Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đến động Phong Nha lấy ngọc Huyền Tình

Tiểu thuyết gốc · 2650 chữ

Trước khi về trời, cả bọn đã cùng Gia Trì chuẩn bị sẵn kịch bản cho cuộc hỏi cung của Chế Hân. Gia Trì nằm trên giường bệnh, cả người thê thảm máu chảy đầm đìa chịu sự tra hỏi dồn ép của Tây Châu Hộ Ma Tướng Quân.

Y kể sơ chi tiết của cuộc chiến, nói rằng kỳ lân cùng y đánh nhau kịch liệt, kỳ lân bị chém sừng thì rơi xuống biển dung nham, cả kiếm của y cũng rơi vào đó. Chế Hân cũng bán tín bán nghi nhưng nhìn cái thân tàn tạ máu me bê bết, cả người chỗ nào cũng bỏng nặng thì mới tin tin một chút.

Chế Hân ngẫm ngẫm, hắn thấy Gia Trì, nhiều lần bị đẩy vào chỗ chết mà không hề có một lời oán than vẫn một lòng trung thành với hắn thì cảm thấy tên này cũng không tệ, có thể tin tưởng được. Y lại còn đem được sừng kỳ lân về chữa bệnh cho vợ hắn, ngay cả nữ tướng quân cũng nói mấy câu thì hắn mới dám tín nhiệm Gia Trì.

Chế Hân giữ lời, về sau giữ bên mình làm thuộc hạ thân tín. Sau hơn một năm thì Gia Trì cũng thăng cấp lên Quỷ Chánh thượng kỳ, rất được lòng Chế Hân. Y thường xuyên được theo hầu sát hắn, đi tham dự các cuộc họp quan trọng ở Vạn Ma Cung. Vì vậy mà Gia Trì dần dà biết được cõi Ma đang âm thầm chuẩn bị chiến tranh với cõi Thiên. Gia Trì nhiều lần hỏi thế lực cõi Ma không mạnh bằng cõi Thiên, làm sao mà địch lại, Chế Hân chỉ cười nhếch mép:

“Bọn cõi Thiên thì có gì đáng sợ, tất nhiên chúng ta đã chuẩn bị con át chủ bài rồi.”

Gia Trì gặng hỏi có phải là có liên quan tới sấm chớp kia không, Chế Hân chỉ nói việc hệ trọng nên bớt tò mò thì hơn. Thấy không thể moi được tin từ tên cáo già này, nên Gia Trì cũng nhịn đi không hỏi nữa.

Nhân lúc trong một lần đang làm nhiệm vụ ở bên ngoài, Gia Trì tụ hội rồi bàn bạc với Long Tường. Cả hai đồng ý gửi Hồ An về thông báo cho cõi Thiên chuẩn bị cho chiến tranh, đề phòng cõi Ma tấn công.

Đã là đầu mùa thu năm thứ tư kể từ khi Gia Trì rời đi, sắp đến Tết Trùng Minh của cõi Ma. Mùng ba Tết Trùng Minh còn được xem là lễ tình nhân. Nếu trong lễ này mà đem vật định tình vừa cầu nguyện, vừa rửa qua nước hồ Ái Nguyệt thì nhân duyên ắt sẽ thành.

Chính vì thế, khoảng thời gian này, Gia Trì thường đứng bên cạnh Chế Hân mà nhìn xa xăm đâu đâu, nhìn kiểu gì cũng giống như người mắc bệnh... tương tư vậy. Chế Hân cũng là cao thủ tình trường, giai thoại tiểu tướng tầng ba cưa đổ cháu gái Ma Quân của hắn và bà xã nổi tiếng khắp cõi Ma, ai ai cũng biết. Hắn vì thế cũng nhận ra tên thuộc hạ của mình hình như đang nhớ người yêu, thường xuyên trêu chọc.

Chớp mắt cũng sắp đến Tết Trùng Minh, Gia Trì muốn xin nghỉ phép. Chế Hân ban đầu cũng không muốn cho đi, kêu là đang bận chuẩn bị chiến tranh, nhưng nghe Gia Trì nói hắn muốn đến động Phong Nha tìm ngọc Huyền Tình tặng người yêu thì hắn lại sảng khoái đồng ý ngay.

