Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắt phải nhìn âm

Phiên bản Dịch · 1829 chữ

Từ sau khi tôi xác định gà âm không gây hại cho mình, tôi liền thoải mái ngồi trên tảng đá nhìn ba con gà âm mổ xuống đất, nói thật, ba con gà này tuy rằng là gà âm, nhưng dù sao cũng không phải người, những đường nét cũng nó mổ trên đất xiêu xiêu vẹo vẹo, cũng may là tôi học Quốc Văn, hiểu rất sâu về văn tự chữ viết, nếu không, tôi căn bản không thể nhìn được ra, hai chữ phía trước là ‘đến sau’.

Còn về chữ thứ ba, tôi thấy con gà nhỏ sau khi mổ được ba nét thẳng hàng, cứ luôn lắc lắc đầu, cảm giác này giống như bị say rượu, đi đường cũng có chút liêu xiêu, mà cái chữ kia, rất giống chữ ‘Xuyên’ (川).

Đến sau xuyên?

Tôi không biết nhiều về tên gọi của các thị trấn lớn nhỏ trong cả nước, chẳng lẽ vẫn còn có một nơi tên là ‘Sau Xuyên’? nhưng, cho dù là có nơi đó, vậy bảo tôi đi tới đó là gì? chẳng lẽ tìm viện binh? Đầu tiên chưa nói ‘Sau Xuyên’ có xa nơi này hay không, cho dù rất gần, tôi lái xe đi tìm việc binh, cả đi cả về, không mất vài tiếng mới lạ, rõ ràng nước xa không cứu được lửa gần.

Hơn nữa, cản cứ theo nguyên tắc truyền ám hiệu cơ bản nhất, nhất định phải là ám hiệu cả đôi bên đều quen thuộc, nhưng mà hai chữ ‘sau xuyên’ này, không cần biết là Lăng Giáng hay là Trương mù, bọn họ đều chưa từng đề cập qua với tôi, vì thế, tôi cố hồi tưởng lại lần nữa, nhưng đúng thật là chưa từng đề cập qua.

Mà đúng lúc này, con gà viết chữ thứ ba đột nhiên ra sức lắc đầu, hai con gà khác đứng một bên, nghiêng đầu nhìn nó.

Nếu bạn từng nuôi gà, bạn sẽ biết, mặc kệ là gà con hay là gà trống gà mái, bọn chúng đều có một thói quen, lúc nhìn cái gì, đều sẽ nghiêng đầu, nghiêng xong bên này, lại nghiêng sang bên khác, cho nên lúc nhìn, thật giống như con gà đó đang lắc đầu.

Khoa học giải thích là, mắt của gà nằm ở hai bên đầu, lúc nhìn thứ gì đó rất khó dùng cả hai mắt để nhìn, cho nên phải không ngừng lắc đầu qua bên trái và phải để xác định khoảng cách của đối phương, hơn nữa, bọn họ còn lấy một ví dụ, lúc gà con đang ăn, bọn chúng sẽ lắc đầu sang hai bên, để xác định đồ ăn đang nằm ở chỗ nào.

Nhưng thật ra không phải, Trần tiên sinh từng nói, người sau khi chết, phải đặt một con gà trống lên nắp quan tài, có nơi thì đặt ở góc đông nam trong linh đường, hoặc là buộc lên chân ghế chống quan tài, đầu của con gà trống sẽ không lắc qua lắc lại, bởi vì mặc kệ là lúc nào, đầu của nó cũng nghiêng về phía bên phải.

Tôi lúc ấy có hỏi Trần tiên sinh vì sao lại như vậy, Trần tiên sinh nói:

- Bởi vì hai mắt của gà trống, nhìn được những thứ khác nhau, mắt trái thấy dương, mắt phải nhìn âm.

Tôi vẫn nhớ cuối cùng Trần tiên sinh dặn tôi một câu: ‘nếu cháu nhìn thấy đầu của gà cứ nghiêng sang bên trái, ( mắt phải đưa lên đằng trước.) vậy chứng minh có thứ không sạch sẽ đến rồi, thầy cúng cũng hay dựa theo cái đầu của gà trống để phán đoán xem có làm được lễ hay không.

