Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủy Triều

Phiên bản Dịch · 1664 chữ

Ma thú động bằng là một loại ma thú cấp bậc rất thấp, dục vọng ăn mãnh liệt, trong một ngày đại bộ phận thời gian đều đang ăn cái gì, vì tự thân trữ năng lượng lớn để chống đỡ rét lạnh.

Đa số thời điểm chúng nó chỉ ăn cá cùng với một ít loại tảo phù du trong sông băng, nhưng thích nhất chính là ăn ma thú non.

Ở đáy nước, ma thú động bằng cơ hồ không có thiên địch, nếu không phải bởi vì bị thú non hấp dẫn nhảy ra khỏi băng, do đó bị ma thú mang theo thú non ăn mất thì đã sớm sinh sản tràn lan.

Ma thú trốn tránh ở phía dưới lớp băng lại trơn trượt chạy trốn nhanh như vậy, gặp thú non mỹ vị liền đi không nổi, cho nên Mellie đi theo bên người Muri, Cơ hồ cứ đi ngang qua mỗi cái động bằng gần đó là có thể nhìn thấy từ trong động bằng nhảy ra một con ma thủ béo tròn.

Chủ động đưa thịt tới cửa, thật là vì miếng ăn ngon mà không muốn sống.

Đúng là bởi vì có ma thú động bằng như vậy, những ma thú mang theo con non cho nên sinh hoạt gian nan tìm không nổi đồ ăn sung túc, đều sẽ đi săn nó.

Bất quả cuối cùng rốt cuộc là ma thú động bằng ngậm đi thú non, hay là ma thú mang con non bắt được nó ăn no nê, vậy phải xem ma thú mang con non có phải động tác có thể nhanh hơn ma thú động băng hay không.

Một con ma thú động bằng nhảy ra khỏi động bằng khoe răng sắc ý đồ kéo "con non” về trong động, lại không ngờ "mẫu thân mang con non” lần này động tác nhanh như vậy. Nghênh diện một cái tay gấu thật lớn, chụp nó bắn ra thật xa ở trên mặt bằng.

Bởi vì cả người thịt mỡ, nó ở trên mặt bằng bắn đến không dừng lại được, một đường vừa lúc trượt tới bên một cái bằng động khác, tìm được đường sống trong chỗ chết, ma thú động bằng xoay người một cái lại trốn về trong nước.

Muri giận dữ, lập tức muốn chui vào trong nước cùng nó ganh đua cao thấp, Mellie gắt gao ôm eo ngăn hắn lại, trấn an gấu nhỏ tuổi trẻ khí thịnh này.

"Nào nào, chúng ta đã bắt được hai con, có thể đủ làm áo choàng, chúng ta trở về làm áo choàng mới thôi!”

"Ngao --!”

"Muri, chúng ta trở về, tôi lạnh quá a, sắp chết rét rồi ––”.

Cuối cùng hắn đánh mất ý niệm nhảy xuống đuổi giết ma thú động bằng, nhưng trên đường trở về hắn vẫn cứ hầm hừ. Mellie nhìn hắn, cảm thấy nếu không phải mình ở bên cạnh, khả năng hắn bị chọc giận. đến lăn lộn trên mặt đất.

Hắn vẫn là con gấu thực non trẻ, ở trong thế giới hắn quen thuộc này, xa không có ổn trọng như ở thế giới nhân loại ngụy trang ra.

Mellie thật sự đi không nổi, Muri mỗi tay lôi theo một con ma thú động bằng, không thể ôm cô, liền ngồi xổm xuống để cô ghé vào trên vai mình.

Ghé vào trên vai hắn, ôm cổ hắn, trên người hắn cải thảm dày đó, ở trong gió tuyết chính là một cái sào huyệt ấm áp an ổn.

Mellie ghé vào bên tại hắn tiếp tục an ủi, "Lần sau chúng ta có thể lại đi bắt ma thú động bằng, anh mang theo tôi, muốn bao nhiêu đều có thể bắt được." Cô cũng không ngại làm mồi câu một chút.

Muri lại nói: "Không bắt.”

Mellie sờ sờ lông trắng lộ ra trong cổ hắn, nói đến đề tài khác, ngữ khí hòa hoãn: "Nơi này thật thú vị, đều là thứ tôi chưa từng thấy.”

Muri nghiêng đầu muốn nhìn cô, " Thật sự? cô thích nơi này?”

"Thích.” Mellie nói thật tình, so với thế giới nhân loại, thế giới động vật đồng dạng tràn ngập giết chóc, ngược lại cô càng thích hơn. Bởi vì dục vọng của nhân loại so với những con thú này càng nhiều hơn càng phức tạp hơn, bọn họ sẽ làm ra chuyện cũng càng khiến người ta sợ hãi.

Đời trước mười mấy năm, bởi vì thân phận mẫu thân cùng với tự mình tạo ngộ, cô chỉ có thể rời xa đám người. Thậm chí nhìn thấy người là cô cảm thấy sợ hãi, sợ giây tiếp theo sẽ bị bắt đi đánh chết thiêu chết, cô giấu mình ở trong quần áo và mũ to rộng, theo thói quen sống tránh khỏi đám người.

Đi vào thế giới này, ngắn ngủi ban đầu cũng làm cô cảm thấy sợ hãi. Thế giới hỗn loạn máu chảy đầm đìa, cô cũng không thể cảm thấy yên ổn.

