ đương nhiên’.

- Vô liêm sỉ, khinh người quá đáng!

Lúc này, sắc mặt của gã đệ tử đang quát tháo chúng tôi không ngừng vặn vẹo, hiển nhiên, trong lòng hắn đã bừng bừng lửa giận, bởi vì hết lần này đến lần khác bị người ta không thèm đếm xỉa, hắn tốt xấu gì cũng là kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh của môn phái Khôi Lỗi.

Môn phái Khôi Lỗi vừa trải qua trận đại chiến, bị người khác cưỡng chế chiếm lĩnh, trong bụng vẫn còn đầy một cục tức, hiện tại lại gặp tình huống như vậy, hắn thực sự không thể chịu đựng!

- Dám cả gan xâm phạm môn phái Khôi Lỗi, muốn chết!

Sau khi hắn nói xong, một quả đạn pháo báo hiệu lập tức bắn lên không trung, đối với hành động của hắn, chúng tôi đều không ai ngăn cản, mà chỉ lẳng lặng nhìn.

- Hắn đang gọi trợ thủ!

Mễ Trần đứng bên cạnh, vẻ mặt dửng dưng nói, tôi cũng gật đầu, nhìn đạn tín hiệu nổ tung trên không, một ngọn khói lửa nhiều sắc màu nở rộ, trông cũng rất đẹp mắt.

Khi đạn tín hiệu nổ mạnh, vô số các thân ảnh phi ra từ trong môn phái Khôi Lỗi, trên người bọn chúng đều mặc áo choàng đen, khí mùi quanh người mang theo hương vị âm tà.

Người của Kháng Thiên giả, xem ra, trong môn phái Khôi Lỗi, người của Kháng Thiên giả hình như không ít!

- Tình hình có chút mất cân bằng! người tôi dẫn theo cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ hơn năm mươi! Nhưng đối phương lại rất nhiều!

Tôi nhìn Mễ Trần bên cạnh, nói với anh ta, nhưng Mễ Trần lại cười cười, đáp:

- Người nhiều hay ít không quan trọng, thực lực mới là nhân tố quyết định! Lý minh chủ, tiếp theo đây tôi phải chuẩn bị trợ giúp cậu rồi!

Nhìn thấy Kháng Thiên giả nhiều người như vậy, lòng tôi hơi trầm xuống, quan trọng là, lần này Kháng Thiên giả ở trong môn phái Khôi Lỗi, không ngờ lại ước chừng có khoảng bốn cảnh giới Ngộ Đạo!

Trong đó có một người quen, chính là bát trưởng lão, ba người khác tôi không biết mặt, nhưng cũng khiến tôi chấn động, con mẹ nó, rốt cuộc Kháng Thiên giả có bao nhiêu cảnh giới Ngộ Đạo, giết một cửu trưởng lão., giết một cảnh giới Ngộ Đạo vô danh, hiện tại lòi ra ba người khác!

Lúc này, ở bên cạnh những người mặc áo choàng đen, còn có một người già mặc áo choàng xám!

Lão già nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt hiện lên vẻ oán độc, còn có một luồng sát khí nhắm vào tôi.

- Minh chủ Đạo minh, mến mộ đại danh đã lâu!

Tiếng nói khàn khàn của lão già vang lên, nghe tiếng tôi hơi sửng sốt, rất rõ ràng, tôi không quen biết người này, nhưng vì sao người này lại oán hận tôi như vậy?

- Vị lão bá này là?

Tôi nhìn lão già mặc áo choàng xám, lên tiếng hỏi, tôi còn chưa gặp qua ông, tự nhiên ông lại lộ ra sát khí rõ ràng như vậy với tôi, chuyện này hay ho lắm sao?

Nhưng khi tôi vừa nói xong, tôi hơi trợn mắt, trong lòng đã có phán đoán, có điều tôi không nói gì.

Mà lúc này, lão già cũng bày ra vẻ mặt dữ tợn, nhìn tôi nói:

- Lý minh chủ thật mau quên! Con trai tôi Vưu Khiếu Thiên cùng với cháu trai cùng nhau đi tìm Đạo Minh để hợp tác, lại chẳng ngờ, Lý minh chủ lại giữ bọn họ lại địa bàn của mình vĩnh viễn! ‘ân tình’ này, Vưu Hỏa tôi coi như đã hoàn toàn khắc cốt ghi tâm!

Nghe vậy tôi lập tức hiểu ra, phán đoán của mình không sai, người kia đúng là cha của Vưu Khiếu Thiên, hơn nữa, có lẽ cũng là thái thượng trưởng lão của môn phái Khôi Lỗi.

Có điều nói đến chuyện giết hai cha con Vưu Khiếu Thiên, đến bây giờ tôi vẫn chưa từng hối hận, cho nên lúc này tôi nhìn Vưu Hỏa, cười nói:

- ồ, hóa ra Vưu Khiếu Thiên là con ông? Lại nói, hai người đó thật đúng là tự tìm cái chết, tới địa bàn của Đạo Minh còn tùy ý làm bậy, người như thế, giết một trăm người tôi cũng không chê nhiều, sao? Ông muốn báo thù à?

