Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng sinh lại 10 năm trước

Phiên bản Dịch · 1804 chữ

Trùng sinh lại 10 năm trước!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên: songthanhsang

Beta: Tĩnh Luân

Kiến trúc được bao bọc bởi sắt thép, mặt đất trơn bóng sạch sẽ, từng người mặc đồ trắng đi qua lại không ngừng.

Nơi này là một căn cứ của sở nghiên cứu vừa được giải phóng ở vùng ngoại ô Thừa Dương.

Một đám thiếu niên với gương mặt non nớt đang đợi bên trong khu vực chờ, thần sắc kích động xen kẽ với sợ hãi hiện trên mặt đám nhỏ,

“Đinh đinh đông, số hiệu số 2318, Tần Phong, tiến về khu tiêm thuốc số ba!”

“Tôi đây!”

Một thiếu niên vội vàng đứng dậy, kích động đến mức hai chân có chút nhũn ra, kết quả va chạm thế nào liền khiến cậu ngã phịch xuống đất nặng nề.

Bất kì ai ở đây nghe thấy đều biết lần té này thảm ra sao.

"A, Tần Phong!" Chu Hạo cũng cảm thấy lần này bạn mình thật sự là té vô cùng thê thảm, vội vàng đi đến đỡ dậy.

Kết quả không nghĩ tới, vậy mà Tần Phong ngã đến hôn mê!

“Mẹ nó, Tần Phong cậu giỡn cái gì vậy, đang lúc quan trọng như vậy mà lại hôn mê là thế nào, nhanh tỉnh, lập tức đến lượt cậu tiêm dược tề thức tỉnh rồi!"

Công nguyên năm 2200, thế giới đại biến, trong hai ngàn năm con người từ vị trí đứng đầu nhanh chóng trở thành chuỗi thức ăn cấp thấp nhất.

May mắn là trong nhân loại xuất hiện dị năng giả cùng cổ võ giả lực lực mạnh mới có thể dẫn dắt đến không gian sinh tồn như hiện tại.

Mà điều kiện để có thể thức tỉnh dị năng giả hay cổ võ giả chính là vào thời điểm vừa bước qua tuổi mười sáu, bản thân cần phải tiêm vào dược tề thức tỉnh.

Điều này đại biểu cho bước ngoặc lớn trong cuộc đời, vậy mà ngay thời điểm quan trọng đó Tần Phong lại hôm mê bất tỉnh khiến cho Chu Hạo gấp gáp không thôi.

“Đinh đinh đông, số hiệu số 2318, Tần Phong, tiến về khu tiêm thuốc số ba!”

Loa phát thanh lần nữa truyền đến âm thanh thúc dục, tiếng gọi khiến cho đầu óc Tần Phong mơ hồ, hỗn độn loạn thành một đoàn, đau như muốn nứt ra.

'Tôi chưa chết?'

Trong đầu Tần Phong lập tức xuất hiện ý nghĩ này nhưng lại phản bác, làm sao mà hắn chưa chết được, rõ ràng trong lúc với Thú Vương cường đại, mặc dù chiến thắng nhưng mà thắng thảm, kết quả là hắn đã đồng quy vu tận.

Lúc này, thanh âm bên tai dần dần rõ ràng hơn.

“Mặc kệ, Trần Minh, nhanh lại đây hỗ trợ đem Tần Phong tới phòng thuốc số ba, cho dù cậu ấy có hôn mê đi nữa cũng phải tiêm vào dược tề thức tỉnh trước đã!" Chu Hạo nhịn không được nhìn người bạn bên cạnh nói.

Tần Phong đột nhiên giật mình!

Trần Minh?

Làm sao có thể, làm sao hắn ta lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ lần nguy hiểm này là do hắn mang đến?

Nhưng mà người bên cạnh đang lo lắng cho mình là ai? Vì sao giọng nói lại quen đến vậy? Giống như đã từng tồn tại trong trí nhớ.

Trần mình đứng bên cạnh hai người, trong mắt hắn lúc này lại lóe sáng.