Hắn cao hứng kể lại, xưa kia hắn còn làm ma quân quỷ tướng nhỏ bé thì phải lòng một mĩ nhân đang làm vị trí cao hơn hắn trong Vạn Ma Cung. Cưa cẩm mãi không đổ, còn bị nàng đánh cho mấy trận trước mặt nhiều người. Quê thì có quê nhưng sóng gió phủ đời trai, tương lai nhờ nhà ngoại.

Sau này hắn đi đến động Phong Nha đào ngọc Huyền Tình, bỏ nửa cái mạng ở đó, kiếm được ngọc quý làm thành một cây trâm rồi lại băng đèo lội suối đến hồ Ái Nguyệt mà chà rửa mấy bận cho cây trâm kia sáng bóng lên. Xong xuôi mới dành hết của nả để dành mua một cái hộp gấm cùng vài món đồ khác nữa tặng cho nàng thì mới thành công chiếm được trái tim mỹ nhân, đưa về làm vợ, đội lên đầu mà thờ.

Tây Châu Hộ Ma Chế Hân tướng quân, đại danh đỉnh đỉnh ai cũng khiếp hãi, đầu đội trời chân đạp đất, không sợ gì, chỉ sợ vợ nổi tiếng khắp cõi Ma. Nhưng hắn lại lấy điều đó làm niềm vui, niềm vinh dự chứ không có là gì xấu hổ cả. Vợ của hắn là cháu gái ruột của người đứng đầu cõi Ma - Phạm Trù Ma Quân, lại từng là phó tướng của Nam Châu Hộ Ma Tướng Quân, có đội lên đầu thì có gì lạ. Chưa kể, nhờ thế lực, của nả nhà ngoại mà hắn tu hành tăng tiến như tên bắn. Vài trăm năm ngắn ngủi đã thành tướng quân thống lĩnh góc phần tư phía Tây của cõi Ma Hồn.

Điều này thì được Gia Trì ủng hộ vô cùng. Y cũng cho rằng, vợ là để yêu thương, là để tôn trọng, đó là yêu kính chứ không phải sợ. Thấy tên thuộc hạ bên cạnh tư tưởng đồng điệu như thế, Chế Hân rất là hứng thú, không những cho hắn đi, còn tặng cho pháp bảo là một cái xẻng vàng, đào đất, chặt đá ngọt như cắt bùn. Hắn còn vào kho lục tung lên tìm và tặng cho Gia Trì một mẩu ngọc vụn để làm mẫu, để khỏi đào nhầm rồi lại cho thuộc tướng biết thêm mẹo để vượt chướng ngại trong động Phong Nha dễ dàng hơn.

Hai ngày sau thì Gia Trì lên đường tới động Phong Nha, Long Tường cũng tụ họp đi theo. Vũ Anh thì đang ở xa không về được nhưng cũng nhắn Gia Trì để dành cho hắn 1 khối ngọc thô, sau này còn về giũa trang sức tặng vợ.

Gia Trì với Long Tường bốn năm qua quan hệ rất tốt, đã sớm thân thiết, xưng hô bằng vai phải lứa, mặc dù Long Tường lớn tuổi hơn cả ông tổ bốn đời của Gia Trì…

Long Tường đẹp trai ngời ngời, khí độ bất phàm, lại là con trai út của Thiên Quân, nắm giữ trọng binh bảo hộ tầng mười ba của Thiên Cung. Y là con ông cháu cha, hộ khẩu ở điện Chiêu Dương, nhà mặt quảng trường, bố làm siêu to. Y vì thế mà hiển nhiên rất được các tiên quân động phủ khắp nơi tìm cách gả con gái cho. Không có con gái thì gả cháu gái, không có cháu gái thì gả đứa em gái nhà hàng xóm của chú họ bà cô bên dì cho hắn. Lẽ đương nhiên vì thế mà y tình trường kinh nghiệm phong phú, cùng với Mạc Cung Hoàng là ‘Lưỡng Đại Phong Lưu Thiên Cung’.

Động Phong Nha là chốn hiểm địa, địa hình trắc trở gồ ghề không nói, bên trong nhiều yêu ma quỷ quái cư ngụ. Chính vì thế ngọc Huyền Tình nhiều nơi cũng khai thác được, nhưng chỉ có ngọc của động Phong Nha mới là biểu tượng của tình yêu băng đèo lội suối, trời đất chứng dám.

