Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Ai Thoát Khỏi

Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Trans : xSnowballx

__

Mạc Phàm vừa rời đi, toàn bộ thân thể đồ đằng Huyền Xà hoá thành sơn vụ nồng đậm.

Qua hồi lâu mà sơn vụ dạng rắn này vẫn không tản đi, để mấy vị trưởng lão không an lòng , không biết con rắn kia vẫn còn ở núi Mục Bàng hay không .

Đại trưởng lão Phạm Ninh ngồi trong mật thất được xây bằng cẩm thạch, nửa người trên ghế , một chiếc đèn chiếu sáng trên đỉnh đầu, làm cho cả người Phạm Ninh nhìn qua càng thêm âm u lãnh khốc .

" Ẩn Phượng thế nào ? " Đại trưởng lão Phạm Ninh hỏi.

" Phế , nửa đời sau chỉ có nằm ở trên giường , trừ khi đưa tới Parthenon thần miếu , người có cấp bậc đại hiền giả mới để Ẩn Phượng thức tỉnh " Mục Phương Chu trầm giọng nói.

" Vậy thì đưa tới chỗ non xanh nước biếc nào đó rồi nuôi đi " đại trưởng lão Phạm Ninh nói.

" Còn Phi Loan ? " Mục Chu Phương chỉ vào Mục Phi Loan nằm trên giuờng ngọc thạch.

Mục Phi Loan tỉnh táo, đôi mắt nhìn chằm chằm đại trưởng lão, tràn ngập phẫn nộ cùng ác độc.

" Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta , bảo vệ tốt tính mạng của cậu đã là tốt lắm rồi " Đại trưởng lão Phạm Ninh nói.

" Đại trưởng lão, Mục thị chúng ta từ khi nào mà không chịu nổi như vậy, bị hai tên tiểu tạp đó ức hiếp như vậy, hừ , chờ tôi vơ vét bí dược hồi phục lại, nhất định sẽ tới Phàm Tuyết Sơn đồ sát hết tất cả bọn chúng " Mục Phi Loan nói.

Mục thị có cách phế bỏ tu vi, thì cũng có cách khôi phục lại tu vi, chỉ là thánh liên thiên sơn có chút khó tìm .

Còn may Mục thị tài cao thế lớn, thánh liên thiên sơn cũng có thể hái.

" Chuyện này không cần cậu quá bận tâm " đại trưởng lão Phạm Ninh khoát tay áo một cái.

" Lẽ nào đại trưởng lão muốn đích thân ra tay " trong đôi mắt Mục Phi Loan lập tức loé lên hưng phấn.

Trước đó ở trên núi đồ đằng Huyền Xà làm kinh sợ , đại trưởng lão xác thực không thể xuất thủ , cũng không phải sợ đồ đằng Huyền Xà , mà cấp bậc của đồ đằng Huyền Xà cùng đại trưởng lão khi chiến đấu sẽ gây ra sóng gió hủy diệt to lớn, như vậy sẽ không tốt cho núi Mục Bàng.

Hơn nữa bản lĩnh lớn nhất của đại trưởng lão Phạm Ninh không phải là tu vi thâm sâu không lường được, mà còn có thủ đoạn tàn khốc khiến người ta sợ hãi, ngay cả cáo già đại thế tộc cũng không đấu lại Phạm Ninh.

" Băng tinh sát cung của Mục Ninh Tuyết đã tiểu thừa , thần vật như vậy không thể rơi vào tay một người bị Mục thị khống chế " đại trưởng lão Phạm Ninh nói.

Uy lực của băng tinh sát cung mọi người cũng đã được chứng kiến qua, có thể tu vi Mục Ninh Tuyết kém xa Mục Ẩn Phượng , Mục Phi Loan trở thành siêu giai chí cường, ngay cả đại trưởng lão Phạm Ninh cũng rất kiêng kỵ.

" Hahaha, có đại trưởng lão ra tay thì Mục Ninh Tuyết đã là một kẻ đã chết , nếu vậy Phi Loan chịu chút khuất nhục cũng không tính là gì " Mục Phi Loan cười lớn .

" Phi Loan, khả năng còn phải chịu chút oan ức , dù sao cũng coi như là cậu tạo cho Mục thị chúng ta một kẻ địch vướng tay vương chân như vậy, Mục thị chúng ta vốn có nhiều đại thế tộc mơ ước , ở bên ngoài làm ra chuyện không hợp với thân phận Mục thị thế tộc chúng ta , cũng rất khó mà làm được, bọn họ nhất khẳng định sẽ làm chuyện này với Mục Ninh Tuyết , cản trở Mục thị chúng ta " Phạm Ninh nói.

" Đại trưởng lão chỉ cần có tâm đánh chết hai người kia , Phi Loan sẽ toàn lực phối hợp, chỉ là hiện tại tu vi của Phi Loan bị phế , khả năng là làm phiền trưởng lão " Mục Phi Loan cực kỳ thành khẩn nói.

