Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúc tết

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Sáng sớm ngày hôm sau, lão Lý phát hiện Tiêu Tử Phong còn đang luyện tập vung kiếm.

“Ngươi không phải đã đại thành kiếm đạo rồi sao? Sao còn đang luyện?”

“Ta muốn tinh tiến, tinh tiến.”

“Như vậy à.”

Lão Lý làm bộ như không có việc gì đi tới bên cạnh Tiêu Tử Phong, sau đó cẩn thận hỏi.

“Kiếm này của ngươi là luyện như thế nào?”

“Cứ vung kiếm là được.”

Tiêu Tử Phong không chút suy nghĩ liền trả lời.

“Không có bí quyết gì sao?”

“Ngươi xem ta luyện lâu như vậy, có phát hiện bí quyết gì không?”

Lão Lý suy nghĩ một hồi, hình như không có bí quyết gì.

Nhưng không đúng, kiếm pháp quỷ dị như vậy, ông suy tư một ngày cũng không hiểu.

Tại sao một người bình thường phải quỳ xuống trước một kiếm này?

Ông cảm thấy trong chuyện này khẳng định có một ít vấn đề, về phần hoài nghi Tiêu Tử Phong là cao nhân ẩn thế thì chỉ là lời nói vô căn cứ.

Ông nhìn người này lớn lên, Tiêu Tử Phong là bộ dáng gì ông còn không rõ ràng sao.

Nhưng cũng vì lý này, rõ ràng nhìn hắn trưởng thành, mà lại không biết hắn học từ đâu ra bộ kiếm pháp quỷ dị như vậy?

“Nếu không, ngươi tiết lộ cho ta một chút bí quyết, ta cho ngươi một viên thuốc, có thể để ngươi nhanh chóng đột phá tới cửu giai.”

Tiêu Tử Phong nghe xong liền đồng ý, dù sao bí quyết của hắn rất đơn giản, chính là liên tục vung kiếm.

Mấy ngày nay luyện kiếm pháp thiên chuy bách luyện mà Triệu Tuyền Lạc truyền cho hắn, luyện mười năm mới có thể tiến vào cửu giai.

Nếu sau này hắn muốn đột phá cảnh giới cao hơn, thì cũng không biết đợi đến ngày nào tháng nào.

Tiêu Tử Phong vì lý do an toàn, cho nên vẫn hỏi trước một ít vấn đề.

“Sẽ không có tác dụng phụ gì chứ? Ví dụ như ảnh hưởng đến căn cơ của ta.”

“Với thiên phú của ngươi, còn có căn cơ?”

Lão Lý lập tức nghi vấn khiến Tiêu Tử Phong tối sầm mặt.

“Chỉ đùa thôi, ngươi xem ngươi còn tức giận, yên tâm đi, thuốc này của ta không có tác dụng phụ, còn có thể cố bản bồi nguyên, thông mạch, đề cao tư chất.”

“Ngươi nói chuyện giống như mấy lão mở sạp bên lề đường nói cái gì mà bán Đại Lực Hoàn, thực sự không có quá nhiều độ tin cậy.”

“Nếu không, ngươi đưa Thanh Lân kiếm cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Tiêu Tử Phong một bộ thương nhân cò kè mặc cả.

Lão Lý lập tức nóng nảy.

"Sao không kêu ta đến làm ấm giường cho ngươi luôn đi?”

Lúc này, Triệu Triệu Tuyền Lạc yên lặng từ bên cạnh đi qua, ánh mắt quỷ dị nhìn hai người sau đó liền thu hồi ánh mắt, vội vàng chạy vào phòng bếp.

Tiêu Tử Phong: ...

Tiêu Tử Phong cảm giác giờ khắc này, phong bình của mình bị lão già hư hỏng này gây họa.

Nhìn ánh mắt kia của muội tử, thật sự không đứng đắn chút nào.

“Không thể nói chuyện đàng hoàng sao, muội tử người ta đều cho rằng ta là biến thái!”

Tiêu Tử Phong cả giận nói.

“Tiểu tử ngươi vừa lên đã muốn Thanh Lân Kiếm, sao ngươi không lên trời luốn đi?”

Một già một trẻ mắt to trừng mắt nhỏ.

Cuối cùng, Tiêu Tử Phong thỏa hiệp.

“Thanh Lân Kiếm cho ta mượn chơi một thời gian, sau khi uống thuốc ta sẽ thử hiệu quả, sau đó mới nói bí quyết cho ngươi.”

“Được!”

Lão Lý đáp ứng dứt khoát.

Tiêu Tử Phong cảm giác mình chào giá thấp, cảm thấy lỗ, bất quá quay đầu nghĩ lại, hắn đây là mua bán không có vốn, trừ hắn ra người khác cũng luyện không được.

Sau đó một già một trẻ liền vui vẻ đi vào bếp, đều cho rằng mình kiếm lời.

Trên bàn cơm, Tiêu Tử Phong đột nhiên nói.

“Tuyền Lạc, vết thương của ngươi thế nào rồi?”

“Đã tốt hơn rất nhiều.”

Y thuật của lão Lý thật sự nổi tiếng, vốn Triệu Tuyền Lạc uống thuốc trị thương, thế nào cũng phải hơn một tháng mới khỏi.

Nhưng được lão Lý trị liệu, thời gian không đến nửa tháng đã tốt rồi.

"Sức chiến đấu có bị ảnh hưởng gì không?"

“Sẽ không.”

“Một khi đã như vậy, chúng ta chúc tết nhau đi.”

“Hả?”

……

Cửa đường Kim Đao Bang, một nam một nữ bao vây hơn mười người.

Xung quanh rất nhiều thi thể nữ nhân nằm ngổn ngang.

Hơn mười người kia ánh mắt hoảng sợ đến không thể phục hồi, nữ nhân kia giống như một sát thần, cầm một thanh kiếm tiến vào tựa như chém dưa cải thìa, không ai có thể ngăn cản.

Mà về phần nam nhân còn lại, đó chính là ác quỷ, yêu nhân, yêu quái......

Vừa tiến vào liền đạn châm khắp nơi, phàm là huynh đệ bị hắn châm trúng, tất cả đều biến thành nữ nhân.

Đúng, chính là biến thành nữ nhân.

Có thể tưởng tượng được không? Huynh đệ cùng người ra bảy giết bảy? kết quả chém được một nửa thì huynh đệ bên cạnh liền thay đổi giới tính, biến thành một cô nương cơ ngực cực lớn, mị nhãn như vậy.

Hiện tại hơn mười người này, hận chết bang chủ lúc trước của bọn họ.

Bởi vì bọn họ nhận ra đối phương, chính là hai người trên bức họa mà bang chủ nói phải nhìn chằm chằm trong khoản thời gian này, nhất là canh gác trọng điểm ở các cửa thành.

Hiện tại mười mấy người này đột nhiên hiểu được, tại sao bang chủ lại sớm chạy trốn.

Con mẹ nó này không phải là người!

Bang chủ hại chúng ta thảm rồi.

Bạn đang đọc Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái (Bản Dịch) của Tả Đích Thập Yêu Lạp Ngập
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 326

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.