Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba lựa chọn

Tiểu thuyết gốc · 1801 chữ

Hồ An tuy không có nhiều kinh nghiệm về nữ nhân nhưng ít nhất lúc này, trong cao trào, tâm hồn nữ nhân dễ bắt được

“Lôi Phượng, nàng có hối hận làm nữ nhân của ta không?” Hồ An ôm gắt gao nàng vào lòng miệng kề tai nàng mà thì thào

Cảm nhận được hơi nóng phả vào tai, Lôi Phượng cảm thấy thân thể nóng lên, lại thêm cái xôn thịt kia vẫn còn ở trong nàng, hắn cử động làm nơi đó ma sát khiến nàng muốn rên rỉ, nhưng cổ họng khô khốc rồi.

“Nước... Thiếp muốn uống nước... Lấy cho thiếp một ít” chỉ chỉ cổ họng Lôi Phượng nhỏ giọng nói

Hồ An nghe thế cũng hơi xót, tuy nàng cũng có võ nhưng hắn có phải người thường đâu, làm nàng khô người luôn. Lấy cho nàng một ít nước, Hồ An nhìn cái môi nhỏ nhắn, hắn liền có chủ ý đổ nước vào miệng.

Lôi Phượng thấy như thế nghĩ con hàng này khát nước thì cứ uống, uống trước mặt nàng lại không cho nàng uống, có chút sinh khí, chuẩn bị xin xỏ thù một bờ môi ngậm lấy môi nàng nước từ miệng hắn chảy vào miệng nàng, được một lúc, hắn buông ra một sợi chỉ bạc xuất từ miệng hai người.

Chẳng biết bao nhiêu lần như thế, Lôi Phượng mới uống nước xong. Những hành động cũng làm cho khoảng cách của hai người rút ngắn được một ít.

Hơi ấm từ hai người làm không khí xung quanh ấm áp vô cùng.

“A...”

Lôi Phượng chợt rên rỉ lên, trong cơn điên dại cả hai đã quên đi một con người, người đó đã chứng kiến hết thảy những hành động điên cuồng này, trong lúc hai người đang tình chàng ý thiếp, thì có một cái miệng nhỏ nhắn đang liếm lấy nơi giao hợp của hai con người đã quên đi sự tồn tại của nàng. Mút mạnh một cái rồi lấy tay kéo lấy cái côn thịt ra khỏi mật động, cái quy đầu vừa ra khỏi thì một cỗ chất lỏng tuôn trào ra, chảy ướt cả lỗ bên dưới, chất lỏng màu trắng đục tiếp tục chảy đến kẻ thịt đến cái ga giường. Lan Hoa lúc này đang liếm láp làm sạch cái côn thịt đó, cái lưỡi trơn mềm uốn lượn quanh quy đầu, cái miệng thỉnh thoảng mút mạnh lấy, muốn đưa toàn bộ vào miệng nàng nhưng khô nổi nó quá to và dài, cây côn ấy chạm đến cuốn họng mà chỉ mới chưa được một nửa cây côn, nước miệng nàng chảy xuống hai hòn bi, hai bàn tay hàng xoa nắn chúng, vuốt dọc theo côn thịt.

Được Lan Hoa làm như thế Hồ An linh hồn như rời khỏi xác, nhịp tim bắt đầu gia tốc, thân dưới bắt đầu rục rịch, mỗi lần Lan Hoa ngậm lấy cây côn thịt là hắn lại đè đầu nàng mà nhấp, xem là hoa huyệt mà nhấp, rút ra đút vào, từng đợt từng đợt thư sướng truyền đến làm hắn cứng cả người, thân thể như được thêm sức mạnh

“Nào nương tử đưa mông nàng qua đây cho ta phục dụng” hắn vừa nói vừa chỉ chỉ vào mặt mình

Lan Hoa thấy thế cả người gồng cứng lên, nhưng cũng nghe lời mà xoay người qua đặt cái hoa nguyệt lên mặt hắn. Một mùi hương của hoa đập vào mặt hắn, hít lấy từng cơn, mút lấy mút để cái hoa huyệt, do kích thích nên cây côn thịt này đã cứng như sắt.

