Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giới thiệu chính thức

Tiểu thuyết gốc · 1244 chữ

- Tôi tên Phong Hạo.

- Quả là một cái tên khí phách.

Cuộc nói chuyện đi vào ngõ cụt, không ai muốn tiếp lời ai. Lâm Nhã cười cứ cười, Phong Hạo thì vẫn cứ nhìn cậu chằm chằm. Nhìn đến nỗi khuôn mặt tươi cười cũng có dấu hiệu nứt ra. Giờ đây, hắn mới mở miệng hỏi:

- Không định giới thiệu sao?

- Hả??

Dừng một chút, suýt quên, cậu cũng chưa giới thiệu với hắn.

- Giới thiệu lại một chút. Tôi tên Lâm Nhã.

- Uhm..Lâm Nhã hả!!...Tuổi?

- 19

- Bối cảnh?

- ....

Sao giống điều tra sổ hộ khẩu thế này?

Giới thiệu đến đấy là được rồi, cậu hoàn toàn không muốn nói thêm về bản thân.

Nói nhiều lộ nhiều. Đằng nào cũng chỉ là người lạ gặp qua một lần.

Phong Hạo vẫn kiên nhẫn ngồi đó nhưng thấy cậu không có vẻ gì là có ý định nói. Hắn chỉ đơn giản nói:

- Không nói cũng được. Không quan tâm bối cảnh cậu có sạch sẽ hay không. Đi theo tôi thì là người của tôi. Chỉ cần trung thành và có não là được.

Lâm Nhã vẫn chỉ cười. Trong mắt người khác thì đó là sự nhu thuận, trong lòng cậu thì là đối phó qua chuyện còn với Phong Hạo, hắn nhìn ra cậu đang đeo mặt nạ nhu nhược nghe theo lời hắn. Bất quá, hắn không quan tâm đó là giả tạo hay thật lòng. Chỉ cần cậu trung thành và không gây bất lợi là được.

- Đã từng cầm súng chưa?- hắn hờ hững hỏi

- Rồi- Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, cậu đưa ra câu trả lời. Lẽ nào một người không biết cầm súng lại đòi súng với đạn. Nói dối cũng không cần trực tiếp thế đi.

- Đã từng giết người chưa?

- Chưa.- Thực ra là rồi nhưng chẳng nhẽ lại bảo từ kiếp trước. Hơn nữa, có đứa nhóc nào mười chín tuổi đã giết người. Quá kì lạ rồi đi!

- Ừ

Thấy hắn có vẻ hài lòng về câu trả lời, cậu bắt đầu thả lòng. Và...hắn lại tiếp tục hỏi.

- Sao lại thuê nhà ở đây?

- Giá rẻ! Nhà cửa rộng rãi thoải mái.

- Không biết nơi này thường xảy ra cái gì sao?

- Biết!

- Thế sao còn ở?

Cậu lặng lẽ phun tào trong lòng.

Sao tên điên này hỏi cặn kẽ thế? Không lẽ nói cho hắn biết là ngày mai tất cả sẽ biến thành zombie. Zombie còn biết giao dịch ngầm, cầm súng chắc?

Phun tào thì phun tào. Cậu vẫn giữ vững đạo làm đàn em, nhoẻn miệng trả lời:

- Giá thành rẻ. Tối không ra ngoài là được.

- Nói thật!

Giật mình, không lẽ hắn nhìn ra cái gì. Tôi vẫn chưa muốn chết đâu.

Cậu im lặng, chỉ cười.

Hắn bắt đầu:

- Chỉ có hai câu đầu có vẻ đúng. Còn lại hoàn toàn có lỗ hổng. Muốn nói dối thì luyện tập thêm. Thuê nhà vì giá rẻ thế mà lại mặc quần áo cả vạn tệ. Bảo chỉ cần không ra ngoài buổi tối là được nhưng tôi gặp cậu chính là vào buổi tối. Đừng có lừa tôi!

Quả nhiên là cáo già. Tên điên này lại có khả năng quan sát mạnh đến thế. Đúng là mình sơ xuất rồi!

Thấy không có cửa tiếp tục, cậu thuần thục đánh lái sang chuyện khác.

- Mặc dù bây giờ anh là lão đạo của tôi nhưng cũng không thể quên hậu lễ của tôi chứ- Cậu điêu luyện diễn xuất ra vẻ mặt tiếc nuối nhưng cũng không dám nói nhiều. Tiếng không to nhưng đủ để mọi người nghe rõ.

