Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Đạo và Đại Đạo

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Mang theo tâm trạng phấn chấn, ngay lập tức Trần Phong liền tiến hành tiếp nhận truyền thừa.

Cơ mà sự đời vốn dĩ không như những gì con người ta kỳ vọng.

Theo nội dung truyền thừa, Trần Phong biết được Dịch Chuyển Tức Thời là thần thông do một vị đại năng vô danh thời thượng cổ sáng tạo nên.

Có điều yêu cầu đối với tu sĩ cực kỳ hà khắc. Muốn tu luyện Dịch Chuyển Tức Thời thì trước hết tu sĩ cần phải có những lĩnh ngộ căn bản về không gian bản nguyên và thời gian bản nguyên.

​​Lại nói, Linh giới tồn tại vô số bản nguyên, đứng đầu trong số ấy là bốn loại bản nguyên bao gồm Tử Vong, Huỷ Diệt, Vận Mệnh, Tạo Hoá, hay còn được gọi với cái tên khác là tứ đại pháp tắc.

Bốn loại bản nguyên này đại biểu cho Thiên Đạo, là cơ sở cấu thành nên Linh giới.

Cho nên, nhiều người vẫn lầm tưởng Thiên Đạo là chí tôn vô thượng.

Nhưng kỳ thực không đơn giản như vậy.

Bởi vì tam giới có chung nguồn gốc tạm gọi là vũ trụ tối cao. Hay nói cách khác, vũ trụ tối cao đã sinh ra ba vị diện là Linh Giới, Hồn Giới và Yêu Giới. Sau đó lại diễn hoá ra Thiên Đạo của mỗi vị diện cùng vô số pháp tắc (bản nguyên).

Trên thực tế, những pháp tắc của tam giới có thể giống cũng có thể khác nhau.

Lấy một trường hợp ví dụ, nếu như ở Linh giới tu sĩ thông qua quá trình thổ nạp linh khí để tu hành, thì hồn tu ở Hồn giới lại hấp thu một loại khác gọi là hồn khí, yêu tu ở Yêu giới hấp thu yêu khí, về bản chất hoàn toàn khác biệt.

Cho nên vũ trụ tối cao còn được coi là Đại Đạo, cao hơn ba loại Thiên Đạo kia một bậc.

Đại Đạo tồn tại tứ đại chí cao pháp tắc là Thời Gian, Không Gian, Lực Lượng, Vĩnh Hằng.

Tứ đại chí cao pháp tắc này chính là khởi nguồn thế giới, áp chế hoàn toàn Thiên Đạo tứ đại pháp tắc.

Đứng trước Thời Gian, Tử Vong là vô nghĩa.

Đứng trước Không Gian, Vận Mệnh là vô nghĩa.

Đứng trước Lực Lượng, Huỷ Diệt là vô nghĩa.

Đứng trước Vĩnh Hằng, Tạo Hoá là vô nghĩa.

Phải biết rằng, đại năng tu sĩ trên con đường tu luyện sẽ tìm cách vượt qua pháp tắc Thiên Đạo, truy cầu tới Đại Đạo.

Mà hiện giờ, yêu cầu của thần thông Dịch Chuyển Tức Thời lại liên quan đến không gian pháp tắc và thời gian pháp tắc.

Đừng nói là ở hạ giới, cho dù trên thượng giới cũng rất hiếm tiên gia làm được điều này.

Trần Phong không biết tự lượng sức mình, cố chấp thử theo phương pháp được truyền thừa tiến hành tu luyện, cơ mà qua ba tháng ròng rã thử nghiệm vẫn không tài nào lĩnh ngộ.

Thậm chí ngay cả một chút thành tựu cỏn con cũng chẳng có.

Cảm giác đó giống như trước mắt mình bày ra một núi vàng núi bạc nhưng chẳng cách nào lấy đi tiêu xài.

Sau cùng hắn đành chán nản bỏ cuộc, tạm thời vứt mẹ nó qua một bên, thầm nhủ mai này có cơ hội sẽ tìm hiểu sau.

Trong lòng hắn sinh ra sầu não khôn xiết.

Vị đại năng sáng tạo ra Dịch Chuyển Tức Thời hẳn là một thiên tài trác tuyệt, bản thân ta khó mà có thể sánh bằng a!

Rõ ràng là hệ thống muốn chơi khăm ta đây mà!

Má nó chứ!

Nếu biết trước khó khăn đến thế ta đã chọn một loại phần thưởng khác rồi.

Thật là quá sai lầm!

Ân cần hỏi han quan hệ mười tám đời tổ tông của hệ thống mấy lượt, tâm trạng Trần Phong mới nguôi ngoai phần nào.

Hiện nay tu vi của hắn đã đạt Nguyên Anh Kỳ viên mãn, công đoạn tiếp theo chính là chứng đạo Hoá Thần.

Đầu tiên là giải quyết vấn đề ngũ hành bản nguyên.

Năm loại bản nguyên này thuộc thực bản nguyên, ngoại trừ ngộ tính của bản thân còn cần phải dùng đến ngoại lực hỗ trợ, nếu không sẽ tiêu tốn thời gian rất dài.

Lê Chiêu Tân từng trải qua kinh nghiệm Hoá Thần, Trần Phong bèn truyền tin yêu cầu lão gấp rút tiến hành thu gom những tài nguyên liên quan đến ngũ hành thuộc tính mang về cho mình.