Hai người Trì Tường đi trong hang động tối om, ẩm ướt. Nơi này quả là địa hình khó khăn, nếu bọn họ không phải người tu chân đắc đạo thì cũng khó mà vào sâu được. Khi đến nơi mà theo miêu tả của Chế Hân là có nhiều ngọc thì hai người bắt đầu đào tường, khoét đất tìm. Vừa đào, Gia Trì vừa bắt đầu tâm sự, kể về sự thiên vị của ‘một người nào đó’ với y:

“Nếu… àm… nếu có một người nào đó bình thường nghiêm khắc, luôn giữ hình tượng cũng luôn xa cách với người khác nhưng với cậu thì à… thì… thì cứ mặc kệ tuỳ cậu đu bám thì có nghĩa thế nào?”

Thực ra, những chuyện này y không dám hỏi ai. Ngay cả Mạc Cung Hoàng anh y là một trong Lưỡng Đại Phong Lưu Thiên Cung, y cũng chưa bao giờ bộc bạch. Nhưng Long Tường thì khác, mấy lần vào sinh ra tử, hai người đã có sự cởi mở hơn rất nhiều. Chưa kể Long Tường đứng đắn hơn Cung Hoàng nhiều. Suy cho cùng thì chợ chiều nhiều khế ế chanh*, có Long Tường rồi thì Gia Trì không cần bức bối cân nhắc có nên nhờ người anh cợt nhả Cung Hoàng tư vấn hay không nữa.

*chợ chiều nhiều khế ế chanh = có thứ này thì thứ cùng loại khác không được trọng dụng nữa.

“Vậy thì người đó chắc hẳn rất thân thuộc với cậu, ví dụ như xem cậu như con như cháu, người thân thì mới như vậy.”

Cao thủ tình trường như Long Tường dĩ nhiên vừa nghe thoáng qua đã hiểu là Gia Trì muốn nói cái gì, nói về ai. Mấy năm qua, hễ có chuyện gì, bạn y đều nắm chặt, nhìn chằm chằm cái nhẫn ngọc trắng trên tay. Cái tình cảm kia chẳng khác gì giấu voi đụn rạ*. Nhưng mà tên bất nhân Long Tường chỉ có thể nín cười mà muốn cạy thêm ít thông tin, chọc ghẹo tên tay mơ này cái đã.

*giấu voi đụn rạ = chuyện hiển nhiên nhưng che dấu vụng về, ai nhìn cũng biết.

“Nếu người đó đối với cậu có chút thiên vị, lại không tiếc của cải cho cậu rất nhiều đồ tốt cực kỳ quý hiếm giúp cậu trở nên tốt hơn thì sao? Vẫn là tình cảm người thân à?”

“Thế thì không phải là người thân bình thường mà phải là cha mẹ với con cái rồi." Long Tường khẳng định chắc nịch. Thấy trên mặt đối phương có chút buồn phảng phất, Long Tường nín cười đến đau hết mười tám cái xương sườn nhưng vẫn cố làm ra vẻ không có gì.

“Vậy nếu người đó bình thường không bao giờ nấu ăn cho người khác, nhưng chỉ cần cậu cảm thấy khó ở hay bực dọc thì đều sẽ tự mình đi hái măng dại mà nấu cháo cho cậu ăn, thì có phải là tình cảm cha mẹ với con cái không?” Giọng của Gia Trì chứa chút hy vọng mỏng manh.

“À nếu vậy thì cũng chưa nói được gì, có thể chỉ là tình thương của cha mẹ với con cái thêm chút thiên vị thôi.” Long Tường phải nén cười cả buổi mới có thể khó khăn mà phun ra được câu này.

Yên lặng một lúc khá lâu, trong động chỉ còn nghe tiếng xẻng cào vào vách. Chậm rãi, chậm rãi, không chút nhiệt huyết. Long Tường thấy có hơi sốt ruột, nghĩ bụng mình đùa hơi quá, tính nói một câu vớt vát thì Gia Trì lại lên tiếng trước:

“Nếu người đó vì cậu đi xa mà đem món đồ đã mang bên người rất lâu rất lâu tặng cho cậu thì sao?” Sự hy vọng bây giờ chỉ còn le lói như đốm lửa tàn trong bếp.

Mấy dữ kiện này, thực ra nhìn kiểu gì cũng chỉ ra tình cảm người thân có chút thiên vị, nhưng Long Tường đã biết tỏng từ lúc đi cùng Thiên Quân đến Trúc Lâm, chứng kiến một màn sướt mướt giữa Cao Thượng Thiên và Gia Trì. Không muốn làm trái tim thiếu nữ chưa một lần yêu ai của người anh em tốt tan vỡ, Long Tường nói, ra vẻ là người từng trải, như mắt cú từ trong vực thẳm bóng tối vẫn có thể nhìn thấy ánh ngọc phản chiếu le lói vậy:

“Àa nếu vậy thì chắc hẳn phải hơn mức tình cảm người thân rồi! Nhiều khi có chút tình cảm đặc biệt cũng nên?”

