Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bóng người cao lớn

Phiên bản Dịch · 1519 chữ

Chú Tần mở băng ghi hình đêm qua cho hàng xóm xem. Trong băng ghi hình, nửa đầu buổi tối thì hai người chú Tần và tôi đang uống bia, từ lúc quá nửa đêm trở đi thì tôi bước vào con hẻm nhỏ đó.

Suốt cả quá trình không ai phát ra một tiếng nào cả. Điều này lập tức làm cho mấy người hàng xóm ai cũng thấy tò mò.

Tôi không kể chuyện chợ âm cho họ nghe, dù gì mấy người hàng xóm này cũng chẳng có ai phong kiến mê tín gì cả, ngược lại nói ra sẽ làm họ cho rằng chúng tôi đang che giấu gì đó.

“Mọi người nhìn thấy cả rồi chứ? Chuyện này không có liên quan gì đến chúng tôi đúng không nè?”

Chú Tần dứt lời, mấy người hàng xóm cũng không còn lý do gì quậy tiếp nữa nên không hẹn mà cùng ai về nhà nấy.

Còn bên tôi lại phát hiện được một chuyện không thể nào ngờ được trong đoạn băng ghi hình.

“Chú Tần, nửa đầu đêm lúc chúng ta đang uống bia, hình như có một người đi vào con hẻm cụt đó.”

Chú Tần và tôi xem lại đoạn băng ghi hình thật kỹ, kết quả cuối cùng phát hiện ra có một bóng người lặng lẽ đi vào trong con hẻm cụt.

“Quả nhiên là vậy!”

Tôi nghe chú Tần nói, bóng người đó rất có khả năng đến để mở chợ âm.

Chú Tần theo tôi đến chỗ đầu hẻm cụt, quan sát bốn phía xong, chú Tần phát hiện có một thùng rác đặt bên cạnh nên đi qua mở nắp thùng.

“Ôi trời! Cái gì thế này?”

Mùi tanh hôi gay gắt xộc thẳng vào mũi. Tôi và chú Tần bịt mũi lại theo bản năng.

Chú Tần xách một thứ bên trong thùng rác ra, thứ này được bọc lại bằng một cái bọc ni-lông đen, máu tươi còn đang long tong nhỏ xuống dưới.

Bỗng nhiên chú Tần trở nên căng thẳng, mở bọc ni-lông ra.

Kết quả lại phát hiện bên trong còn đựng vài thứ, gồm có gà chết, chuột chết và một con mèo chết.

“Thì ra là vậy, đây là ba loại vật chết!”

Chú Tần tiếp tục lục lọi thùng rác một lượt nữa, kết quả lại phát hiện ra ba loại thực vật là hoa Lan Quân Tử, hoa Hồng Môn, và hoa Hướng Dương. Đây là ba loại vật cõi dương.

“Vật cõi âm đâu?”

Chú Tần hơi tò mò, chú đã tìm ra ba loại vật chết và ba loại vật âm rồi, không có lý nào lại vật cõi âm lại không có dấu vết!

Nhưng, chú nhanh chóng tỉnh ngộ, vật cõi âm không hề biến mất mà đã bị kẻ đó đem vào chợ âm để buôn bán rồi.

Đêm qua Bội Bội bảo tôi, chỉ có linh hồn ở cõi âm và người âm dương mới có thể giao dịch ở chợ âm. Có thể lấy vật cõi âm đi giao dịch thì sợ rằng chỉ có thể là người âm dương!

Chú Tần sờ cằm, thở dài: “Thật ra thì chợ âm không nên xuất hiện ở nơi tỉnh thành có dương khí mạnh, có người cố ý tạo ra chợ âm thì chắc là muốn hút dương khí của người ở khu vực này.”

“Là kẻ trong băng ghi hình hả chú?”

Bây giờ chú Tần cũng chỉ giải thích được như vậy, sau đó bảo tôi: “Đêm nay chúng ta chú ý một chút, nếu kẻ này còn dám xuất hiện thì đừng nương tay!”

Tôi gật đầu, sau đó theo chú Tần về tiệm vàng mã làm việc.

Một ngày làm việc nhanh chóng kết thúc. Tôi và chú Tần đều đã làm xong. Thấy trời đã sụp tối, chú Tần bê một chiếc bàn bày ở trước tiệm, tôi cũng bưng hai cái ghế qua. Đêm nay chúng tôi sẽ nhìn đầu hẻm cụt kia xem thử rốt cuộc là ai đang mở chợ âm hút dương.

Đêm nay chúng tôi không uống bia rượu gì cả, dù gì say rượu gây chuyện cũng chẳng phải là chuyện hay ho gì.

Quá nửa đêm, tôi và chú Tần cảm thấy hơi buồn ngủ, nhưng vẫn phải kiên trì, hai mắt nhìn chằm chằm con hẻm cụt kia.

