Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sứ giả Xích Quỷ Tông

Tiểu thuyết gốc · 1607 chữ

Lan Ngọc bực lắm song nhớ đến mục đích hôm nay của mình thì cố gắng kiềm chế cảm xúc, đanh giọng nói:

“Hừ! Ta gọi ngươi đến là có một số việc hệ trọng muốn thông báo với ngươi.”

Nữ nhân đúng thật là rất khó hiểu!

Lúc thì cười cười nói nói, xưng gọi “tiểu đệ đệ” ngọt xớt, vậy mà chẳng bao lâu đã trở mặt ngay.

Trần Phong biết không nên chọc giận nàng lúc này, liền thản nhiên hỏi:

“Là chuyện gì?”

Nhìn vẻ mặt tỉnh bơ của hắn, Lan Ngọc trưởng lão gắng nhẫn nhịn, nghiêm mặt nói tiếp:

“Ngươi còn nhớ Lê Chiêu Đăng không?”

Lê Chiêu Đăng?

Chính là cái thằng nhãi thiên kiêu của Bạch Xà Cốc đó chứ ai?

Trần Phong nghi hoặc không rõ vì sao Lan Ngọc đột nhiên lại nhắc tới gã thì lại nghe nàng nói tiếp:

“Hắn chính là hậu duệ của cốc chủ Bạch Xà Cốc!”

Ngày đó nhìn thái độ lão già Tôn La nên Trần Phong vốn đã sớm phỏng đoán thân phận của Lê Chiêu Đăng song vẫn có chút bất ngờ.

Thằng nhãi này bối cảnh cũng thật lớn nha!

Lần đấy bị ta đánh cho thừa sống thiếu chết, chẳng biết mấy năm nay tu vi đã tăng trưởng đến đâu rồi?

Lan Ngọc thấy Trần Phong thản nhiên như không liền nghiêm túc nói:

“Cốc chủ Bạch Xà Cốc sớm đã đột phá vào Hoá Thần, có thể tìm đến Lạc Thần Môn bất kỳ lúc nào.”

Trần Phong trong lòng giật thót.

Hoá Thần Kỳ?

Loại cường giả bậc này chỉ dậm chân một cái cũng có thể khiến cho phong vân biến sắc.

Nghe Lan Ngọc cứ mập mờ rào trước đón sau, Trần Phong dường như có chút mất kiên nhẫn:

“Vì sao nói với ta những chuyện đó?”

Ánh mắt Lan Ngọc loé lên một tia bí ẩn, khẽ bảo:

“Ta muốn hỏi xem ngươi có ý định rời khỏi Lạc Thần Môn gia nhập vào tông môn khác hay không?”

Trần Phong cau mày, không hiểu Lan Ngọc rốt cuộc muốn làm gì?

Thấy hắn không trả lời mình, Lan Ngọc bình thản nói tiếp:

“Từ thuở xa xưa thế giới vốn là một khối thống nhất, trải qua hàng ngàn vạn năm thì phân chia thành ba giới là Linh giới, Yêu giới và Hồn giới. Theo truyền thuyết, một khi tu sĩ của ba giới tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ liền có thể phi thăng đến một nơi gọi là Tiên Giới.”

Lần đầu tiên biết đến loại chuyện này làm cho Trần Phong hết sức bất ngờ, liền chăm chú dỏng tai lắng nghe.

Lan Ngọc tiếp tục câu chuyện:

“Lạc Thần Môn nằm ở một địa phương rất nhỏ bên trong Linh giới. Mặc dù năm xưa được thành lập bởi lão tổ Hoá Thần nhưng cũng chỉ là một tông môn thuộc tu tiên quốc cấp 4 mà thôi. Xét trong Linh giới thì quốc gia tu tiên cấp 4 giống như Văn Lang nhiều vô số, bởi vậy cho nên phải phụ thuộc vào tông môn thượng cấp.”