Tôi nhìn đầu hai con gà âm kia, đầu của bọn chúng đều nghiêng sang bên trái! Hơn nữa còn không nhúc nhích, đứng im tại chỗ, mắt nhìn chằm chằm con gà thứ ba!

Tôi nhìn theo ánh mắt của hai con gà này, thấy tốc độ lắc lư của cái đầu con gà âm thứ ba đã không còn là tần suất của một con gà con bình thường, ngược lại, thật giống như có một bàn tay to lớn đang nắm đầu nó lắc mạnh, tôi sở dĩ nói như vậy, là bởi vì tôi nhìn thấy hai cái đùi của nó không ngừng đập bành bạch xuống đất, còn thân mình vẫn bất động.

Chẳng lẽ, hai con gà kia không phải đang nhìn con gà âm thứ ba, mà là nhìn người âm đang cầm con gà thứ ba?

Tôi bị dọa lộn ngược ra đằng sau, trở mình ngã xuống khỏi tảng đá, đập mông xuống đất, một cơn đau truyền khắp người, tôi không quan tâm được đít mình có nở hoa hay không, vội vàng bò dậy nhìn tình hình phía đối diện, tôi thấy, cái đầu của con gà âm vẫn lắc lư kịch liệt, sau đó ‘cạch’ một tiếng, đầu của con gà âm xoay ba trăm sáu mươi độ, hai cái đùi bé nhỏ giãy giãy vài cái, cuối cùng hoàn toàn dừng lại, chết rồi!

Con gà này vừa chết, hai con khác lập tức giãy nảy lên, lông trên người đều dựng thẳng, bày ra tư thế công kích, trong tay tôi nắm chặt bông hoa của Lăng Giáng, ngoài bông hoa này ra, tôi thật sự không tìm thấy binh khí nào có tính sát thương nữa. tôi hơi rụt đầu lại, còn khẽ lùi ra sau vài bước.

Theo tôi nghĩ, sau lưng là nước, nếu như đúng là có người âm đến, tôi sẽ chạy xuống sông, còn mấy tên trong sông, hiện tại tôi đã không còn tâm trạng lo lắng, sống sót trước đã rồi nói sau.

Nhưng tôi vẫn không hiểu, hiện tại không phải vẫn còn là ban ngày sao? tuy rằng chỗ gà âm đứng khá râm mát, nhưng ít nhiều vẫn có ánh mặt trời chiếu vào, chẳng lẽ, người âm bóp chết con gà kia không sợ?

Nếu nói đúng là không sợ, vậy tôi không cần thiết phải chạy xuống sông, dù sao, ngay cả mặt trời nó còn không sợ, còn có thể sợ nước à?

Đúng lúc này, con gà âm rõ ràng đã chết kia bỗng xiêu vẹo đứng lên, nhưng đầu của nó, lại mềm oặt treo trên cổ, lúc đi, còn lắc qua trái qua phải, nhìn vô cùng đáng sợ.

Đột nhiên, con gà đó bỗng tăng tốc, chạy tới trước mặt một con gà âm, cái đầu đã đứt kia nâng thẳng lên một cách thần kì, nó mổ một phát vào cổ con gà âm đầu tiên, tôi nhìn thấy máu tươi bắn lên, nhưng con gà âm đứt cổ kia vẫn chưa dừng lại, mà lùi ra sau một bước, tôi nhìn thấy trong miệng nó ngậm một cục gì đó máu thịt lẫn lộn, nhưng vẫn còn đang động đậy, không ngờ, lại là trái tim của con gà thứ nhất!

Nó ngửa đầu nuốt chửng quả tim vào bụng, sau đó nó tiếp tục đuổi theo con gà âm thứ hai, lúc này, con gà âm thứ hai hình như đã có chuẩn bị, lúc con gà đứt cổ đuổi nó, nó đã co giò chạy vào trong thôn, con gà đứt cổ đuổi theo, trước sau cùng nhau biến mất vào trong rừng tre.

