Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyệt Nga Hoàng Xuất Hiện

Phiên bản Dịch · 1985 chữ

Trans : xSnowballx


Thung lũng du thảo ,Triệu Mãn Duyên dùng huy chương quốc phủ để tìm Mạc Phàm ,kết quả mới đi được biển du thảo thì thấy Mạc Phàm đang hướng về phía của mình .

"Linh Linh ,em xem đi ,anh nói Mạc Phàm không có chuyện gì rồi mà .Đã thế còn muốn nhìn thấy chúng ta cho nên còn chạy rất nhanh " Triệu Mãn Duyên cười ,nói với Linh Linh .

" Dùng ma năng để chạy không phải là lựa chọn sáng suốt " Thược Nữ nói.

Tóm lại đang ở ngoài núi Côn Du ,vẫn có nguy hiểm tồn tại ,một thợ săn hơi hơi có kinh nghiệm cũng sẽ không dùng ma năng để chạy .

" Cô nói như vậy ,Mạc Phàm đúng là chạy quá nhanh rồi " Triệu Mãn Duyên gật đầu.

Tiếp tục đi về phía trước ,qua khoảng mười phút thì xuất hiện động tĩnh rất lớn .Cảm giác như có cái gì rẽ du thảo ra ,chạy như bay.

" Là Mạc Phàm " Triệu Mãn Duyên thấy huy chương của mình hướng về chỗ này ,cho thấy Mạc Phàm đang ở gần .

Quả nhiên du thảo vén ra là một khuôn mặt đỏ tới mang tai ,thở hồng hộc xuất hiện trước mặt mọi người .Chỉ có điều Mạc Phàm không biết mọi người đang mình để tập hợp,mà chạy ngang qua để lại khí lưu.

Triệu Mãn Duyên ngạc nhiên khi thấy Mạc Phàm .

" Vèo ".

Mạc Phàm không dừng lại được ,đã chạy hơn 100 mét ,mọi người nhìn bóng lưng Mạc Phàm ,người nào người nấy nhìn mặt nhau .

" Cậu ta làm gì thế ? " .

" Tỏ ra không quen biết chúng ta sao ? "

Triệu Mãn Duyên không biết chuyện gì xảy ra ,Thược Nữ ở bên cạnh cau mày, dùng Mộc hệ để vén du thảo sang một bên .

Lúc này tầm nhìn mới thoáng ,nhưng một giây sau thì mặt mọi người đều đông cứng lại.

Phía sau Mạc Phàm có một đoàn yêu ma ,có thất thải vân tước ,có tích hổ ,bích ma trùng ,kim cương yêu mi ....thất thải vân tước bay ở trên trời phát ra tiếng kêu sắc bén ,nhìn khá là phẫn nộ ,đuôi lông sặc sỡ của chúng như đám mây ,các chủng loài khác bò nhanh ở dưới mặt đất ,sát khí hừng hực .

" Ngơ ngác làm cái gì nữa ,mau chạy đi " lúc này âm thanh của Mạc Phàm truyền cách đó 500 mét .

Tiếng kêu ngày càng gần ,mặt đất rung chuyển ,Triệu Mãn Duyên đâu dám nghĩ nhiều nữa ,cầm tay Thần Dĩnh, thi triển địa ba ,gọi ra khải ma cụ, chạy vội về hướng Mạc Phàm .

Thược Nữ cầm tay của Linh Linh ,khống chế du thảo cao tạo thành khe trượt ,vội vàng rời xa những sinh vật táo bạo kia .

" Xảy ra chuyện gì ? " Triệu Mãn Duyên đuổi kịp Mạc Phàm ,hỏi lớn .

" Cậu không biết đâu, cứ thoát khỏi nơi này trước rồi nói sau " thời gian gấp rút cho nên Mạc Phàm không nói rõ ràng được ,trước tiên cứ thoát khỏi sinh vật từ tầng cây thế giới rồi tính.

" Không phải thất thải vân tước rất thân thiện với con người sao ? " Thần Dĩnh hỏi.

" Mấy sinh vật này đều là nô lệ của thiên quan tử đoạn thần thụ ,mà bà ngoại cô hình như muốn đồng quy vô tận với nó.Chuyện này chúng ta không thể can thiệp được ,mau chóng rời khỏi nơi này " Mạc Phàm nói.

Vừa mới dứt lời thì phía trên thiên quan tử đoạn thần thụ nổ ra khí tức nguyên tố ma pháp ,hình thành xung kích để đám thất thải vân tước mất thăng bằng .

