Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Dị Xâm Lăng

Tiểu thuyết gốc · 2281 chữ

……..

Một ngày bình thường như bao ngày đến với thế giới này, mùa xuân tháng 2, nắng ấm và mây xanh, làn gió xuân nhè nhẹ mang theo mùi hương của trăm hoa đang đua nở chen vào mũi, phấn hoa khiến thiếu niên ngồi cạnh cửa sổ của một lớp học hắt hơi, cậu ta dùng ngón tay chà xát mũi, cậu không thích mùa xuân lắm, bởi vì cậu ta dị ứng với phấn hoa.

- Ây, Minh, mày, hôm nay đi học à?

Một nam sinh để tóc ngắn, gương mặt không có chút góc chết, khoác vai thiếu niên ngồi bên cửa sổ hỏi, thiếu niên tên Minh cười trừ, nam sinh đẹp mã này tên là Duy, là trai đẹp trong lớp, nhà lại có điều kiện, khiến không ít nữ sinh cảm mến, nhưng khác với giao diện hotboy của thanh niên này, hệ điều hành của nó lại là nghiện game, thích đánh nhau, trốn tiết,.v.v, nhưng cũng là bạn tốt của Minh.

- Ngáo à, tao ngồi đây còn hỏi?

Minh lắc đầu nói, Duy cảm thấy là lạ, kéo cái ghế gỗ bên cạnh ngồi xuống, đối mặt với Minh, ánh mắt thay đổi trở nên nghiêm túc, giọng điệu cười cợt cũng thành nghiêm chỉnh, Duy trầm giọng, hỏi.

- Mày, thất tình?

- Thất tình cái đéo gì? Điên à?

Minh tức giận vung cánh tay lên, nắm tay chuẩn bị nện xuống thì bị Duy nhanh chóng né tránh, cười hì hì chạy về chỗ ngồi của mình, Minh thở dài, trong đầu lại miên man suy nghĩ, bởi vì trong đầu của cậu bỗng dưng xuất hiện một giọng nói lạ, nó trầm đục, nặng nề, như một người gần đất xa trời than thở bên tai cậu.

- Con người, kỷ nguyên mới sắp tới, nói ra ước nguyện của mi đi, quyền lực, sức mạnh, tiền bạc, hay bất cứ thứ gì, ta cũng có thể đáp ứng.

Giọng nói đó thì thầm, Minh nắm chặt nắm đấm, từng khớp xương kêu lên rôm rốp, giọng nói quái lạ này khơi gợi cảm xúc khó chịu nào đó trong đầu cậu ra, tâm trạng cậu trở nên tệ đi, nhưng cũng chỉ thế thôi, giọng nói kia tiếp tục lải nhải, nhưng Minh lại chẳng thèm đáp lại.

Rầm…

Tiếng sấm kì lạ vang vọng khắp nơi, không ít người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một vết nứt dài xé ngang bầu trời, như một đôi mắt đang nhắm chặt, ngay sau đó vết nứt mở rộng ra, ánh sáng tím ma mị vẩy xuống mặt đất, từng viên thiên thạch kéo dài đuôi lửa vạch qua không trung, rơi xuống mặt đất, phá huỷ công trình kiến trúc, tạo ra hỗn loạn ở khắp nơi, nhưng với bản tính tò mò, không ít người đến gần thiên thạch quan sát, vết nứt mảnh hiện ra trên thiên thạch, như vỏ trứng rạn nứt, có thứ gì đó từ bên trong sắp phá vỏ chui ra.

Xì….

Hầu hết thiên thạch khi nứt ra thì lại phun ra một làn khói xanh kì lạ, nó nhanh chóng lan ra khắp nơi, vô số người không cẩn thận hít phải mà lập tức hôn mê bất tỉnh, trên gương mặt họ hiện lên vẻ đau khổ, từng mạch máu đen nổi lên, vằn vện trên khắp làn da họ như mạng nhện.

…..

- Đến rồi, nhân loại, mi đã suy nghĩ kỹ chưa?

Giọng nói đó một lần nữa hỏi Minh, cậu im lặng, nhìn trên đường phố đang có một viên thiên thạch phun ra khói xanh, như khí gây mê khiến bất cứ ai hít phải cũng ngã xuống, những học sinh hoảng loạn, đóng cửa sổ lại cố ngăn làn khói kia tràn vào, nhưng cho dù là vậy, làn khói vô biên kia vẫn cứ bao trùm hết thảy, không ai có thể tránh khỏi.

Minh cố che mũi của mình lại, nhưng làn khói đó vẫn xuyên qua kẻ hỡ giữa những ngón tay, tràn vào trong mũi của cậu, cơn choáng lan khắp đầu óc, cậu đổ gục xuống bàn, chìm vào những cơn ác mộng đang hình thành trong đầu, đau khổ hứng chịu tra tấn mà chúng mang đến như bao người khác.