Tần Phong, Trần Minh còn có Chu Hạo, vẫn luôn dẫn đầu top ba trong học viện trung cấp.

Chỉ là Trần Minh luôn biết thực lực bản thân kém xa Tần Phong với Chu Hạo.

Hai tay hắn nhịn không được mà nắm chặt, trong lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, trong mắt lúc này hiện lên một tia u quang.

"Chu Hạo, như vậy không được đâu, sẽ bị trách tội mất, Tần Phong hiện đang bất tỉnh chúng ta cần để cho bác sĩ kiểm tra một chút xem thế nào, có bị thương ở đâu không!"

Ngoài miệng đầy lời nói quan tâm nhưng trên thực tế hắn đang muốn Tần Phong bỏ lỡ thời điểm quan trọng này, không thể tiêm vào dược tề thức tỉnh.

"Nhưng bây giờ đang lúc quan trọng thế này...." Chu Hạo gấp gáp lại vừa hoang mang lo sợ.

"Trước tiên chúng ta mang cậu ấy đi nghỉ ngơi một lát đi!" Trần Minh đi tới muốn đỡ lấy Tần Phong rời đi.

"Không cần!" Đột nhiên vào lúc này truyền đến giọng nói khàn khàn trầm thấp của thiếu niên, giống như mang theo cỗ áp lực đè nén, không ai biết tại thời điểm mà hắn ngất đi trong ngáy mắt đã trải qua những gì.

Là giấc mộng Nam Kha, hay là thế giới chân thật?

Tần Phong chỉ biết là lúc này bên trong đầu của hắn nhiều ra thêm phần kí ức mấy chục năm, yêu hận tình thù đều vô cùng rõ ràng như vừa diễn ra.

Hắn đứng lên, trên gương mặt vốn non nớt giờ đã rút đi phần ngây ngô, thay vào đó là dáng vẻ trầm ổn, thậm chí ánh mắt còn có chút sắc bén.

Cơ thể Trần Minh cứng đờ, bản thân còn cảm thấy trên lưng phát lạnh, giống như đứng trước mặt Tần Phong không có bất cứ thứ gì che chắn, toàn bộ bí mật đều lộ ra ngoài, những suy nghĩ ích kỉ bẩn thỉu trong lòng đều bị Tần Phong nhìn thấu không sót thứ gì.

Trong nháy mắt Tần Phong đã thu hồi ánh mắt rồi nhìn về phía Chu Hạo, trong mắt hắn lúc này tơ máu vây kín.

Chu Hạo, là anh em của mình, trong trí nhớ của vừa xuất hiện thì cậu ấy đã chết năm mười sáu tuổi, vì chính bản thân hắn mà chết, nhưng lúc này đây lại đang khỏe mạnh đứng trước mặt hắn, trên gương mặt là nét ngây ngô của tuổi mười sáu.

Trong nháy mắt Tần Phong rốt cuộc cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Hắn trùng sinh.

Trùng sinh trở về thời điểm mười sáu tuổi, vào cái ngày tiêm dược tề thức tỉnh.

“Đinh đinh đông, số hiệu số 2318, Tần Phong, tiến về khu tiêm thuốc số ba!”

“Tôi qua đó trước đã!" Tần Phong vỗ Chu Hạo rồi gật gật đầu, lần này bước chân của hắn thập phần trầm ổn, không nôn nóng giống như vừa rồi, thậm chí trong lúc vô tình còn toát ra cỗ bá khí.

Nếu như ông trời đã cho hắn có cơ hội sống lại vậy hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện giống như quá khứ phát sinh.

Tần Phong siết chặt nắm đấm hướng đến khu số ba bước đến.

Một ống dược tề màu lam đâm vào tĩnh mạch Tần Phong tiêm vào.

