Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử lạp tìm kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1812 chữ

Ngôi nhà hoang bên cạnh công trường, trong căn phòng tối không chút ánh sáng . Lưu phong dần dần mở ra mí mắt .

( ừm ... )

Dù có cố gắng thế nào cũng không thể di động dù chỉ một ngón tay . Thân thể nặng trĩu và đau nhức .

Đôi mắt vàng hiện lên cực kì nổi bật giữa bóng tối .

" Cạch cạch "

Có ai đó đang đến gần . Cánh cửa được kéo ra, ánh sáng theo đó chiếu vào trong .

" Lưu phong ! "

Mừng rỡ vì Lưu phong đã tỉnh lại, Bạch băng nhanh chóng tiến đến ngồi bên hắn . Cô ấy liên tục hỏi thăm tình hình dù vậy thứ nhận lại chỉ là sự im lặng . Chỉ có ánh mắt vẫn dõi theo cô .

" Lưu phong cậu không nói được sao ? "

Như đáp lại, hắn liền chớp mắt .

Lưu phong cảm nhận được thân thể đang tốt dần lên theo thời gian nhưng hiện tại vẫn rất tồi tệ . Ngoại trừ đôi mắt hắn gần như không thể cử động được gì khác .

Ngoại hình hắn lúc này vô cùng chật vật, thân thể dơ bẩn dính đầy máu tươi . Không đành lòng, Bạch băng lấy ra một chiếc khăn ướt .

" Tôi sẽ giúp cậu vệ sinh "

Cởi từng phụ kiện trên người Lưu phong, biểu cảm cô ấy biến đổi theo khung bậc cảm xúc .

Đầu tiên tỏ vẻ bối rối khi cố tìm cách cởi đống đồ phức tạp ra . Kế đến thành ngại ngùng khi thân thể bắt đầu bộc lộ . Nhưng sau đó lại là sốc khi nhìn thấy các mạnh máu khắp mọi nơi đều vỡ nát .

Sờ nhẹ trên làn da, Bạch băng như cảm nhận được nỗi đau Lưu phong phải chịu lúc này .

Ngược lại, cảm xúc Lưu phong hiện tại sắp . Bạch băng không hề chú ý đến khuôn mặt Lưu phong bây giờ ửng đỏ hơn cả quả cà chua . Cô ấy cởi đồ hắn ra, nhìn hắn, chạm vào hắn . Ngoại trừ quần lót, Lưu phong không còn bất kì mảnh vải nào .

( ƯM ! )

Chiếc khăn vải ẩm ướt, lạnh buốt bắt đầu chạy dọc khắp thân thể hắn . Lướt dọc theo cánh tay, xoa xoa phần ngực và bụng, đi ngang qua vùng nhạy cảm để đến chân . Chỉ khi Bạch băng chuyển sang lau mặt, cô mới để ý đến biểu cảm Lưu phong lúc này .

" Tôi-tôi, tôi chỉ đang giúp cậu thôi . Thực sự không có ý gì khác !"

Chiếc khăn đã bẩn, Bạch băng lần nữa rời đi để giặt khăn sau đó tiếp tục lau người cho Lưu phong .

Ánh mắt hắn vô định nhìn lên trần nhà .

( Cuộc tra tấn về xúc giác ... )

...

" Không ai thực sự để ý sao !!! "

Tử lạp trở nên tức giận khác hẳn với dáng vẻ dễ gần mọi ngày . Họ về đến bệnh viện rồi mọi người mới phát hiện ra đoàn xe thiếu đi một chiếc, đặc biệt đó lại là Lưu phong .

Không ai dám nhìn thẳng mặt đội trưởng, người cúi đầu người quay sang nơi khác . Một lúc sau mới có cánh tay hơi dơ lên .

" Cậu ? "

Cậu thanh niên trẻ dùng hết can đảm nói ra .

