Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Hoá Thần (2)

Tiểu thuyết gốc · 1598 chữ

Không gian chấn động kịch liệt.

Quyền phong so với cự kiếm chẳng ngờ còn uy mãnh hơn mấy phần.

Lê Chiêu Tân cả kinh, song đao cấp tốc phóng ra.

Bang… Bang…

Hai thanh đao trung phẩm linh bảo vốn cứng rắn vô bì vậy mà bị nén cho cong lại.

Lê Chiêu Tân vừa mới xoay sở né tránh bỗng bên tai nghe vù vù một tràng âm thanh kinh dị.

Đuôi rồng vung lên như một chiếc roi tiên, chuẩn xác nện xuống.

Oành!

Thân thể lão như diều dứt dây, rơi xuống ầm vang một tiếng, lún thật sâu vào lòng đất.

Trần Phong sát ý ngập tràn, lập tức phi thân đuổi theo.

Tinh thần khởi phát!

Một tràng công kích thô bạo bùng nổ.

Sau khi triển khai thần thông Hóa Long Thần Biến, cơ thể Trần Phong chính là vũ khí tấn công tốt nhất.

Hắn cứ đơn giản mà dùng nắm đấm không ngừng nện xuống.

Bồng!

Bồng!

Lê Chiêu Tân thân là Hóa Thần sơ kỳ, cả đời chinh chiến vô số trận nhưng cũng chưa từng lâm vào tình cảnh thê thảm như lúc này.

Lão dốc hết sức bình sinh chém loạn, rồi nhân cơ hội thuấn di chạy ra xa.

Lão tranh thủ thở dốc vài hơi.

Cái bụng phệ rung lên từng chặp như sóng gợn.

Tâm trí Lê Chiêu Tân kinh hãi quá thể, cũng may là trên người mặc một kiện phòng ngự hàng linh bảo trung phẩm nên mới bảo trụ được tính mạng.

Có điều, tình trạng của lão lúc này thực quá thảm!

Một thân máu me đầm đìa, trước ngực còn có mấy đoạn xương trắng ởn lòi ra, trông rất là kinh dị.

Lão lấy vội trong người ra một vốc đan dược quăng vào miệng nhai ngấu nghiến.

“Lão phu đã xem thường ngươi rồi!”

Trong giới tu tiên Văn Lang, thần thông biến thân không hiếm nhưng mức độ kinh khủng như Trần Phong là lần đầu lão được chứng kiến.

Hai mắt Lê Chiêu Tân lóe lên một tia tham lam.

Sự thèm muốn đối với thần thông biến thân của Trần Phong lộ rõ.

“Nếu ta tu luyện thành công thần thông này cho dù đối diện với Hóa Thần trung kỳ cũng có thể đánh một trận sòng phẳng.”

Bỗng nhiên Lê Chiêu Tân ngửa cổ hú dài.

Khí tức trong một thoáng kéo lên, nguyên lực tràn ra như đê vỡ.

Lấy lão làm trung tâm, một dòng xoáy kỳ quái bất thình lình nổi lên.

Thiên địa linh khí xung quanh như trăm sông quy về một biển bị Lê Chiêu Tân há mồm thôn phệ.

Ào ào…

Chỉ nháy mắt, ngay thiên linh cái của lão sinh ra một chùm sáng rực rỡ, ban đầu chỉ nhỏ bằng quả trứng gà nhưng rất nhanh khuếch đại kích thước, cuối cùng hóa thành một con mãng xà khổng lồ.

Con mãng xà vặn vẹo thân mình, trên lớp da bốc ra một hơi thở u ám lạnh lẽo.

Một luồng uy áp cường đại do thủy bản nguyên hình thành, chấn vỡ từng tấc không gian.

Dù ở khoảng cách mấy chục thước, nhưng Trần Phong vẫn cảm nhận rõ ràng cỗ năng lượng khủng bố lan tràn khắp phiến thiên địa.

Đôi mắt rồng vô tình chớp động.

“Đây là… Bạch Xà Thi Pháp?”

Trần Phong từng được chưởng môn Võ Văn Đông chia sẻ nội tình phía Bạch Xà Cốc, nên biết được Bạch Xà Thi Pháp chính là thần thông bảo mệnh của Lê Chiêu Tân.

Thời khắc này mãng xà đã hiện nguyên hình, theo sự khống chế của Lê Chiêu Tân há cái miệng phóng tới.

Tốc độ quá nhanh!

Căn bản là không cho Trần Phong cơ hội phản kháng.

Chính thời khắc đó, bỗng một thứ hình thù giống như viên gạch trên tay Trần Phong ném ra.

Viên gạch này màu vàng ánh kim, ở giữa còn có bốn cái lỗ tròn xoe như ống điếu.

Linh phách bản mạng Hoàng Kim Chuyên!

Vô số tử sắc quang mang xuyên phá không gian, Trần Phong lập tức đã bị hào quang che phủ.

Bên tai ầm vang một tiếng long trời lở đất.

Ầm… Ầm…

Không gian phát ra tiếng gió rít gào.

Bụi bay mù mịt.

Bằng mắt thường không cách nào nhìn được diễn biến bên trong.

Lê Chiêu Tân sắc mặt trắng bệch như vôi, có vẻ một chiêu vừa rồi đã khiến lão hao tổn nặng nề.

Lão nén nhịn đau, phá lên cười đanh ác:

“Trần Phong à, giết một thiên tài như ngươi thực khiến cho lão phu sướng khoái lắm đó! Ha ha…”

Cơ mà…

Gió cát tan đi…

Trước mắt Lê Chiêu Tân hiện lên thân thể toàn vẹn của Trần Phong, thậm chí đến ngay cả sợi lông tơ cũng không hao tổn.