Như bây giờ thật tốt, không có những người khác, lại không cần chịu đựng thống khổ ngày qua ngày, chỉ cần nỗ lực là có hy vọng sống sót, đây là cuộc sống hàng khát cầu nhất. Dù còn một ít không như ý nho nhỏ, vẫn càng nhiều lúc hiện ra vui sướng thỏa mãn khó được.

Cô nghĩ, lại sờ sờ cổ Muri.

Từ trước không ai đối tốt với cô, hiện giờ đã có. Từ trước cô không biết có thể để ý ai, đối tốt với ai, hiện tại cũng có.

Muri không biết người trên lưng một đường trầm mặc suy nghĩ cái gì, hắn nghe thấy cô nói thích nơi này, cũng cô cao hứng mà đi về hải đăng, giúp đỡ cô xử lý ma thú động bằng, xoa xoa hai miếng da chờ cô làm cho hắn áo choàng mới.

Mellie xử lý thịt ma thú động bằng, thịt nó khác với thịt ma thú khác, dưới tảng mỡ lớn bao vây chỉ có một cái xương sống tinh tế. Lớp thịt mỡ này tiết ra dầu có mùi rong biển nhàn nhạt, cô cất chứa dầu, cũng suy xét ngày mai đi ra cửa tìm kiếm càng nhiều thứ trở về bỏ thêm vào cái nhà này.

Cô quyết định ở chỗ này sinh sống, bất quá đồ dùng sinh hoạt còn thiếu rất nhiều. Murị từ trước sống quá tùy tiện, về sau cô sẽ cẩn thận chiểu cổ hắn. Cho dù so sánh với hắn, cô vẫn cứ nhỏ yếu, nhưng cũng luôn có việc cô có thể làm, hai người sẽ chiểu cổ nhau.

Sinh sống trên cánh đồng tuyết vùng địa cực thật bình tĩnh, Mellie lần đầu tiên đi theo Muri ra cửa thăm dò, sau khi trở về hai tay hai chân sưng đỏ, quay ở bên đống lửa xong lại chậm rãi phát ngứa, mười phần khó chịu. Nhưng cô vẫn đem đủ loại thống khổ chậm rãi chịu đựng qua, bước đầu thích ứng gió tuyết và lạnh vô cùng nơi này.

Cô đi theo Muri đi càng ngày càng xa, trừ ma thú động bằng, cô còn gặp được rất nhiều, đủ loại ma thú khác, đều là cô chưa bao giờ gặp, cái thế giới mới lạ này xa xa vượt quá cô tưởng tượng.

Phương xa gió tuyết thổi quét, ở trong gió tuyết có ma thú thân hình thật lớn đang di chuyển, thân thể giống như quả núi làm người khác chùn bước.

Mellie dựa gần Muri đứng ở đó, nhìn ma thú thật lớn đối diện kia mang theo gió tuyết đi xa, trong lòng chấn động thật lâu không thể bình phục.

Thời gian lâu rồi, cô phát hiện trên cánh đồng tuyết có rất rất nhiều động vật sinh sống, thậm chí còn có thực vật cũng ngoan cường sinh tồn ở phía dưới tầng tuyết, nơi này một chút cũng không đơn thuần, nhưng muốn biết thì cần đi khai quật bí mật nơi này.

Hàng đống xương cốt ma thú thật lớn rơi rụng trên mặt đất, non nửa bị gió tuyết vùi lấp. Con ma thú này đã chết thật lâu, huyết nhục đã sớm bị tầng tầng gặm cắn sạch sẽ, chỉ để lại một đống khung xương trắng.

Muri lôi khung xương đông lạnh từ trong tuyết ra, mang về nhóm lửa, Mellie liền đi theo một bên lục tìm. Cô nhặt lên một đoạn xương sườn, bỗng nhiên phát hiện phần đất dưới mảnh xương trắng mọc lên rễ cây màu trắng, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là tuyết.

Muri cũng thấy, hắn kéo lên một cái rễ cây màu trắng nhai nhai, lại lôi một cái nhét vào trong miệng Mellie.

Mellie theo bản năng cắn một ngụm, một vị ngọt thanh đạm tràn ngập ở trong miệng.

"Là ngọt!” Cô cười rộ lên, khuôn mặt lạnh đến đỏ bừng cơ hồ ngưng kết một tầng sương trắng, cười có vẻ hơi cứng đờ.

Muri buông khung xương, kéo bao tay ra, chà xát tay gấu, đưa hai cái tay gấu lông xù xù của mình xoa một trận ở trên mặt cô, giống như bình thường xoa da lông.

Mellie bị hắn xoa mặt đến ngã trải ngã phải, nhịn không được phát ra một trận cười. Khi được buông ra, mặt đều bị xóa đó, nhưng cảm giác thoải mái rất nhiều.

Phun ra một ngụm nhiệt khí, cô đưa cọng rễ ngọt trong tay cho Muri, "Anh ăn đi.” hắn tương đối thích ăn ngọt.

Loại "vui vẻ ngoài ý muốn” này làm Mellie dưỡng thành thói quen thăm dò cánh đồng tuyết. Tìm được thứ có thể ăn có thể sử dụng, dọn về bỏ thêm vào hải đăng, chính là lạc thú của cô.

Bạn đang đọc Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái của Phù Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi menluong1512
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.