Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Nhà [2]

Phiên bản Dịch · 1923 chữ

Thứ Sáu, 9:00 tối

Ngồi trên băng ghế chờ tàu bay đến, tôi lơ đãng dán mắt vào chiếc điện thoại của mình.

Nhìn qua những tập thông tin mà Smallsnake gửi cho tôi, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong tôi. Tôi càng đọc các tập tin, thì cảm giác đó càng trở nên mạnh mẽ.

===

「 Galxicus - Thông tin chi tiết 」

Cấp bang hội:

[Đồng] [▼Bạc] [Vàng] [Bạch kim] [Kim cương]

Lịch sử :

Bang hội được thành lập vào năm 2045, và có lịch sử khoảng 10 năm. Hiện bang hội này là một bang hội cấp Bạc và thủ lĩnh bang hội hiện tại là Ronald Dover, anh hùng cấp

Tình hình hiện tại:

—Khủng hoảng tài chính [Nợ - 95.000.000 U]

—Nguy cơ bang hội tụt hạng [Bạc ▷ Đồng]

—Lục đục nội bộ [Chủ bang hội hiện tại đang bị các thành viên hội đồng quản trị giám sát chặt chẽ]

Thông tin khác:

...

...

===

Xem qua thông tin và sau khi ngẫm nghĩ một chút, bằng cách nào đó tôi đã hiểu được ý chính.

Sau khi kiểm tra điện thoại của mình, tôi phát hiện ra rằng phí đăng ký vào học viện Lock trong ba năm là 30.000.000 U.

Đối với một số người giàu, thì đó chẳng là bao, nhưng đối với những người bình thường, đó là một khoản tiền cao ngút trời đến vô lý.

Trước khi tôi tái sinh, cha mẹ của Ren hẳn đã vay 30 triệu U bằng tên của bang hội để tài trợ cho học phí cho 'Ren' thi đỗ vào Lock.

Sau nhiều cuộc tranh luận kéo dài dữ dội, cha mẹ của Ren hẳn đã thuyết phục được hội đồng quản trị cho họ vay 30 triệu U như một hình thức đầu tư.

Tuy nhiên, sau khi Ren làm bài kiểm tra và có tài năng cấp thông qua kiểm tra đầu vào của Lock, hội đồng quản trị bang hội hẳn đã bắt đầu gây áp lực buộc cha mẹ của Ren phải trả lại những gì họ mắc nợ.

Ngay khi thấy Ren không có tài cán gì đặc biệt, họ ngay lập tức chấm dứt mọi thứ với chủ hội của chính mình và coi đây là cơ hội để tiếp quản bang hội.

Việc họ chịu đựng một gánh nặng to lớn như vậy nhưng vẫn để tôi theo học tại Lock chứng tỏ họ yêu tôi, con trai của họ, nhiều như thế nào.

Càng nghĩ thêm, thì một câu hỏi khác nảy ra trong đầu tôi.

Điều gì đã xảy ra với Ren ban đầu?

Sau khi suy nghĩ rất lâu, mặt tôi trở nên nhăn nhó.

Giả thuyết hiện tại của tôi là sau khi biết được giới hạn tài năng của mình, cậu ta đã rơi vào trầm cảm nặng nề do cảm thấy tội lỗi với cha mẹ mình, và chọn cách kết liễu bản thân mình, để tôi tiếp quản từ đó.

Nhưng đây chỉ là một giả thuyết mà tôi đã đưa ra qua mớ thông tin này.

Có lẽ sau khi trở về nhà và đánh giá tình hình cẩn thận hơn, tôi có thể tìm hiểu thêm về Ren trước đây.

Biết đâu có chuyện gì đó sâu xa hơn mớ thông tin này thì sao.

...

21:15

Sau khi xem lại bản báo cáo vài lần nữa, mỗi giây mà đoàn tàu chưa đến đều cảm thấy đau đớn đến kỳ lạ. Như thể một phần trong tôi thực sự muốn nó đến nhanh chóng để đưa tôi đến nhà bố mẹ tôi.

...nhưng tại sao tôi lại muốn gặp những người mà tôi chưa từng gặp bao giờ cơ chứ? Họ đâu phải là cha mẹ thật của tôi đâu mà?

