Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin Tức Về Đồng Tộc

Phiên bản Dịch · 1376 chữ

Hai người phụ trách chủ yếu của đoàn nghiên cứu vừa náo loạn như vậy, đội trưởng Ngũ Phu thế mới biết hai thị dân bình thường hóa ra có sâu xa với bọn họ. Vì thể gã dứt khoát hạ lệnh, đem cái căn lều không hợp nhau đó cùng hòa vào khu vực doanh địa của bọn họ.

Bởi vì thời gian khẩn cấp, nhiệm vụ nặng nề, cho dù Kiều An muốn tán gẫu một chút về lý tưởng nhân sinh với sư huynh mấy tháng không gặp, hỏi thăm xem vợ anh ấy đến tột cùng là chuyện thể nào, cũng không thể không bắt đầu công việc trước, hoàn thành nhiệm vụ giáo sư đã giao.

Toàn bộ doanh địa bận bận rộn rộn, mỗi người đều có việc phải làm, chỉ có Tần Minh Hoàng và Kỷ Luân là hai người rảnh rỗi, ăn không ngồi rồi mà nhìn mọi người bận rộn.

Có nhiều người như vậy ở đây, Kỷ Luân không thể lộ ra các chi của mình, chỉ có thể mỗi ngày vẫn duy trì hình người, làm một ít việc không khác người thường.

Cá khổng lồ bên kia bị vây kín lại, ngày ngày đêm đêm đều có người trông coi, hắn không thể thuận tiện đi ăn con cá khổng lồ nữa, cũng may bộ phận dinh dưỡng nhất đã bị hắn thổi quét sạch, tổn thất không

Lớn.

Khó chịu nhất là Tần Minh Hoàng, còn chưa tận tình hưởng thụ cái chợ hải sản tự do miễn phí này bao lâu, chợ đã bị bắt phải đóng cửa.

Bởi vì Khang Tập tỏ vẻ phản đối hành vi tìm chết tùy tiện ăn sinh vật không rõ, nên tước đoạt quyền lợi ăn mỹ thực của cô.

Kỷ Luân dùng hình người trộm tìm kiếm các loại cá Không Hải chung quanh mang về nấu cho cô, bị người ta phát hiện báo cáo cho hai người phụ trách, Khang Tập và Kiều An ở trong trăm vội còn bớt thời giờ tới chỗ hai người bọn họ tiến hành một lần giáo dục.

Ba ba Khang Tập sử dụng chính là giáo dục dụ dỗ, tận tình khuyên bảo, ân cần thiện dụ.

"Mẫn Mẫn a, những sinh vật Không Hải đều chưa trải qua kiểm nghiệm chất lượng thực phẩm nghiêm khắc, chúng ta biết rất ít về chúng nó, còn không rõ nếu ăn chúng nó sẽ phát sinh tình huống đáng sợ gì. Vậy trước đừng ăn, chờ về sau chứng minh những đồ ăn này dùng trường kỳ không ảnh hưởng xấu với thân thể con người, đến lúc đó mặc kệ con muốn ăn bao nhiêu đều có thể. Nếu con thật sự ăn hỏng thân thể, ba ba phải làm sao bây giờ a!”

Kiều An càng thêm vô cùng đau đớn, cô ta dùng một loại biểu tình "Sư huynh vì sao anh đi lên lối rẽ”, mang theo bất mãn và chỉ trích nói:

"Sư huynh sao anh thay đổi nhiều như vậy, trước kia anh không phải như thế, trước kia trong đầu anh đều chỉ nghĩ đến nghiên cứu, bây giờ thể nhưng tự tay nấu cơm, còn mỗi bữa đều làm?”

Khang Tập: "... Tiểu Kiều a, vấn đề của hai người bọn họ không phải là nấu cơm, là vấn đề an toàn thực phẩm thực nghiêm túc a.”

Kiều An có tại như điếc, chỉ nhìn chằm chằm Tần Minh Hoàng, tiếp tục nói, "Sư huynh trước kia anh để ý nhất là đối tượng nghiên cứu. Bây giờ thể nhưng lấy chúng nó ra ăn, đây là sa đọa chức nghiệp, đây là hành vi bại hoại chức nghiệp thường ngày của anh!”

Tần Minh Hoàng: "..." cô lên án mạnh mẽ sư huynh cô, nhưng thật ra đừng nhìn tôi nói những lời này nha.

Nói nữa, làm nghiên cứu thì làm nghiên cứu, nhiều vật thí nghiệm như vậy, đều nằm đầy đất dùng không hết, nhìn chúng nó hỏng hết không bằng ăn luôn, cũng coi như tiết kiệm đồ ăn.