“Rột rột”

Âm thanh hút lấy ngọc dịch từ u cốc, ngón tay hắn vạch từng thớ thịt non ra, xung quanh là những ngọn cỏ đen nhánh kéo dài đến lỗ hậu, từng thớ thịt hồng hào lộ ra, đưa chiếc lưỡi vào, ấm áp là điều hắn cảm nhận được lúc này, đánh lưỡi bắt đầu, xoay bên này lách qua bên kia, thỉnh thoảng đá đá lấy cái âm hạch. Mỗi lần như thế là nước cứ tràn ra làm hắn uống no nê, cặp mông run rẩy làm soạn sóng, hành động này đập vào mắt Hồ An làm cho máu hắn sôi trào.

“Chát chát”

Vỗ mạnh tay vào bờ mông trắng tuyết, tuy không được săn chắc như Lôi Phượng, nhưng lại mềm mại rất nhiều, dúi mạnh đầu vào lỗ hậu liếm lấy từng thớ thít nhăn nheo, chốc chốc lại chọt chọt đầu lưỡi vào. Lan Hoa cứ cảm thách thân thể sách nổ tung rồi, hạ thân nàng chảy nước liên tục từ khi nghe lời hắn, nước miếng chảy dọc theo khoé miệng, rơi từng giọt từng giọt xuống chùm lông đen của hắn, mỗi giọt rơi xuống kéo theo một sợi chỉ bạc, thi thoảng lại mút lấy hòn bi, do quá lớn nên mỗi lần chỉ được một hòn. Cả hai cứ quấn lấy nhau mà liếm láp.

Chốc lát sau, Hồ An cảm thấy thân dưới hắn sắp bùng nổ rồi

“Nào nương tử nàng chống tay lên bàn đi nào, nhanh lên nào”

Như có ma âm xui khiến Lan Hoa mà làm theo hắn nói. Đặt hai tay lên bàn, hai chân với người thành một góc vuông, bầu ngực xệ xuống, đầu nhũ hoa lúc này đã nhô lên sưng cứng, mắt nàng nhắm nghiền mặt lẳng lơ, vô cùng quyến rũ mà đợi con sói thịt nàng. Hồ An thấy bờ mông tròn trịa, ở giữa là lỗ hậu, bên dưới là cái miệng nhỏ nhắn đang đợi cho ăn xung quanh những ngọn cỏ lúc này đã ướt mà dính vào nhau, vội vuốt vuốt thương, đưa quy đầu chọt chọt lỗ hậu, lần sau sâu hơn lần trước, cho đến khi nữa cây thương, hắn bắt đầu đập đập cây thương vào cái miệng tạo ra nhưng âm thanh bốp bốp, chạch chạch, tách hai chân nàng ra thành hình chữ V, hắn cũng dang chân rộng ra tay cầm thương mà đâm thẳng vào một tiến “Ót”, trận trận co bốp xiết chặt lấy cây côn thịt. Hắn nhấp nhẹ nhàng, hai tay xoa lấy bầu ngực, đôi môi hôn lướt trên làn da mềm mại, thỉnh thoảng cắn cắn lấy vàng tay Lan Hoa, làm cô run bắn lên.

“A... Sướng... Lão công nhấp mạnh lên, nhanh lên... A... A... Nhanh lên”

“Nhưng hỏng thì sao?”

“A... Không hỏng.... Nhấp đi... A... “

Hắn trêu trêu lấy nàng một chút, rồi mỗi một đợt đâm vào, hắn lại veo mạnh đầu ti của nàng

“A... “

“Thê tử à, nàng chặt quá... A...”

“Hít hà... Hít hà...”

Tiếng thở dốc dồn dập vang lên, hai tay đặt lên hông nàng, mà kéo về phía thương, được một lát, hắn bốp lấy cặp mông, ngón cái chọt vào lỗ hậu, kéo nhẹ ra một ít.

“Bạch bạch”

Âm thanh vang dội, dồn dập. Đứng được một hồi hắn rút thương ra xoay người nàng lại áng lên môi nàng một nụ hôn sâu, chiếc lưỡi cuộn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng. Một tay nâng một chân nàng lên ngang hông, tay kia cầm cây côn thịt chà chà quy đầu vào hoa huyệt.