Không lâu sau đó, có người đứng lên, làn da đã đổi màu thành đen tuyền, bước đi của người này loạng choạng, như từng thớ cơ trong người đã bị hỏng, không đủ để chèo chống cơ thể của họ nữa, sau đó càng nhiều người cũng giống vậy từ trong hôn mê tỉnh dậy, đứng lên, một hoặc cả hai tay cong lại, như một nhánh cây không được uốn nắn mà có hình dáng khác thường, bàn tay nhân loại biến thành phi nhân loại, có móng guốc, có mọc vuốt, có người lại biến thành càng cua, muôn hình muôn vẻ.

Sau này, nhân loại còn sống đã đặt cho những cá thể này tên gọi là người biến dị.

Lúc này vô số người biến dị không có mục đích đứng lặng trên đường phố, gần như một nửa người đều biến đổi, nhưng cũng có một nửa kháng lại được sự biến dị, nhưng tình trạng của họ cũng không khá hơn là mấy, lập tức bị người biến dị bao vây, những người biến dị như dã thú xông đến tấn công những người không biến dị, dùng cơ thể kì dị của mình xâu xé cơ thể của những người xấu số, sau đó chia nhau mà ăn.

…….

Khác với bên ngoài, trong trường học tuy cũng có người biến dị nhưng số lượng lại khá ít, chỉ chiếm một phần sáu số học sinh, nhưng những người biến dị này sức khoẻ quá lớn, những học sinh bình thường không có cách chống lại, chỉ có thể chạy trốn, trong lớp của Minh cũng xuất hiện người biến dị, nhưng cũng may chỉ có ba người biến dị, những nam sinh sau khi tỉnh dậy thì nhanh chóng cầm ghế lên, bao vây những người biến dị này mà áp chế họ lại, nhưng có người tỉnh dậy, có người thì không, trong lớp có ba người không tỉnh lại, trong đó có Minh.

Hai người khác là một nữ sinh và một nam sinh, nữ sinh là lớp trưởng của lớp, tên là Ngọc Bích, một cô gái xinh xắn thông minh, lại có khả năng quản lý tốt, tính cách tử tế lại ôn hoà nên không ai chống đối cô, nam sinh còn lại là Thiên Long, là một tên đầu gấu trong lớp, học sinh cá biệt ba không, không học giỏi, không có hạnh kiểm tốt, không bao giờ nghe người khác nói, chỗ Ngọc Bích có một nhóm nam sinh và nữ sinh sợ hãi núp sau lưng nam sinh vây quanh bảo vệ, chỗ Thiên Long cũng có vài tên học sinh cá biệt khác vây quanh, chỉ có Minh là không có ai ngoài Duy đứng đó.

Ba người biến dị chia thành ba nhóm tấn công ba người hôn mê, áp lực chỗ Ngọc Bích nhỏ nhất, nam sinh nhiều, mỗi người cầm cái ghế dựng lên, dùng chân ghế chống về trước, ngăn lại móng vuốt như hổ của người biến dị cào xé, chỗ Thiên Long tuy cũng khá vất vả nhưng cũng không đến nỗi, chỉ có chỗ Minh là áp lực lớn nhất, một mình Duy ngăn lại người biến dị, cánh tay phải của nó biến thành càng cua, vừa to vừa nặng, nện trúng ghế khiến hai cánh tay Duy tê rần, ngực nhói nhói, chân loạng choạng bước lùi về sau, nhưng cậu ta vẫn ngoan cường ngăn lại trước người Minh.

- Má, ông nội, tỉnh dậy nhanh lên dùm con!!!

Duy cắn răng, từ trong miệng như gầm gừ nói ra, ầm một tiếng, kèm theo mảnh gỗ văng ra tứ tung, cái ghế của Duy chia năm xẻ bảy sau cú nện mạnh của người biến dị, mảnh gỗ cắt vào da thịt của cậu ta, vạch ra vài vết thương khá sâu, dăm gỗ đâm vào thịt ứa máu, Duy nghiến răng, trong mắt không còn do dự, cậu gầm lên.

- Rudok Đói Khát!!!

Bộ đồng phục trước ngực Duy bị một lực vô hình xé ra, mảnh vải vụn văng khắp nơi, bộ ngực rắn rỏi của thiếu niên hiện ra trước mắt mọi người, nhưng lúc này trên ngực của Duy lại hiện ra một vết nứt dài, ngang từ trái qua phải, vết nứt mở ra, một cái miệng lớn đầy răng nhọn, nó há miệng, Duy đưa tay vào trong, nắm lấy chuôi gỗ của một thứ gì đó, lôi nó ra khỏi cái miệng trên ngực, một thanh rìu của tiều phu, dài khoảng 70cm, lưỡi rìu bằng đá đen bóng loáng, lưỡi rìu sắc lạnh lấp loé hào quang.

