Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai tiếng

Phiên bản Dịch · 766 chữ

Lông mày Lục Cẩn Niên nhăn nhăn, trong đầu giống như một tia chớp, lướt qua một loạt ý nghĩ...

Anh nhớ rõ ràng buổi sáng ngày nào đó, Kiều An Hảo vẫn nôn rất dữ dội, lúc ấy anh chỉ đơn thuần cho là trong bụng cô không thoải mái, thậm chí còn cố chấp chuẩn bị đưa cô đến bệnh viện, kết quả mới vừa lên xe, lại nhận được điện thoại của Hàn Như Sơ, nói Hứa Gia Mộc có phản ứng rồi...

Dường như cũng chính là sau ngày đó, Kiều An Hảo dần dần lại không nôn nữa, lúc ấy anh tưởng rằng dạ dày cô hết bệnh rồi, còn giảm bớt lo lắng...

Nhưng xem ra hiện tại, Kiều An Hảo từ trước đến giờ đều không có bệnh bao tử, những cơn nôn mửa này là nôn nghén, sau khi thai chết trong bụng, phản ứng có thai tự nhiên cũng sẽ theo đó mà chấm dứt.

"Ngài Lục?" Má Trần thấy Lục Cẩn Niên đứng nơi cầu thang trên lầu, yên lặng không tiếng động, ánh mắt nhìn thẳng vào một ngọn đèn nằm dưới đất của phòng khách, không biết đang suy nghĩ cái gì, nhịn không được thốt lên nhắc nhở một tiếng.

Lục Cẩn Niên hoàn hồn, biểu tình trên mặt không có thay đổi gì quá lớn, giọng điệu mở miệng, cũng giống như trước, lạnh nhạt không có bất kì cảm tình gì: "Thôi, chỉ cho bà chủ một ly sữa nóng thôi, một giờ trước cô ấy vừa mới ăn tối, phỏng chừng cũng ăn không vô."

"Vâng, ngài Lục."

Lục Cẩn Niên gật đầu, không nói chuyện.

Má Trần chậm chạp đi vào phòng bếp.

Tầm mắt của Lục Cẩn Niên lại dời xuống chỗ ngọn đèn đặt dưới đất vừa mới nhìn chằm chằm kia.

Má Trần làm nóng sữa xong, bưng từ trong bếp ra, nhìn thấy Lục Cẩn Niên vậy mà vẫn còn đứng ở chỗ bậc thềm trên lầu, ánh đèn thủy tinh nơi cầu thang mờ nhạt, chiếu vào trên mặt anh, khiến mặt mày càng hiện lên vẻ tuấn tú bức người.

Má Trần sửng sốt một chút: "Ngài Lục? Sao ngài lại vẫn đứng ở chỗ này?"

"Ừ." Lục Cẩn Niên nhàn nhạt lên tiếng, nhìn thoáng qua chén sữa trong tay má Trần, vươn tay: "Đưa cho tôi."

Má Trần vội vàng đưa tới.

Lục Cẩn Niên vội vàng xoay người, trở lại phòng ngủ, đúng lúc Kiều An Hảo đang ru rú trên giường xem ti vi, nghe được tiếng đẩy cửa, chỉ là nhìn lướt qua người anh, sau đó tầm mắt lại trở lại màn hình ti vi.

Lục Cẩn Niên đi đến bên giường, đưa sữa tới: "Má Trần vừa mới làm nóng."

Kiều An Hảo liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên một cái, lần này lại dừng trên mặt anh một lúc lâu, như là đang đấu tranh cái gì đó, cuối cùng vẫn vươn tay nhận lây, hai tay ôm cốc sữa, uống một ngụm, tiếp tục không chuyển mắt chăm chú xem ti vi.

Lục Cẩn Niên cũng không tránh ra, mà đứng ở bên giường, ánh mắt dừng lại nhìn Kiều An Hảo một lúc, anh luôn luôn ít nói, chợt đột nhiên mở miệng hỏi một câu: "Giấc ngủ của em có vấn đề gì không?"

"Không có a..." Kiều An Hảo có chút nghi ngờ tại sao đột nhiên Lục Cẩn Niên lại hỏi loại vấn đề này, lắc đầu về phía anh, lại quay đầu, nhìn anh, môi giật giật, lại vẫn mở miệng hỏi: "Sao vậy?"

"Không có gì." Lục Cẩn Niên nhàn nhạt lên tiếng, sau đó lui về sau hai bước, dựa vào bàn trang điểm, được một lúc, lại nói: "Nghe má Trần nói, lúc em theo đoàn làm phim trở về, xách theo mấy lọ tổ yến."

Kiều An Hảo nuốt một ngụm sữa, gật đầu một cái.

"Thích ăn tổ yến sao? Trong tủ lạnh cũng không có mấy lọ, ngày mai bảo má Trần đi mua một ít." Âm điệu của Lục Cẩn Niên vẫn trước sau không một gợn sóng.

Hành động này của Lục Cẩn Niên, trái lại lại như đang tìm đề tài để nói chuyện phiếm với cô... Rõ ràng cô bị uất ức, cũng rõ ràng nghĩ không cần nói chuyện với anh, nhưng, khi đối mặt với từng sự bày tỏ của anh, cô lại phát hiện bản thân mình không đành lòng, hoặc càng nói là không nỡ.

Bạn đang đọc Hôn Trộm 55 Lần của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.