Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta có phải bị tẩu hỏa nhập ma rồi không?

Tiểu thuyết gốc · 2026 chữ

Nhìn quyển sách Tu Luyện Cơ Bản trên tay, hắn lại thấy sầu thêm sầu. Rốt cuộc phải làm sao mới cảm nhận được linh khí?

Trong tiểu thuyết thường thấy các thiên tài xuyên qua, xuyên tới nơi là thông thạo Toán, Lý, Hoá. Văn chương lai láng, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý.

Ngay cả các phế vật xuyên qua sau xong cũng thức tỉnh trí nhớ siêu phàm, 12 năm học ùa về như lũ. Vậy còn hắn thì sao?

Sao hắn lại không giống như tiểu thuyết viết? Chỉ vì hắn không phải nhân vật chính sao?

12 năm học tốn gạo, tốn tiền, xuyên qua cái gì cũng chẳng nhớ! Trong đầu Giang Vũ lúc này chỉ có câu "ta đã xuyên không rồi". Tiểu thuyết đúng là lừa người!

Ước gì hắn có cái đầu như AI, sau một đêm tri thức đầy đầu. Đáng tiếc! Đáng tiếc a!

Giang Vũ lúc này dở quyển Tu Luyện Cơ Bản ra. Quyển này dạy tu luyện nhập môn Luyện Khí Kỳ. Nơi đây mỗi cảnh giới tu luyện đều có chín tầng, nhưng hiện tại dẫn khí vào cơ thể cũng không xong thì giấc mộng bất tử bao giờ mới thành hiện thực?

Hắn cảm thấy bản thân không ngu, nhưng sao mãi không cảm nhận được linh khí?

Hắn nhớ ra rằng, muốn học cái gì trước hết đều phải chuyên tâm. Các nhà sư tu hành cũng vậy, bọn họ cũng phải tịnh tâm mới có thể tu hành. Vậy thì tu tiên nguyên lý chắc cũng như vậy!

Muốn tịnh tâm thì ngồi thiền là phương pháp đầu tiên hắn nghĩ ra. Giang Vũ phấn khởi bắt đầu ngồi dậy, khoanh chân, nhắm mắt thiền.

5 phút sau...

Dẹp! Dẹp! Dẹp! Thiền cái nỗi gì?

Hắn khi nhắm mắt vào cố gắng hít thở tĩnh tâm, nhưng hắn không tĩnh tâm nổi. Cảm giác như xung quanh hắn có hàng ngàn hàng vạn đôi mắt đang nhìn, hắn lo sợ không tĩnh tâm được.

Khó quá! Giang Vũ vò đầu suy nghĩ đối sách. Chợt một ý nghĩ lướt qua đầu hắn, còn một cách nữa là đọc kinh. Đúng vậy nha! Hắn vậy mà không nghĩ ra sớm hơn.

Giang Vũ đắc ý bắt đầu đọc kinh...nhưng kinh đâu?

"Hệ thống! Ngươi có thể cho ta một quyển Kinh Phật không?". Giang Vũ lên tiếng gọi hệ thống.

"Quyền hạn ngươi không đủ, ngươi cũng không có điểm đổi". Hệ thống hiện ra tạt cho Giang Vũ một gáo nước lạnh.

"Ngươi có ý gì?". Cái gì mà không đủ quyền hạn? Còn không đủ điểm đổi là cái quỷ gì?

"Ngươi sau khi tu luyện đến Luyện Khí tầng 2 hệ thống thương thành mới bắt đầu mở. Ngươi mỗi lần tu luyện lên 1 tầng sẽ có điểm thưởng để đổi đồ ở thương thành".

Tầng 2 mới mở thì nói chuyện gì nữa? Việc cấp bách bây giờ là làm như nào để tịnh tâm. Hắn không tịnh tâm thì làm sao có thể tu luyện? Không tu luyện thì sẽ không mở được thương thành, không có điểm thưởng và bị nhốt ở đây.

Càng nghĩ càng rối rắm. Chợt hắn nhớ ra một bài hát hắn hay nghe. Bài đó trích Chú Đại Bi được rút ra từ Kinh Đại Bi Tâm Đà La Ni của Phật Quán Thế Âm, quyết định đọc nó vậy.

"Hệ thống ba ba, ngươi cho ta mượn cái mõ được không?". Giang Vũ chắp tay lấy lòng hệ thống.

Hệ thống nhìn tên thiểu năng trước mặt nghĩ một lúc, thấy cho hắn mượn cũng được. Quan trọng là hắn gọi nó là Hệ Thống ba ba! Vậy để ba ba giúp con trai.

Giang Vũ nhận được mõ hí hửng cầm lấy, bắt đầu gõ mõ "hát". Hát? Đúng vậy, hắn "hát" chứ không "đọc".

Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da, nam mô a rị da bà lô yết đế.

Thước bát ra da, bồ đề tát đoả bà da

Ma ha tát đoả bà da, ma ha ca lô ni ca da.

Án tát bàn ra phạt duệ, số đát na đát toả.

......

......

(Tác giả: Bài Vô Lượng - Khoi Vu & Masew)

Tiếng gõ mõ vang lên đều đều cùng tiếng hát, Giang Vũ cũng được như ý muốn. Hắn bắt đầu tĩnh tâm hát đi hát lại Chú Đại Bi.

Hệ Thống lúc này vừa đi kiểm tra các phòng khác một lượt. Người thì chăm chỉ tu luyện, người thì khóc lóc ỉ ôi, người thì thấy nó là bắt đầu hỏi không ngừng nghỉ,....

Đặc biệt có cái tên hô to "30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây. Ngươi đợi đấy cho ta!". Thế là nó dùng Thiên Lôi đánh cho tên đó bốc khói, hắn mới chịu im lặng tu luyện.

Còn cái tên Giang Vũ kỳ ba này nữa, hắn vậy mà mượn mõ để hát Kinh Phật? Người ta "đọc" nhưng hắn lại "hát"?

"Ngươi có cần ta Beat Remix cho ngươi không?". Hệ Thống không nhịn được châm chọc Giang Vũ một câu.

"Được nha Hệ Thống, ngươi làm luôn đi".

Giang Vũ đang tĩnh tâm nghe Hệ Thống nói vậy liền mở mắt ra. Ánh mắt nhìn Hệ Thống đem theo hưng phấn khó có thể diễn tả.

Đáp lại hắn là cái màn hình hệ thống hiện lên giao diện màu xanh đen, in hoa chữ "ERROR 404".

Gianh Vũ: "..."

Cái Hệ Thống này chắc chắn là Hệ Thống phế vật trong truyền thuyết. Còn tự xưng mình là Hệ Thống Viễn Cổ Hồng Mông? Rốt cuộc tên thiểu năng nào tạo ra cái Hệ Thống này vậy? Chắc còn đang đưa vào thử nghiệm đã đem ra bán thành phẩm đi? Hệ Thống gì vừa lỗi, vừa phế, lại còn không có chức năng gì cả. Hắn muốn tố cáo Hệ Thống!

Giang Vũ cứ vậy "hát" trong vòng nửa tháng cuối cùng cũng đã tĩnh tâm được phần nào. Bây giờ hắn cuối cũng có thể bắt đầu tu luyện rồi. Nghĩ vậy hắn cầm lên quyển Tu Luyện Cơ Bản, bắt đầu đọc lại một lần.

Giang Vũ đọc xong liền làm theo hướng dẫn, nhắm mắt vào cảm nhận linh khí. Ban đầu hắn chỉ thấy một màu đen, cái gì cũng không có. Nhưng hắn không vội vàng, tĩnh tâm tiếp tục cảm nhận.

Ba ngày sau...

Hắn cuối cùng cũng cảm nhận được linh khí, từng luồng linh khí chảy vào cơ thể hắn, đi qua kinh mạch sau đó tụ lại ở đan điền.

Hắn cảm nhận được xung quanh hắn có rất nhiều linh khí, hắn không ngừng tham lam hấp thu. Luồng linh khí đi vào cơ thể khiến hắn cảm thấy rất thoải mái. Hắn nghĩ mình sẽ cứ như vậy tu luyện xuyên ngày xuyên đêm cũng được.

Nhưng càng ngày cơ thể hắn càng cảm thấy mệt mỏi. Hắn không chịu nổi nữa liền mở mắt ra, nằm lăn lên giường. Rõ ràng lúc đầu rất thoải mái, nhưng sau sao lại mệt mỏi khó chịu vậy?

"Hệ Thống! Hệ Thống!". Giang Vũ hoảng loại gọi ầm lên.

"Có chuyện gì?". Hệ Thống là một cái màn hình trong suốt thực tế ảo hiện lên, thanh âm máy móc kèm theo phụ đề vang lên.

"Ngươi thử quét một lượt ta xem. Liệu ta có phải bị tẩu hoả nhập ma rồi không?"

Giang Vũ cảm thấy bản thân hắn có lẽ bị tẩu hoả nhập ma rồi. Nếu không sao hắn lại thấy khó chịu?

Hệ Thống hiện ra một gương mặt meme gấu khinh bỉ trên màn hình. Nó chính thức liệt tên Giang Vũ này vào danh sách bệnh nhân tâm thầm giai đoạn cuối.

Giang Vũ nhìn thấy cái meme này, gương mặt hắn tối sầm lại. Hệ Thống chết tiệt! Dám khinh bỉ hắn! Tuy trong lòng hắn lúc này đã có 9999 câu chửi thề rồi, nhưng hắn vẫn nhịn lại nội tâm kích động nói.