Cầm vũ khí, khí thế trên người Duy thay đổi, cậu vung búa lên, bổ xuống, người biến dị không quan tâm sự thay đổi của Duy, kìm cua mở ra, kẹp tới, cùng lúc lưỡi rìu của Duy bổ xuống, hai bên chạm vào nhau, nhưng sự sắc bén của lưỡi rìu vượt qua sự tưởng tượng của mọi người, dễ dàng chặt qua càng cua, cắt toàn bộ cánh tay của người biến dị ra làm hai, Duy nhanh chóng bước tới, chân phải giơ lên, đá vào bụng của người biến dị, sức mạnh của cậu ta bây giờ khác xa trước đó, đá văng người biến dị ra một bên, lưỡi rìu cũng tuột khỏi cơ thể nó, Duy nâng rìu lên nhanh chóng bước tới chỗ người biến dị đang lồm cồm bò dậy, bổ rìu xuống đầu nó.

Phập…..

Như quả dưa hấu bị chẻ đôi, người biến dị co quắp lại, không nhúc nhích, máu màu xanh chảy đầy đất, Duy rút rìu về, thở hổn hển, không ngờ ngay ngày đầu tiên đã phải tốn sức đến thế, rõ ràng có cơ hội thứ hai, đáng lẽ phải khép mình lại, không bại lộ sức mạnh của mình cho những người khác biết mới phải, nhưng không hiểu vì lí do gì, mình lại cố gắng bảo vệ cậu ta chứ?

- Không đúng, trong trí nhớ của mình, đáng lẽ cậu ta không nên xuất hiện ở đây…

Duy lẩm bẩm, biến số xuất hiện ngay ngày đầu tiên của sự kiện, Duy không giống như những người khác, ngơ ngơ ngác ngác, cậu ta biết sự kiện xâm lấn này sẽ xuất hiện từ ba tháng trước, là một người trùng sinh, Duy đã trải qua 10 năm địa ngục trần gian trong tương lai, cuối cùng cũng ngã xuống trong chiến dịch, nhưng cậu lại được trở về, làm lại từ đầu, trong ba tháng trời, Duy thu mua nguyên vật liệu và đồ dự trữ, trong đó còn có tế phẩm cần thiết để triệu hồi Ác Quỷ, Hầu tước Rudok, nhờ kiến thức của mình, cậu lập khế ước với nó như trong tương lai, trở thành Quỷ Nhân, có được Quỷ Cụ đầu tiên, Rìu Đá Đen Đói Khát.

…..

Quỷ Nhân : Phạm Thành Duy.

Level : 1. (2/5)

HP : 10/10.

Quỷ lực : 5/5.

Thể lực : 8/10.

Tổn thương : 5.

Phòng ngự : 0

Tốc độ : 1.

Tốc đánh : 1/s.

May mắn : 0.

(Mỗi 1 điểm tăng 4% tỉ lệ bạo kích khi tấn công, gây ra tổn thương gấp đôi, ngoài ra còn khiến bản thân gặp nhiều may mắn.)

Sĩ khí : 1.

(Mỗi 1 điểm có 4% tỉ lệ khiến bản thân rơi vào trạng thái Phấn Khích, tốc độ và tốc đánh tăng thêm 50%.)

Quỷ Cụ : Rìu Đá Đen Đói Khát.

Năng lực : Bạo Thực, bị động, kẻ địch khi bị Rudok tiêu diệt sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho Ác Quỷ lẫn Quỷ Nhân, tăng XP và phát triển bản thân.

……….

Minh trong cơn hôn mê tỉnh lại, những hình ảnh méo mó trong đầu dần phai nhạt, nhưng khi cậu nhìn vào bóng lưng trước mặt, vô số thông tin hiện ra trước mắt, khiến cậu không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng ngay sau đó, hàng loạt thông tin tràn vào đầu cậu, như ai đó bỗng vạch đầu của cậu ra, sau đó nhét nguyên một quyển bách khoa toàn thư dày năm trăm trang vào đầu cậu vậy.

Người biến dị, Ác Quỷ, Quỷ Nhân, Quỷ Cụ, quái vật biến dị, sinh vật từ vết nứt, trật tự xã hội hỗn loạn, tất tần tật về mọi thứ đang đổ dồn xuống thế giới này đều đang mở ra trong đầu Minh, khiến cậu hiểu ra mọi thứ, nhưng cũng không hiểu rõ thứ gì, tuy nhiên cũng đã xác định được, bản thân cậu cũng trở thành một phần trong đó.

…..

Quỷ Nhân : Trần Hoài Minh.

Level : 1. (0/5)

HP : 5/5.

Quỷ lực : 5/5.

Tổn thương: 1.

Phòng ngự : 0.

Thể lực : 5/5.

Tốc độ : 1.

Tốc đánh : 1/s.

May mắn : 2.

Sĩ khí : 0.

Quỷ Cụ : Súng Lục Vận Mệnh Hắc Ám.

Năng lực : Tàn Nhẫn, bị động, hại người hại mình, muốn sử dụng Quỷ Cụ trước tiên tự bắn mình một phát súng, còn sống thì may mắn +1, với mỗi viên đạn còn lại trong súng XP +1.

……..

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Đừng Nói, Lòng Ngươi Có Quỷ sáng tác bởi thule0810
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thule0810
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.