Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hào Môn Thế Gia (9)

Tiểu thuyết gốc · 1229 chữ

Hàn Bắc Thần người đàn ông thàn bí nhất thành phố S , gia chủ Hàn gia đứng đầu vòng hào môn Thành phố S thậm trí ảnh hưởng rất xa lan rộng ra cả nước

Tính tình máu lạnh vô tình , ngồi lên vị trí gia chủ Hàn gia khiến đổ Hàn gi như thay máu một lần chỉnh đốn Hàn gia đi đến thế lục như hôm nay trong 3 nam ngắn ngủi , được xem như vị sát thần trên thương trương không ai dám đắc tội

Hàn Bắc Thần vừa bước vào phòng liền thấy mùi nước hoa nhìn quanh không có ai thân hắn tản ra khí lạn người sống chớ lại gần

Hăn bị người ta bỏ thuốc , đáng chết hắn ghét nhất là phụ nữa lại gần nhưng lần này hắn bị bỏ thuốc liệu nặng muốn lấy hết lý trí đuổi con chuột ra khỏi phòng muồn nước hoa thật khiến người ta chán ghét

Hàn Băc Thần đi lại phòng tắm để đuổi con chuột đi thì phòng tắm bật mở , nhìn cô gái đứng trước phòng tắm mặt chiếc áo tắm ngắm hắn liền muốn lại gần cô muốn đè cô xuống dưới thân

Thấy ý nghĩ của mình hắn liền thấy sợ hãi , lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người phụ nữ mà bản năng chiếm hữu lên cao như vậy , ý niệm của hắn nói hắn [muốn cô ấy , cô ấy là của mày, đem cô ấy trói lại bên người , đặt cô xuống phía dưới , làm cô ấy khóc vì mày ]

Nhược Hy nhìn người đàn ông trước mặt , thân thể thon dài , khuôn mặt tuấn tú hơi lạnh lùng còn đẹp hơn cả Hứa Tuấn Nam được thiên đạo ưu ái , nhất là đôi mắt xếch kia làm nàng cảm thấy thực quên thuộc , hơi thở từ người hắn khiến nàng không quên được

Hơi thở mang cho nàng cảm thấy hơi thở cố nhân làm nàng muốn đắm chìm vào đó muốn được hắn ôm mình , vuốt toca cảnh tượng như thấy nhiều lần nhưng nàng không nhớ là ở đau

Thấy ý nghĩ này của mình Nhược HY nhíu mày càng sâu , sâu trong đôi mắt trở nên lạnh lẻo như băng tuyết ngàn năm

Thấy nangfnhius mày hắn có chút gấp gáp bước lại gần nàng ôm nagf theo bản năng nhưng vừa lại gần nàng thuốc trong người như bị kích thích cả người nóng lên mang theo ý niệm làm nàng

Hăn là người từ khi sinh ra không thể làm mình ủy khuất liền ôm chặt lấy nàng tham lam hôn nàng

''bị bỏ thuốc '' Nhược Hy thấy hắn như vậy liền đẩy hắn ra trong chớt mắt nhét vào miệng hắn viên thuốc đen, khiến hắn nuốt xuống như mất đi sức lục ngã xuống người nàng

[.....] hệ thống thấy vậy há hốc mồm

[ ách ký chủ lấy đâu ra viên thuốc , cho hắn uống thuốc linh tinh vậy hắn không chết chứ , hắn thật kỳ lạ ta không tính được vận mệnh của hắn ]hệ thống lập tức lãi nhãi

Nhược Hy nghe nó nói không tính được số mệnh của Hàn Bác Thần thì nàng liền nhíu mày lập tức che chắn nó lại

[ky chủ , ký chủ , người học đâu được cách che chắn] hệ thống tức giận gào lên

ký chủ thật quá đáng cứ như vậy kiền học được cách che chắn nó , còn đọc suy nghĩ của nó không phải đã bảo không có trí nhớ sao , phong ấn trí nhớ của nàng sao tại sao mới đó mà nàng biết mấy thứ này

nó thật nghi ngờ nha , ký chủ giả vờ bị chủ nhân phong ấn trí nhớ

không không nó không thể nghi ngờ chủ nhân , chủ nhân rất giỏi làm sao bị ký chủ lừa đưoạc hừ