Xung kích này đúng là như mở đường cho bọn họ ,để bọn họ như cưỡi gió mà đi ,chỉ là Mạc Phàm không nhịn được mà quay đầu lại .

Đáng tiếc khoảng cách này đã không còn nhìn thấy thiên quan tử đoạn thần thụ ,chỉ có một vầng sáng ma pháp hiện lên đường chân trời .Nhất định vừa nãy Nham Thị đã thi triển ra ma pháp mạnh nhất ,nếu không thì cách 10 km thì làm gì có khí tức năng lượng quét tới.

Mạc Phàm không muốn Nham Thị chết như vậy,nhưng từ tình huống vừa rồi thì Nham Thị chưa dùng hết tất cả để đối phó thiên quan tử đoạn thần thụ .Thiên quan tử đoạn thần thụ không đả thương được gân cốt ,nếu để một ma quỷ tồn tại trong một thời gian dài thì ngay cả quân đội ở thành phố cũng chưa chắc đã có thể tiêu diệt được .

Ngay cả Mạc Phàm cũng không nghĩ tới chuyến đi đến ngoài núi Côn Du lại có thể khai quật được ma quỷ này .Không biết nơi này đã chôn bao nhiêu bộ thi thể trong hàng ngàn năm qua .

" Cứ tiếp tục như thế thì chúng ta sẽ cạn ma nằng nhanh chóng " Thược Nữ nói.

Thể chất của yêu ma ưu việt,chúng nó có thể đuổi theo trong một khoảng thời gian dài ,có thể con người dựa vào ma năng để có tốc độ ngang với yêu ma .Như du thảo rộng mênh mông như này thì đợi ma năng cũng không kịp ,sớm muộn cũng sẽ bị đại quân yêu ma đuổi kịp.

Thiên quan tử đoạn thần thụ cũng xác thực độc ác ,nó biết sinh vật ở tầng cây thế giới không uy hiếp được Nham Thị ,cho nên chuyển qua cho chúng nó đuổi theo Mạc Phàm .

Thung lũng du thảo rộng lớn như vậy ,con người muốn chạy thoát cũng khó .

" Kẻ địch thì đông ,nơi này lại rộng rãi ,chiến đấu thì chẳng khác gì chờ chết .Chúng ta phải qua được thung lũng ,qua dãy núi thì mới có cơ hội " Mạc Phàm nói .

" Cũng may những người khác đã về trước ,nếu không thì cũng gặp phải tai hoạ "Linh Linh nói .

" À mà những người khác đâu ,không phải dưới tán cây có những người khác sao ,nói thế nào cũng có cả quân đội .Nhiếp Lãnh Sơn cùng quân đội tinh anh này làm sao cho những yêu ma này vượt qua dễ dàng được " Thược Nữ nói .

" Bọn họ chết hết rồi " Mạc Phàm bình tĩnh nói .

" Mạc Phàm ,cậu đừng doạ tớ ,những người kia đều là tinh anh trong quân đội ,lại còn những thợ săn xuất sắc nữa ,làm gì có chuyện chết là chết ngay được " Triệu Mãn Duyên nói.

" Nhiếp Lãnh Sơn cũng chết rồi, nếu không phải có bà ngoại của Thần Dĩnh thực lực kinh người thì vừa nãy tớ cũng chết ở đó luôn rồi ...gọi ra mấy món đồ cho an toàn đi rồi nói tiếp ,lão Triệu ,nghĩ cách gì đó mau lên " Mạc Phàm nói .

Triệu Mãn Duyên quay đầu lại nhìn ,ít nhất là có năm ngàn con ,đều không phải là yêu ma cấp thấp .Một pháp sư phòng ngự như Triệu Mãn Duyên cũng không có cách gì trong tình huống này ,chỉ có trốn thôi.

" Mạc Phàm ,Triệu Mãn Duyên ,huy chương của hai anh đang phát sáng " Linh Linh nói .

" Huy chương sao ? " Cả Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên cúi đầu ,đúng là huy chương đang phát sáng .

" Huy chương quốc phủ của chúng ta được chế tạo đặc biệt ,chỉ có đồng bạn ở gần mới phát sáng .Mà tại sao nó lại sáng lên ở nơi hoang vui này ,có phải là bị hỏng rồi không ? " Triệu Mãn Duyên không hiểu.