Bị hai người dặn dò mấy trăm lần, canh phòng nghiêm ngặt, Tần Minh Hoàng bị chặt đứt khẩu phần.

Bọn họ mang đến những đồ ăn bình thường thật ra cũng không phải khó ăn, nếu đổi là trước kia Tần Minh Hoàng cũng sẽ ăn thật cao hứng. Nhưng con người cô chính là có tật xấu, càng không cho cô ăn cái gì, cô càng muốn ăn cái đó, biến đổi biện pháp còn phải trộm ăn.

Trước kia ở cựu trạch làm thị nữ, mỗi lần phu nhân gọi cơm hộp đều là cô xúi giục.

Cho nên hiện giờ mỗi ngày để cô nhìn đủ loại nguyên liệu hải sản phong phú lại không thể ăn, đây thật sự là một tra tấn rất lớn.

"Ngư ca, chúng ta đi thôi, nơi này ở không nổi nữa.” Tần Minh Hoàng ra quyết định rời đi.

Cô đương nhiên không chỉ tức giận vì đồ ăn mà ra đi, chủ yếu vẫn là bởi vì hai người Khang Tập và Kiều An. Cô là một hàng giả thừa nhận tình thương của cha thuộc về người khác, luôn cảm thấy không thích hợp.

Vấn đề của Kỷ Luân còn lớn hơn nữa, hắn thường thường làm vài cử chỉ kinh người, vạn nhất ngày nào đó không cẩn thận các chi bạch tuộc lộ ra bị phát hiện...... Kết quả không phải hắn bị bắt bị giết, thì chính là nhân loại thất bại thảm hại.

Tình huống nào cũng đều không được.

Đáng tiếc hành động trốn chạy vừa mới bắt đầu liền tuyến cáo thất bại, bị Khang Tập làm việc suốt đêm vừa vặn bắt được. Cứ như vậy cho cô hơn bốn giờ giáo dục tư tưởng.

Tần Minh Hoàng sợ nhất chính là loại hình giáo sư dong dài như Khang Tập. Ngày trước cô ở Tần thị tiếp nhận giáo dục, không biết là duyên phận gì, một đường đều gặp các giáo viên cực kì có thể nói lải nhải. Dường như bọn họ đều biết cô thơ ấu bất hạnh gia đình bị thảm, cho nên thái độ với cô đều như cha như mẹ.

Loại hình giáo viên Đường Tăng như thế tràn ngập toàn bộ thời kỳ thanh thiếu niên của Tần Minh Hoàng, dẫn tới hiện giờ cô nhìn loại hình người như vậy mở miệng nói chuyện liền cảm thấy đau đầu, theo bản năng muốn đầu hàng.

Đặc biệt ba ba Khang Tập, nói nói thế nhưng động tình rơi lệ. Nhìn cái mặt già của ông ấy chảy xuống hai hàng lệ nóng, Tần Minh Hoàng nháy mắt liền nổi một thân da gà, bị bắt buộc đáp ứng ông ấy sẽ không trộm bỏ đi nữa.

Khang Tập vừa đi, Tần Minh Hoàng nằm liệt ở trên sô pha thở một hơi. Kỷ Luân ở một bên dự thính toàn bộ quá trình cha con bọn họ giao lưu như có điều hiểu ra.

Lúc Tần Minh Hoàng tự hỏi làm thế nào tìm kiếm thời cơ thích hợp thoát thân, Kỷ Luân bỗng nhiên bắt lấy tay cô hỏi: "Chúng ta đã là vợ chồng đúng không?”

Tần Minh Hoàng: "Xác thật em đáp ứng làm đối tượng của anh, nhưng nhân loại muốn kết hôn là một việc thực phiền toái, cho nên em cảm thấy làm bạn trai bạn gái trước tương đối......"

Nói còn chưa dứt lời, cô thấy đôi mắt Kỷ Luân đỏ lên, một giọt nước mắt từ hốc mắt chậm rãi chảy xuống.

Tần Minh Hoàng: "......?” anh còn học rất nhanh?

Kỷ Luân xác thật là vừa học xong, hắn ngạc nhiên phát hiện, giống cái cơ hồ chưa bao giờ biểu hiện ra loại cảm xúc sợ hãi, lúc nhìn thấy nam nhân loại kia rơi lệ, thể nhưng toát ra sợ hãi dao động, sau đó cô liền thỏa hiệp.

Tần Minh Hoàng cười ha hả, "Anh sẽ không cho rằng em thấy một người rớt nước mắt thì liền thỏa hiệp đấy chứ?"

Bạn đang đọc Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái của Phù Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi menluong1512
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.