" Th-thực ra tôi có nhìn thấy . Khi đấy mọi thứ quá hỗn loạn tôi không nhớ rõ . Nghĩ kĩ lại thì hình như con zombie khổng lồ đó tách ra đuổi theo thứ gì đó về phía thị trấn "

" Đó chắc chắn là Lưu phong, cậu ấy đã dẫn dụ nó "

Chân tướng được phơi bày . Có người cảm động cũng có người xấu hổ . Tử lạp tiến lại gần cậu thanh niên, đặt tay lên vai .

" Cậu có nhớ nơi đó không ?"

Đắn đo suy nghĩ một hồi cậu mới gật đầu .

Trời đã tối Tử lạp đành để lại mọi chuyện cho ngày hôm sau .

...

Sáng sớm .

Hàng dài xe xuất phát với mục tiêu tìm kiếm Lưu phong . Có tổng sáu chiếc chia làm ba hướng, trong đó Tử lạp cùng một chiếc khác đi theo đường được cho nguy hiểm nhất . Họ đi theo hướng zombie đại lực đã đi .

" Đội trưởng, tôi tìm thấy gì đó ! "

Người lái xe phát hiện những dấu vết còn mới về cuộc chạm chán .

Vết bánh xe hằn in đậm trên đoạn đường cong . Phần lớn mảng tường sụp đổ chạy dọc một mảng lớn . Đi được một lúc họ đành phải quay lại .

Đoạn đường phía trước tràn ngập zombie, phóng tầm mắt chỉ thấy zombie trải dài toàn bộ nơi này . Nhìn lúc nha lúc nhúc zombie Tử lạp thấy tê da đầu .

Nơi đây không thuộc trung tâm, nếu có thể thu hút nhiều đến thế zombie có thể tưởng tượng được động tĩnh gây ra lúc đó . Tử lạp càng lúc càng lo lắng, bị thứ đó đuổi theo có trời mới biết họ có bình an nổi hay không .

" Đội trưởng, làm sao giờ ? "

Suy nghĩ một lúc hắn trả lời :

" Đi xung quanh đây, nơi đây gây động tĩnh lớn cũng không có nghĩa họ ở đây . Tốt nhất là tìm thấy dấu vết mà họ để lại "

Đoạn đường phía trước bị chặn, manh mối cũng chặt đứt từ đấy . Tử lạp đành bất đắc dĩ quay đầu .

( Mong cậu không xảy ra chuyện gì )

...

Sau một hồi hành hạ về mặt tinh thần, Bạch băng mới buông tha cho hắn . Cô ấy đã phát hiện ra từ hôm qua số lượng zombie trong khu vực dần tăng cao sau cuộc truy đuổi với zombie đại lực .

Cõng Lưu phong trên lưng, họ cùng nhau rời khỏi nơi này .

Không gian còn lại không nhiều, khắp nơi đều có bóng dáng zombie . Các tuyến đường thoát ra hoàn toàn bịt kín . Đang lúc bối rối Lưu phong thì thầm nhẹ với Bạch băng, hắn bây giờ chỉ nói được rất nhỏ với một số cử động không đáng kể .

Di chuyển đến một bãi đất trống .

" Ra đây đi, tôi biết các người ở đó "

Phía trong hẻm nhỏ có tiếng xì xào, một người chạm rãi bước ra .

" Làm sao cô phát hiện ra chúng tôi ? "

" Tôi thấy "

Thực ra Lưu phong mới là người nhìn thấy, dù cho không sử dụng dị năng thị lực của hắn vẫn viễn siêu người bình thường . Động tĩnh nhỏ họ tạo ra lúc đi theo, bóng dáng lấp ló đều không thoát được .

" Các người muốn gì ? Cướp ? hay ... "

Cô đặt Lưu phong xuống, cảnh giác với họ . Đôi tay sẵn sàng rút khẩu súng bên hông bất cứ lúc nào . Là người đã được đào tạo, Bạch băng tin bản thân có thể bắn trước khi những người đó kịp làm điều gì .

Nhận thấy hành động từ cô ấy, người cầm đầu dơ hai tay vẫy vẫy . Giọng điệu cười cợt .