Hay là do tôi đã khao khát có một gia đình nhiều đến vậy ư?

Tôi nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ như vậy.

Mặc dù đúng là tôi muốn một lần nữa cảm nhận được tình yêu mà tôi đáng ra phải có từ cha mẹ ở thế giới trước, nhưng đâu đến mức tôi bắt đầu khao khát điều đó từ những người lạ mà tôi chưa từng gặp trước đây.

Có lẽ...

Đúng rồi.

Biết đâu một phần trong tôi vẫn chứa đựng những cảm xúc của Ren trước đây thì sao? Có thể những cảm xúc này đều là do ảnh hưởng của Ren cũ thì sao...

Ren trước đây có ảnh hưởng nhiều như thế nào đối với tôi?

Siết chặt trái tim mình, tôi cảm thấy nhịp đập chậm rãi càng tăng lên bất cứ khi nào tôi tìm hiểu thêm về gia đình Ren trước đây.

Đau đớn.

Đó cũng chính là cảm giác mà tôi cảm thấy mỗi khi nghĩ về cha mẹ mình ở thế giới trước.

Càng nghĩ thì mọi thứ chỉ càng thêm rối bời.

Tôi bắt đầu nhớ lại những ngày tháng hạnh phúc mà tôi đã trải qua với gia đình mình ở thế giới trước. Khi mọi thứ chưa rối tung lên. Những bữa cơm nhà nấu, những lời cằn nhằn, những kỳ nghỉ vui vẻ...

Tất cả những ký ức đó lao đến như một con đập bị vỡ thành từng mảnh.

"Fuu..."

Lau khóe mắt đã hơi ửng đỏ, tôi nhắm mắt lại, cố gắng che đi những giọt nước mắt chực trào ra bất cứ lúc nào.

"Ah...cậu đang làm gì với tôi vậy hả Ren? Và tại sao lại là bây giờ chứ hả?"

...

[Trạm Quảng Trường Lock — Khởi hành]

Một giọng nói dễ chịu vang vọng khắp các sân ga.

Lên tàu, tôi nhìn lướt qua xung quanh và chọn chỗ ngồi bên phải.

Ngồi xuống chiếc ghế cạnh cửa sổ, tôi lấy tai nghe ra và bật một vài bản nhạc.

Sau khi bình tĩnh lại, suy nghĩ của tôi trở nên rõ ràng hơn.

Mặc dù tôi không biết điều gì đã xảy ra với tôi, nhưng tôi biết rằng Ren tiền nhiệm chắc chắn có liên quan đến việc này.

Có lẽ cậu ta vẫn chưa chết hoàn toàn, và một phần nhỏ tâm hồn của cậu ấy vẫn còn trong tôi.

Hoặc cũng có thể là không, và tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tôi, tôi không chắc lắm, nhưng...

Bất kể đó là gì, tôi hy vọng nó sẽ không ảnh hưởng đến các suy nghĩ và hành động của tôi trong tương lai. Nếu tình cờ tôi bị buộc phải làm điều gì đó mà tôi không muốn làm do ảnh hưởng của Ren tiền nhiệm, tôi thật sự không biết mình sẽ làm gì.

[Trạm Quảng Trường Lock — Khởi hành]

Khi tôi đang chìm trong suy nghĩ, giọng nói phát ra từ loa tàu vang khắp cả toa tàu và các cánh cửa từ từ đóng lại.

-Lạch cạch!

[Quận trung tâm, quảng trường Lock ▷ Quận phía Bắc, quảng trường Veril]

-Vuuuuam!

Lơ lửng trong không trung, đoàn tàu từ từ tăng tốc và hướng về đích đến của tôi, quận phía bắc.

Thành phố Ashton có tổng dân số là 50 triệu người.

Là khu vực an toàn nhất và đông đúc nhất trong lãnh thổ nhân loại.

Nơi này cực kỳ rất đồ sộ.

Do quy mô khủng lồ, thành phố Ashton được chia thành năm quận khác nhau.

Quận Bắc, Quận Nam, Quận Đông, Quận Tây và Quận Trung tâm.

Lý do chia quận theo cách đó rất đơn giản.

