Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấy Ghép Chí Tôn Cốt

Phiên bản Dịch · 1122 chữ

Một kiếm chém giết năm người, ngay cả mí mắt cũng không chớp.

“Chúng ta đi nhanh lên!”

Tần Phong nắm lấy cánh tay của Tử Diên rồi nhanh chóng rời đi, hắn biết đám người của Uy Hổ bang nhất định sẽ truy lùng bọn hắn.

Lúc này ——

Trên một sườn núi ở cách đó không xa.

Bang chủ của Uy Hổ Bang cũng chính là tên mặt thẹo, sắc mặt gã vô cùng âm trầm, tay áo bên phải phất phơ trong gió, rõ ràng bên trong trống không, gã đã mất đi cánh tay phải của mình.

Khi Lâm Tam chém ra một kiếm kia, rốt cuộc gã mới hiểu cái gì gọi là thiên kiêu.

Nếu không phải gã quả quyết bỏ đi cánh tay phải thì chỉ sợ đã lập tức đi lãnh cơm hộp.

“Nhưng tên thiên kiêu này thật sự quá kinh khủng!”

Tên mặt thẹo âm thầm sợ hãi, nhưng trong lòng lại phấn khởi một cách khó hiểu.

Giá trị của Tần Phong hoàn toàn không có gì phải nghi ngờ, nhưng trên thân Lâm Tam cũng có một cỗ truyền thừa khó lường, nếu như gã lấy được thì nhất định có thể đứng vững gót chân trên Hoang Cổ này.

Về phần Tử Diên…

Có tiền, có thực lực, tự nhiên cũng phải có mỹ nhân làm bạn!

“Nếu đánh cược thì cũng chưa hẳn thua!”

Tên mặt thẹo xoắn xuýt một hồi, quyết định đánh cược ván này.

Thắng, mỹ nhân trong ngực, tiêu dao tự tại.

Thua, hoa cúc hay mạng nhỏ, tùy hắn chọn lựa.

Lúc này, có tiểu đệ tới báo: “Bang chủ, đã phát hiện thiếu niên tên Lâm Tam kia, có huynh đệ nói hắn mở ra một di tích, hiện tại đã đi vào.”

“Ở đây còn có di tích!?”

Tên mặt thẹo thoáng ngạc nhiên.

Gã làm sơn đại vương tại nơi này được mấy chục năm, nhưng chưa từng nghe nói tới di tích gì, nhưng tại sao Lâm Tam vừa đến liền phát hiện ra di tích.

Là gã không xứng để nắm giữ sao!?

Rất nhanh ——

Tên mặt thẹo liền gọi tất cả các huynh đệ trong Uy Hổ Bang đến nơi này, bản thân thì dắt theo một bộ phận tiểu đệ đi tới di tích, số còn lại sẽ vào rừng tìm kiếm tung tích của Tần Phong cùng Tử Diên.

“Tại sao ta cảm thấy đối phương ít nhiều có chút xem thường ta!?”

Tần Phong mang theo Tử Diên một đường đi tới, nhưng trên đường cũng chỉ đụng phải một đám tôm tép nhỏ.

Người có tu vi cao nhất cũng chỉ đến siêu phàm thất bát trọng, còn không có thuộc tính thiên kiêu, thậm chí hắn không cần dùng Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật mà chỉ dùng lá rụng bay tán loạn của đệ thập tổ là có thể giải quyết nhẹ nhõm.

Tử Diên đáp: “Một kiếm tối qua hẳn là của Lâm công tử, cho nên bọn hắn mới đem chủ lực đi đối phó với Lâm công tử.”

“Lâm Tam!?”

Tần Phong nhíu mày lại, liền phát hiện điểm mù.

Theo lý thuyết thì tên mặt thẹo vì phần thưởng của Tần gia, do đó gã phải dùng toàn bộ chủ lực đi vây bắt hắn mới đúng, nhưng bây giờ gã lại phân ra chủ lực đi đối phó với Lâm Tam, nói như thế nào cùng không thấy đúng.

Trừ phi lúc này, Lâm Tam có giá trị hơn hắn!

Khóe miệng của Tần Phong vẽ ra một nụ cười xấu xa, lẩm bẩm nói: “Nếu đoán không sai thì hào quang của Lâm Tam đã mở ra, sở dĩ tên này không về Thiên Tâm thành với Lâm Tâm Nhi, có lẽ là vì những bảo vật này.”

“Ngươi đang nói thầm cái gì đó!?” Tử Diên hiếu kỳ hỏi.

“Không có gì, chúng ta đi!”

Vì để chứng mình suy đoán của mình, Tần Phong bắt đầu kéo Tử Diên đi về hướng ngược lại, hắn bây giờ phải nhanh chóng tìm ra Lâm Tam, trước khi hào quang của y bị mở ra hoàn toàn.

“Uy, ngươi điên rồi, biết rõ bọn hắn đang lùng bắt chúng ta, bây giờ còn muốn trở về!?”

Tử Diên vội vàng nhắc nhở, nhưng Tần Phong không thèm giải thích mà lấy bờ eo thon của nàng, sử dụng mị ảnh tiêu dao, đi xuyên qua khu rừng.

“Ô ô......”

Tử Diên không có đủ lực phản kháng, chỉ có thể mặc cho tiểu hài tử này làm ẩu.

Chỉ chốc lát ——

Tần Phong đi đến chỗ hôm qua gặp được tên mặt thẹo, tất cả cây cối ở trong phương viên ngàn mét đều bị chặt đứt, dưới đất còn có một vết kiếm sâu vài chục thước, điều này đủ để chứng minh át chủ bài của Lâm Tam khủng bố đến mực nào.

“Đây là do Lâm công tử làm sao!?”

Tử Diên nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, không cách nào tưởng tượng đây là dạng sức mạnh gì.

“Quả nhiên thiên tuyển chi tử còn khủng bố hơn ta nghĩ!”

Trong lòng Tần Phong âm thầm cảm thấy may mắn, bởi vì hắn còn chưa cứng đối cứng với Lâm Tam.

Nếu không, coi như hắn nắm giữ được loại át chủ bài trùng đồng này thì cũng sợ không phải là đối thủ của đối phương, trừ phi hắn sử dụng thử thẻ lão quái tóc đỏ.

“Không được, ta phải nghĩ biện pháp tăng cường bản thân!”

Tần Phong lấy chí tôn cốt của nhị đệ từ trong không gian tùy thân, bên trên truyền đến một cỗ phù văn thần bí, hắn mơ hồ có thể cảm giác được bên trong ẩn chứa lực lượng thiên địa…

Chỉ cần cấy ghép lên người mình, hắn liền có thể nắm giữ cỗ lực lượng thiên địa này.

“Đây là......”

Tử Diên hiếu kỳ nhìn chằm chằm chí tôn cốt, muốn hỏi thăm Tần Phong đây là cái gì.

Còn không chờ nàng mở miệng hỏi thăm, thì liền nhìn thấy ánh mắt của Tần Phong sắc bén như lưỡi đao, lấy ra Trường Không Kiếm Thần, đâm vào lồng ngực của mình, loại bỏ nguyên cốt của chính mình, sau đó cấy ghép tôn cốt vào.

Dù là máu tươi chảy không ngừng, hắn vẫn cắn răng kiên trì không hô lên một tiếng.

“Ngươi, ngươi......”

Tử Diên bị một màn trước mắt làm cho choáng váng, không cách nào tưởng tượng được, tại sao một hài tử lại ra tay độc ác với mình như vậy...

Bạn đang đọc Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử (Bản Dịch) của Gia Dưỡng Liễu Chích Phì Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 1015

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.