Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buffet Hải Sản

Phiên bản Dịch · 1607 chữ

Trans : xSnowballx

Đinh Vũ Miên cùng Ngụy Vinh đã đi vào hầm trú ẩn , bọn họ thấy các cư dân đều bình an vô sự, càng thêm vui mừng.

Chỉ là hai người phát hiện ra rất nhiều trưởng bối nhịn đói, để một lương khô cho các tiểu bối ăn, người nào người nấy đều có dáng vẻ phờ phạc, bụng đói cồn cào, càng có chút đau xót bất lực.

" Nhất định phải đi tìm tên trưởng lão Diệu Tân để tính sổ , quả thực quá phận quá đáng rồi .

Mỗi người đều khổ sở sống sót vì chờ đợi một sinh cơ , cố hết sức để ức chế đi sợ hãi cùng tuyệt vọng trong nội tâm , nhưng tên Diệu Tân ngồi vị trí cao như trưởng lão liên minh thợ săn nhưng rất sợ chết , vận chuyển một chút đồ ăn mà cũng không dám.

" Thầy , chúng ta vẫn nên nói tình hình nơi này ra bên ngoài đi,có lẽ ngoài kia vẫn còn một ít nhân sĩ nhiệt tình giúp chúng ta đưa mọi người thoát khỏi khốn cảnh " Đinh Vũ Miên nói .

Ngụy Vinh thở dài một hơi.

Ngụy Vinh biết liều mạng xung đột với Diêu Tân thì cũng không thể nào thay đổi được trái tim sợ chết của hắn.

" Này này, xin mọi người hãy dọn trống chỗ trung tâm " bỗng nhiên âm thanh Mạc Phàm không dấu hiệu truyền tới.

Người bên cạnh đều giật mình .

Mạc Phàm xuất hiện từ khi nào vậy, lợi dụng độn ảnh Ám Ảnh hệ cũng không tới mức như vậy.

Mọi người tới xem thì bên người Mạc Phàm còn một nếp gấp không gian, tựa hồ như là dùng dịch chuyển tức thời đi vào, không hề có dấu hiệu nào cả.

" Để trống làm gì vậy ? " Cô gái đội viên để tóc đuôi ngựa nói.

" Không muốn có chỗ để bàn sao ? " Mạc Phàm hỏi ngược.

" Có đồ ăn ?" Đội viên đội săn yêu kích động nói, con mắt cũng sáng lên.

Thực tế thì bọn họ đều đói gần chết .

Vòng tay không gian này tương đối ít , ít nhất là với đồng lương đội săn yêu ít ỏi thì không đủ mua, mà vòng tay không gian của Mạc Phàm cũng có sức chứa không lớn, không thể dựa vào cái này mà vận chuyển vật phẩm , nhiều nhất là tự cung tự cấp.

" Ừm , nhường bên này, đúng , đúng , lui ra chút nữa, đồng chí bên kia không tránh sang bên kia thì bị đuôi đập chết giờ ....được rồi , đại khái là như thế ".

Mạc Phàm chỉ huy , sau khi có đủ không gian thì đột nhiên búng một cái vào không trung .

" Tách ".

Tiếng ngón tay lanh lảnh, lập tức thấy không gian phía trước xuất hiện tia sáng màu bạc, lấy phương thức quái lạ phác hoạ ra mặt cong đặc thù , mặt cong đặc thù nối liền cùng nhau.

Mặt cong màu bạc đã biến thành một khu vực hư huyễn có ánh sáng di chuyển đan dệt , đồ vật bên trong đang từ từ hiện ra .

" Không gian truyền tống ? " Mọi người đều nhìn trước mắt , lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đặc biệt là Đinh Vũ Miên cùng Ngụy Vinh, bọn họ không nghĩ tới tu vi Không Gian hệ của Mạc Phàm lại có trình độ cao như này, lại có thể truyền tống vật thể điểm định.

Vật thể còn chưa xuất hiện nhưng mùi thơm nức mũi đã bay ra , đó là mùi thịt làm người chấn hưng , không tanh , không chán.

Vốn là mọi người còn có chút định lực, nhưng ngửi thấy mùi thơm này thì nước dãi cứ chảy ra.

" Thơm quá mẹ ơi , có người đang nướng đồ ăn ".

" Tôi đói , tôi đói ...".

" Là mùi cá nướng ".

Các cư dân Bân trấn lập tức xao động lên, lúc đói bụng cồn cào ngửi được mùi thơm này đúng là chí mạng.

Ngụy Vinh , Đinh Vũ Miên , đội trưởng Mã Vinh, cô gái tóc đuôi ngựa đứng đó , bọn họ sững sờ hồi lâu, sững sờ nhìn không gian trước mặt bị lấp kín bởi một con cá nướng lớn to mọng, vàng kim, phủ kín hương liệu.

Con cá này là cá voi à .

Làm sao mà lớn như vậy.

" Thứ này nhìn qua khá quen ? " Ngụy Vinh tỉ mỉ phân biệt .