" Đừng nghiêm trọng thế, tôi không thấy hai người có thứ gì để cướp ngoài khẩu súng đâu . Tuy vậy nó vẫn không có giá trị bằng một con dao vì tác hại mà nó đem lại . Chỉ có thể sử dụng như biện pháp cuối cùng mà thôi . "

Hắn nhìn vào Bạch băng .

" Cũng không phải cướp sắc . Chỗ chúng tôi không thiếu các cô gái đẹp, tận thế buông xuống có ít cô gái nào có thể tự mình sống sót . Cho họ thức ăn và họ sẽ thành của bạn "

" Thấy hai người lạ mặt nên chúng tôi bám theo . Ngoài việc ra ngoài tìm kiếm vật tư chúng tôi cũng đảm nhiệm luôn vai trò dẫn dắt người mới về nơi của mình "

Lời giải thích kẻ cầm đầu đưa ra khá hợp lí . Lưu phong không thấy có lỗi gì nhưng cũng chưa chắc sẽ đúng như thế .

Bạch băng thắc mắc .

" Các người tạo dựng thế lực ? "

" Là cộng đồng ! "

Tên phụ tá kế bên trong trang phục kín bít toàn thân chỉ hở mỗi mắt chèn lời . Kẻ cầm đầu cũng tỏ vẻ đồng ý .

" Đúng thế, là cộng đồng . Không ai bắt ép gì cả, bạn luôn có thể rời đi bất cứ lúc nào bạn muốn . Có một số người bị đuổi thậm chí còn không chịu rời đi . Khi nhìn lũ zombie lởn vởn ngoài kia thì điều đó lại dễ hiểu "

" Lạch cạch lạch cạch "

Từ xa có tiếng zombie tiến tới gây ra động tĩnh . Hẳn vì số lượng người nhất định đã thu hút bọn chúng .

" Thế ý hai người thế nào . Không nhiều thời gian để suy nghĩ đâu . Tôi thấy người bạn trai của cô đang trong tình trang khá tồi tệ đấy "

Cơ thể Lưu phong được Bạch băng lau chùi sạch sẽ . Quần áo bên ngoài trông vô cùng chật vật với đầy vết máu .

Bạch băng quay sang nhìn hắn, Lưu phong hơi gật nhẹ .

" Được rồi, chúng tôi sẽ theo "

" Tuyệt vời, chào mừng "

Đoàn người cũng chỉ tám người mà thôi nếu tính cả hai người họ . Đến con hẻm nhỏ họ nhấc tấm nắp cống lên .

" Thực sự sao ? các người hẳn phải biết những nơi thế này gì bên dưới chứ ! "

" Đừng lo lắng "

Để trấn an, hắn tiên phong trèo xuống đầu tiên, sau đó lần lượt từng người bước xuống . Hơi do dự cô vẫn cõng Lưu phong đi theo họ .

Đèn pin chiếu rọi, trên đường đi tên cầm đầu nói vu vơ .

Đúng như cô nói những nơi thế này thường trở thành nhà của bọn chúng . Tuy vậy hầu hết các con đường đều được bịt kín hoàn toàn . Một số khác dùng để ra vào với số lượng lớn người bảo vệ .

Nói đến đây hắn chỉ chỉ lên phía trên . Theo hướng tay hai người nhìn thấy một camera chỉ thẳng về họ .

" Đoạn đường dài tiến đến cửa vào được giám sát 24/24 . "

Đi khoảng thời gian, vòng vèo qua nhiều khúc cua . Hai người nhìn thấy bước tường với cánh cửa thép, bên ngoài có các thùng dầu rỗng bên trong chứa củi khô đang cháy .

Tiến đến gần cánh cửa, hắn gõ gõ . Một lúc sau có tấm sắt nhỏ hé mở chỉ thấy đôi mắt .

" Mật khẩu "

" Mẹ bà nó mập mạp, mở cửa ra ngay hoặc ngươi phải trả ngay món nợ còn thiếu !"

" Cạch "

Cánh cửa nhỏ dưới bức tường mở ra .

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.