" Cậu hiểu cho đại trưởng lão này là tốt rồi, yên tâm đi, mối thù này khẳng định đại trưởng lão sẽ báo thù cho cậu, tiếp theo cậu chỉ cần toàn lực phối hợp với Mục Phương Chu , việc đơn giản thôi " Đại trưởng lão Phạm Ninh nói.

Mục Phi Loan hơi nghi hoặc không hiểu.

Muốn mình phối hợp, là tạm thời giao ra vị trí tộc hội của mình sao .

Cái này cũng không có vấn đề gì , hiện tại cần phải dưỡng thương , người không có tu vi, nói cũng không có ai nghe.

Ở Mục thị , ai nấy cũng áo mũ chỉnh tề , kỳ thực mỗi người đều là ăn tươi nuốt sống , nhược nhục cường thực, người thắng làm vua.

" Là như này, Phi Loan, chúng ta ở phía Bắc có lập một một quân doanh tư nhân, nghiên cứu một ít cấm thuật , nhưng tiếc là vẫn chưa thành công . Bao gồm cả pháp môn Băng hệ phế bỏ tu vi, kỳ thực cũng là sản phẩm phụ của quân doanh chúng ta , hiệu quả chân chính càng mạnh mẽ hơn , bá đạo hơn ..." Mục Phương Chu nói với Mục Phi Loan.

" Là gì cơ ? " Mục Phi Loan cảm thấy có mấy phần không đúng.

Bỗng nhiên thân thể Mục Phương Chu nổi lên ma khí màu đen, bên trong ma khí có thể thấy được một ít thứ tương tự với xúc tu đang bay ra , đâm vào trán , cổ tay, cổ chân , bụng, tim của Mục Phi Loan.

Mục Phi Loan kinh ngạc trừng mắt , muốn gào thét nhưng đại trưởng lão Phạm Ninh tiện tay lấy trượng bịt mồm Mục Phi Loan muốn gào thét.

Toàn thân Mục Phi Loan co giật , nhưng xúc tu kia như đang hút lấy sinh mệnh, để thân thể vốn hư nhược tiếp tục khô héo.

Cùng lúc đó , sau lưng Mục Phương Chu hiện ra từng mảng băng loan xoè ra , những vũ tinh xảo hoa lệ này, từng cái đều mang theo loan văn đặc thù , chứa đựng lực lượng băng hoàng giả cổ lão thần bí .

Băng loan chi vũ ngày càng rõ ràng , Mục Phi Loan ở đó nhìn với ánh mắt không thể tin được.

Thiên phú đã theo mình từ khi sinh ra.

Trời sinh thiên phú Băng hệ mà mình tự hào nhất , lại " mọc " trên thân thể Mục Phương Chu.

Sao có thể có chuyện đó được.

Báng tinh sát cung của Mục Ninh Tuyết có thể cướp đoạt ,vì đó là một ma cụ liên kết với linh hồn, phá linh hồn lấy ma cung , để người khác thừa kế .

Nhưng lực lượng băng loan là thiên phú của mình .

Thứ này làm sao có thể bị cướp , gắn lên người khác được ?.

" Phi Loan , cậu cũng biết rõ quy tắc sinh tồn của Mục thị , nếu như cậu thắng thì vẫn là Mục Phi Loan, nhưng tiếc là thất bại ... ".

" Mục Ninh Tuyết mạnh hơn cậu ".

" Băng tinh sát cung càng có giá trị hơn cậu ".

" Mà thiên phú độc nhất vô nhị như cậu cũng không thể lãng phí, vậy thì coi như là đồ đặt cược để Mục Phương Chu báo thù cho cậu đi ".

" Vì huy hoàng của Mục thị thế tộc , chút oan ức này cậu vẫn có thể tiếp thu đúng không ? ".

" Yên tâm , cậu không chết đâu, vừa hay có thể làm bạn với em gái của cậu, Mục thị vẫn nuôi được người thực vật như hai người ".

Phạm Ninh rút trượng ra khỏi miệng Mục Phi Loan ,cũng tùy ý chùi lên thảm .

Gân xanh che kín toàn thân Mục Phi Loan, gầy gò đến cực hạn, cách biệt rất lớn với dáng dấp trước đó , suýt nữa khiến người ta không nhận ra .

" Sinh ra ở Mục thị , có chút giác ngộ đó cũng không hiểu được à ".

" Không có gì phải hận cả, có hận thì hận bản thân ấy ".

" Mối thù của cậu , chúng tôi sẽ giúp báo thù , khi Mục thị cần cậu hi sinh, thì cậu cũng nên hi sinh ".

Từ đầu đến cuối thì Mục thị thế tộc là như vậy, tàn khốc , lạnh lùng , chỉ vì để càng mạnh mẽ hơn.

Mục Ninh Tuyết , Hầu Trạch ở quy tắc tàn khốc này , vậy Mục Phi Loan làm sao thoát khỏi được đây?.

Mục thị không có lòng thông cảm với những kẻ thua cuộc.

Đương nhiên là kẻ phản bội sẽ bị xử bằng cách khác .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.