“Dược tề thức tỉnh sẽ giúp em thức tỉnh dị năng, thiên phú càng mạnh thì tốc độ thức tỉnh càng nhanh, trong thời gian một tháng này thực lực của em sẽ tăng lớn về sức lực, tốc độ và cả năng lực nhận biết, cho dù không thức tỉnh được dị năng đi nữa em cũng đạt được thể phách cấp thấp nhất, thời gian tới cần chú ý đến tăng cường rèn luyện!"

"Ừm, cảm ơn bác sĩ!"

Tần Phong hít sâu một hơi, lúc này hắn đã cảm nhận được một loại khí tức không giống như bình thường xuất hiện bên trong cơ thể mình, nhưng hắn cũng không nói ra thậm chí cực lực che giấu khí tức bản thân, không cho nó phát tán ra ngoài, khóe môi cười lạnh, thiên phú càng mạnh thì tốc độ thức tỉnh càng nhanh!

Sau khi tiêm vào dược tề thức tỉnh còn chưa qua tới một phút đồng hồ mà hắn đã cảm nhận được dị năng bắt đầu xuất hiện, thiên phú này của hắn được xem như thế nào?

Đáng tiếc, thời điểm này ở kiếp trước bản thân còn chưa kịp hưởng thụ qua thiên phú như vậy đã bị người khác ám toán, trải qua thí nghiệm dị năng cực kì thống khổ, sau đó còn bị vứt xác xuống cống thoát nước, hắn vẫn sống nhưng căn bản không có thực lực để đối kháng với kẻ thù.

Dù sao, hắn trước kia so với phế vật không hề khác biệt!

Nhưng mà bây giờ....

Trong ánh mắt Tần Phong lóe lên tia sáng sắc bén.

Có lẽ cái tổ chức kia hắn vẫn tạm thời không có cách nào đối địch, bất quá đối với đám thuộc hạ chân chó hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Vừa nghĩ tới đây Trần Minh đã xuất hiện trước mặt Tần Phong.

Tần Phong nở nụ cười đầy thâm ý.

Trần Minh thấy vậy lập tức sinh ra chút run rẩy.

'Chuyện gì vậy? Chuyện gì xảy ra thế này, vì sao hôm nay Tần Phong có có vẻ là lạ, sao lại cảm giác được nguy hiểm như vậy?' Trần Mình cũng không nói được đây là cảm giác gì.

“Thế nào, Tần Phong, có phản ứng gì chưa?” Chu Hạo không kịp chờ đợi, nóng lòng hỏi.

“Không có!” Tần Phong lắc đầu.

Trong ánh mắt Chu Hạo có chút thất vọng, thở dài một hơi “Được rồi, ba người chúng ta người đều không có phản ứng, những người khác khẳng định cũng sẽ không, chúng ta đi thôi, trở về tiếp tục rèn luyện một chút.”

“Ừ, đi thôi!” Ba người cùng nhau rời khỏi sở nghiên cứu, đi ra ngoài.

Đã rất nhiều năm Tần Phong không có trở lại nơi này.

Ngoại ô Thừa Dương, một trong những căn cứ cỡ lớn được bao quanh bởi kiến trúc xi măng cốt thép chằng chịt, chen chúc khiến cho người ta không thấy bầu trời, phía trên cách vài trăm mét đang lơ lửng một loại vệ tinh máy móc cực đại.

Đó chính là thiết bị ổn định không gian, cũng là một trong những thứ đảm bảo an toàn của khu căn cứ này.

'Rất nhanh sẽ xảy ra đi!' Trong đầu Tần Phong nghĩ đến chuyện đã trải qua.

Ngay lúc này, thiết bị không gian trên bầy trời đột nhiên phát ra đọa hỏa quang.

P/s. Đây là bộ đầu tiên của FA HỘI làm , rất mong nhận được sự ủng hộ của toàn thể đồng đạo xa gần, nhớ nhấn like truyện, like mổi chương ae đọc, ...Đừng quên lưu vào tủ sách và cmt bình luận góp ý cho truyện nha ae...

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư (Bản dịch) của Tần Tiểu Từ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TĩnhLuân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 24
Lượt đọc 407

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.