Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguồn gốc đau khổ

Tiểu thuyết gốc · 1737 chữ

" Đại ca, không ổn rồi !"

Một tên đầu trọc, mặt có vết sẹo dài cắt ngang hốt hoảng mở tung cửa chạy vào .

Căn phòng lập lòe tối tăm, hương khói thuốc lá quẩn quanh khắp nơi . Tên đại ca đeo sợi dây truyền vàng gác chéo chân, mồm vẫn đang phì phèo điếu thuốc . Hai bên hai ả lẳng lơ gợi cảm dựa vào người . Xung quanh phòng còn nhiều người khác, chúng đồng loạt nhìn tên đầu trọc vừa chạy vào .

Tên đại ca ngạo mạn vẻ mặt bất cần đưa mắt qua .

" Gấp cái gì ? "

Đã chạy gấp gáp mà lại vừa vào liền hít lượng lớn khói thuốc khiến tên đầu trọc ho sặc sụa . Vài giây sau mới kết thúc, nhận ra cả phòng đều đang nhìn mình, tên đầu trọc vội vàng trình bày .

" Đại ca, trong địa bàn của chúng ta vừa có bốn tên đàn em bị đánh gục lúc đuổi theo một đứa con gái trốn thoát "

" Ừm ? "

Gã đại ca hơi cau mày .

" Quân đội ? "

" Không phải quân đội "

" Mấy người ? "

" Dạ .... một người "

" MỘT NGƯỜI ! "

Biết đại ca tức giận, tên đầu trọc cúi gằm đầu không dám hé răng một lời . Bốn đánh một còn bị đánh cho thừa sống thiếu chết . Tuy vô cùng nhục nhã nhưng hắn không thể không quay về báo cáo . Địa bàn đó do hắn quản lí, người dưới trướng có được vỏn vẹn mấy đứa . Đầu trọc biết rõ khả năng bản thân vô pháp giải quyết nên vội chạy về .

Mồ hôi chảy lấm tấm mặt mày, hai tay đan xen run rẩy .

Thấy cảnh tượng khó nhìn nên một tên khác có quan hệ với tên đầu trọc tiếp lời giải vây .

" Đại ca, dưới trướng đầu trọc đa phần đều là đầu đường xó trợ mà chúng ta mới thu ít lâu . Nếu đối phương mạnh mẽ thì gục cả bọn đều có thể . Điều này sẽ làm uy nghiêm chúng ta mới xây dựng ít lâu bị tổn hại .

Em đề nghị gọi thêm người xử lí tên đó như một cách để làm gương cho tất cả những kẻ dám chống đối chúng ta . "

Hắn cố chuyển chủ đề, đổ hết lỗi lên tên kìa nhằm làm mờ nhạt tội đầu trọc .

Gã đại ca nghĩ nghĩ một lúc, hắn đảo mắt vòng quanh .

" Ai đi làm ? "

Thấy ánh mắt ra hiệu của bạn mình, ngã đầu trọc nhanh chóng tiếp lời .

" Xin thưa đại ca, em làm ạ . Việc này xảy ra trên địa bàn của em nên sẽ do em giải quyết, nếu vẫn làm không được em .. em ... em nguyện dùng cái chết tạ tội ! "

Tên đầu trọc cúi gập người 90 độ .

" HA "

Nhếch miệng, tên đại ca rướn người lên trước, tay cầm cốc rựu trên bàn đổ thẳng vào đầu gã đầu trọc . Nước cùng mặt da sáng loáng trọc lóc tạo thành tấm gương tạm thời phản chiếu . Hắn nhỏ giọng nói sát tai tên trọc .

" Đầu mày rất thích hợp làm gương đấy biết không ? Cơ hội duy nhất . Đi "

" CẢM ƠN ĐẠI CA !"

Đóng cánh cửa lại, gã cảm giác bản thân như vừa bước ra từ địa ngục . Đầu trọc nghiến răng nghiến lợi, hắn thề sẽ giết tên đó một cách đau đớn nhất .

...

Trong lúc tên đầu chọc đang gọi thêm người thì ở một diễn biến khác, Lưu phong vẫn vô tư đi theo sự dẫn đường của cô bé .

Lưu phong khá hứng thú với cô gái lai này . Nhìn ngoại hình, nước da, gương mặt, có thể đoán cô gái này trước kia cũng thuộc gia đình khá giả . Kích thước có chút nhỏ hơn so với tuổi nhưng vẫn chấp nhận được . Hắn nhớ trước kia người ta quan điểm xem con gái nhỏ bé là nhỏ nhắn dễ thương nữa mà .

Họ đi dọc bờ sông đến một ngôi nhà tạm bợ dưới cầu, Lưu phong có chút cau mày .

" Chẳng phải quân đội giải tỏa rất nhiều tòa nhà sao, sao lại ở đây ? "

Cô gái nhìn Lưu phong với ánh mắt buồn bã . Giọng nói nho nhỏ .

" Đúng là quân đội dành ra rất nhiều tòa nhà nhưng ... sống trong đó ... không được ... "

" Tại sao ? "

Ngập ngừng một lúc, cô gái ngửa mặt lên bầu trời .