Trần Phong càng lúc càng cảm thấy tò mò, bèn hỏi:

“Vậy Linh giới có bao nhiêu cấp độ quốc gia tu tiên?”

Đợi mãi hắn cũng đã chịu mở miệng, Lan Ngọc thoáng mỉm cười đáp:

“Quốc gia tu tiên trong Linh giới phân chia thành cửu cấp từ nhỏ đến lớn.”

Trần Phong lâm vào trầm mặc, không rõ trong đầu đang suy nghĩ điều gì.

Lan Ngọc nhẹ giọng nói tiếp:

“Văn Lang được bảo hộ bởi quốc gia tu tiên cấp 5 là Xích Quỷ. Tông môn đứng đầu trong nước Xích Quỷ là Xích Quỷ Tông, có lão tổ tu vi Hợp Thể Kỳ toạ trấn. Nếu có thể vào được Xích Quỷ Tông, tu vi của ngươi sẽ càng thuận lợi tăng tiến.”

Trần Phong hai mắt loé sáng, nhìn thẳng vào mắt Lan Ngọc hỏi:

“Nàng là người của Xích Quỷ Tông?”

Nhiều năm tiếp xúc Lan Ngọc biết con người Trần Phong hành vi bên ngoài thường có phần phóng túng buông thả nhưng tâm tư của hắn lại rất cẩn mật tinh tế, cho nên không giấu diếm mà thản nhiên thừa nhận:

“Đúng vậy, ta xuất thân từ Xích Quỷ Tông, được phái đến Văn Lang quốc làm sứ giả. Nếu ngươi đồng ý ta sẽ có phương pháp tiến cử ngươi vào Xích Quỷ Tông. Lấy thiên tư của ngươi nhất định sẽ được trọng dụng.”

Sứ giả Xích Quỷ Tông?

Không ngờ nàng ta lại có thân phận bậc này.

Xem ra chuyện của ta ở Lạc Thần Môn sớm đã bị nàng bẩm báo về tông môn.

Trong lòng Trần Phong thận trọng cân nhắc thật giả, không vội đưa ra câu trả lời.

Nhìn vẻ mặt đăm chiêu của hắn, Lan Ngọc không thúc ép mà im lặng chờ đợi.

Hồi lâu sau, Trần Phong liền nói:

“Ta cần có thời gian suy nghĩ.”

Lời đề nghị của Lan Ngọc tuy rằng rất hấp dẫn nhưng cũng tiềm ẩn không ít nguy cơ.

Gia nhập vào Xích Quỷ Tông nói không chừng sẽ bị đám lão quái tỉ mỉ tra xét thân phận. Mà bản thân hắn có quá nhiều bí mật, một khi để lộ ra ngoài sẽ mang họa sát thân.

Lan Ngọc gật đầu nói:

“Tất nhiên là có thể! Về thân phận sứ giả của ta là chuyện bí mật, hi vọng ngươi không tiết lộ ra bên ngoài.”

Nghe vậy Trần Phong cảm thấy hết sức bất ngờ, chẳng lẽ đám chưởng môn Võ Văn Đông không hề hay biết thân phận thực sự của nàng ta?

Không còn việc gì nữa, Trần Phong đang định rời đi thì chợt nghe Lan Ngọc nói:

“Phải rồi, mấy ngày tới Lạc Thần Môn sẽ tổ chức đại điển chúc mừng ngươi kết anh thành công. Không ít tông môn tu tiên trong Văn Lang quốc đã nhận được thiệp mời, hẳn là sẽ rất náo nhiệt.”

Mấy chuyện như vầy Trần Phong không hứng thú, liền phẩy tay rời đi.

“Ta còn phải tu luyện, không rảnh đến tham dự.”

Bước chân ra đến cửa, Trần Phong bỗng ngoảnh đầu nhìn lại, khẽ gọi:

“Ngọc tỷ tỷ…”

Lan Ngọc lạnh nhạt mở miệng:

“Chuyện gì?”