Bởi vì ngoại trừ quận phía Bắc, mọi quận khác đều thuộc thẩm quyền của một trong bốn bang hội cấp Kim Cương trở lên đặt trụ sở ở thành phố Ashton.

Hạng 1. Hội Demon Hunter ▷ Quận phía Nam

Hạng 2. Hội Starlight ▷ Quận trung tâm

Hạng 3. Hội Black Hammer ▷ Quận phía Tây

Hạng 4. Hội Eclipse of Dawn ▷ Quận phía Đông

Mặc dù hiệp hội liên minh và chính quyền trung ương là thế lực chính kiểm soát nhân loại, nhưng họ vẫn cho phép bốn bang hội hàng đầu nắm quyền kiểm soát một số khu vực nhất định.

Bằng cách này, hiệp hội liên minh có thể tập trung quyền lực của họ và đồng thời giữ cho các bang hội hài lòng.

Và thật không may cho tôi, quận phía bắc, nơi tôi đang đến, lại thuộc thẩm quyền của hiệp hội liên minh.

Cái lũ phiền phức đấy...

Nếu tôi nhớ không lầm, Emma cũng sống ở quận phía bắc.

Với cha mình là phó giám đốc của Hiệp hội liên minh, và cũng đồng thời là thị trưởng của thành phố Ashton, nên nhà cô ấy nằm ở quận phía bắc.

May mắn thay, vì mỗi quận đều rất đông đúc nên khả năng chúng tôi gặp nhau là khá thấp.

Sau sự cố ở Hollberg, mặc dù tôi không nói chuyện với cô ấy, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn thấy cô ấy nhìn chằm chằm về phía tôi.

Ở trong Lock, cô ấy không tỏ ra quan tâm mấy vì những người khác đang ở bên cô ấy, nhưng nếu tình cờ gặp nhau bên ngoài Lock thì...

Thôi, tốt hơn hết là đừng nghĩ nhiều về nó.

Xem xét tính cách của cô ấy, tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô ấy đột nhiên bắt đầu tìm hiểu tôi nhiều hơn.

...

[Quận phía Bắc, quảng trường Veril — Đã đến]

Ra khỏi trạm, tôi lấy điện thoại ra và tải ứng dụng GPS.

Tôi không biết phải đi đâu từ chỗ này ...

"Đường này."

Lần theo GPS, rẽ phải của nhà ga, tôi đi theo chấm đỏ trên bản đồ và đi về phía nhà của bố mẹ tôi.

Màn đêm đã buông xuống, vầng trăng khuyết trên cao trên bầu trời đang dần bị che khuất bởi những đám mây đen trôi lững lờ.

Những ngọn đèn xung quanh lối đi thắp sáng cả khu vực tôi đang đi, và mặc dù đã muộn rồi, nhưng vẫn còn vài người dắt chó đi dạo hoặc chạy bộ ở khắp mọi nơi.

"Có nên không nhỉ?"

Sau khi đi bộ thêm mười phút, tôi dừng lại trước một khu dân cư. Sau khi được bảo vệ cho phép vào, tôi đi thẳng đến căn biệt thự [259].

"Phùuuu…"

Hít một hơi thật sâu, tôi nhìn ngôi biệt thự rộng lớn trước mặt. Được sơn trắng toàn bộ, biệt thự có hai ban công và một sân vườn khá rộng. Hàng rào lớn bằng gỗ bao phủ cả khu vườn, và ở lối vào biệt thự có một cánh cửa gỗ lớn.

Nhìn lên cửa sổ, tôi thấy đèn vẫn còn sáng. Rõ ràng là mọi người vẫn còn thức.

Rõ là họ vẫn thức đợi tôi về.

"fuuu...được rồi."

Ngập ngừng, tôi với tay bấm chuông cửa nhà.

Đến lúc rồi.

Cuối cùng cũng đến lúc tôi gặp bố mẹ mới của mình.

-Đinh! Đong!

Tôi vừa nhấn chuông cửa thì bên kia cánh cửa, tiếng bước chân gấp gáp vội vã chạy vào cửa lập tức vang lên bên tai tôi.

-Lạch bạch!

Mở cửa, nụ cười rạng rỡ, một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc vàng và đôi mắt xanh chào đón tôi.

"Mừng con về nhà, Ren!"

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.