Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rơi Xuống

Phiên bản Dịch · 1357 chữ

Lost mười lăm không rõ tổng số vợ và tình nhân, tổng cộng sinh được mười chín đứa con, tuy nhiên đây chỉ là con số mơ hồ, công chúa và vương tử có tên tổng cộng mười người, chỉ năm người có ghi chép cụ thể về cuộc đời, còn chín người đến cái tên tỉ mỉ còn không rõ ràng.

Tần Phi Thường dựa theo tuổi từ lớn nhất xem xuống, sàng chọn năm người có thông tin kỹ càng tỉ mỉ.

Cô đã quen sàng chọn tin tức, sách vở chất đống bên người nhanh chóng gia tăng. Trong tay vốn là nghiên cứu về Lost thứ mười sáu, Lost mười sáu là con trai thứ chín của Lost mười lăm, khi chết mới 22 tuổi.

Nếu như vậy, đại khái có thể trực tiếp đi tìm từ mấy đứa con sau đó của Lost mười lăm. Chỉ tiếc giai đoạn đó chính quyền đặc biệt hỗn loạn, đến lịch sử ghi lại cũng chỉ lung tung ứng phó, đặc biệt không để tâm.

Với Tần Phi Thường xem ra, đây cũng không thể gọi là lịch sử đứng đắn ghi lại, mà là chút diễm tình sử và bi kịch sử hoàng thất lung tung rối loạn. Cô chỉ chải vuốt rõ ràng các loại quan hệ của cả gia đình lộn xộn này đã cảm thấy không đơn giản. Như cô là nhân tài có thể nhớ kỹ toàn bộ quan hệ trong Tần gia như vậy còn cảm thấy rắc rối phức tạp.

Nhưng cô vẫn từ những bằng chứng ghi lại không tỉ mỉ cùng một ít chi tiết vụn vặt bước đầu phỏng đoán ra thân phận vị "công chúa không ổn” kia.

Hắn rất có khả năng là đứa con nhỏ nhất của Lost mười lăm, tên tuổi, ngày sinh ngày mất cũng chưa ghi lại, nhưng một quyển thư tịch kỷ lục về Lost mười lăm từng viết lúc tuổi già ông ta thích nhất con trai nhỏ, bởi vì đứa bé này là do một tình nhân xinh đẹp nhất của ông ta sinh ra, lớn lên cùng đặc biệt xinh đẹp.

Cô lấy ra từ ngữ mấu chốt là xinh đẹp này.

So với các hôn quân mà lịch sử từng ghi lại, Lost mười lăm tới lúc tuổi già liền bắt đầu các loại tạo tác, xây dựng, rầm rộ kiến tạo hành cùng vân vân, còn một hơi xây chín hành cung cực lớn, mang theo một đám tình nhân của ông ta vào ở.

Bởi vì những hành cùng đó kiến tạo không lâu, còn vào lúc vương triều diệt vong, bị quân phản loạn đốt hết thất thất bát bát, chỉ còn lại một bộ phận hành cùng mùa hạ được bảo tồn tới nay, sau đó lại trải qua chiển hỏa dài đến trăm năm, bởi vậy chúng ở nơi nào, cụ thể hình dáng ra sao đều không ghi lại.

Hiện giờ mọi người cũng chỉ có thể từ một ít thơ ca và ghi chép ngắn gọn lưu truyền tới nay, cùng với di tích hành cùng mùa hè, suy đoán được những hành cùng đó từ trước hoa mỹ thế nào.

Tần Phi Thường cảm thấy, việc này đã vô cùng rõ ràng, cái thế giới bọn họ bị kéo vào, tuyệt đối chính là hành cung nào đó mà Lost mười lăm kiến tạo.

Kể tiếp chính là phải sàng chọn chín tòa hành cũng đã biến mất trong lịch sử, xem tòa nào là chỗ cô muốn tìm.

Nơi này không hổ là thư viện được coi là có nhiều tầng thứ nhất, những nghiên cứu lịch sử và thư tịch hoàng thất cũng không thiểu, đến thư tịch nghiên cứu chín tòa hành cùng cũng rất nhiều, bớt cho cô không ít việc.

Bất quá, mị lực của lịch sử giống như là mỹ nhân mang khăn che mặt, không ai chính mắt gặp được, bởi vậy không rõ lắm rốt cuộc mỹ nhân thể nào, phỏng đoán cũng càng không giống nhau, tính thêm vào ít nhất hơn 30 địa phương hư hư thực thực là di chỉ hành cung.