" Tình trạng bên trong rất hỗn tạp . Người tốt người xấu, không gian riêng tư gần như bằng không . Mùi hôi thối bốc lên khắp mọi chỗ . Một số nơi khá khẩm hơn chút đều bị bọn người đó chiếm dụng hoặc muốn được ở thì phải trả tiền thuê cho chúng . "

" Không ai báo lên sao, quân đội không quản à ? "

" Có người từng báo lên nhưng lúc quân đội đến thì bọn chúng tỏ ra ngoan ngoãn vô cùng cứ như việc chúng làm chưa từng tồn tại . Nhưng khi quân đội đi rồi thì người dám báo lên cũng từ đó biến mất . Ai cũng thừa biết lí do nên từ đó không ai dám hé răng nữa . Ngoài ra em còn nghe nói chỉ cần hối lộ đủ lớn thì người quân đội phụ trách khu vực này đều nhắm mắt làm ngơ ... "

Lông mày Lưu phong trên mặt đã cau đến tận cùng, hắn lúc này vô cùng khó nhìn . Quân đội bận rất nhiều việc, đặc biệt là còn khi phải đối phó với lũ zombie đã tiến hóa đang tràn dần ra từ trung tâm thành phố, số lượng lại không nhiều nên hắn có thể hiểu sự lỏng lẻo từ đâu .

Việc đối nội hẳn do Viện trưởng quản lí . Có đánh chết, Lưu phong cũng không tin ông ấy biết mà không làm gì, bệnh viện là minh chứng thực tế rõ ràng nhất .

Vậy chỉ có một khả năng, có người đã đưa tay che khuất tầm nhìn nơi đây . Bàn tay đó phải đủ lớn và đủ gần .

" Vũ nhi ? Sao con lại ở đây, đi mau đi ! "

" Mẹ !!! "

Vũ nhi ôm lấy người mẹ gầy yếu nằm trên chiếc nệm cũ kĩ . Nói là căn nhà hơi quá, nó gọi căn lều đúng hơn . Bên trong chẳng có gì ngoài một ít đồ dùng sinh hoạt . Con người vẫn phải sống cảnh màn trời chiếu đất bởi hậu quả của nhóm người vì lợi ích bản thân . Lưu phong có chút liên tưởng đến vùng rìa thế giới ngầm .

Hẳn cha của Vũ nhi là người nước ngoài vì mẹ cô mang hình dáng thuần chủng người nơi đây .

" Người đó là ? "

" À anh ta là người đã cứu con khỏi tay bọn chúng "

Người mẹ cảm động, bà quỳ gối cúi đầu .

" Cảm ơn cậu ! "

" Đứng lên, làm ơn đừng "

Lưu phong khá bất ngờ, hắn nhanh chóng dỡ bà ấy lên .

Tình trạng thiếu dinh dưỡng nặng, bên cạnh có bát súp lạnh ngắt còn một nữa . Người này khả năng mắc phải bệnh gì đó làm suy yếu khả năng ăn uống dẫn đến tình trạng càng lúc càng tệ đi . Hốc mắt thâm đen, gò má lõm sâu, nếu không được chữa trị liền cách tình trạng nguy kịch không xa .

Họ ra ngoài để bà ấy tiếp tục nghỉ ngơi .

" Sao không đi bệnh viện ? "

" Bọn chúng ngăn cản những người có người thân bị bệnh đi bệnh viện, buộc họ phải mua thuốc từ chỗ chúng ... "

" ... "

Lưu phong không hỏi gì nữa, cô gái cũng vậy . Hai người chìm vào khoảng lặng, hắn lặng lẽ nhìn dòng sông cuồn cuộn chảy siết .

Phía xa xa bên bờ, từng bóng dáng zombie bé xíu rảo bước . Kể cả khi thế giới này có đi đến kết thúc, con người vẫn luôn khiến nhau đau khổ . Họ đổ lỗi cho thần linh, cho ma quỷ, cho thế giới này, nhưng dù thế nào con người vẫn là nguồn cơn sợ đau khổ của nhau ...

Hồi lâu Lưu phong mở lời .

" Về đi "

Vũ nhi có hơi bối rối, cô lắc đầu.

" Không thể, bọn chúng sẽ đến . Chừng nào tôi còn ở nhà mẹ tôi sẽ còn gặp nguy hiểm . "

" Không đâu... tin tôi "

Vũ nhi vô cùng khó hiểu nhìn bóng lưng Lưu phong . Hắn bước đi về xa, vẫy tay tạm biệt .

...

" Tít Tít ... Xin chào, nhân viên số 19 xin "

" Tôi là Lưu phong, dị năng giả, tôi muốn gặp người có hiểu biết về luật của quân đội . "

"... Rất vui được gặp lại ngài Lưu phong, dựa trên quyền lợi của dị năng giả, yêu cầu của ngài được chấp thuận . Xin vui lòng đợi ... "

Giọng nói nam vang lên từ đầu dây bên kia .

" Xin chào ? Tôi là người hiểu rõ luật của quân đội, ngài muốn biết gì ? "

Lưu phong nhặt cục đá ven đường, ném thật xa vào dòng sông .

" Trong thời đại loạn lạc này . Những người chống phá công cuộc chiến đấu chống lại zombie, đấu tranh khôi phục lại chật tự ban đầu . Quân đội ra hình phạt gì ? "

Hai bên im lặng trong đôi chút . Người nam phản hồi .

" Quân đội đang vận hành quy chế thiết quân luật của thời chiến . Nếu người chống phá là người quân đội thì cần bắt giữ cho người có thẩm quyền xử lí . Còn nếu không phải thì có thể tiến hành nhiều phương pháp khác nhau, cao nhất là cái chết . Cho phép được tiền trảm hậu tấu .

Nếu ngài muốn sử dụng quyền hạn của một di năng giả mà không vi phạm luật, xin vui lòng bật chức năng quay video trên huy hiệu để làm bằng chứng . Ngài còn gì muốn hỏi nữa không ? "

" Không, đủ rồi "

" Vậy xin chúc ngài một ngày tốt lành ... tít "

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.