- lúc tôi giết Vưu Trọng, đã chuẩn bị tha cho Vưu Khiếu Thiên, nhưng ông ta lại không biết tốt xấu, vẫn còn muốn báo thù, quan trọng nhất là, sau khi tôi giết Vưu Khiếu Thiên, đã có tiến hành sưu hồn, thấy được thủ đoạn chế luyện con rối đáng ghê tởm của môn phái Khôi Lỗi trong trí nhớ của ông ta, cho nên, hiện tại cho dù là tiêu diệt cả môn phái Khôi Lỗi, tôi cũng đều cảm thấy rất sướng tay, dù sao, cũng là thay trời hành đạo!

Mặt tôi dửng dưng, nhìn Vưu Hỏa trước mặt, thản nhiên nói.

Nỗi căm phẫn vốn dĩ đang được Vưu Hỏa kiềm nén, lúc này lại lộ rõ ra ngoài mặt, mặt lão ta hằm hằm, sát khí dâng lên ngùn ngụt, nhưng, tôi lại chẳng hề để tâm.

Dù sao hiện ại, tôi hoàn toàn không bỏ lão ta vào trong mắt.

- Vưu huynh, hiện tại không nên nóng nảy, thằng khốn này đã nhiều lần đối đầu với Kháng Thiên giả, sớm muộn gì cũng không bỏ qua cho nó!

Lúc này, bát trưởng lão một bên nhìn Vưu Hỏa, cất tiếng nói, phải biết rằng, ý định giết tôi của bát trưởng lão cũng không kém cạnh hơn Vưu Hỏa, bởi vì ông ta vẫn luôn cho rằng, một cánh tay của ông ta, đều là tại tôi, nên với bị lão Doãn chặt đứt, bằng không, hiện tại ông ta cũng không biến thành bộ dạng này.

Có điều đối với chuyện này, tôi cũng không để ý quá nhiều, tôi đưa mắt nhìn lướt qua đám Kháng Thiên giả, sau đó nói:

- Các người nếu chỉ có vài ba tên thế này, chỉ sợ không giữ vững được bao lâu!

Nghe tôi nói vậy, vẻ mặt của bát trưởng lão tỏ ra châm chọc, lên tiếng:

- Thằng ranh , lúc này vui mừng thì còn sớm quá đó, cũng không phải chuyện hay ho gì!

Nghe vậy, tôi không phí lời với bát trưởng lão, một tay vung lên, tất cả mọi người trong thế giới nhỏ đều xuất hiện bên cạnh tôi, năm cảnh giới Ngộ Đạo, nhưng phe đối diện, cộng cả Vưu Hỏa, cũng là năm cảnh giới Ngộ Đạo.

Kiếm Si bên cạnh tôi lưng đeo trường kiếm, nhìn thấy Kháng Thiên giả, nhàn nhạt nói:

- cậu bảo tôi đi theo, chính là vì muốn tôi giúp cậu giết Kháng Thiên giả?

Đối với câu hỏi của Kiếm SI, tôi cười ảm đạm, đáp:

- Không phải anh thích hơn thua với tôi sao? Chúng ta đổi một cách khác, thì cũng thế mà!

- ố? Cách khác là cách gì?

Kiếm Si khẽ hỏi, tôi cũng cảm giác được hắn đang nhìn sang phía mình.

Tôi cười cười, nói với hắn:

- chúng ta so xem, ai giết được nhiều Kháng Thiên giả hơn, thế nào?

Sắc mặt Kiếm Si không hề thay đổi, hình như đang nghĩ ngợi, sau một lát, hắn mới nói:

- so sát phạt với tôi? Chỉ sợ cậu không phải là đối thủ!

Nghe Kiếm Si nói vậy, tôi cười cười, nhìn hắn nói:

- cũng không hẳn, mặc dù tôi luyện kiếm đạo thủ, nhưng nói cách khác, chẳng qua cũng chỉ là sát phạt bằng cách khác mà thôi!

Nghe vậy lông mày Kiếm Si hơi nhíu lại, ánh mắt lóe lên tia tinh quang, hình như không có ý kiến gì với câu nói của tôi.

- nếu đã vậy, tôi sẽ chơi với cậu một lần!

Kiếm Si nói xong, khóe miệng tôi hơi nhếch lên, lập tức nhìn Kháng Thiên giả trước mặt, thản nhiên lên tiếng:

- các vị, các vị canh giữ ở cửa môn phái Khôi Lỗi, chẳng lẽ là bên trong có cái gì không muốn để người khác nhìn thấy? tôi có chút hứng thú với thứ ở bên trong, không ngại thì chúng ta cùng nhau vào xem, thế nào?

Dứt lời, tay tôi vung khẽ, đệ tử Đạo Minh sau lưng, cộng với người của cục số chín, đều lập tức hô lớn, phi tới chỗ đám người Kháng Thiên giả.

Chân nguyên khủng bố nổ tung trên bầu trời, thân hình của tôi và Kiếm Si hóa thành tàn ảnh, lập tức biến mất khỏi chỗ cũ, thời điểm lại xuất hiện, đã ở trước mặt một gã Tứ Khí Ngưng Anh của Kháng Thiên giả.

Huyết kiếm Thị trong tay không do dự chém ra, kiếm canh khủng bố xé rách không khí, xé toạc người trước mắt, máu tươi văng khắp nơi!

- người thứ nhất!

Tôi liếc nhìn Kiếm Si, thấy hắn đã rút Xích Tiêu Kiếm ra khỏi ngực một gã Kháng Thiên giả, chúng tôi gần như đồng thanh.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.