Tôi nhớ Trần tiên sinh từng nói với tôi cách làm gà âm, theo lý mà nói, linh hồn bên trong gà âm hẳn là linh hồn của người nhà họ Trương, nhưng vì sao bọn họ còn có thể tàn sát lẫn nhau? giống như người giấy trong nước, chúng nó không phải đều ‘chung sống hòa bình’đó sao? vì sao vừa mới lên bờ, đã hoàn toàn khác?

Tôi còn chưa kịp nghĩ kĩ, chỉ là cảm thấy may mắn tránh được một kiếp nạn, cũng không biết con gà âm đứt cổ kia có quay lại gây phiền toái hay không, nếu nó quay lại, tôi phải làm sao bây giờ?

Vì thế tôi vội vàng nhìn ba chữ dưới đất, nói không chừng đáp án nằm ngay tại nơi này. chữ thứ nhất vẫn là ‘đến’, chữ thứ hai cũng không đổi, là chữ ‘sau’, nhưng chữ thứ ba vừa rồi lại bị con gà kia đạp loạn lên, trên đất đã nhiều thêm rất nhiều nét ngang mơ hồ.

Từ từ, nét ngang?

Dưới chữ ‘Xuyên -川’ thêm một nét ngang, không phải chính là chữ ‘sơn -山’ ( núi) hay sao?

Đến sau núi? Chẳng lẽ tin tức ba con gà âm muốn truyền lại cho tôi là ‘đến sau núi’?

Đúng vậy, nhất định chính là ‘đến sau núi’! lúc tôi rời khỏi thôn Trương gia, Trương mù đã dẫn tôi lên núi, đây là chuyện chỉ có tôi và Trương mù mới biết, đây nhất định là ám hiệu!

Hơn nữa tôi nghĩ, con gà âm lúc trước vốn định viết chữ ‘núi’, nhưng không biết vì sao đột nhiên bị quấy nhiễu, cho nên mới viết thành chữ ‘xuyên’.

Nhìn được ra ba chữ này, trong lòng tôi thoái mái không ít, ít nhất thì Trương mù nhất định không sao, hơn nữa, có thể Lăng Giáng đã tìm thấy Trương mù, cũng nói tin tôi đến cho Trương mù biết, nếu không, Trương mù sẽ không phái gà âm đi truyền tin cho tôi.

Nhưng tôi còn chưa kịp vui mừng, đã ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, muốn đi từ bờ sông ra sau núi, nhất định phải xuyên qua cả thôn Trương gia! Nói thật, thôn Trương gia chỗ nào cũng đầy rẫy chuyện quỷ dị, hơn nữa, người nằm dưới tầng âm bốn nhà xác rất có thể chính là người thôn bọn họ, tôi thật sự không muốn tiến vào thôn làng này nữa.

Nhưng nếu Trương mù đã truyền tin đến rồi, anh ta gọi tôi tới, chứng minh nhất định đã dọn sạch chướng ngại trên đường cho tôi, với lại, hiện tại trời còn chưa tối, hẳn không có chuyện gì.

Cho nên tôi cầm hoa giấy, đi vào trong thôn, vừa mới đi vào trong, đã nhìn thấy xác một con gà con, trên người nó không có vết thương, nhưng cổ lại ngửa ra sau, vừa nhìn là biết chắc gãy cổ rồi, có lẽ là con gà âm viết chữ thứ ba.

Nhưng lúc này, tôi vẫn còn nhìn thấy một con gà con đang chạy ở phía trước, sau lưng nó, còn có một con gà đầu lắc lư sang trái lại sang phải đuổi theo.

Chờ một chút, vì sao lại có hai con gà âm gãy cổ?

Tôi xoay người nhìn đường vào thôn, lập tức hiểu ra, mẹ nó, mắc mưu rồi!

Bạn đang đọc Người Trông Giữ Giấc Mơ của Lạc Tiểu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.