Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mọi thứ đâu vào đấy [4]

Phiên bản Dịch · 1793 chữ

Một ngày trước cuộc gặp của tôi với Ryan...

Ngồi trong quán cà phê, tôi cau mày xem qua các tập tin mà Smallsnake đã gửi cho tôi.

Thành thật mà nói, mặc dù tôi đã trêu chọc và quấy rối Smallsnake khá nhiều, nhưng tôi không thể phủ nhận khả năng thần sầu của cậu ta.

Chỉ trong vòng một ngày, tôi đã có mọi thông tin chi tiết liên quan đến bang hội Luxious mà tôi cần. Từ những thành viên cấp cao nhất đến những thành viên cấp thấp nhất. Tôi đã có thông tin về cơ bản tất cả mọi người.

Chưa kể, Smallsnake cũng đã gửi cho tôi một danh sách dài các thông tin liên quan đến các bang hội mà họ hiện đang căm ghét.

...và khi tôi nhìn qua các bang hội địch thủ của họ, một bang hội đã đặc biệt thu hút sự chú ý của tôi.

Bang hội [Sword of light].

Một bang hội cấp vàng khác ở không xa Luxious.

Tuy nhiên, so với các bang hội khác mà Luxious có mâu thuẫn, thì thù địch giữa hai bang này không phải là do hai chủ bang hội đó ghét gì nhau. Trên thực tế, họ không thực sự có vấn đề gì với nhau cả...

Tuy nhiên, một mẩu thông tin thu hút sự chú ý của tôi.

—Mâu thuẫn giữa con trai của cả hai chủ hội. Jacob Reid và Nolan Valdev.

Đây là một mẩu tin rất thú vị...

Xung đột không phải giữa hai chủ bang, mà thực ra là giữa các con trai của họ...hay đúng hơn là những người sẽ thừa kế bang hội...

Hơn nữa, khi tôi xem qua thông tin liên quan đến xung đột giữa hai người họ, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt tôi.

Một kế hoạch mới đã bắt đầu hình thành trong đầu tôi.

Tôi ngay lập tức loại bỏ mọi tập tin khác ngoài Luxious và Sword of light.

Tôi đã quyết định rằng bây giờ hai bọn họ sẽ là trọng tâm chính của tôi...

Lấy ra một tờ giấy, tôi vẽ hai vòng tròn. Một cái đại diện cho Luxious và cái kia ra thì là Sword of light.

Giống như một sơ đồ tư duy, tôi vẽ các nhánh nhỏ mọc ra từ mỗi vòng tròn. Với mỗi nhánh, tôi sẽ viết lên vài ghi chú nhỏ.

Cứ như vậy, trong hai giờ tiếp theo, tôi liên tục vẽ các nhánh khác nhau mọc ra từ mỗi vòng tròn.

... Chẳng mấy chốc, tờ giấy đã đầy ắp các nhánh, và một mạng lưới thông tin khổng lồ được trình bày chi tiết trên đó.

"fuuuu..."

Đặt bút xuống, tôi hít một hơi thật sâu.

Tôi đã làm xong.

Tôi đã viết lại mọi thứ quan trọng liên quan đến cả hai bang hội và phân nhánh thông tin với hy vọng tìm thấy càng nhiều mối liên hệ càng tốt giữa hai bên... và giữa chừng, tôi đã tìm thấy thứ mình muốn.

Liên kết duy nhất giúp tôi thực hiện kế hoạch của mình một cách hoàn hảo.

"Hehe..."

Cười khúc khích, tôi cắn đầu bút.

Nếu mọi thứ diễn ra như tôi dự đoán, Luxious sẽ hoàn toàn quên đi Ryan và tài năng của cậu nhóc ấy, cho phép tôi tuyển dụng cậu nhóc ấy trong hòa bình.

Một lần nữa nhìn vào bản đồ tư duy, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt tôi.

Mọi thứ đã đâu vào đấy rồi.

Mục tiêu của tôi không phải là tiêu diệt cả một bang hội cấp vàng.

...không, điều đó sẽ gây ra quá nhiều sự chú ý không cần thiết.

