Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở rộng quán (hoàn thành)

Tiểu thuyết gốc · 2811 chữ

Sau chuỗi ngày dài đằng đẵng chờ đợi thì cuối cùng quán của Jack đã bắt đầu công cuộc mở rộng, giờ đây mọi người ở trong một cái nhà trọ khả nhỏ để đợi xây dựng có thể làm việc, nhưng với sự giúp sức đến từ Jack thì tất cả công việc dễ dàng hoàn thành chỉ sau một đêm.

Cậu còn tiện tay thay luôn cả chất liệu xi măng cấu thành nên ngôi nhà, đây là một vật liệu đến từ hệ thống. Nó được hệ thống cho rằng là cứng hơn xi măng 13 lần và khô nhanh hơn 100 lần, tuy là thông số nó bá đạo như thế nhưng cái vật phẩm này chỉ là rank (F+), Jack thấy cũng khá hợp lý vì cái vật phẩm này cũng không giúp ích được gì trong chiến đấu, và độ hữu ích của nó chỉ dừng ở việc xây nhà thôi nên rank mới thấp đến như vậy.

Xây xong cái quán mới thì mất một tiếng làm việc, tại vì Jack sử dụng skill <Ngưng đọng thời gian> nên thời gian xây dựng giảm đi rõ rệt, thời gian chờ đống xi măng khô lại thì Jack đi săn mấy con quái vật dù sao thì trong kho đồ cũng dần cạn kiệt đồ ăn rồi.

Nhưng lần Jack không vào khu rừng nữa, mà cậu chạy tới sa mạc để tìm một giống rồng. Chúng đúng nghĩa là một loài rồng đất với khả năng thao túng điaj hình một cách thành thạo, bọn rồng đôi khi còn được xếp vào đặc chủng và cần một lúc hai người sử dụng Tiegu mới có thể hạ gục được một con. Tuy nhiên với Jack là một câu chuyện khác.

Cậu không ngần ngại bước vào chỗ ở của con rồng đất đó. Nó thì đang say giấc thì bỗng có một cú đấm giáng thẳng vào mặt nó, khiến nó bay lên không trung. Con rồng chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra nữa thì nó đã bị một cú đấm nữa khiến nó quay trở lại mặt đất, cú đấm đó tạo nên một lỗ thủng trên mặt đất, bụi đất thì bay tứ tung nhưng kỳ lạ thay là nó chẳng hề bị tổn thương chút nào cả.

Con rồng đất ngồi dậy xem coi ai là kẻ đánh mình, thế là một thân ảnh đen bước ra từ trong đám bụi đó, trên tay hắn lúc này đây là một khẩu súng cũng màu đen y hệt trang phục của hắn vậy, mái tóc vàng óng kèm theo đó là một đôi mắt xanh dương tuyệt đẹp. Tuy nhìn hắn ta có vẻ thư sinh nhưng trong người thực sự đang ẩn chứa cực kỳ nhiều sát khí.

Con rồng đất đó sợ hãi lùi lại vì nó biết một khi giao chiến với người đàn ông đứng trước mặt mình bây giờ chỉ có cái chết nhưng nó cũng không chạy được vì cái khí thế mà người đàn ông toả ra đã ngăn chặn tats cả mọi hành động có ý định trốn chạy của nó. Nên còn rồng chỉ còn một cách là liều mạng chiến đấu, vì dù sao cũng chết nên chiến đấu tới chết còn hơn là nằm đó chờ chết.

Con rồng đó tạo nên vô số những cục đất hình tinh thể cực kỳ nhọn để bắn thẳng vào cái thứ đang đứng trước mặt nó, nhưng cái hành động tấn công nhỏ này của nó chẳng thể nào làm hắn thấy lo sợ. Hắn ta lấy khẩu súng trên tay rồi bóp cò, một luồng năng lượng kinh kinh khủng tỏa ra từ họng súng, nó cô đặc lại thành hai quả cầu màu đen nhạt, sau đó thì “Bùm” một tiếng nổ cực to vang lên. Đòn đó của tên áo đen kia đã thổi bay tất cả những tin thể đất mà nó tạo ra.

Con rồng cũng rất nhanh trí, nó ngay lập tức tạo nên một tảng đá to ngay trên đầu cái tên áo đen đó rồi thả nó xuống, nhưng cái món vũ khí trên tay hắn chẳng khác nào một quả bom nguyên tử mini, hắn chỉ cần giơ súng lên rồi bóp còn thì tảng đá cùng một một cái lỗ đã xuất hiện trong hang động của nó. Con rồng ngày càng cảm thấy sức mạnh chênh lệch, và cái biển hiện của tên này chẳng khác nào xem một con rồng kiêu hãnh như nó, như một món đồ chơi dùng một lần.