Trần Phong xoa xoa đôi bàn tay, nhìn chằm chằm vào bộ ngực khủng bố của nàng, điệu bộ cà chớn nói:

“Thực sự thì thân hình của tỷ rất tuyệt vời đó nha. Vừa rồi tiểu đệ đệ sờ chưa có đã, hay là chúng ta…”

“Cút...”

Lan Ngọc sắc mặt nhuộm hồng, cả giận vung tay phách ra một chưởng nhưng bóng dáng Trần Phong sớm đã biến mất.

Trong đầu nàng nhớ đến hành động của Trần Phong lúc trước bất giác cảm thấy toàn thân rạo rực kỳ lạ.

. . .

Về đến động phủ, Trần Phong không lập tức tu luyện mà điểm lại những gì Lan Ngọc nói một lượt.

Lan Ngọc muốn hắn đầu nhập Xích Quỷ Tông hẳn là không có ý xấu, có điều cân nhắc lợi hại bên trong bèn quyết định không thể tuỳ tiện đáp ứng.

Về việc cốc chủ Bạch Xà Cốc tu vi Hoá Thần hắn lại không quá lo lắng.

Nếu đối phương đến đây gây chuyện hắn chỉ cần bỏ trốn đến một nơi nào đó rồi mở ra kết giới là xong.

Trừ phi tu vi là Hợp Thể Kỳ giống như lão tổ Xích Quỷ Tông, bằng không còn lâu mới tra xét được tình huống bên trong kết giới.

Trần Phong than thở:

“Ài… Vẫn là tu vi của ta quá yếu, nếu không sao cần phải lo lắng trước sau như vậy chứ?”

Bằng mọi giá phải mau chóng đề thăng thực lực.

Nghỉ ngơi trong chốc lát, Trần Phong bèn quyết định tu luyện Cửu Chân Tinh Thần.

Thần thức của hắn sau khi đột phá Nguyên Anh Kỳ liền mở rộng mấy lần, hiện tại đã có thể bao phủ toàn bộ phạm vi Lạc Thần Môn, nếu đạt tới đệ tứ chuyển Cửu Chân Tinh Thần hiển nhiên sẽ càng cường hãn hơn nữa.

Cuộc sống tu hành tẻ nhạt cứ vậy trôi đi.

Một buổi sáng nọ, chưởng môn Võ Văn Đông đến tìm.

Ngày trước Trần Phong không cách nào nhìn ra tu vi của lão nhưng hiện tại chỉ cần đảo thoáng qua liền phát hiện rõ ràng là Nguyên Anh Kỳ viên mãn.

Chưởng môn Võ Văn Đông cảm nhận khí tức Nguyên Anh Kỳ mà Trần Phong phát ra liền tấm tắc nói:

“Tốc độ tăng trưởng tu vi của ngươi cũng thật nhanh a!”

Mới có mấy chục năm mà hắn đã đạt đến thành tựu này, cho dù là cả Văn Lang quốc xưa nay hiếm ai sánh kịp.

Trần Phong bình thản đáp:

“Đó là do ta cực khổ tu hành.”

Võ Văn Đông than thở:

“Nếu chỉ ở nguyên một chỗ tu hành mà tốc độ khủng bố vậy thì trên đời cũng chẳng còn có ai chạy ra ngoài thiên địa tranh đoạt tạo hoá.”

Trần Phong im lặng, trong đầu nghĩ tới tư chất linh căn hoàn mỹ của mình lại càng đắc ý.

Mất 10 năm để rút thăm vận mệnh từ hệ thống, rất đáng giá nha!

. . .

Tác giả:

Chúc mừng năm mới! Kính chúc chư vị đạo hữu một năm mới bình an, vạn sự như ý!

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Lượt thích 24
Lượt đọc 731

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.