Khi thấy phần xương sọ đặc thù của con cá nướng này thì nhất thời trừng lớn hai mắt , khiếp sợ tột đỉnh .

Trời ạ.

Đây không phải là thôn lư thú sao.

Không phải là những hải yêu thú để liên minh thợ săn e ngại, không dám vận chuyển đồ ăn tới đây à .

Làm sao mà chúng nó chín rồi.

Còn kinh ngạc hơn nữa là toả ra mùi thơm nức mũi ?.

" Mạc Phàm , cậu cậu cậu lại mang hải yêu đi nướng " Ngụy Vinh kinh ngạc ngây người, nói chuyện cũng lắp bắp.

" Yên tâm , chất thịt rất tốt , lão nhân gia cũng cắn được, hơn nữa Trương Trác đã thử qua rồi , không có độc " Mạc Phàm nói.

" Không phải là trong thịt có độc hay không ...mà chúng nó , chúng là hải yêu, là hải yêu đó " Ngụy Vinh nói như hét lên.

Đội trưởng đội săn yêu Mã Vinh cùng những đội viên khác nghe được cuộc đối thoại này, ai nấy cũng nhìn Mạc Phàm như nhìn quái vật .

Thần nhân , thần nhân .

Người khác nhìn thấy hải yêu thì chạy cũng không kịp.

Vậy mà vị đại thần này mang hải yêu đi nướng , hơn nữa nướng tới cực kỳ thơm.

Cái thủ pháp này khiến người ta hoàn toàn quên đi hải yêu hung ác , khủng bố, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó là ăn .

" Đừng nói nhiều như vậy , bảo mọi người xếp hàng lấy đồ ăn đi " Mạc Phàm nói.

" Đây là buffet hải sản mà cậu nói trước đó ? ".

" Đúng vậy, các hương thân khổ cực như vậy, lại có lý trí lượng thứ , mời bọn họ ăn buffet hải sản cũng không có gì là quá đáng " Mạc Phàm nói.

" Là không quá phận, là không quá phận " Ngụy Vinh nói.

Là không quá phận, nhưng Mạc Phàm cũng quá đáng lắm rồi.

Hải yêu không có sĩ diện à , cậu đen cự tướng dũng mãnh đi nướng , có suy nghĩ tới cảm nhận của những hải yêu cao đẳng trí tuệ kia không ?.

Ở trong nước có một điểm cực kỳ tốt , muốn ăn cái gì thì đều không cần chọn, cũng không nhiều thứ kiêng kỵ, đều là trải qua gian nan khốn khổ, không có như người nước ngoài yếu ớt chọn ba kiếm bốn*.

Hơn nữa ngọn lửa của Tiểu Viêm Cơ cũng tiến bộ hơn nhiều, nướng tới tương đối tiêu chuẩn .

Thôn lư thú to bằng cái xe tải không bao lâu bị người Bân trấn xẻ thịt chỉ còn lại bộ hài cốt.

Hài cốt cũng giòn tan ngon, có một ít người không ăn , hy vọng để xương lại để bọn họ nhai.

" Không cần thiết , không cần thiết , cá không phải chỉ có một con, đã nói là tiệc buffet hải sản thì làm sao mà không đủ ăn cho được " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm búng tay , Tiểu Viêm Cơ vừa mới nướng xong thôn lư thú thứ hai , lập tức đưa tới, nhiệt khí còn đang bốc lên, dầu mỡ toả ra ánh vàng óng ánh, nhất thời đội săn yêu, Ngụy Vinh, Đinh Vũ Miên nhìn như gần chết đói .

" Ăn đi, khách khí cái gì , bên ngoài còn bảy tám con nữa ....thực sự nếu còn thiếu thì tôi sẽ đi giết vài con nữa , mọi người chờ một lúc là được " Mạc Phàm cười híp cả mắt , nói.

Mùi cá tràn ngập cả hầm trú ẩn , càng trong hoàn cảnh khép đóng kín chật hẹp, gian nan mà được ăn mỹ vị, càng cảm thấy may mắn hạnh phúc , kỳ thực có thể lấp đầy bụng các cư dân được , mọi người không sợ nữa rồi.

" Cái kia, đại pháp sư , tôi tới giúp đồ gia vị đi, chất thịt cá này tốt thì tốt , nhưng không thể lãng phí nguyên liệu nấu ăn tốt như này được. Nhà lão Tùng tôi trước đây mở hàng bán cá nướng , bảo quản mùi vị này càng trên mấy đẳng cấp " Một đại thúc tự đề nghị , tựa như quên đi sợ hãi xung quanh, dự định bộc lộ ra tài năng nấu nướng.

" Thế thì không gì tốt hơn , tôi đây là kẻ nướng cá nghiệp dư, đồ gia vị không được ngon " Mạc Phàm gật đầu.

" Cậu đưa cá nướng kỹ tới đây, còn gia vị để bên cạnh, rồi tôi rắc " đại thúc nói.

" Được ".

Chọn ba kiếm bốn ( 挑三揀四 ) : Kén cá chọn canh .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.