“Ót”

Đâm đi vào, một tay nâng chân, tay kia ôm lấy eo nàng, hắn dùng cơ hông đâm vào rút ra, nhịp điệu càng lúc càng nhanh. Thả ra chiếc lưỡi đinh hương, hắn liếm lâm môi nàng, dần dân trượt xuống cằm, rồi cổ đến bầu ngực sữa, cắn cắn lấy đầu ti.

“Á á á...”

Lan Hoa giật giật người, cái mật động lại chảy rỉ nước, làm côn thịt hắn đâm vào rút ra lại vang lên tiếng nhóp nhép.

Làm được 30 phút hắn đẩy nàng ra giường, hai tay luồng qua ôm lấy vòng 1 của nàng, hạ thân đẩy hai chân nàng ra thanh chư M, hai hòn bi lúc này đã săn cứng cả rồi. Lan Hoa cũng biết hắn sắp ra

“Bắn vào trong thiếp”

Hán ngậm lấy cắn mạnh lấy đầu ti, hạ thân di chuyển kịch liệt làm tiếng bạch bạch rõ hơn vang hơn, hơi thở của hai người cũng gấp gáp đi.

“A... Ta bắn chết nàng... A a”

Từng đợt từng đợt tinh nóng hỏi bắn vào tử cung nàng, đầy cả cái âm đạo, hắn lăn qua một bên cái côn thịt cũng theo đó mà rút ra, một dòng tinh trắng đục chả ra, liên miên cho đến ướt cả ga giường nhưng vẫn còn chảy. Lan Hoa đang đê mê, hạ thân ngưa ngứa do chất lỏng chảy ra, lại thêm hắn vuốt ve thân thể làm cô sắp sướng chết.

Hắn ôm hai cỗ ngọc ngà, lau chùi chất lỏng, vuốt ve một chút, sau khi hai nàng ngủ, hắn mới ra khỏi Minh Nguyệt châu. Lúc này trời cũng gần sáng. Hắn lại quay về cửa ngồi ngay ngắn xuống, tay ôm đao, miệng rảnh rỗi không việc gì làm nên hát...

Lãnh Như Băng cũng đã tỉnh, cô đang co rút trong chăn, từng đợt từng đợt hàn khí dày vò cô, cô chỉ chợp mắt được 2 canh giờ, nghe tiếng Hồ An hát hò làm cô có chút phân tâm nên giảm ít đau đớn, được một lát anh nắng ban mai đã le lói vào phòng làm cô có chút thở phào.

“Như Băng nàng dậy chưa, ta vào được không” Hồ An chờ đợi trong phòng có động tĩnh để vào xem, chờ đến 1 canh giờ làm hắn ngáp ngắn ngáp dài

1 canh giờ=2 giờ

“Ừm ta tỉnh, ngươi vào đi” Lãnh Như Băng giọng băng sơn ngàn năm vang lên

Nghe thế hắn mở cửa phòng ra, hình ảnh làm hắn đứng hình, một tuyệt thế mĩ nhân đang ngồi trước mặt hắn, tóc trắng tuyết, khuôn mặt xinh xắn, mũi cao mắt phượng, lông mi dài và cong, nàng mặc một bộ váy trắng, khoác lên mình một chiếc áo lông trắng tuyết, kết hợp với mái tóc làm nàng như một nữ hoàng băng giá, nhưng sắc mặt nàng lại tái mét, cặp mắt phượng vốn mĩ lệ nhưng lại mang thần sắc mệt mỏi.

“Ting, kí chủ có ba lựa chọn:

[ Cường bạo dùng Thiên Địa tâm kinh trị thương cho Lãnh Như Băng. Hoàn thành thưởng vũ kĩ hoàng cấp ]

[ Dùng lời đường mật dụ dỗ nàng. Hoàn thành thưởng tăng lên 1 tiểu cảnh giới]

[ Đe doạ nàng để nàng tự hiến thân. Hoàn thành thưởng công pháp thuộc tính tuỳ chọn]

-Tuyển cho ta cái thứ ba

Bạn đang đọc Nhật ký của vị vua, đến từ tương lai sáng tác bởi thang20052612

Truyện Nhật ký của vị vua, đến từ tương lai tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thang20052612
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.