Lúc này đầu con hẻm cụt đó không có bất kỳ động tĩnh nào, bốn phía im lìm tăm tối. Ánh trăng chiếu xuống đất tựa như đang vén mở một lớp màn lụa nhẹ bẫng màu bạc.

Tôi thấy hơi chán nên dựa vào ghế tán gẫu với chú Tần.

“Phải rồi, chú Tần, chú nói xem vu thuật của Nam Cương có thể mở loại chợ âm này không?”

“Đương nhiên có thể, vu sư Nam Cương ra đời đều là vào giờ âm ngày âm tháng âm năm âm, từ lúc sinh ra đã có mắt âm dương, kế thừa thêm dị thuật và trận pháp thì có thể nói là đối thủ mạnh nhất của các thầy phong thủy.”

Biết được nghề chúng tôi có đối thủ từ những gì chú Tần kể làm tôi hơi tò mò.

“Cùng nghề như kẻ địch, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?”

“Không phải, trong nghề này, phần lớn chúng ta học thuật số bình thường chỉ để mưu sinh qua ngày, nhưng vu sư Nam Cương thì khác, họ là người âm dương trời sinh, có thể hút dương thọ của người sống và hút được cả hồn phách cõi âm. Họ không phải vì mưu sinh mà là để sống mãi!”

“Sống mãi?”

“Ừ, họ toan tính đột phá quy tắc của thế gian, đột phá giới hạn cuối cùng của loài người, để được trường sinh bất lão."

Tôi hít sâu một hơi. Không ngờ lúc chúng tôi đang đau đầu suy nghĩ phải mưu sinh bằng phong thủy như thế nào thì vu sư đã nghĩ đến cách làm sao để có được sinh mệnh vĩnh hằng.

“Chợ âm là một loại hình trăm quỷ đi chơi đêm, bình thường thời gian sẽ vào tầm trước sau đêm 14 tháng 7 âm, chỉ cần dùng ba loại vật dương, âm, chết làm chìa khóa là sẽ mở được cổng chợ âm.”

Chú Tần nói xong càng lúc càng nhíu chặt mày, thở dài thườn thượt: “Dào, tên này lựa chọn mở chợ âm trong trong tỉnh thành, chắc là một người quen thuộc với địa hình kết cấu trong tỉnh, dùng âm hút dương.”

Khi chú Tần đang huyên thuyên thì tôi thình lình phát hiện một bóng người “xoạt” một tiếng chui vào trong con hẻm cụt đó.

“Chú Tần, kẻ đó vào trong rồi!”

“Gì cơ?”

Chú Tần nghe tôi bảo vậy lập tức nghiêm chỉnh đường hoàng, ngoảnh đầu lại gọi tôi: “Đi, chúng ta qua đó xem thử!”

Tôi và chú Tần cẩn thận từng chút một chậm rãi qua đó.

Đến chỗ đầu hẻm, bên trong tối hù, căn bản không nhìn thấy được gì cả.

Khi tôi đang do dự không biết có nên rút điện thoại ra chiếu đèn vào trong hay không thì thình lình một ngọn lửa bùng lên.

“Có người đang đốt giấy hả?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

Chú Tần hơi gật đầu: “Ừ, không sai, chắc là đang làm phép!”

Dưới ánh lửa yếu ớt, tôi có thể nhìn thấy đó là một người đang khoác áo tơi, dáng vẻ cao lớn, chắc là một người đàn ông.

“Sao giờ chú? Có vào cản lại không?”

Chú Tần nghiến răng, đột ngột quát một tiếng vào trong: “Anh đang làm gì đó?”

Giọng nói của chú vang vọng khắp con hẻm, bất ngờ dọa cho người đàn ông khoác áo tơi kia giật nảy mình. Anh ta dụi tắt chỗ giấy đang đốt.

Con hẻm nhanh chóng chìm vào bóng tối như mực. Chúng tôi không nhìn thấy gì cả.

“Đừng hoảng, tên đó vẫn đang ở trong, chỗ này là một con hẻm cụt, đứng canh ở đây thì gã không ra được.”

Chú Tần tiếp tục quát lên trong bóng tối: “Anh muốn mở chợ âm hả? Xin lỗi, nơi này là tỉnh thành, không phải là nơi anh làm bừa được đâu.”

Trong bóng tối không có bất kỳ tiếng động nào vang lên. Tôi và chú Tần thấy hơi tò mò nên đi qua.

Ngay lúc này tôi bỗng dừng bước, cảm nhận một sức ép mãnh liệt đang đứng trước mặt mình, đến dũng khí để hai chân tôi nhấc lên lê một bước cũng không có.

Tôi thừa nhận tôi lại làm ông nội mất mặt, giờ này phút này, trong đầu tôi chỉ vang lên một âm thanh.

“Chạy mau!”

“Á!”

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì chú Tần thét lên một tiếng thảm thiết, nhưng bên cạnh tối đen như mực, tôi không biết tình hình bên phía chú Tần ra sao.

Bạn đang đọc Người Đưa Tang Cõi Trần của Quỷ Môn Quan Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QLCR29
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.