Trong lúc hệ thống hoang mang thì Nhược HY đưa Hàn Bắc Thần vào phòng tắm đặt hắn xuống bồn tắm rồi xã nước thả thêm một ít viên kỳ lạ màu đỏ sau đó đi ra ngồi trên gường lâm vào trầm tư

Đợi đến một tiếng sau Hàn Bắc Thần tỉnh lại , hắn có chút hốt hoảng bước ra khỏi bồn tắm chỉ một niệm ý muốn thấy nàng sợ nàng bỏ hắn

Chạy ra đén của phòng tắm thấy nàng đang ngồi ghé vào tủ đầu gương nhắm mắt hắn liền dừng bước sợ đánh thức nàng nhưng Nhược Hy nghe thấy tiếng động kiền mở mắt

Dưới ánh đèn mờ ảo của phòng bao , bốn mắt nhìn nhau , thời gian không gian như dừng lại chỉ còn hai người , bình lặng mà nhìn nhau như thấu tất cả của nhau nhìn sâu vào trong nội tâm người kia

Cuối cùng Nhược HY cũng nhẹ nhàng mơ miếng [ đi thay y phục đi]

Hai người cứ như quen rất lâu , một câu nhỏ nhẹ cũng làm người kia ngỡ ngàng ,

Hàn Bắc Thần nhìn Nhược Hy rồi quay vào thay áo tắm , hắn không biết sao hắn nghe lời nàng , lúc nayc hắn còn hót hoảng sợ nàng bỏ đi nhưng nhìn vào mắt nàng , nghe nàng nói câu ấy hắn liền biết nàng sẽ ngòi đó chờ hắn

Bọn họ là người xa lạ nhưng lại như hiểu nhau khiến hai người đều trầm tư , đáy mắt Nhược Hy càng trở nên lạnh lẽo , sau đó nàng nở nụ cười nhìn Hàn Bắc Thần mặc áo tắm bước ra

[đi ngủ thôi] nhẹ nhàng buông một câu Nhược Hy nằm lên trên giường quay lưng lị với hắn

Nhìn bóng lưng nàng hắn bước đén ôm lấy từ phía sau nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ

Đêm nay thành phố S lại dậy sóng lần nữa , bóng tối như nuốt chửng hết thẩy , chỉ còn lại ánh trăng chiếu vào hai người đang ôm nhau trng căn phòng xa hóa kia , dưới ánh đèn mờ ảo như mang lại sự bình yên thấy lạ

Hệ Thống bị Nhược Hy đang nhe rưng trợn mắt suy nghĩ về Hàn Bắc Thần vì nó không tính được mệnh người này cả thiên đạo cũng vậy như người ngoại cư vào thế giới này vậy , làm nó thực hoang mang

nghĩ mãi không ra nó liền nghĩ ký chủ và người kia có khi nào đang yêu tinh đánh nhau không hai người bọn họ đều bị bỏ thuốc nga

hừ ... nó không thèm tò mò trò cấm trẻ con ấu trĩ đó hứ ..

Nhược HY nhìn cánh tay ôm ngang qua eo mình cảm nhận hơi thuộc của người phía sau, quên thuộc đến nỗi nghiến nàng nhớ nhung , khiến nàng thấy an toàn mà ấm áp đến lạ

Ngươi là ai liệu chúng ta có duyên hay chỉ hửu duyên ở thế giới này rồi lại phải lìa xa

Gặp lại cố nhân liệu do duyên hay là bàn cờ của người chờ ta phía sau kia thật mong được gặp ngươi sớm .... cố nhân liệu có gặp lại được

Đơn giản là hai chử cố nhân sao

Bạn đang đọc Một Đời Một Kiếp (nguyện vì người bỏ đi trái tim) sáng tác bởi tiểumộngquán
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tiểumộngquán
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.