Tới mức này để bảo toàn danh dự của một chúa tể thì con rồng đành ra hạ sách đó chính là tự phát nổ để kéo theo cả tên này xuống địa ngục, nhưng mà chưa kịp vận năng lượng nữa thì đầu nó đã bị thổi tung bởi cây súng trên tay của hắn.

Máu thịt của con rồng bay tứ tung trong hang động, chúng bốc ra một thứ mùi rất lạ, nó giống như mùi đất pha lẫn chút mùi của sa mạc, đây chính là hương vị của một sinh vật sống trong sa mạc trong thế giới của Akame ga kill, tuy thịt của nó rất dở nhưng dưới ánh nhìn của Jack, nó chẳng khác nào một viên ngọc quý, một viên ngọc tạo nên một sự khác biệt trong món ăn.

Săn xong con rồng đó thì cậu phân nó ra làm 10 phần, 7 phần giữ lại để kinh doanh, 3 phần còn lại bán để quay Gacha. Dạo này Jack cũng tích được kha khá tiền rồi, nên hôm nay cậu quyết định Gacha, lần này nhất định Jack phải quay ra một món gì đó thật là xịn.

Không biết kết quả ra sao, nhưng lại có một tiếng hét vang vọng giữa sa mạc. Nó bộc lộ sự khốn khổ tột cùng của một người thanh niên vừa thất tình, vừa mất việc, vừa bị cha mẹ bỏ rơi, nó làm cho muôn loài phải đau khổ vạn vật phải đồng cảm. Tiếng khóc của Jack phâ lẫn giọng nói của sự tức giận:

-Đậu xanh, m-mình đã cố tích v-vậy rồi mà vẫn éo ra được món nào ra hồn saooooo. Hệ thống ! Mày có bị lỗi gì không vậy !!!!

Đáp lại lời kêu ai oán của Jack, hệ thống lạnh lùn đáp lại.

[Tỉ lệ gacha đương nhiên là tôi đã tính toán, những phần quà càng cao tỉ lệ quay ra cũng càng thấp]

Nghe thế Jack tức giận nói:

-Vậy ít nhất cũng phải rớt ra thứ gì hữu ích và xứng đáng với số tiền bỏ ra chứ.

Cái hệ thống vẫn lạnh lùng hiện lên.

[Chủ nhân nghĩ bài bạc thì sẽ luôn thắng sao]

Thấy cái hệ thống nói như vậy, Jack không khỏi đau lòng, mặc dù cậu hiểu rõ cái tính bài bạc của Gacha hơn ai hết nhưng cái sự thật này mà nói ngay lúc này thì quả thật khiến Jack không chịu nổi. Cậu thở dài rồi cho qua vì biết mình đánh cũng không lại hệ thống.

Tuy là cái chuyện hệ thống đã cho qua nhưng tiếng hét của Jack đã đá động tới một loài sinh vật vô cùng đáng sợ ở sa mạc. Chúng được xem là những vị thần của sa mạc, bất kể là thứ gì cũng phải khiếp sợ nó khi đã đặt chân lên sa mạc, nó là một con giun đất khổng lồ nhưng từ khổng lồ là chaue thể nào lột tả hết được hết vẻ khổng lồ của con quái vật nó. Nó ít nhất phải to bằng cái trung tâm thương mại, miệng của nó thì như một vực sâu có những cái răng sắc bén, những con mồi nào mà rơi vào miệng nó thì chỉ có một con đường thôi đó chính là cái chết.

Con sâu đó từ dưới đất phóng lên dưới chân Jack, nó định xơi tái cậu nhưng hôm nay Jack không định chơi với sâu bọ, nên cậu cho nó một skill <Aratemasu> rồi tiễn nó về tây thiên với phật tổ.

Đánh xong thì Jack bán luôn con sâu này cho hệ thống, nhưng có vẻ là hệ thống không đánh gí cao chất lượng củ con sâu này nên chỉ được lẻ tẻ vài đồng vàng. Jack thở dài quay về quán để chuẩn bị cho công cuộc cứu Susanoo tối nay.