Mục tiêu của tôi lúc này là thay đổi mối quan tâm hiện tại của họ. Chuyển hướng sự chú ý ra khỏi Ryan và tới một nơi khác...

Đặt bản đồ tư duy sang một bên, tôi nhắn tin cho Smallsnake và nhờ cậu ấy mua một vài thứ. Sau đó tôi tiếp tục gửi cho cậu ấy bốn bức ảnh có hướng dẫn về chúng.

-Gửi

Gửi ảnh cho Smallsnake, tôi lấy hồ sơ của Ryan ra và kiểm tra tình hình hiện tại của cậu ấy. Chẳng mấy chốc, mắt tôi dừng lại ở một thông tin quan trọng.

[Mục tiêu sẽ hẹn gặp Luxious tại nhà mình vào sáng sớm ngày 25 tháng 11 năm 2055]

"25 tháng mười một? Không phải là ngày mai sao?"

Kiểm tra ngày tháng, tôi nhận ra rằng ngày mai Ryan sẽ gặp Luxious.

"Hmmm, cũng không sao."

Dừng lại và kiểm tra điện thoại, tôi nhận ra rằng ngày mai là thời điểm hoàn hảo để tôi bắt đầu kế hoạch mà tôi đã nghĩ ra.

Lướt qua điện thoại, tôi nhanh chóng đặt một chuyến tàu hàng không cho ngày mai.

Thu dọn bàn làm việc, tôi đứng dậy rời khỏi quán cà phê.

"Chắc đêm nay mình sẽ thức trắng rồi..."

...

Trở lại hiện tại...

“Yô mấy bồ, sao không thử chiêu mộ tôi này? Tôi rất giỏi kiếm thuật đấy..."

Vòng tay quanh hai người mặc vest đen, tôi nháy mắt với họ.

"Ngươi là ai-khh"

Kinh ngạc, hai người họ cố quay đầu lại để nhìn tôi rõ hơn, tuy nhiên... Mỉm cười, tôi siết chặt cổ họ hơn.

Có đếu mà tôi sẽ để họ nhìn thấy khuôn mặt đầy quyến rũ của mình...

"khụ..."

Cảm thấy cổ bị siết chặt, hai người cố gắng thở. Tuyệt vọng, họ dùng cả hai cánh tay và cố kéo cánh tay tôi ra khỏi cổ họ.

Càng kéo, những đường gân càng xuất hiện trên trán của họ. Tuy nhiên, mặc cho họ vùng vẫy bao nhiêu, cánh tay tôi vẫn không nhúc nhích.

Thời gian trôi qua, họ càng trở nên yếu ớt... ngay khi họ sắp bỏ cuộc, một trong hai người đã nhìn thấy thứ gì đó được giấu bên dưới một trong những ống tay áo của tôi.

Một biểu tượng của một con bò đực với một cây thánh giá.

...và ngay khi gã ta nhìn thấy biểu tượng, aura xung quanh cậu ta mạnh lên và cậu ta giải phóng hoàn toàn áp lực cấp của mình. Gần như thể gã đã lấy lại được sức mạnh vậy...

"Chống cự vô ích."

Nhận thấy sự thay đổi, tôi lắc đầu.

Bây giờ tôi đã là cấp

Cúi đầu xuống, tôi nhìn hai gã đang ở trong vòng tay của mình.

"Yo yo, tôi nói thật này... Tôi hiện tại rất nghèo, nên xin hãy nói lời tốt với ông chủ của hai người nhé. Tôi thực sự không thể để thất nghiệp vào lúc này."

Cố gắng nói, một trong hai người nhìn tôi và nói.

"A-ai g-gửi mà-mày đến..."

"...hm? Cái gì cơ?"

Cúi đầu xuống để nghe rõ hơn, tôi ngây ngô nhìn hai người đang ở giữa vòng tay của mình. Mặt họ lúc này đỏ bừng bực.

"..st-khh"

Cau mày, tôi cúi đầu xuống sâu hơn nữa.

