Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin nhắn trong điện thoại di động (26)

Phiên bản Dịch · 758 chữ

Sau khi tiễn chồng Lucy đi, Kiều An Hảo và Lucy ngồi ở trên ghế sô pha.

Cà phê pha khi nãy đã nguội, Kiều An Hảo đi pha thêm một bình nữa bưng lại, rót cho mình và Lucy mỗi người một ly.

Lucy nói một câu "Cảm ơn", sau đó móc ra một tấm danh thiếp đưa cho Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo dùng hai tay nhận lấy, mặc dù trên chữ danh thiếp đều in bằng tiếng Anh nhưng Kiều An Hảo xem vẫn có thể hiểu.

Lucy, ba mươi mối tuổi, bác sĩ tâm lí.

Kiều An Hảo cất danh thiếp, định giới thiệu đơn giản một chút về mình với Lucy, cô còn chưa nói xong, Lucy liền mỉm cười gật đầu nói: "Thông tin về cô, tôi đều đã biết."

Ngừng chút, Lucy lại nói: "Niên nói cho tôi biết."

Lucy cầm tách cà phê lên nhấp một ngụm: "Về chuyện tôi gây ra hiểu lầm cho cô, tôi thật sự xin lỗi, nhưng cô yên tâm, Niên tới tìm tôi chỉ đơn thuần là về quan hệ công việc thôi."

"Ừm..." Lucy nghiêng đầu một chút: "Đơn giản mà nói, Niên là bệnh nhân của tôi."

Lucy là bác sĩ tâm lí, Lục Cẩn Niên là bệnh nhân của cô ấy, nói vậy có nghĩa là tâm lý của Lục Cẩn Niên... Trong nháy mắt, biểu cảm của Kiều An Hảo trở nên có chút cứng ngắc, tựa như không thể tin nội dung mình nghe được.

Lucy như biết Kiều An Hảo đang suy nghĩ cái gì, nhoẻn miệng cười một cái, "Thật ra tôi đã đồng ý với Niên sẽ giữ bí mật chuyện của cậu ta, nhưng Trung Quốc của mấy người có câu, gọi gì mà chuông..."

Lucy nói một nữa, có chút không biết nên nói tiếp như thế nào, lần này Kiều An Hảo dùng tiếng Anh tiếp lời của cô: "Cởi chuông phải do người buộc chuông phải không?"

"Đúng!" Lucy gật đầu mạnh một cái: "Tôi nghĩ, nếu cô biết những chuyện này, nhất định sẽ giúp đỡ được cho Niên."

Lần này Kiều An Hảo không lên tiếng, chỉ nhìn đăm đăm vào Lucy.

"Năm tháng trước tôi biết Niên, lúc đó tôi và chồng lái xe về nhà thì nhìn thấy cậu ta, cậu ta uống rất nhiều rượu, ý thức đều mơ hồ không rõ, cậu ta là bạn thân của chồng tôi, quen biết rất nhiều năm rồi, sau đó chúng tôi mang cậu ta về nhà."

"Sau khi cậu ta tỉnh rượu thì muốn bỏ đi, chồng của tôi liều mạng giữ lại, cuối cùng cậu ta cũng đồng ý."

"Cậu ta cực kỳ đẹp trai, cũng rất lịch sự, mặc dù rất ít nói nhưng tôi và chồng tôi rất thích cậu ta, Nini nhà tôi cũng thích vậy, Nini là một con chó Labrador rất đẹp."

"Một tuần sau, tôi phát hiện cậu ta không được bình thường, lúc trở lại tôi đi tham gia một buổi dạ hội, lúc trở lại đã là ba giờ sáng, phòng của cậu ta vẫn sáng đèn, cửa phòng cũng không khóa, tôi cực kỳ buồn bực liền đẩy cửa ra, vậy mà nhìn thấy cậu ta vẫn chưa ngủ, trong phòng đều là mùi thuốc lá."

"Lúc đó, tôi chỉ cho là cậu ta nghiện thuốc lá rất nặng, cũng khuyên nhủ cậu ta, thế nhưng lại không khuyên được." Lucy nhún vai, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ: "Mặc dù ở chung một nhà, nhưng rất ít nói chuyện với cậu ta, chồng của tôi nói cho tôi biết, tính cách con người của cậu ta chính là vậy, cho nên tôi cũng không nghĩ nhiều."

"Mãi cho đến có một ngày, tôi tan ca về nhà, Nini nhìn thấy tôi thì lập tức nhào đến cắn ống quần của tôi kéo về phía phòng ngủ của cậu ta, còn liên tục nhìn vào cánh cửa phòng của cậu ta mà sủa, tính tình Nini rất ngoan, rất ít khi xảy ra tình huống này, lúc ấy tôi liền cảm thấy có gì đó không đúng, gõ cửa những không có ai đáp lại, chợt Nini bắt đầu xô cửa, tôi đã cảm thấy có chút không bình thường, liền vội vàng đi tìm chìa khóa, sau khi mở cửa..."

Lucy nói đến đây thì dừng lại, liếc nhìn Kiều An Hảo một cái, làm một động tác vạch ở cổ tay nói: "Tự sát."

Bạn đang đọc Hôn Trộm 55 Lần của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.