Huy chương giống cúc áo ,một món trang sức rất tốt ,các thành viên quốc phủ sẽ mang theo để tiện liên lạc .

" Có người đang tới gần chúng ta " Mạc Phàm mừng rỡ .

" A??? Là ai vậy "Triệu Mãn Duyên nhìn về phía trước ,tần suất phát sáng của huy chương ngày càng tăng .Cho thấy bên kia có tốc độ kinh người .

" " Tốc độ nhanh quá " " Cả Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm đồng thanh .

Tốc độ nhanh này quả thật khác với bình thường ,cho dù có dực ma cụ cũng không bằng 1/10 tốc độ này.

Nhưng bọn họ không nhớ ra ai có tốc độ như này trong đội quốc phủ .

Trước còn cách nhau mười mấy km ,vậy mà sắp đuổi kịp rồi.

.....

Bầu trời xanh như một mặt nước ,một đôi cánh mềm mại màu bạc đang đung đưa nhẹ nhàng .Nhưng trong thời gian ngắn đã bay qua các dãy núi ,thung lũng .

Trên đôi cánh chim tuyệt đẹp kia có hai cô gái có dáng người khiêu gợi ,một người mang khăn đội đầu mang khí chất phương Nam ,tóc đen đai xoã xuống vai,còn tóc dài thì buộc thành búi chạm tới phần mông .Người còn lại là tóc bạc ,làn da trắng như tuyết ,như một người đi từ thế giới băng tuyết ,cao gầy nhưng có sức hấp dẫn nóng bỏng ,đôi mắt đầy sao ,đôi môi đỏ mọng ,không có chỗ nào là không làm cho người ta chảy nước miếng thèm muốn.

" Sư Sư ,chờ một chút ,hình như bọn họ ở đây " Mục Ninh Tuyết mở miệng nói.

Du Sư Sư nhìn xuống ,thấy biển du thảo đang rung động ,nhưng chưa thấy ai cả ,nói :" Cô chắc chắn không ,Nguyệt Nga Hoàng đang rất lo lắng ".

Tốc độ của Nguyệt Nga Hoàng cực kì nhanh ,như sao băng xẹt qua vậy ,đã tiếp cận mặt đất .

Nguyệt Nga Hoàng xoay người nhẹ nhàng đưa Du Sư Sư cùng Mục Ninh Tuyết xuống ,trước khi hai người lấy lại tinh thần thì đã bay nhanh đến chỗ thiên quan tử đoạn thần thụ .

.....

Trên mặt đất ,Mạc Phàm cũng ngước lên trên nhìn.

" Cái kia...có phải là đồ đằng thú Nguyệt Nga Hoàng không ? " Triệu Mãn Duyên giật mình .

Cả thân hình Nguyệt Nga Hoàng hiện ra huỳnh quang ,cảm giác như được vô số ngôi sao tô điểm .đuôi và cánh xanh biếc mang một vẻ đẹp khó tả ,sự cao quý toát ra làm các sinh vật khác phải xấu hổ về bản thân mình.Càng mang một thần thái uy nghiêm làm người khác không dám lỗ mãng ,toát ra vẻ khí phách cùng sự quyến rũ của một nữ vương.

" Đã xảy ra chuyện gì ,Nguyệt Nga Hoàng bỗng nhiên phá kén bay đi ,tôi cùng Mục Ninh Tuyết không yên tâm cho nên đi theo tới đây " Du Sư Sư hơi lo lắng ,bất an .

Du Sư Sư bảo vệ Nguyệt Nga Hoàng nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy Nguyệt Nga Hoàng như thế .Không để ý những vết thương còn chưa lành mà đã phá kén bay đi.

" Đại ma ,nơi này có một đại ma ẩn giấu hơn ngàn năm ,30 năm trước nó khiến chúng ta suýt giết chết Nguyệt Nga Hoàng ,cũng may hai người tới chứ tôi cũng chẳng biết phải làm cái gì " Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm.

" Mạc Phàm ,hinh như Nguyệt Nga Hoàng không xử lý những yêu ma này giúp chúng ta " Triệu Mãn Duyên nói yếu ớt .

Mạc Phàm sững sờ ,quay đầu lại nhìn những yêu ma vẫn còn cuốn lên bụi mù ,càng lúc càng gần .

Vãi chưa .

Trên thế giới tại sao lại có một con đồ đằng thú khiến người ta thất vọng thế này .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowballx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.