Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói lời thấm thía

Phiên bản Dịch · 1083 chữ

Editor: Bánh bao chay nhân thịt

“Đội trưởng Thương cũng thật lợi hại, thế mà lại còn mang con còn sống về.”

“Còn không phải sao!”

“Ôi chao, trước kia sao không phát hiện ra Thương Mặc ưu tú như vậy, thực lực mạnh không nói, lại còn cưng chiều bạn gái cơ chứ?”

“Sớm biết thế lúc trước khi vừa tới căn cứ tôi nên ra tay ngay.”

“Là ai chê Thương Mặc dáng vẻ không đủ điển trai, còn nói muốn chọn cũng phải chọn Tô Duệ Uyên, có vô dụng cũng phải là loại tiểu thịt tươi Đồ Thịnh?”

Trong đám người, một cô gái có diện mạo xuất chúng méo miệng chua lè cãi: “Có thể trách tôi ư? Ai bảo anh ta luôn bày ra bộ dạng người sống chớ gần?”

Đám người còn đang muốn nói gì đó thì một cô gái bỗng nhiên nhỏ giọng nói: “Đừng nói nữa, có ai tới kìa.”

Quay đầu lại mới phát hiện ra Cốc Vũ đã tới.

Đám người theo bản năng ngậm chặt miệng, khẽ gật đầu với Cốc Vũ, không tiếp tục đề tài trước đó nữa.

Kỳ thực Cốc Vũ còn đang muốn nghe mấy cô ấy chém gió, mỗi tội người ta không muốn nói, cô cũng chẳng có cách nào.

Đi đến cửa phòng họp, Cốc Vũ lên lén nhòm vào bên trong phát hiện ra cả bốn người Thương Mặc đều ở đây.

Đồ Thịnh đang báo cáo: “Tình hình chỗ tôi cùng với những khu vực khác không khác biệt nhiều lắm, cũng có vấn đề về động thực vật tiến hóa…”

Thấy mọi người đang bận, Cốc Vũ không đi vào quấy rầy, chỉ tìm băng ghế bên ngoài ngồi xuống, lẳng lặng chờ.

Bên ngoài phòng, mấy người phụ nữ nhìn Cốc Vũ, lòng bát quái lại hừng hực bốc cháy.

“Dáng vẻ cũng thật xinh đẹp.”

“Trẻ tuổi thật tốt biết bao! Làn da mềm mại như có thể véo được ra nước, bảo sao được đàn ông chiều đến thế.”

“Cô nói người ta sao có thể đẹp như yêu tinh thế nhỉ? Đừng nói đàn ông chứ tôi đây là một người phụ nữ nhìn vào mà còn muốn cưng chiều.”

Cốc Vũ ngoan ngoãn ngồi trên ghế dài, liên tục liếc mắt nhìn vào trong phòng họp, mơ hồ cô còn có thể nghe thấy được tiếng nói bên trong, hình như động thực vật đang tiến hóa vô cùng nhanh nên căn cứ muốn tăng mạnh phòng thủ.

Không bao lâu sau, âm thanh từ trong phòng hội nghị dừng lại, ba người Lâm Thịnh Đông mở cửa bước ra, tiện tay đóng cánh cửa phòng họp lại.

Thương Mặc không đi cùng, Hứa Nhạc Sinh giữ mình anh lại muốn nói vài câu.

Sau khi ba người Lâm Thịnh Đông rời khỏi, Hứa Nhạc Sinh lấy một phong thư từ trong túi ra, đợi Thương Mặc nhận lấy, ông mới mở miệng nói: “Căn cứ bên này vẫn luôn tìm cách liên hệ với trung ương, vài ngày trước cuối cùng cũng nhận được chút tin tức. Tuy nhiên xem tình hình bây giờ, Trung ương không nhất định dựa vào được, vẫn nên tăng cường sức lực tự thân thì hơn. Tôi đã già rồi, không còn sống được mấy năm nữa, có điều tôi cần phải tạo nên một căn cứ có cơ sở vững chắc, khả năng phát triển vững vàng giao lại vào tay cậu. Trước khi cậu chính thức đón nhận, tôi sẽ giải quyết sạch sẽ thế lực chính phủ, Mộc Kiến Sơn sẽ không chặn đường cậu nữa. Tuy nhiên đồng thời tôi cũng hy vọng cậu dùng hết khả năng tăng thực lực. Muốn ổn định một căn cứ, không có thực lực là điều không thể nào, tôi hi vọng cậu có thể trở thành định hải thần châm của căn cứ.”

Nghe Hứa Nhạc Sinh nói, Thương Mặc không lên tiếng, anh không hề muốn đảm đương chức vụ lớn lao gì, ngần ấy năm anh đã gánh đủ rồi. Bây giờ anh im lặng lắng nghe chẳng qua nhìn trên mặt mũi Hứa Nhạc Sinh.

Từ lúc anh còn là một tay lính mới, Hứa Nhạc Sinh đã nâng đỡ chăm sóc suốt một đường. Trước kia không hiểu chuyện, anh cũng từng phạm phải sai lầm, toàn bộ đều do Hứa Nhạc Sinh giúp sức bảo vệ anh, đi sau chùi đít cho anh.

Thấy Thương Mặc không hé răng, Hứa Nhạc Sinh thở dài, nói lời thấm thía: “Tôi biết cậu không thích, cô nhóc con kia hình như cũng không thích căn cứ. Thế nhưng Thương Mặc à, cậu phải hiểu, bất kể ở bên ngoài bao lâu, con người cuối cùng cũng muốn một nơi an ổn. Người sáng suốt đều nhìn ra được trên người cô nhóc kia có bí mật. Nếu cậu muốn che chở cho cô bé, vậy cậu cần phải có đủ thực lực, không chỉ bản thân cậu phải mạnh lên mà sau lưng còn phải có thế lực lớn đáng kinh sợ. Tục ngữ nói, Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi. Các cậu có thể giải quyết được một hai tên nhãi nhép, vậy nếu hàng trăm hàng ngàn thì phải làm sao? Để những tay dưới tự đối phó với nhau mới là cách tốt nhất.”

Thương Mặc mang thái độ đứng ngoài cuộc khiến Hứa Nhạc Sinh rầu sắp chết. Từ khi ở Lăng Châu trở về đến giờ, Thương Mặc vẫn luôn cố ý lảng tránh, không chủ động hỏi đến việc lớn việc nhỏ trong căn cứ, có điều cũng nghe lời, bảo gì thì làm đó.

Tuy nhiên chính sự phục tùng như vậy khiến Hứa Nhạc Sinh cảm thấy không đúng lắm. Phát hiện Thương Mặc có ý định muốn rời khỏi căn cứ làm một người lính tự do, Hứa Nhạc Sinh vốn đã coi anh như người nối nghiệp sao có thể cho phép, sao có thể để anh lãng phí năng lực và tài hoa của mình.

Xing: Tung bông mừng c200, Xing thông báo sẽ đặt miễn phí cho các chương bội số của 50 (200, 250, 300...) trên yy để đảm bảo quyền lợi cho các bạn đọc trước. Sau khi truyện hoàn, các chương này sẽ set vip như chương khác. Cảm ơn cả nhà đã ủng hộ ạ.

Bạn đang đọc (Dịch) Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều của Cửu Tiêu Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Xiaoxing305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.