“Không thể nào…”

Lê Chiêu Tân kinh hãi khôn xiết, trong lòng cảm thấy thật không thể tin nổi.

Rõ ràng Trần Phong chỉ là Nguyên Anh Kỳ, làm sao sức phòng ngự có thể biến thái đến như vậy?

Viên gạch kia là thứ gì thế?

Vì sao lại mang đến cho lão cảm giác áp bức quá thể?

Lê Chiêu Tân lại không biết rằng Trần Phong sở hữu thể chất Cửu Dương Thần Thể, sau khi tu luyện Hóa Long Thần Biến thì thân thể trở nên cứng cáp vô cùng, chẳng khác nào tường đồng vách sắt.

Còn Hoàng Kim Chuyên chân chính là linh phách bản mạng cực kỳ hi hữu trong giới tu tiên.

Về cơ bản, linh phách bản mạng có nét tương đồng linh bảo, nhưng được nuôi dưỡng bằng linh khí trong đan điền, cùng tu sĩ huyết mạch tương liên, đồng tâm cộng hưởng, cho nên tu vi chủ nhân càng cao uy lực linh phách càng cường đại.

Đây mới là con bài tẩy mạnh nhất của Trần Phong.

Trước sự kinh hoàng của Lê Chiêu Tân, Trần Phong đột ngột hành động.

Lớp vảy rồng phát ra ánh hoàng kim óng ánh, dưới những tia nắng nhàn nhạt cuối ngày càng thêm lấp lánh mê người.

Đôi mắt lạnh lẽo chòng chọc nhìn về hướng Lê Chiêu Tân, kế đó thân hình hắn vùn vụt bắn đến.

Lê Chiêu Tân mặt cắt không còn hột máu, ý nghĩ thối lui nhanh chóng xuất hiện trong đầu.

Nhưng lão chưa kịp dịch chuyển chợt bị một luồng công kích sóng âm đánh thẳng vào não bộ.

Đích thị là thần thông Cửu Chân Tinh Thần!

Động tác của Lê Chiêu Tân tức thì ngưng trệ.

Thần trí trong một thoáng bị lạc đi, trở nên mê muội.

Trong tranh đấu, căn bản chỉ cần hơn nhau vài giây đã phân định thắng thua rồi.

Bấy nhiêu đó cũng quá đủ cho Trần Phong thừa cơ động thủ.

Chưa tới một nhịp thở, Trần Phong đã lướt đến trước mặt Lê Chiêu Tân, long trảo hung hăng chộp thẳng vào cổ rồi nhấc bổng lão lên.

Các ngón tay rồng còn cứng rắn còn hơn cả sắt thép, sắc lạnh như băng, từ từ siết chặt.

Lê Chiêu Tân giống như cá nằm trên thớt, giẫy giụa một lúc thì cảm thấy toàn thân trở nên yếu ớt, hô hấp nặng nề.

“Hộc… Hộc…”

Một trận gió mang theo khí tức tử vong thổi đến khiến lão lạnh gáy.

Trong đầu lão lúc này chỉ có duy nhất ý niệm cầu sinh mà thôi.

Lão nghe thấy tiếng hít thở khó khăn của chính mình, hoà cùng với tiếng tim đập hoảng loạn.

Chợt lại nghe được giọng Trần Phong trầm đục vang lên:

“Ngươi có thể đi đầu thai được rồi đó!”

Bồng…

Ngay vị trí trước bụng lão truyền đến một cơn chấn động dữ dội.

Một nguồn lực lượng cường đại không khác gì sóng thần điên cuồng càn quét lục phủ ngũ tạng.

Cơn đau giằng xé khiến cho lão dù rất muốn kêu gào nhưng chợt phát hiện bản thân lại không còn đủ sức kêu gào được nữa.

Đáng sợ hơn cả, đan điền không ngừng bành trướng, cho đến khi đạt tới giới hạn cực đại bỗng ầm ầm nổ tung.

Lê Chiêu Tân thống khổ đến cùng cực, toàn thân mềm oặt như cọng bún.

Đứng trước tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, dù không cam lòng nhưng Lê Chiêu Tân đành quyết định từ bỏ nhục thể, rốt cuộc sau cùng nguyên thần xuất khiếu bỏ chạy.

Nguyên thần vừa hiện, bất thình lình Hoàng Kim Chuyên từ hư không vọt ra, điên cuồng nện xuống từng nhát, từng nhát một.

Ầm… Ầm… Ầm…

Loại tra tấn thô bạo kiểu này đúng là quá mức đáng sợ!

Nguyên thần của Lê Chiêu Tân giãy giụa như điên loạn, kêu gào trong vô vọng.

Cho tới khi nguyên thần lão suy yếu cùng cực, nhìn vào trong suốt như thủy tinh thì Trần Phong mới buông tha.

Hắn đánh lên nguyên thần một đạo ấn ký rồi nhanh chóng thu vào Vô Danh Giới Chỉ.

Trận chiến kết thúc!

Trần Phong biến đổi hình thái trở về bình thường.

Sắc mặt hắn tái nhợt, xem ra trận chiến này không nhẹ nhàng như vẻ bề ngoài.

Lấy một bộ y phục khoác vội lên người, Trần Phong liền thi triển Phong Quyển Tàn Vân bay về phía Giao Chỉ, Lạc Thần Môn.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 705

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.