Cuộc chiến của buổi tối hôm ấy diễn ra y hệt những gì trong nguyên tác. Akame bị phục kích bởi Run, Leone bị Esdeath tra tấn, Wave thì ngăn Night Raid tiến vào nhà nguyện. Còn Jack thì ngồi thảnh thơi xơi bắp rang trên nóc nhà nguyện, cậu luôn muốn chứng kiến toàn cảnh trận đấu này lâu rồi, nên dịp này quả là một cơ hội hiếm có khó tìm.

Jack nhâm nhi ly cà phê tối vừa nhìn cảnh vợ mình chém nát kẻ địch, đúng là một khung cảnh tuyệt vời dành cho đứa Wibu như Jack.

Cậu dựa lưng xuống mái nhà, để có thể cảm nhận hét vẻ đẹp của thiên nhiên mang lại, cũng như là giết thời gian.

Cuộc giằng co của Night Raid và Jaegers kết thúc, Akame đã chém chết được mục tiêu và tẩu thoát. Và bây giờ chính là thời khắc mà Esdeath giao đấu với Susanoo, nhưng cuộc chiến của hai người còn chưa bắt đầu thì Jack đã bước tới can ngăn.

Esdeath cực kỳ bất ngờ về sự xuất hiện này của Jack, cô kinh ngạc hỏi:

-S-Sao anh xuất hiện ở đây ?

Jack nhếch mép cười:

-Làm việc thôi mà.

Nói rồi cậu ra tay đánh thẳng một cú vào sâu trong lỗi của Susanoo, sau cú đánh này của Jack Susanoo ngất lịm đi. Esdeath cực kỳ khó hiểu hỏi:

-Sao anh làm thế nào nào đánh ngất được một Tiegu thế.

-À thì...Em không cần biết đâu, thôi anh về trước nha.

Khi Jack nói câu này, đột nhiên cậu cảm nhận một luồng sát khí bốc ra từ sau lưng cậu, không ai khác ngoài Esdeath. Vì hai lần trước cô đã quá vô ý nên lần này nhất định Esdeath phải giữ Jack lại, nhưng lần này Jack không có ý định kỳ kèo với cô cùng Kurome nên Jack ngay lập tức đánh ngất cả hai người rồi trốn đi.

Sau khi về quán thì cậu nở bung cơ thể của Susanoo ra, rồi bắt đầu lập trình lại tất cả các chức năng của Susanoo, khi đã được Jack lập trình xong thì chỉ số sức mạnh của Susanoo giảm rõ rệt chỉ còn 40% nếu so với lúc trước, nhưng khả năng nấu ăn thì tăng đến 80% so với lúc trước, vì Jack đã dùng chính kinh nghiệm phong phú của mình để làm cơ sở dữ liệu cho Susanoo.

Khi đã hoàn thành việc cải tạo thì Jack đánh vào lõi của Susanoo một cái thật là mạnh để khởi động cậu ta lại.

Vừa tỉnh lại Susanoo đã quay vũ khí về phía Jack nói:

-Ngươi ? Ngươi là ai ? Đây là quán của ông chủ Bách, sao ta lại ở đây ?

-Bình tĩnh, xem ai này.

Thế rồi Chelsea bước xuống từ dưới lầu trong sự ngỡ ngàng của Susanoo, tuy là Susanoo là một cỗ máy nhưng từ khi được điều khiển bới Najenda thì cậu đã có chút gì đó gọi là cảm xúc, chính thứ cảm xúc này đã khiến Susanoo phải ngỡ ngàng khi thấy Chelsea còn sống sờ sờ, vả lại còn đang mặc tạp dề nữa.

Họng thì chưa khép lại thì Jack còn bồi thêm một câu cho Susanoo choán hết cả đầu:

-Nhìn gì vợ tôi thế ?

-V-Vợ ????? Cái quái gì diễn ra thế, sao Chelsea còn sống. Vả lại ngươi là ai ?

Lúc này Chelsea đã đọc được ý của Jack, nên cùng với cậu tấu hài. Cô bước đến hôn nhẹ vào má của Jack rồi nói:

-Anh ấy là chồng tớ đấy !

Lúc này Susanoo đã lấy lại được vẻ bình tĩnh của một cỗ máy chiến tranh. Cậu ta lạnh lùng hỏi:

-Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra ?

Jack cũng không muốn che giấu ta địnhc của mình nữa, cậu đặt ra một tờ giấy rồi nói:

-Ký vào đây rồi cậu sẽ làm làm việc.