Nhận được mệnh lệnh, Lê Chiêu Tân liền thu xếp công việc rồi lập tức xuất môn.

Trong vô số quốc gia tu tiên, Văn Lang chỉ xếp vào hàng cấp 4, tài nguyên tương đối hạn hẹp, vậy nên bao đời nay xuất hiện vẻn vẹn được ba vị Hoá Thần Kỳ tu sĩ.

Bởi vậy Trần Phong cũng không đặt quá nhiều kỳ vọng, thầm bảo tranh thủ được chút nào hay chút nấy mà thôi.

Bên cạnh ngũ hành bản nguyên còn có sinh tử luân hồi bản nguyên.

Khác với ngũ hành kim, mộc, thổ, thuỷ, hoả tồn tại chân thực, sinh tử luân hồi là hư bản nguyên.

So về sự ảo diệu thì hư bản nguyên vẫn được đánh giá cao hơn thực bản nguyên một bậc.

Đồng dạng lĩnh ngộ hư bản nguyên so với thực bản nguyên độ khó cao hơn gấp bội.

Thành công hay thất bại, tất thảy đều phụ thuộc vào cảm ngộ và cơ duyên.

Cho nên từ cổ chí kim rất hiếm tu sĩ lựa chọn hư bản nguyên để chứng đạo Hoá Thần.

Sinh tử luân hồi bản nguyên, Trần Phong vô tình cảm ngộ khi chứng kiến thời khắc cha mình trút hơi thở cuối cùng tiến vào cõi luân hồi.

Trải qua nhiều năm, sinh tử luân hồi bản nguyên mặc dù có chút tiến triển nhưng để đạt đủ điều kiện chứng đạo e là còn rất rất xa.

Trần Phong nghiên cứu các loại điển tịch trong Tàng Thư Các rốt cuộc tìm ra được một biện pháp giúp gia tăng lực lượng sinh tử luân hồi bản nguyên. Chính là quay trở về thế giới phàm tục, trải nghiệm cuộc sống nhân sinh, từ đó nuôi dưỡng sinh tử luân hồi bản nguyên.

Sự tình liên quan đến Nam Hải Tông vẫn luôn là mối lo ngại canh cánh trong lòng, Trần Phong thực sự muốn nhanh chóng đề thăng tu vi cảnh giới.

Ý đã quyết, hắn bèn thu xếp công việc rồi lấy ngọc giản thông báo cho đám người chưởng môn Võ Văn Đông và hai nàng Hoàng Linh, An Vy.

Ba ngày sau, Trần Phong khăn gói rời khỏi Lạc Thần Môn, bắt đầu hành trình du hí nhân gian của mình.

Chuyến đi này không rõ sẽ kéo dài trong thời gian bao lâu, cho nên sau khi cân nhắc kỹ càng Trần Phong quyết định không mang theo thượng cổ kết giới mà để lại Lạc Thần Linh Mạch, như vậy chỉ cần ở đây có sự cố gì liền có thể cảm ứng và quay trở về kịp thời.

Ngoài ra trứng của Lạc Hồng Điểu cũng lưu lại động phủ.

Hi vọng được như lời Lan Ngọc nói, sau khi Lạc Hồng Điểu khai mở sẽ cấp cho hắn một sự kinh hỉ bất ngờ.

. . .

Sau một nhịp thi triển Phong Quyển Tàn Vân, Trần Phong trong nháy mắt đã vượt qua phạm vi mấy ngàn dặm của Lạc Thần Môn.

Bay thêm một quãng dài, thân hình hắn từ từ đáp xuống mặt đất.

Theo ý định, đầu tiên hắn sẽ quay về cố hương một chuyến, sau đó tuỳ vào tình huống thực tế rồi mới quyết định hành động tiếp theo.

Nghĩ đến mục đích chuyến đi này, Trần Phong liền lập tức thu liễm toàn bộ tu vi.

Vì muốn trải nghiệm cuộc sống như một phàm nhân nên đương nhiên Trần Phong không thi triển bất kỳ thuật pháp gì mà đơn giản dùng chính sức lực đôi chân của mình từng bước tiến lên.

Đi bộ trong rừng chừng mấy canh giờ, Trần Phong bắt gặp một dòng suối chảy róc rách.

Nước suối trong văn vắt không một vẩn đục, mặt nước sáng bóng như gương.

Trần Phong ngồi xổm xuống, chụm tay vốc một ngụm nước suối đưa vào miệng, cảm giác thanh mát tức thì tràn ngập cơ thể thật là sướng khoái.

Hắn tự đánh giá hình ảnh mình phản chiếu trong làn nước, mắt sáng mày kiếm, mũi cao, thân hình cân đối, tràn đầy sinh lực.

Trần Phong khịt khịt cái mũi, tự đắc cười to:

“Đám nam vương chó má ở kiếp trước đứng trước mặt ta cũng chỉ đáng xách dép mà thôi, ha ha…”

Hứng chí, hắn bèn cởi bỏ y phục, cả người trần như nhộng nhảy ùm xuống suối tắm rửa ngụp lặn.

Đúng lúc này, bỗng một giọng nói thanh thoát của nữ tử bất ngờ vang lên:

“Bánh Mì ơi… Bánh Mì… Mi có ở đó không?”

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 16
Lượt đọc 333

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.