Phong Hạo nheo mắt, nhủ thầm trong lòng. Nhóc con này cũng thật biết diễn. Lái hắn sang chuyện khác thì thôi lại còn bắt hắn trả lễ trước mặt Cao Lãng với Chử Dương. Hai tên này lớn lên từ nhỏ với hắn, biết rõ hắn sẽ không nuối lời. Hơn nữa, hắn cũng không muốn tự làm xấu mặt mình mà lật lọng nên chắc chắn sẽ đồng ý.

Đừng lên, chỉnh trang lại quần áo. Hai tên kia cũng theo đó mà đứng lên. Lâm Nhã mừng thầm trong lòng.

Cuối cùng cũng đuổi được đi. Mệt chết lão tử!....Khoan, còn súng đạn của hắn đâu? Tên này không cần mặt mũi hả?

Mặt Lâm Nhã cứ đứng đấy, nụ cười vẫn treo bên môi nhưng mặt đã nghệt ra rồi.

- Không nuối lời. Đồ sẽ trả đủ. Đi lấy đồ cho cậu.

- Đi mất bao lâu?- Lâm Nhã thấp thỏm, còn tí nữa thôi là mưa máu rồi, lâu quá thì xác cmn định là miếng thịt này phải nhả ra rồi.

- Không lâu, khoảng hơn một tiếng thôi.- Cao Lãng hòa nhã trả lời

Suy nghĩ một chút, cậu hào phóng giơ tay, mặt mày rực rỡ:

- Đi vui vẻ!

Phong Hạo quay lại nhìn vẻ mặt của cậu, có chút cảm giác bị hắt hủi, ghét bỏ. Hắn hừ một tiếng ,chỉ vào người cậu:

- Cậu cũng đi!

Nụ cười vỡ tan trong nháy mắt, đầu đầy hắc tuyến. Bảo cậu bỏ căn nhà bảo bối này để đi theo mấy tên chỉ mới gặp lần đầu, đừa có mơ:

- Không, không, mọi người đi là được rồi! Tôi ở đây chờ! Tôi đi vướng chân mọi người thì sao.

Không nói gì, tên điên kia lại thò tay vào túi áo. Cậu lập tức câm nín, gượng cười:

- Ha ha, nếu mọi người không ghét bỏ thì tôi cũng muốn đi thăm thú lắm. Nhưng đợi tôi lên mặc ít quần áo đã.

Cậu chạy vội lên nhà, vớ đại cái áo vào mặc. Cậu nhớ tới đống lương thực liền tiếc hùi hụi.

Thôi đành, của đi thay người. Không đi theo hắn cẩn thận vỡ sọ. Mình vẫn quý sọ mình lắm. Thật sự là vừa tức vừa bực. Bao nhiêu tiền của, lương thực, nói vứt là vứt. Mẹ kiếp, quần áo đẹp mùa hè, áo ấm mùa đông, mấy chai rượi quý,...đều không có cơ hội thưởng thức nữa rồi. Trong không gian chỉ có mỗi gạo, rau với ít thịt. Đồ dùng thì hoàn toàn không có. Mẹ nó, tên khốn kiếp. Hại ông đây bị bạo cúc đã đành, lại còn khiến ông phải bỏ cả đống đồ để đi theo cung phụng hắn nữa chứ! Mạt thế đến, ông nhất định tiêu sái mà cút, đạp ngươi mà đi!

Suy nghĩ hùng hồn là thế, hành động vẫn nhanh chóng mà chạy đến trước mặt Phong Hạo:

- Lão đại, đã xong!

- Phong ca!

Lâm Nhã không hiểu, ngẩng mặt lên nhìn hắn.

- Gọi tôi Phong ca!

À, thì ra là thế! Cậu vô cùng thành ý mà gọi:

- Phong ca!

-Ừ

Lâm Nhã vẫn chờ xem hắn nói gì tiếp. Còn Phong Hạo,...ừ...hắn chỉ ừ rồi nhìn cậu một lúc xong quay người đi ra xe. Lâm Nhã thấy thế thì hoàn toàn muốn cho tên này một đấm. Nếu có dị năng thì tốt rồi, cậu phải chịu uất ức như này sao. Cứ thế, cậu một đường nhẫn nhịn vào trong xe, lưu luyến nhìn căn nhà chứa đầy đồ của mình thở dài.

Hời cho người khác rồi!

Đi được khoảng nửa tiếng, mây đen bắt đầu kéo tới. Đây là sự báo hiệu đầu tiên của mạt thế: mưa máu.

Bạn đang đọc Mạt Thế Trùng Sinh Chi Thay Đổi Số Phận sáng tác bởi Tonnhuocvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tonnhuocvu
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.