Nói đoạn, Susanoo lấy tờ giấy lên và đọc, những quy định trả lương hay đãi ngộ là rất hợp lý nhưng cậu là một Tiegu, một Tiegu thì đâu cần phải làm việc. Thế nên Susanoo nhẹ nhàng đặt tờ giấy xuống và nói:

-Xin lỗi ông chủ, tôi còn quay về với chủ nhân.

Nghe thế Jack nhếch mép cười, cậu nói:

-Ý cậu là tôi à….Đứng lại

Nói rồi Susanoo đột nhiên cảm thấy tất cả cơ quan mình đột nhiên không nghe lời của mình nữa, tất cả dừng lại theo mệnh lệnh của Jack.

Jack thờ dài lắc đầu nói:

-Tôi vốn không muốn dùng cách này nhưng anh quả thực là một cái máy biết đi đấy Susanoo.

-K...không...thể...nào

-Được rồi tôi chỉ cần chữ ký của anh thôi, ngày mai quán chính thức mở cửa lại rồi. Nên anh có thể ngay lập tức làm việc….Ký.

Cơ thể của Susanoo không còn nghe lời cậu nữa, tự động bước tới bàn và ký hợp đồng. Đây quả thực là một cách tà đạo của Jack.

….

Sáng hôm sau, quán chính thức mở cửa lại một cách lặng lẽ. Mọi người bắt đầu đổ về, những khách quen thì luôn miệng hỏi ông chủ Bách đâu, đối với những câu hỏi đó thì Sayo chỉ nhẹ nhàng trả lời “Ông chủ Bách chết rồi, người tiếp quản quán là một người anh của Bách” Không khí của cái quán đã nhộn nhịp trở lại, không những thế còn nhộn nhịp hơn xưa với những nhân viên phục vụ mới như Bulat đã cải trang, Seryu, Kanne, Bols, Chelsea

Chất lượng nhan sắc của bọn họ khi được Chelsea trang điểm lại phải nói là xuất sắc, Bulat với dáng người cơ bắp lộ rõ qua lớp quần áo đã ghi điểm trong mắt rất nhiều người phụ nữ, Seryu với tính cách khá trẻ con cũng thu hút rất nhiều khách nam vào quán, Kanne thì cực dễ thương trong bộ đồ hầu gái, Bols thì với cách nói chuyện lịch thuêpj của mình cũng thu hút được rất nhiều goá phụ, còn Chelsea thì khỏi nói, quá ăn tiền. Kèo này quả thật Jack đã áp dụng triệt để chiến thuật “nhân viên là bộ mặt của công ty” để lấy lời.

Nhưng nếu chỉ ở phần quảng cáo không thì không thể nào giữ chân khách hàng được. Trong nhà bếp luôn coa ba đôi bàn tay làm mải miết từ sơ chế đến chế biến thức ăn, Susanoo giờ đây thì làm bếp chính thứ hai, mặc dù món của Susanoo không được ngon như Jack nhưng nó vừa đủ để vượt qua tiêu chuẩn về đồ ăn của Jack, nên cũng được nói là siêu phẩm trong làng ẩm thực.

Chính vì như thế, mà chỉ riêng hôm nay thôi là quán đã kiếm được hơn 10000 đồng vàng, một con số cực kỳ ấn tượng. Jack và Ieyasu nhìn đống tiền đó mà nhỏ dãi, Jack thì muốn Gacha ngay và luôn với số tiền này, còn Ieyasu thì muốn tiêu đóng này bộ sưu tập đồng hồ củ mình. Nhưng tất cả đều được chia thưởng cho mọi người theo thoả thuận, vì phần tiền của mọi người nhận là theo phần trăm số tiền quán thu được nên sau đợt này mà nói thì có lẽ là Jack là người lỗ nhất, tuy cay nhưng không sao, miễn là đủ tiền Gacha là được.

Tình hình lúc này ở thế giới Akame ga kill, Esdeath đã đi chinh chiến, Wild Hunt đã thành lập. Với tình cảnh như thế, Jack nở ra một nụ cười đắc thắng, vì nhiệm vụ của thế giới này sắp đến hồi kết rồi, nhưng sau thế giới này, không biết Jack sẽ còn đến thế giới nào nữa, chính điều này mới chính là thứ khiến cậu phiền lòng, cuộc hành trì này sẽ kéo dài bao lâu nữa, tuy Jack chỉ mới ở đây vài năm nhưng tính thêm cả thời gian ở Thế Giới Linh Hồn nữa thì đã hơn mấy trăm tỷ năm rồi. Cậu muốn về nhà.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.