Trước mắt được chứng thực là di chỉ có sáu cái, còn ba cái không có kết luận.

Nhưng có một chương về Lost mười sáu ghi lại khiến cho Tần Phi Thường để ý.

Lost mười sáu kể vị sau đó không lâu, đi một chuyển đến hành cung nào đó, bởi vì phụ thân hắn thiên vị đứa con ở hành cùng đó làm cho hắn không hài lòng, cho nên hắn ở hành cùng đó đã xảy ra một ít cãi cọ không thoải mái cùng em trai mình.

Tuy rằng vẫn cứ là suy đoán, nhưng cô cảm thấy rất có khả năng đứa em ở nơi này chính là tiểu vương tử.

Ghi lại cũng không kỹ càng tỉ mỉ, chỉ có một câu tương đối có giá trị, Lost mười sáu ngồi thuyền lớn đi đến.

Nếu yêu cầu đi thuyền, vậy chẳng lẽ là ở trên đảo?

Cô vừa định kỹ càng tỉ mỉ tìm kiếm một chút tin tức phương diện này, bỗng nhiên cảm giác trước mắt mơ hồ. Cảm giác quen thuộc này, lại đến thời gian tiến vào phế tích lâu đài cổ.

Tần Phi Thường quyết đoán đem sách theo cùng, ngồi ở trước kệ sách bên cửa sổ, nhắm mắt lại.

Căn cứ tình huống phía trước, đi một chuyển nếu không bao lâu, trở về có thể xem tiếp.

Đại sảnh, thi thể chồng chất còn chưa bắt đầu hư thổi, như là thi thể trong trò chơi chưa đổi mới, nhưng cho cảm giác mạnh vượt xa so với trò chơi.

Tham dự cái "Trò chơi” này, hơn 50 người trẻ tuổi, có người bắt đầu chết lặng, có người bắt đầu hỏng mất.

Chỉ có Tần Phi Thường, nhìn thoáng qua trên người mình, lại một lần nữa theo bản năng bắt đầu tìm kiểm bóng dáng Bá Đặc.

Không tìm được.

Bá Đặc không ở nơi này.

Thoáng ngẫm lại, Tần Phi Thường hiểu ra. Kẻ điên này so với cô nghĩ còn thông minh quyết đoán hơn, còn tưởng rằng hắn muốn tiếp tục dây dưa một hai lần với cô mới có thể suy nghĩ cẩn thận đó.

Không tới quấn lấy cô cũng tốt, vừa vặn lần này đi ra ngoài tìm được không ít tư liệu hữu dụng, cô có thể ở chỗ này nhất nhất nghiệm chứng suy đoán của mình.

"Từ từ, Lạc Lan!”

Nam thanh niên Lợi Ngang còn tính là anh tuấn mang theo vài người đi đến bên cô, nhìn chằm chằm cô nuốt nuốt nước miếng. Nhìn hầu kết hắn động đậy, Tần Phi Thường hiểu rõ, có thể là lần trước hắn bị u linh bám vào người, bị cô dùng dây lưng vặn gãy đầu, rơi lại chút ám ảnh.

"Chúng ta mấy người ở trong hiện thực đã gặp mặt, hy vọng cô cũng có thể gia nhập với chúng ta, tôi cảm thấy mặt đối mặt nói chuyện càng thuận tiện.” Lợi Ngang cách cô ba bước nói.

Tần Phi Thường dứt khoát nói: "Được, trở về phát địa chỉ cho cậu.”

Nhìn cô một mình rời đi, một cô gái trong đó thấp giọng nói: "Cảm giác cô ấy giống như người độc hành, đã lãnh lại khốc, thật là lợi hại a."

Mấy người còn lại nhìn cô ấy, cô gái chống nạnh nhìn lại: "Chẳng lẽ không phải sao, đặc biệt là lúc giết người, quả thực giống như sát thủ, nhưng bề ngoài cô ấy một chút cũng không giống sát thủ, tương phản như vậy quá soái!”

Một cậu trai khác nói thầm: "Có cái gì lợi hại, bảo tiêu nhà tôi cũng có thể làm được."

Cô gái trợn trắng mắt: "Bảo tiêu nhà cậu lợi hại, cậu lại không lợi hại, có bản lĩnh để bảo tiêu của cậu đến đây bảo hộ câu a."

Bạn đang đọc Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái của Phù Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi menluong1512
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.