Đốm lửa tàn của Gia Trì lập tức bùng lên, hắn lập tức chạy qua ngồi bệt xuống bên cạnh Long Tường, thắp thêm mấy ngọn lửa như muốn nhìn rõ khẩu hình của bậc trí giả minh kinh bác học* hàng đầu đang chuẩn bị phun châu nhả ngọc, hỏi:

*minh kinh bác học = thứ gì cũng biết

“Nhưng làm sao để biết được chắc hơn?”

Long Tường phân tích: “nếu như quay về mà cậu nghe thấy người đó đứng ngồi không yên, hay cư xử khác lạ không như những lúc có cậu ở bên thì đó chính là một dấu hiệu.

Gia Trì mở to mắt, gật đầu chậm chậm ra vẻ là đại sư nói đúng lắm, đúng lắm. Long Tường nghỉ một chút, nín cười muốn đứt máu não:

“Nếu như người đó nghe cậu kể về những nguy hiểm đã trải qua mà cảm thấy đau lòng hoặc tức giận thì càng khẳng định là thích rồi! Cậu cứ tiến lên.”

“Nhưng lỡ như người đó chỉ thực sự chỉ xem ta như người thân, không có tình cảm khác thì sao?”

“Cậu có nghe qua câu liệt nữ sợ triền lang chưa? Nói nôm na hơn là đẹp trai không bằng chai mặt đó!”

Thấy đối phương vẫn cứ lờ mờ khù khờ, Long Tường mất kiên nhẫn mà xích gần lại:

“Cậu cứ quá phận một chút, lỳ lợm vào. Nếu người đó chỉ có bối rối hay là giận dữ nhưng không kiên quyết đẩy cậu ra, dù chỉ một phần nhỏ thì ta dám lấy cái danh cao thủ tình trường của mình ra đảm bảo với cậu, người đó, một trăm phần là thích cậu rồi! Cứ đánh lên! Thầy cậu…. à à ý là người cậu để ý sẽ xiêu lòng thôi. Nếu im lặng không nói thì cứ mặt dày đeo nhẫn lên, nói im lặng là đồng ý. Lúc đó, cậu còn sợ không rước được người thương về nhà?”

Gia Trì nghe như nuốt lấy từng chữ một, cảm ơn rối rít rồi chuyên tâm đào ngọc. Lần này âm thanh xẻng cào vào vách động đã căng tràn khí huyết. Cả buổi y vừa đào ngọc vừa huýt sáo vang vọng cả động. Long Tường nín cười đến đau. Y đánh thú đánh quái trong động cả ngày không ngứa không đau nhưng bị tên ngốc kia chọc cười đến tổn thương nội tạng.

Cuối ngày, bọn họ đào được năm sáu khối ngọc. Gia Trì đưa cho Long Tường một khối nhờ đưa cho Vũ Anh rồi bắt tay vào làm ngay. Y vừa làm vừa hỏi han kinh nghiệm, thỉnh giáo cao chiêu mật ngọt chết ruồi của tam điện hạ Thiên Cung. Ngọc Huyền Tình rất cứng mà lại giòn, khó chế tác, mà Gia Trì thì cầu toàn. Y muốn đồ mà y tặng cho người kiaphải hoàn mỹ mới được. Mãi đến sáng hôm sau, làm hư cả hai khối ngọc lớn, Gia Trì mới khắc ra được một chiếc nhẫn giống hệt chiếc mà y đang đeo, bàn tay trầy xước máu me tè le. Long Tường thấy mà cũng đau dùm, giúp hắn bôi thuốc xong xuôi, cả hai chào tạm biệt nhau rồi ra về.

Trên đường về, Gia Trì tấp qua hồ Ái Nguyệt chà rửa cái nhẫn đến mòn cả đi, lòng ôm niềm hy vọng to lớn cùng chiếc nhẫn đen bóng sáng choang mà trở về Vạn Ma Cung.

Bạn đang đọc Một vài câu chuyện ở Thanh Tĩnh Trúc Lâm sáng tác bởi Vongthu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vongthu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.