Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Hoạch

Phiên bản Dịch · 1074 chữ

Chương 176: Thu Hoạch

Trong lòng Lý Thanh Sơn có chút kinh ngạc:

“Nhân tài xuất hiện khắp thiên hạ, đại nhân không cần phải coi thường bản thân.”

Hắn không cảm thấy kỳ lạ khi có người ở tầng luyện khí cao hơn mình rất nhiều, vì hắn hiểu rất rõ tư chất luyện khí của mình chỉ ở mức bình thường. Hơn nữa hắn chỉ mới bắt đầu luyện khí, không có người hướng dẫn, đan dược sử dụng chỉ có ngưng khí hoàn loại thông thường.

Một luyện khí sĩ chân chính xuất thân từ một đại gia tộc, có lẽ họ đã bắt đầu tu hành từ khi còn rất nhỏ, lúc nào cũng có trưởng tôn mạnh mẽ trong tộc giải đáp các vấn đề thắc mắc, họ ăn đều là những đan dược trân quý mà hắn chưa từng nghe tên, tư chất tu hành cũng tốt hơn một chút, như một kỳ tài tu hành thực thụ.

Dù là thời gian, tài nguyên, hay thiên phú, có rất nhiều người vượt qua hắn nên tu vi của họ mạnh hơn cũng đúng thôi. Cái gọi là thắng ở vạch xuất phát chính là như vậy. Dù ở bất cứ thế giới nào, ở bất kỳ thời đại nào cũng không hề thay đổi. Thay vì oán trời trách đất, không bằng cố gắng nhiều hơn, dù không làm vương làm tướng cũng nên làm một người tử tế.

Chu Văn Tân nói:

“Hoa Thừa Tán, Hoa thống lĩnh của các ngươi, tuy hắn xuất thân danh môn nhưng vẫn luôn học tập trong kinh viện của Bách gia, đến bây giờ vẫn chưa từng xuất môn. Nếu tính ra, ta nên gọi hắn một tiếng sư huynh! Có câu nói này, người tài khắp thiên hạ đều bước ra từ Bách gia, ngươi nên suy nghĩ kỹ lại một chút đi!”

“Vậy sau này ta nhất định phải đi mở mang tầm mắt, đến lúc đó còn xin đại nhân giúp ta một tay.”

Lý Thanh Sơn từng nghe Cố Nhạn Ảnh nói tu vi của Hoa Thừa Tán là luyện khí cấp mười, bởi vậy Cố Nhạn Ảnh còn cố ý dặn dò hai câu rằng để cho hắn ta uống ít hoa tửu thôi. Đương nhiên, lúc ấy hắn chưa biết gì về luyện khí cấp mười, hiện tại mới hiểu cảnh giới đó cao tới bậc nào, đả thông toàn bộ kinh mạch huyệt đạo, chỉ cách một bước nữa sẽ độ thiên kiếp.

E rằng dù hắn có hóa thân thành yêu ma cũng chưa chắc thắng được người đó.

Chu Văn Tân nói:

“Việc này cũng nằm trong phận sự của ta mà thôi, chưa nói đến việc ra tay giúp đỡ, ta ở Gia Bình thành này không bị trói buộc điều gì, cũng không có việc gì không làm được, có thể làm chủ mọi việc. Nhưng chỉ có một việc bắt buộc là mỗi năm phải chọn ra một trăm nam nữ có tư chất tu hành đến kinh viện Bách gia học tập.”

Điều này thật sự nằm ngoài dự liệu của Lý Thanh Sơn, hắn nói:

“Đơn giản như vậy à? Chỉ cần có tư chất tu hành là được ư?”

Chu Văn Tân nói:

“Muốn đi rất đơn giản, nhưng muốn ở lại đó thì không hề dễ dàng, có thể ở lại được bao lâu phải dựa vào bản lĩnh của ngươi.”

Lý Thanh Sơn trầm ngâm một lát:

“Đúng rồi, đại nhân còn thiếu tiền không?”

Chu Văn Tân nói:

“Từ khi làm huyện lệnh đến nay lúc nào ta cũng thiếu tiền, xem ra chuyến đi này của ngươi thu hoạch được rất nhiều nha!”

Lý Thanh Sơn lập tức lấy ra mấy trăm vạn lượng ngân phiếu trên người, hắn nói đây đều là tiền lấy được từ Tiền gia, muốn đổi cho Chu Văn Tân lấy hơn năm mươi viên ngưng khí hoàn, cộng với số ngưng khí hoàn trên người, hắn sẽ có hơn ba trăm viên, miễn cưỡng đủ để sử dụng trong khoảng thời gian này.

Việc sử dụng đan dược còn nhiều hạn chế đối với luyện khí sĩ bình thường, nhưng đối với yêu ma như hắn mà nói, bao nhiêu đan dược thì hắn cũng không ngại nhiều, chỉ có thể tính toán chi li. Nếu có một ngày hắn muốn ăn bao nhiêu đan dược đều được thì thật tốt quá.

Hơn nữa ngưng khí hoàn lấy từ chỗ Chu Văn Tân từ màu sắc đến phẩm cấp đều rất tốt, tuy mỗi một viên nho nhỏ có dược tính như nhau nhưng tạp chất ít hơn ngưng khí hoàn lấy ở chỗ Tiền Duyên Niên.

“Những ngưng khí hoàn này do đại nhân luyện ra à?”

Chu Văn Tân nói:

“Trước kia khi ta ở trong kinh viện của Bách gia đã từng bái một danh y làm sư phụ, chuyên luyện chế đan dược, mà ngưng khí hoàn, đương nhiên không cần phải nói.”

Nguyên liệu để luyện chế ngưng khí hoàn tương đối dễ kiếm, bản thân hắn là tri huyện, chỉ cần ra lệnh một tiếng sẽ có vô số người thay hắn đi tìm kiếm thảo dược.

Lý Thanh Sơn thầm nghĩ, nếu có cơ hội, hắn sẽ đến kinh viện của Bách gia để học tập cũng không tệ. Hắn hiếm khi gặp được người giỏi mấy thứ luyện đan, chế phù, vẽ trận pháp...để thỉnh giáo, mà cách học tập tốt nhất vẫn là phải có bài bản. Tài lữ pháp địa*, chữ lữ này không thể thiếu.

*Tài lữ pháp địa: từ dùng trong đạo giáo, nói về bốn điều kiện cần phải có trong việc tu hành và cũng là bốn yếu tố trong tu luyện đan đạo.

Tài: là tiền tài, tu đạo phải có điều kiện kinh tế nhất định, nếu không sẽ khó mà tu đạo.

Lữ: là bạn đồng hành cùng tu luyện, thầy dạy tu luyện.

Pháp: là phương pháp.

Địa: là phải chọn một chọn thế đất phong thủy vượng khí.

Nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc, trong Thanh Hà phủ không thiếu cường giả Trúc Cơ Kỳ, mà Tiểu An lại ẩn thân trong bình sứ như vậy rất dễ bị phát hiện, trước tiên hắn phải giúp hắn ta khôi phục lại nhục thân mới được.

Bạn đang đọc Đại Thánh Truyện (Bản dịch) của Thuyết Mộng Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 283

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.