"hmm?...Này, chú vừa nói gì cơ, tôi không nghe rõ...ah"

Không nghe thấy gì, liếc nhìn họ, tôi nhanh chóng nhận thấy rằng mắt họ đã trở nên trắng bệt.

Họ bất tỉnh cmnr.

Thả tay ra, cơ thể họ ngã xuống đất với một tiếng uỵch lớn.

-Bịch!

- Bịch!

Gãi đầu, nhìn hai người trên sàn, tôi chỉ biết cạn lời.

"Chắc mình hơi quá tay chút..."

Vì tôi cao hơn họ một cấp bậc nên họ hoàn toàn bất lực là phải.

Tôi đoán cấp bậc tạo nên sự khác biệt lớn như vậy... Ý tôi là, họ thậm chí còn không thể thoát khỏi vòng tay tôi nữa là.

Cùng với đó, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt tôi khi tôi liếc nhìn Ryan đang trốn sau lưng mẹ cậu ấy.

"Hai người có sao không?"

Thấy tôi nhìn họ, hai mẹ con do hơi nao núng. Mỉm cười hối lỗi tôi đưa tay đỡ họ dậy.

"Tôi xin lỗi vì đã để hai đã phải nhìn thấy điều này."

Liếc nhìn tay tôi một cách cảnh giác, người mẹ tiến lên phía trước và giấu Ryan sau lưng.

"C-cậu, cậu muốn gì ở chúng tôi?"

Không để tâm đến sự e dè của họ đối với tôi, tôi nhìn Ryan đang trốn sau lưng mẹ và lúng túng nói.

"Chà...nói thế nào đây..ehm, tôi cũng đến đây để chiêu mộ Ryan."

"C-Cậu! Cậu chẳng khác quái gì bọn họ hết!"

Lườm và chỉ tay vào tôi, mẹ Ryan ôm chầm lấy Ryan trong tuyệt vọng, cố gắng bảo vệ cậu ấy.

"Ấy ấy, xin đừng hiểu lầm. Xin hãy nghe lời đề nghị của tôi trước đã."

Nhận thấy tình hình đang trở nên tồi tệ hơn, tôi giơ tay lên và lùi lại. Sẽ tốt hơn nếu tôi không ép họ quá.

Trong khi vẫn ôm Ryan trong vòng tay, người mẹ nói.

"Chúng tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ lời đề nghị nào hết. Xin hãy rời đi giùm."

"...Được thôi."

Thấy họ tỏ rõ sự thù địch với tôi như vậy, tôi đành phải rời đi. Tôi biết rằng đàm phán với họ vào lúc này sẽ chẳng mang đến kết quả tốt lành.

"Tôi sẽ để cái này ở đây nhé. Hãy xem nếu bà có thời gian."

...nhưng tất nhiên, chỉ vì tôi rời đi không có nghĩa là tôi bỏ cuộc đâu. Lấy ra một tập tin từ kho lưu trữ không gian của tôi, tôi đặt nó trên mặt đất.

Liếc nhìn Ryan và mẹ cậu ấy, tôi chỉ vào tập tài liệu.

"Trong trường hợp cả hai người cảm thấy nhàm chán, tôi sẽ để lại hợp đồng mà tôi định đưa cho Ryan. Nếu bà chọn chấp nhận lời đề nghị của tôi, vui lòng gọi đến số mà tôi để lại bên trong tờ giấy. Nếu bà muốn từ chối, hãy coi như tất cả chuyện này chưa từng xảy ra... mặc dù tôi phải nói rằng làm việc với tôi sẽ tốt hơn nhiều so với làm việc với Luxious."

Nói xong những gì muốn nói, tôi túm lấy hai người bất tỉnh trên sàn, dùng chân mở cửa đi ra ngoài.

"Được rồi, tôi tốn thời gian của mọi người đủ rồi. Tạm biệt."

-Lạch cạch!

Đóng cửa lại sau lưng, trên môi tôi nở một nụ cười nhạt.

Liếc nhìn hai người trong vòng tay, tôi lắc đầu và mang họ theo.

...Bọn chúng vẫn còn giá trị sử dụng.

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.