"Hệ Thống ba ba, ta ban đầu cảm thấy linh khí đi vào cơ thể rất dễ chịu. Nhưng một lúc sau lại cảm thấy khó chịu là như thế nào?"

"Ngươi ăn một miếng thịt thì thấy ngon, vậy ngươi ăn một cân thịt thì thấy như nào?"

"Thấy no. Nhưng như vậy thì sao?"

Giang Vũ nhìn hệ thống mặt vẫn ngơ ngác, sao Hệ Thống chết tiệt này không nói rõ ra. Cứ ví von ẩn ý làm gì?

Một cái meme khinh bỉ nữa hiện ra kèm theo chữ "Ngươi ăn gì mà ngu vậy". Hệ Thống giờ phút này cảm thấy rất bất lực, rốt cuộc cái tên này xui xẻo bị bế tới đây, hay là nó xui xẻo nên mới gặp cái tên này?

"Nó giống như việc ai hấp thụ được càng nhiều thì càng nhanh tăng cấp. Ngươi không chịu được là do ngươi không cố gắng. Muốn nhanh chóng tăng nhanh thực lực thì phải chịu được mệt mỏi, khó chịu".

Hừ! Nếu tu tiên dễ dàng vậy còn đến lượt ngươi sao? Như vậy thì ai ai cũng bất tử rồi. Tất nhiên câu này Hệ Thống không nói ra, nó không muốn đả kích tinh thần của cái tên thiểu năng này.

Hệ Thống trả lời xong liền biến mất, Giang Vũ thở dài. Không phải hắn không cố, mà là thật sự không chịu nổi. Tu Luyện thật là khó! Hắn muốn về nhà!

Thế giới này có dân bản địa, có người như hắn, và cũng có các lão đại trong tiểu thuyết. Hắn làm sao có thể sống sót được đây? Hệ Thống này chắc chắn muốn chơi chết hắn.

Một tháng sau...

Giang Vũ lúc này đang đi qua đi lại trong phòng. Một tháng này hắn chăm chỉ tu luyện, nhưng sao vẫn ở cảnh giới Luyện Khí tầng 1? Trong tiểu thuyết đâu có nói như vậy? Không phải xuyên qua đều 1 tháng tăng vài cấp sao? Tiểu thuyết đúng là bịp người, hắn giờ rất muốn đánh tác giả một trận.

"Ngươi đi đi lại lại làm gì?". Tiếng máy móc lạnh băng vang lên.

Giang Vũ cũng hồi thần lại từ đống suy nghĩ, hắn đáp.

"Sao ta mãi không lên cấp? Những người khác cấp bao nhiêu rồi hệ thống?"

"Tu tiên cũng giống như chơi game, ngươi phải chăm chỉ tu luyện thì exp mới tăng, ngươi mới có thể lên cấp"

"Nga! Trong game có đánh quái tăng exp, ta cũng muốn đi đánh quái tăng cấp".

"Tăng cái ông nội ngươi!"

Hệ Thống tức giận offline, nó không muốn nói chuyện với tên tâm thần này.

"Khoan đã Hệ Thống, ngươi chưa nói những người khác đã lên cấp nào rồi"

Giang Vũ có kêu gào thế nào Hệ Thống cũng không ra. Chả nhẽ cái Hệ Thống này tức giận offline rồi? Nó cũng biết tức giận sao? Không đúng! Nó còn biết chửi tục nữa. Vừa nãy nó chửi hắn!

Hệ Thống nói tu luyện như chơi game? Vậy cái này là game? Cho dù có phải là game hay không thì hắn cũng đã xuyên rồi. Không cùng một sever thì tất cả đều là NPC, đã là NPC thì hắn không cần phải đắn đo bỏ ra tình cảm.

Cho dù tất cả mọi người có nói hắn vô tâm vô phế cũng được. Đã xuyên không phải có giác ngộ của người xuyên không, không thể để bị bón hành chán chê rồi mới cảnh giác với người xung quanh.

Thắng làm vua, thua làm giặc. Lịch sử chỉ viết tên người thắng, vậy hắn chỉ cần là người thắng thì hắn nói như nào sẽ là như thế đấy. Để có thể thắng, hắn chấp nhận làm một người mưu hèn kế bẩn.

Người không vì mình trời tru đất diệt! Kiếp này hắn quyết định chỉ sống vì bản thân.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đưa Ta Tới Sever VIP, Ta Là Tiểu Thuyết Gia Mê Tín! sáng tác bởi HoaNhi00

Truyện Hệ Thống Đưa Ta Tới Sever VIP, Ta Là Tiểu Thuyết Gia Mê Tín! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaNhi00
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.